Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 626

/769


Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, quân Lam Vũ lúc này không thể hành động, cho dù hành động cũng không thể nhắm vào phương hướng Ngô Xuyên đạo. Quân Lam Vũ bất động, quân Y Lan cũng sẽ bất động, quân Lam Vũ động, quân Y Lan cũng sẽ động theo.

Nếu quân Lam Vũ tuỳ tiện hành động, hành động giải cứu hải quân lục chiến ở Ngu thành thì quân đội ở hành lang Á Sâm lại càng hiểu rõ rằng hải quân lục chiến bị bao vây ở Ngu thành đang đơn độc, bọn chúng nhất định sẽ liều mạng tấn công Ngu thành. Trước mắt quân đội Y Lan đã có hai sư đoàn bộ binh như hổ rình mồi đối với Ngu Thành, còn có hai sư đoàn kỵ binh làm đội dự bị. Nếu hai sư đoàn kỵ binh tiến vào tấn công Ngu thành, hai ngàn quân Lam Vũ ở Ngu thành cho dù có sự giúp đỡ của không quân cũng không có cách nào duy trì được.

Mà quân Lam Vũ đang chuẩn bị trận địa sẵn sang đối mặt với quân đội Y Lan, khó mà có khả năng nhanh chóng thông qua hào sâu vô biên vô hạn của Ngô Xuyên đạo. quân Y Lan không tiếc tiêu hao công phu để tu sửa, xây dựng nhiều công sự như vậy ở Ngô Xuyên Đạo, đào móc hào sâu dài mấy trăm dặm, chính là vì muốn ngăn cản triệt để quân Lam Vũ. Đối mặt với cách phòng ngự như vậy, hoả pháo của quânLam Vũ cho dù có thể huỷ diệt mọi thứ, cũng không có cách nào xuyên qua Ngô Xuyên đạo trong một thời gian ngắn để ứng cứu hải quân lục chiến ở Ngu thành.

Cho nên Tri Thu kiên quyết cho rằng, lúc này quân Lam Vũ không thể phát động công kích, à phải tiếp tục duy trì áp lực, làm bộ dạng có vẻ muốn tấn công để Tiêu Bá Nạp sản sinh ảo giác, cảm thấy hải quân lục chiến đang chiến đấu ở Ngu thành chính là mồi để thu hút hai sư đoàn kỵ binh dự bị rời khỏi Ngô Xuyên đạo, một khi hai sư đoàn kỵ binh rời khỏi Ngô Xuyên đạo, bộ đội chính diện của quân Lam Vũ lập tức sẽ nhân cơ hội phát động công kích, có như vậy Tiêu Bá Nạp ngược lại sẽ không dám đem lực chú ý đặt vào phương hướng Ngu thành.

Quả nhiên, quân Lam Vũ ở chính diện không động thủ, Tiêu Bá Nạp cũng không dám hành động, trong tay hắn đã nắm chắc hai sư đoàn kỵ binh tinh nhuệ nhất làm đội dự bị, mặc dù Tiêu Lan nhiều lần đề nghị Tiêu Bá Nạp điều động bọn họ tới hiệp trợ công kích Ngu thành nhưng đều bị Tiêu Bá Nạp cự tuyệt. Hai sư Đoàn kỵ binh này thật sự không phải là kỵ binh chân chính, mà là danh hiệu được trang bị lúc bảo lưu danh hiệu sư đoàn kỵ binh, trên thực tế bọn họ đều là bộ binh tinh nhuệ, vì vậy những thành viên của kỵ binh Y Lan đều là những người ưu tú nhất, cho dù bây giờ bọn họ không có ngựa thì vẫn là như vậy.

Kết quả,chiến đấu của Ngu thành đang ở thế giằng co kì quái, lâm vào cục diện kỳ quái, Tiêu Lan và Phất Lan Đà muốn một hơi ăn tươi Ngu thành nhưng lại lực bất tòng tâm. Tiêu Lan mặc dù muốn cắt đứt đường lui của quân Lam Vũ ở Ngu thành, nhưng trên thực tế chính mình cũng đang hai mặt thụ địch. Phất Lan Đà tựa hồ có chút xuất công không ra lực, tân binh dưới tay hắn quá nhiều, trong tay Tiêu Bá Nạp có lực lượng, nhưng không dám sử dụng, Tiêu Bá Nạp giương mắt lạnh lùng quan sát hành động của Tri Thu, có vẻ hết sức cẩn thận. Kết quả trải qua một thời gian dài, Tri Thu vẫn không có bất cứ hành động nào, lúc này Ngu thành đã là chiến hoả phân phi rồi.

Tri Thu thật sự vẫn không hành động sao? Chúng ta hãy chờ xem.

......................................

Hành lang Á Sâm, Nghiễm Xuyên đạo, Ngu thành.

Nhìn xuyên qua kính viễn vọng, Long Khải Ca đã có thể nhìn thấy rõ ràng bốn phía của Ngu thành đã tụ tập rất nhiều binh lính Y Lan. Bọn chúng đều đang tập hợp bên ngoài tầm bắn của quân Lam Vũ, binh lính Y Lan phụ trách cảnh giới đã bắt đầu đào công sự che chắn, vì trên rộng đồng tích nước, công việc này có chút khó khăn, cho nên tính tích cực phổ biến của quân đội Y Lan không cao lắm, nhưng vì phòng ngừa quân Lam Vũ phá vòng vây, dưới sự quát mắng của bộ phận quan quân, chiến hào cũng dang dần được hình thành, bất kể trong hào toàn bộ đều là nước.

Những binh sĩ Y Lan không phát động tiến công ngay lập tức, có thể vẫn đang chờ đợi quan chỉ huy cao nhất đến. Điều này khiến các chiến sĩ của quân Lam Vũ không thể không suy đoán, có một vài người có kinh nghiêm không nhiều bắt đầu mơ hồ cảm thấy có chút bất an. Không khí khẩn trương trước cuộc chiến đấu lúc nào cũng khó nhẫn nại nhất, đặc biệt là khi đang bị bao vây. Xung quanh Ngu thành đếu là quân Y Lan, trong Ngu thành chỉ có hai ngàn quân đơn độc, nếu nói mỗi ngừời có thể có tâm lặng như nước thì chính là gạt người, tóm lại có một vài người không kìm được sự bất ổn trong nội tâm.

Vào lúc quá trưa, ánh mặt trời chói chang, thời tiết có chút nóng bức, thành tường được đắp đất của Ngu thành bị mặt trời chiếu vào nóng rực, những ruộng đồng chứa đầy nước cũng bị ánh mặt trời chiếu sang, gió thổi qua mang theo không khí nóng bức. Cảnh săc mỹ lệ và yên tĩnh kỳ lạ, đáng tiếc lại không có ai muốn thưởng thức, tất cả mọi người trong Ngu thành đều toàn lực tiến hành chuẩn bị ứng chiến. Bình thường chảy nhiều mồ hôi, khi chiến đấu sẽ ít chảy máu, đạo lý này trong chiến tranh tuyệt đối chính xác nhất. Các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội đã phá huỷ đại bộ phận các phòng ốc của Ngu thành, đem nguyên liệu dựng nên những chiến luỹ dầm ngang, ở phía trên trét đầy bùn đất, làm công sự che chắn tạm thời.

Hơn Tám vạn dân cư của Ngu thành cũng được động viên đầy đủ, tham gia vào trận ác chiến sắp tới. Đại bộ nhân sức lao động đều đang gia cố tường thành,chất công sự che chắn, một số ít lao động khoẻ mạnh thì đang giúp đào tầng hầm trong thành, cất giữ những đạn dược quan trọng. Quân Y Lan có đại pháo tầm xa, vì vậy tích trữ đạn dược rõ ràng là việc vô cùng quan trọng. Nếu đạn dược bị tổn thất sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến việc thắng bại của cuộc chiến, đặc biệt là đạn pháo, lưu trữ nhất định phải vô cùng cẩn thận, phải phân tán lưu trữ dưới tầng hầm mới có thể chịu được pháo kích/

Phụ nữ, người già, trẻ em được tập trung lại, chọn ra những phòng ốc tương đối kiên cố tập trung ở đó. BỘ phận phòng ốc đã được chủ động phá đổ, bọn họ có được những tin tức liên quan, đó chính là nếu đến lúc Ngu thành phải chịu pháo kích của kẻ địch, quân Lam Vũ kiến nghị bọn họ không nên ẩn núp trong nhà mà nên chạy ra khoảng không bên ngoài, nằm úp trên mặt đất, ngàn vạn lần không nên đi lại. Rât nhiều cư dân cái hiểu cái không, trong ánh mắt toàn bộ đều là sự nghi hoặc, kết quả sau này bọn họ vì vậy mà sẽ chịu thiệt, nhưng trước sự giáo huấn trước mặt, bọn họ đã thích ứng với chiến tranh rất nhanh.

Long Khải Ca vội vàng huấn luyện 2000 thanh niên Đường tộc khỏe mạnh được tuyển chọn ra, sau khi giáo dục tư tưởng cơ bản, huyến luyện chiến thuật cơ bản, các giáo quan ở bên cạnh giảng giải và làm mẫu, Long Khải Ca thì ở bên cạnh lạnh lùng nhìn, phán đoán trong những người này có thể chọn lựa ra mấy người tài hay không, kết quả cuối cùng đương nhiên là rất thất vọng, những người này đều là những người tài trí bình thường, thậm chí có một vài người trông rất khỏe mạnh, nhưng đứng ở trạm quân tư dưới ánh nắng mặt trời khoảng nửa tiếng đã không chịu được rồi. Nhưng Long Khải Ca cũng không lo lắng lắm, có vài người thoạt nhìn rất yếu ớt, sau khi được tôi luyện trong đạn bom rất có thể biến thành dũng sĩ.

Đột nhiên trên bầu trời truyền đến những thanh âm nặng nề ông ông ông làm chấn động mãnh liệt cả một khu vực rộng lớn, bất luận là quân Lam Vũ hay là quân Y Lan đều có rất nhiều người nhìn về hướng phát ra âm thanh này. Xung quanh Ngu thành đều là bình nguyên mênh mông, phóng tầm mắt không có chút cản trở nào, cho nên đám người Long Khải Ca rất nhanh đã nhìn thấy trên bầu trời phương đông mơ hồ xuất hiện mấy điểm đen. Điểm đen này dần dần trở nên lớn hơn, lộ ra thân hình hình bầu dục, còn có hình vẽ giương nanh múa vuốt trên thân, thì ra là phi dĩnh của không quân Lam Vũ đã tới rồi.

Phi dĩng tới đã cổ vũ cực lớn cho sĩ khí của hải quân lục chiến đôi, khiến cho bọn họ cảm giác được bản thân mình không bị vứt bỏ. Các cư dân Đường tộc bên trong Ngu thành nhất thời cũng ổn định tâm tình rất nhiều. Bọn họ từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy đại quái vật có thể nghe người chỉ huy hoạt động trên bầy trời như vậy, có một vài lão nhân thậm chí xem quân Lam Vũ như sự tồn tại của thần linh, cảm giác tín nhiệm chân thành dâng trào tận đáy long. Dưới sự giáo dục của các lão nhân, những thanh niên trai tráng tựa hồ cũng có mối quan hệ với quân Lam Vũ càng thêm thân mật.

Sau nửa giờ, trước mặt bao nhiêu người, một trong những quan chỉ huy không quân Lam Vũ Hứa Nho Long tự mình dẫn đầu 3 chiếc phi dĩnh hạ xuống sân trước cửa phủ tổng đốc nha môn, thu hút đám trẻ con ở Ngu thành bao vây xung quanh. Bọn chúng đều vô cùng hiếu kì khi nhìn thấy những vật khổng lồ như vậy. trong mắt tràn đầy sự hâm mộ. Các chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ đang phụ trách cảnh giới cũng không xua đuổi những đứa trẻ này, tuỳ tiện cho bọn chúng xem, bởi vì Trần Kiếm PHi có nói làm như vậy là có lợi cho việc ổn định nhân tâm cư dân trong thành. Những chuyện này đối với một thành thị đang bị vây khốn mà nói là vô cùng quan trọng, Ngu thành lúc này không chỉ phải chỉ có hơn hai ngàn hải quân lục chiến Lam Vũ đơn độc chiến đấu, mà bọn họ còn dẫn theo 8 vạn dân cư Ngu thành cùng tham gia.

Hứa Nho Long mang tới dược phẩm và nhân viên y vụ cần thiết cho hải quân lục chiến Lam Vũ ở Ngu thành. Bọn họ đang ở bên cạnh phủ tổng đốc, trong một ngôi trường của Ngu thành dựng nên một bệnh viện dã chiến tạm thời. Ngoài ra, Hứa Nho Long cũng mang tới đạn dược, chủ yếu là bách kích pháo, hải quân lục chiến Lam Vũ cần nhất chình là thứ vũ khí giết người giá rẻ nhưng chất lượng tốt này, còn những đạn của súng máy, súng trường cũng được gói vào trong bao bố, từng bao từ trên trời được ném xuống, như nói tốc độ thả tương đối nhanh, kết quả làm hư hại không ít phòng ốc.

Theo sau, rất nhiều phi dĩnh của không quan Lam Vũ cũng tới, bay hạ rất nhiều lần, phi dĩnh của Hứa Nho Long hạ xuống không tới nửa giờ, mang tất cả vật tư từ khoang thuyền dỡ xuống xung quanh, sau đó lại chuyển chở bộ phận binh sĩ bị trọng thương, vỗ vỗ mông đít rồi đi. Cứ sau nửa canh giờ, khoảng không trước cửa nha môn tổng đốc lại có phi dĩnh hạ xuống, nhưng trên không trung, những phi dĩnh bay lơ lửng vẫn còn lại rất nhiều, vẫn chưa kịp hạ xuống, so với việc bay lên, việc hạ cánh của phi dĩnh tựa hồ có phiền phức hơn mộtchút.

Dưới sự chỉ huy của Hứa Nho Long, càng có nhiều địa đạn được phi dĩnh trực tiếp ném từ trên không xuống, vì để mở rộng khoảng không tiếp nhận vật tư, hải quân lục chiến Lam Vũ khẩn cấp điều động nhân viên, chuyên môn đào sân rộng xung quanh, lại tìm hai cái sân tương đối nhỏ, đem toàn bộ phòng ốc xung quanh dỡ xuống, rửa sạch chỗ đất trống để làm nơi tiếp nhận vật tư. Do Hứa Nho Long mang tới rất nhiều vật tư, do đó một số lượng lớn thanh niên Đường Tộc được tổ chức lại để giúp đỡ vận chuyển vật tư, đem vật tư quân sự mang tới trên tường thành hoặc là cất giữ dưới tầng hầm.

Phi dĩnh bay lơ lửng, tiếp tế vật tư đạn dược trên không xuống vô cùng khó khăn vì đạn pháo không thể ném trực tiếp xuống, nhất định phải hạ xuống sau đó mới có thể cẩn thận kéo đi, kết quả tốc độ tiếp tế không nhanh. Trần Kiếm Phi mặc dù cảm thấy rất tiếc nuối nhưng trong lòng cũng thấy yên ổn hơn rất nhiều. Cho dù đạn pháo không phải đầy đủ cho lắm, chỉ cần có đủ đạn cho súng trường thì tin rằng vẫn có thể trấn thủ được Ngu thành. những phi dĩnh khổng lồ này thật sự có thể an ủi cực lớn cho tâm lý người ta.

Hứa Nho Long rất nhanh đã gặp mặt Trần Kiếm Phi, hai người bắt tay nhau, Hứa Nho Long thẳng thắn nói:" Lão đại chúng ta giục chúng ta rất gắt, tới mức muốn thắt cổ, tôi còn tưởng rằng nơi này đã bị pháo kích cả ngày rồi chứ, thì ra chuyện đại sự vẫn chưa đến. Tôi từ hướng đông đến đây, nhìn thấy binh sĩ quân đội Y Lan đều rất thưa thớt, còn tưởng rằng đã bỏ chạy rồi, bọn chúng như vậy mà là chuẩn bị phát động tiến công sao? Có phải là xem thường chúng ta quá không?" Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Trần Kiếm Phi cười đau khổ nói:" Quỷ mới biết được, nhưng bọn chúng sẽ tới tất nhanh thôi, ngươi xem bộ đội của Phất Lan Đà nghe nói đều là tân binh, phía sau mới là quân đội tinh nhuệ của Y Lan, chính là bộ binh sư đoàn 37. Phiền phức lớn nhất của chúng ta có lẽ vẫn đến từ phương bắc, tới từ sư đoàn bộ binh 37..."

Sau khi hàn huyên nhanh chóng, Trần Kiếm Phi cho gọi Long Khải Ca tới, ba người tiến hành bàn bạc phối hợp đơn giản, ba người phân công vẫn rất rõ ràng. Long Khải Ca phụ trách chỉ huy tiền tuyến, Trần Kiếm Phi và Hứa Nho Long phụ trách phối hợp phía sau. Vì theo sau không quân Lam Vũ vẫn vận chuyển tới một bộ phận súng trường, thậm chí có khả năng đưa tới một số lượng lớn lính không quân để tăng cường sức mạnh. Những chuyện này thật sự cần phải phối hợp nếu không cũng sẽ là chuyện rất phiền phức, chỉ có Trần Kiếm Phi mới có thể đối phó được.

Long Khải Ca đi thẳng vào vấn đền nói:" Lão Hứa, Ngu thành chúng ta cần không quân làm hai việc, một là giám sát động tĩnh của kẻ định, hai là tiêu huỷ pháo binh của kẻ địch. Điểm thứ hai quan trọng nhất là phương hướng Ngu thành này không chịu nổi pháo kích, chúng ta chỉ có tiểu pháo, đánh không được đại pháo của kẻ địch, muốn có số lượng người chết ít hơn một chút nhất định phải nhờ các ngươi giúp đỡ."

Hứa Nho Long gật đầu nói:" Ta biết rồi, lão đại đã dặn dò qua chúng ta rồi. Vũ khí đạn dược các ngươi cần bao nhiêu, chúng ta sẽ vận chuyển tới, chỉ cần thời tiết tốt, chì có thể đáp ứng số lượng các ngươi cần, xem lượng tiêu hao của các ngươi rồi nói tiếp. Ngoài ra chúng ta còn có thể làm chuyện thứ ba, đó là gây thêm phiền phức cho quân Y Lan, để bọn chúng không thể toàn lực ứng phó tiến công các ngươi."

Long Khải Ca có chút vui mừng lẫn sợ hãi nói:" Sao? Các ngươi chuẩn bị gây phiền phức gì cho quân đội Y Lan? có cần chúng ta hỗ trợ không?"

Hứa Nho Long hời hợt nói:" thật ra cũng không có gì, chỉ là ném tạc đạn gây loạn mà thôi. Nếu vận khí tốt, ném trúng kho hàng hoặc là bộ tư lệnh gì đó, đại khái là bắt cúng phải chạy qua chạy lại một phen thôi..."

Long Khải Ca và Trần Kiếm Phi liếc mắt nhìn nhau, mặt mày đều hớn hở lên, nếu không quân Lam Vũ thật sự có thể tiêu huỷ kho hàng của địch, thậm chí là bộ tư lệnh thì lực chiến đấu của kẻ địch đích xác sẽ suy giảm rất lớn. Chiến tranh bây giờ đã khác hoàn toàn so với thời kỳ binh khí lạnh, không có đủ đạn dược và đạn pháo, căn bản không thể đánh được, đối mặt với sự uy hiếp tới từ không trung, đại khái quân đội Y Lan cũng không có năng lực gì đối phó.

Hứa Nho Long đem chiến lược oanh tạc của Trầm Trường Vân nói ra một cách sơ lược. Trầm Tường Vân đã chế định ra kế hoạch oanh tạc chi tiết, đồng thời với việc bảo đảm sự cần thiết cho hải quân lục chiến Lam Vũ ở Ngu thành ra, bọn họ sẽ tận lực quấy nhiễu quân Y Lan xung quanh Ngu thành. Nội dung quấy nhiễu bao gồm cả sách lược oanh tạc yếu điểm Bí Dương, oanh tạc cầu trên sông Á Sâm, oanh tạc đạo lộ tiến vào chủ yếu của quân Y Lan... Ngoài ra, không quân Lam Vũ còn phải phái phi dĩnh quan sát bộ đội tăng viện cho quân Y Lan từ không trung, tuỳ thời mà thông báo tình hình.

Long Khải Ca hưng phấn vỗ tay nói:" Hay, các ngươi cứ tuỳ tiện ném. Tóm lại không ném lên đầu chúng ta là được rồi."

Trần Kiếm Phi cũng mỉm cười nói:" Xem ra phải sống những ngày khổ sở không phải chỉ có chúng ta. Tiêu Lan và Phất lan Đà nhất định cũng sẽ đau đầu."

Vào lúc ban đêm, Hứa Nho Long cũng bắt đầu sắp xếp phi dĩnh bắt đầu trị ban, bất luận là lúc nào, xung quanh Ngu thành cũng có một phi dĩnh bay lơ lửng trên không trung, quan sát tình hình đột phát, tránh cho quân đội Y Lan tập kích vào ban đêm. Vì để đạt tới hiệu quả điều tra tốit nhất, bọnh họ thậm chí còn trang bị đèn chiếu sáng công suất cực lớn để dò xét, nhưng vì nguyên nhân nguồn điện nên đèn dò xét chỉ có thể sử dụng ngẫu nhiên, Phi dĩnh bay lơ lửng trong một thời gian dài cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn, nhưng trong đêm khuya cũng phát hiện không được mục tiêu gì cả, tựa hồ như quân Y Lan cũng không có động tĩnh gì, một đêm yên tĩnh cứ trôi qua như vậy,

Tới sáng sớm ngày thứ hai, quân đội Y Lan mới tiến hành tiến công. Sau hửng đông, theo kết quả quan sát của phi dĩnh, quân Y Lan bao vây Ngu thành ước chừng có khoảng hơn vạn người. Binh lực tương đối dày đặc ở phương bắc, binh lực ở ba hướng khác tương đối yếu kém hơn mộtchút, nhưng binh lực của 3 hướng này vẫn không ngừng được tăng cường. Theo phán đoán của Trần Kiếm Phi, nếu đem ý chí chiến đấu và tốc độ hành quân của sư đoàn 66 phất Lan Đà so sánh với sư đoàn 37 của Tiêu Lan thua kém không biết bao nhiêu, cho nên mới xuất hiện tình cảnh lề mề vậy, phụ trách chủ công chắc là sư đoàn 37 của Tiêu Lan.

Trên thực tế đích xác là như vậy, quan chỉ huy Tiêu Lan của sư đoàn bộ binh 37 đã sớm chuẩn bị kế hoạch tiến công hôm nay. Từ lúc sáng sớm hắn đã tiến vào quan sát trận địa, thông qua ống nhòm quan sát động tĩnh của quân Lam Vũ ở Ngu thành, nhưng hắn không phát hiện ra điều gì. Ngu thành xem ra không có động tĩnh gì cả, tất cả quan binh hải quân lục chiến Lam Vũ tựa hồ đều đang say ngủ. Ngoại trừ những lá cờ màu lam được cắm trên đầu thành, tựa hồ như không nhìn thấy dấu vết nào chứng tỏ Ngu thành đã bị quân Lam Vũ chiếm lĩnh.

Nhưng Tiêu Lan lại cảm thấy bất an đối với những chiếc thuyền khổng lồ trên không trung Ngu thành. Những quái vật hình bầu dục này, phía trên còn khắc hoạ những hình vẽ vô cùng dữ tợn, có chỗ lại rất rõ ràng, xem ra có chút doạ người. Bọn chúng nằm ngang trên không trung của Ngu thành, chậm rãi phiêu đãng, không biết rút cục muốn làm cái gì, giống như binh sĩ Y Lan đều nhìn những phi dĩnh này, trong nhãn thần để lộ ra thần sắc mê hoặc và kinh sợ.

Tiêu Lan biết mấy thứ này gọi là phi dĩnh, là vũ khí độc môn của không quân Lam Vũ, có thể vận chuyển nhân viên và vật tư, thậm chí còn có thể ném tạc đạn, chiến đấu trên không, phi dĩnh của không quân Lam Vũ đã tham chiến ở Ngân Xuyên đao, việc này đã được Tiêu Nam với tốc độ nhanh nhất phân phát tới tay của tất cả quan chỉ huy cao cấp của quân Y Lan. Quân Y Lan vẫn triển khai tập luyện chuyên môn có liên quan đến việc phòng không, đề phòng tránh bộ đội nhảy dù của không quân Lam Vũ nhảy từ trên trời xuống, nhưng rất rõ ràng rằng những phi dĩnh trên trời Ngu thành lại không có vết tích gì của bộ đội không quân.

Hắn rất buồn bực, tại sao những phi dĩnh này lại không hạ xuống? Bọn chúng chờ đợi trên không trung có phải là muốn quan sát sự tiến công của quân đội Y Lan không? Càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, Tiêu Lan cẩn thận trì hoãn thời gian tiến công. Đại bộ phân bội đội tiến vông của Y Lan đã tiến vào trận chuẩn bị xuất phát, khoảng cách gần nhất đến Ngu thành không quá 3000 thước. Long Khải Ca nhìn qua ống nhòm có thể thấy vô cùng rõ ràng.

Trước khi quân đội Y Lan tiến hành điều động công kích, những phi dĩnh của không quân đã trinh sát được những động tĩnh của bọn chúng, đồng thời báo cáo với hải quân lục chiến ở Ngu thành. Từ việc điều động binh lực cảu quân đội Y Lan mà thấy, đảm nhiệm chủ công quả nhiên vẫn là sư đoàn 37 của Tiêu Lan, từ cửa bắc phát động công kích, tái diễn lại một màn hải quân lục chiến quân Lam Vũ phá được Ngu thành hôm đó.

Cửa bắc của Ngu thành hôm đó bị bách kích pháo của quân Lam Vũ oanh tạc nhiều nhất, đại bộ phận tường thành đều đã tan nát, cửa thành cũng bị phá huỷ, sau khi quân Lam Vũ chiếm lĩnh được Ngu thành lập tức tiến hành công việc tu sửa khẩn trương, nhưng vì thiếu đá và gỗ cho nhên chỉ có thể sử dụng đất để trét bù vào. Chỗ giao nhau giữa chỗ cũ và mới thoạt nhìn có thể thấy rất rõ ràng, thời gian mười mấy ngày, những bùn đất này tựa hồ cũng không thể hoàn toàn ngưng kết lại, ngay cả quan binh Lam Vũ cũng không biết những mảnh tường này có thể chịu đựng được bao lâu.

Tiêu Lan lựa chọn cửa bắc là mục tiêu công kích, đích xác có rất nhiều nhân tố có lợi, tường thành nơi này là yếu nhất, từ đồng ruộng bên ngoài Ngu thành tiến vào thì đồng ruộng ở phía bắc là nơi khô ráo nhất, không có tích quá nhiều nước, có lợi cho bộ binh Y Lan đển đẩy mạnh tốc độ, ngoài ra tường thành phía bắc là nơi ngắn nhất, bất lợi cho hoả lực của quân Lam Vũ phát huy. Nhưng binh lực của quân Lam Vũ bố trí ở cửa bắc cũng hùng hậu nhất, các loại súng cũng rất nhìều, bản thân Long Khải Ca cũng tự mình trấn cửa bắc.

Hứa Nho Long lái phi dĩnh lượn lờ trên bầu trời nhưng không phát hiện ra mục tiêu nào đáng giá, từ trên cao mấy trăm thước nhìn xuống, đương nhiên không thấy được bóng dáng của Tiêu Lan. Thật ra trên phi dĩnh của hắn cũng không mang theo tạc đạn, những phi dĩng mang theo tạc đạn đều là từ hướng Ni Lạc Thần kinh trực tiếp bay tới, tổng cộng có 3 chiếc, bọn chúng vốn đều chuẩn bị đem tạc đạn này ném xuống Minh Na Tư Đặc Lai nhưng bây giờ xem ra những tạc đạn này có thể nở hoa ở những mảnh ruộng phía dưới rồi.

Vòng vo xung quanh Ngu thành một hồi lâu, Hứa Nho Long cũng không phát hiện ra dấu vết của pháo binh Y Lan, trên những cánh đồng trụi lủi, nếu cố đại pháo của kẻ địch tồn tại thì đó là mục tiêu vô cùng tốt. Hắn bất giác có chút cảm giác kỳ quái, lẽ nào quân đội Y Lan tấn công Ngu thành lại không chuẩn bị đại pháo? Trần Kiếm Phi trong thành cũng cảm thấy như vậy, nếu quân đội Y Lan không có đại pháo, bọn chúng muốn tấn công Nghu thành là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

Trên thực tế, quân đội Y Lan có đại pháo, chẳng qua là những khẩu đại pháo này tạm thời được quân đội Y Lan giấu đi rồi, vì đề phòng tránh pháo kích của quân Lam Vũ. Pháo binh Y Lan ngoại trừ pháo thủ ra, còn có những công nhân đào hầm xuất sắc, rất giỏi trong việc đào hầm đất đem đại pháo dấu đi. Phi dĩnh xuất hiện khiến Tiêu Lan cảm thấy bất an, cho nên cuối cùng hắn cũng không hạ lệnh mở trận địa pháo. Thời gian một tiếng cứ trôi qua như vậy, đến 10h sáng, quan chỉ huy pháo binh lại một lần nữa xin chỉ thị:" Quan tư lệnh, pháo binh..."

Tiêu Lan nhíu mày, tựa hồ muốn ra quyết định mạo hiểm này. Nhưng hải quân lục chiến Lam Vũ ở Ngu thành đã chuẩn bị sẵn sàng đón địch, bộ binh quân Y Lan nếu như không có sự che trở của hoả pháo, thì sẽ không thể xuyên qua màn hoả lực của quân Lam Vũ, muốn phá được Ngu thành cũng là chuyện không thể, tối thiểu nhất thì bộ binh cần pháo binh giúp đỡ phá tường thành. Rất nhanh Tiêu Lan đã hạ quyết tâm.

"Lôi ra đi" Tiêu Lan trầm giọng nói.

Sau vài phút, Hứa Nho Long cuối cùng cũng phát hiện ra sự tồn tại của pháo binh Y Lan, bọn chúng xuất hiện ở hướng đông bắc, khoảng cách ước chừng 5Km, Thời tiết lúc này rất tốt, mục tiêu vô cùng rõ ràng, Hứa Nho Long lập tức hạ lệnh cho 3 phi dĩnh chuyên chở tạc đạn phát khởi công kích, vì vậy ba chiếc phi dĩnh lập tức di chuyển về hướng trận địa pháo binh Y Lan. Phia dĩnh của Hứa Nho Long tiếp tục ở trên không trung quan sát.

Tiêu Lan tập trung đại pháo chỉ có 14 khẩu, toàn bộ đều là đại pháo 100 ly, cần phải ba con tuấn mã mới có thể kéo đi được. Tốc độ di chuyển của đại pháo rất thong thả, tốc độ triển khai cũng tương đôi chậm rãi, nhưng tốc độ phia dĩnh cảu quân Lam Vũ cũng không nhanh, khi chúng đang cơ bản triển khai thì phi dĩnh của quân Lam Vũ cũng tới phía trên của chúng/

Ầm ầm ầm...

Pháo binh của Y lan đã khai pháo, tiếng pháo đinh tai nhức óc lập tức chấn động cả vùng quê. Pháo đạn mang theo thanh âm bén nhọn xẹt qua bầy trời bao la, dưới ánh mắt quan sát của rất nhiều người, rơi xuống xung quanh Ngu thành, phát ra tiếng nổ đinh rai nhức óc. Có ba quả rơi xuống ngoài thành, bùng nổ ba tiếng cực lớn trên ruộng, còn lại toàn bộ rơi vào trong thành, rơi vào nơi phòng ốc dày đặc, sau khi phát nổ kịch liệt, trong Ngu thành nhất thời thay đổi bộ dạng, rất nhiều gạch ngói bị hất tung lên, mọi thứ bay tức tung, ngườig bị thương vong không ít, tiếng khóc và tiếng kêu la thảm thíêt nhất thời vang lên mãnh liệt.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status