Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 637

/769


Đồng thời quân Lam Vũ không chút dung tình trấn áp vô số địa chủ và quý tộc, gia sản của bọn chúng đều được phân chia cho nông dân nghèo khổ, nhiệm vụ xử bắn những tên địa chủ này được giao cho người dân ở Ngu thành tự tiến hành, ép bọn họ đối nghịch với nước Y Lan.

Những biện pháp này có chút không vinh quang, nhưng hiệu quả lại rất tốt, làm tăng sự thù địch rất lớn của cư dân Ngu thành với quân đội Y Lan, làm sinh mạng và lợi ích của bọn họ trói chặt với qâun Lam Vũ.

Bất quá phiền não của Trần Kiếm Phi vẫn có rất nhiều, đó chính là một số binh sĩ bắt đầu có tư tưởng nhớ nhà, bình thường tụ tập với nhau thỉnh thoảng thường kể về chuyện quê nhà, giọng nói thương cảm, ánh mắt bị ai, đều làm cho Trần Kiếm Phi cảm thấy tình hình không ổn.

Nhớ nhà là loại tình cảm rất bình thường, có ai xa nhà lâu ngày mà lại không nhung nhớ quê nhà, nhớ người thân chứ? Quan binh quân Lam Vũ cũng là người, cũng có tình cảm của người bình thường, nhưng loại tâm tình ấy vào lúc mẫn cảm như thế này đúng là có chút bất bình thường.

Có điều thật kỳ quái, những ý nghĩ nayg bình thường không có, cho dù có thi thoảng có cũngkhông dễ dàng biểu lộ ra, nhưng khi Ngu thành bị quân Y Lan trùng vây, hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài, tư tưởng nhớ nhà mới bắt đầu lan đi.

Rất nhiều quan binh cảm thấy mình đã bị cắt đứt liên hệ với quê nhà, cảm thấy mình ngày càng xa rời đế quốc Lam Vũ, tới ngay cả Trần Kiếm Phi cũng cảm thấy hoàn cảnh sở tại có chút khác thường, lòng nhớ nhà vô cùng, nhất là vào lúc nửa đêm trăng sáng.

Hắn không sao tưởng tượng được, nếu như khi Ngu thành lương thực cạn kiệt, thì sẽ có tình cảnh gì, quân Lam Vũ liêu tới lúc đó có kiên trì được nữa hay không?

Thời xưa khi vây thành, luôn vây tới khi lương cạn nước kiệt, nhưng vẫn kiên trì chiến đấu, có khi thậm chí ăn cả xác người để sống, ví dụ nhiếu không sao kể xiết, bất kể là Ni Lạc Thần hay Minh Na Tư Đặc Lai đều đã bị bao vây trên một năm.

Nếu như bị vây khốn hơn một năm thì sẽ thế nào? Trần Kiếm Phi thực sự không biết, cũng không lớn gan đi nghiên cứu, hắn đảm bảo, nếu như cư dân biết bọn họ sẽ bị vây không trên một năm, thì đảm bảo họ sẽ phát điên, có lẽ rất nhiều người tự sát cũng chưa biết chừng.

May mà lương thực trong Ngu thành còn chống đỡ được hai tháng nữa, nên vấn đề này không cần phải suy tính nhiêm túc, bất quá, Trần Kiếm Phi cho rằng, bắt đầu từ bây giờ, cần phải khống chế lượng lương thực tiêu hao, ai biết cuộc chiến còn phải kéo dài tới bao giờ.

Chỉ có Long Khải Ca và đám gia hỏa của đội đột kích Thuỷ Mẫu là tựa hồ chưa từng biểu lộ có ý nghĩ nhớ nhà gì cả, bọn họ là những cỗ máy chiến tranh trời sinh, căn bản không có tình cảm.

Dương Túc Phong thông qua đủ các biện pháp bồi dưỡng họ thành những cỗ máy chiến tranh, bọn họ cũng sẵn lòng như vậy, những người này đại bộ phận tâm lý có vấn đề, đãi ngộ của bọn họ đều rất tốt, đi tới đâu cũng cao hơn người một bậc, nhưng Trần Kiếm Phi cho rằng bọn họ đã không phải là người bình thường nữa rồi.

Vừa nghĩ tới Long Khải Ca, thì thấy hắn đầu đầy mồ hôi tới, còn mặc đồ tennis tiêu chuẩn, vào phòng một cái liền tiện thể ném luôn cái vợt lên bàn.

Trần Kiếm Phi cau mày song không nói gì, vào thời khắc sinh tử này, lễ số của quân nhân đại bộ phận đều bị cắt bớt rồi, có điều Trần Kiếm Phi cũng bội phục khả năng chịu đựng của tên gia hoả này đúng là rất mạnh, không ngờ lúc này còn có tâm tư đi đánh tennis.

Mấy thứ tennis này không biết tên Hứa Nho Long kia làm sao mà lôi lên phi dĩnh được, nhân viên kiểm tra cũng không xem cho kỹ, hiện giờ Ngu thành chiến sự khẩn cấp như vậy, Nguy hiểm như vậy, cho dù bọn họ có tìm vui trong đau khổ của ta cũng phải có giới hạn thôi chứ. Người ta mệt chết người, còn các ngươi còn có tâm tư đi chơi tennis.

"Lão đại, Tiêu Nam chuẩn bị chơi liều rồi đấy."

Long Khải Ca thở phì phò nói, mau chóng thay đồ, rồi thuận tay cầm lấy trang bị, tức tốc võ trang hoàn tất.

Từ sau khi cô gái lính thông tin không biết tên kia hi sinh, cao tầng của quân Lam Vũ dần dần rút quân nhân nữ giới về, thông qua Phi dĩnh lần lượt đưa các nàng đi, cho nên hiện giờ lính thông tin đều là nam cả, Long Khải Ca chẳng cần phải xấu hổ.

Kỳ thực lúc đánh tennis thì tâm tư của Long Khải Ca vẫn để trên người quân Y Lan, kết quả bọn chúng vừa có chút động tĩnh là hắn biết ngay.

Bởi vì Tiêu Nam đã tiếp quản quyền chỉ huy quân Y Lan ở hành lang Á Sâm, Long Khải Ca không dám xem nhẹ hắn, cho nên lập tức quay trở về, nửa đường Long khải Ca lại nhận được tình báo nói quân đội Y Lan đã dốc toàn bộ quân lực, xem ra muốn liều mạng rồi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com

"Thế à" Trần Kiếm Phi uể oải nói, mày cũng chẳng thèm nhướng lên lấy một cái, Tiêu Nam tới Bí Dương khẳng định sẽ ra tay với NGu thành, bất quá đối phương sẽ dùng chiêu gì thì Trần Kiếm Phi không rõ.

Song có thể khẳng định rằng vị đại hoàng tử của nước Y Lan sẽ không khách khí với Ngu thành, liều mạng cũng là chuyện trong dự liệu, thực tế quânLam Vũ cũng sẵn sàng liều mạng rồi.

"Thông báo cho Cảnh Nạp và Ân Văn tới phía đông nam tường thành xem xét tình hình."

Trần Kiếm phi đứng lên, vừa cài thắt lưng, vừa nói với tham mưu, viên tham mưu liền đi ngay.

Cảnh Nạp và Ân Văn đang tiến hành huấn luyện cho đám tân binh, đề cao sức chiến đấu cho bọn họ.

Mấy phút sau, hai người lặng lẽ tới trên tường thành, bí mật ở sau chòi canh nhìn trộm động tĩnh của quân Y Lan, vì không gian chật hẹp, thân thể hai người đều cuốn lại như con rắn.

Mười mấy ngày giằng co trước đó, lính bắn tỉa của hai bên vô cùng tích cực, nên không ai dám tuỳ tiện bại lộ mục tiêu, bọn họ cũng thế,

Quả nhiên từ trong kính viễn vọng nhìn tới, cách đó chừng 800 mét xuất hiện rất nhiều binh sĩ Y Lan, bọn chúng thuận theo đường hào áp sát Ngu thành.

Mấy hôm nay trời quang mây tạnh, mặt trời vô cùng gay gắt, cho nên trong đường hào rất khô ráo, thuận lợi cho bọn chúng tiến hành tấn công.

Bất quá thỉnh thoảng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng vài tên lính Y Lan vô cùng nhếch nhác ngã vào trong vũng nước, khó khăn lăm mới bò lên được, lúc đó không nhìn ra dạng người nữa rồi.

Uỳnh uỳnh uỳnh....

Ở nơi xa hơn, truyền lại tiếng nổ, còn có thể nhìn thấy từng cuộn khói bốc lên, toàn bộ Ngu thành như rung chuyển, thì ra là phi dĩnh quân Lam Vũ ném tạc đạn cỡ lớn xuống. Chẳng cần nói cũng biết là quân Y Lan kéo pháo ra, kết quả gặp phải phi dĩnh tới oanh tạc, mười mấy ngày nay, đại pháo của quân Y Lan tựa hồ cùng phi dĩnh chơi trò trốn tìm không ai tìm được ai, đại pháo của bọn chúng không lôi ra lắp cố định, phi dĩnh rất khó xử lí được bọn chúng, nhưng một khi bọn chúng xuất hiện, phi dĩnh sẽ truy sát không rời.

Mười mầy ngày nay, Hứa Nho Long chỉ huy phi dĩnh cảnh giới trên bầu trời xung quanh Ngu thành, kiểm tra động tĩnh của quân Y Lan, giám thị động tĩnh của đại pháo bọn chúng.

Hôm nay cũng như thế, pháo binh Y Lan vừa mới xuất hiện, lập tức bị Hứa Nho Long phát hiện, hắn liền chỉ huy phi dĩnh áp sát, tiến hành oanh tạc ngay khi chúng dừng lại lắp pháo lên giá.

Đồng thời, Hứa Nho Long cũng rất nhanh phát hiện ra tình huống cơ bản của quân Y lan đang chuẩn bị tấn công, căn cứ vào dự đoán của hắn, ước chừng có hơn một vạn tên chuẩn bị tham gia tấn công, bọn chúng tập trung lại thành một dải đông nam Ngu thành.

Căn cứ vào trinh sát trên không, Hứa Nho Long phán đoán hẳn là bộ đội của Phất Lan Đà mà không phải là quân dự bị của Tiêu Nam.

Vì giảm tổn thất do phi dĩnh gây ra, quân Y Lan vẫn chia lẻ đại pháo ra để xạ kích, chúng xuất hiện từ nhiều phương hướng, sau đó áp sát vào Ngu thành, khi vào tầm bắn, liến đồng thời dừng lại triển khai.

Có lẽ pháo binh Y Lan đã diễn luyện động tác này vô cùng thành tạo rồi, cho nên khi bọn chúng dừng lại triển khai cực nhanh, cho dù phi dĩnh có liên tục oanh tạc, bọn chúng vẫn có thời gian pháo kích Ngu thành.

Quả nhiên mấy phút sau, quân Y Lan bắt đầu pháo kích quanh Ngu thành, đại bộ phận đạn pháo đều rơi vào trong nội thành, chỉ có rất ít rơi ở đồng ruộng ngoài thành, bắn lên vô số bùn nhão.

Gây tổn hại lớn nhất là những quả đạn rơi xuống đường băng, có mười mấy dân binh đang vận chuyển đạn dược vật tư gần đó bị chết và bị thương, còn có một bộ phận đạn dược bắt nổ tung bành, từng rương đạn súng máy bắn văng khắp nơi,, còn may là đạn bách kích pháo không bị nổ.

Ngoài ra có 4 quả đạn pháo rơi vào khu dân cư, phá sập nhiều phòng ốc, bất quá người dân bên trong đã rút đi toàn bộ nên không có thương vong.

Pháo dã chiến 75 ly của quân Lam Vũ lập tức triển khai phản kích, đạn pháo rít qua vèo vèo trên đầu Long Khải Ca và Trần Kiếm Phi, rơi ở đằng xa, bốc lên vô số khói đen, nhưng thành quả thực tựa hồ không được tốt lắm.

Ở phương diện pháo binh phản kích thế này, quân Lam Vũ không có nhiều kinh nghiệm lắm, địa hình để lợi dụng cũng không có, lại chỉ có thể dùng mắt thường phán đoán nơi khói pháo phát ra, mà đại pháo của Y Lan đúng là rất phân tán, quan sát viên pháo binh căn bẳn không thể đồng thời miêu tả nhiều mục tiêu như vậy, điều này cũng tạo thành khó khăn nhất định.

"Mẹ nó chứ, đám quỷ con Y Lan này thật giảo hoạt."

Chính đang quan sát thì Cảnh Nạp và Ân Văn tới nơi, người nói là Cảnh Nạp biệt danh là "trâu cày" giọng nói của hắn còn tốt hơn cả loa phóng thanh, lại thích chửi người khác, tới ở cửa bắc Ngu thành cũng nghe thấy hắn chửi rủa ở cửa nam.

Cảnh Nạp là tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 trung đoàn 5 hải quân lục chiến đội. thân thể hùng tráng, tay to chân lớn, đánh trận là tay hạng nhất, nhưng mà đầu óc hơi đơn giản, dễ bị kích động, nóng máu lên cứ thích cầm súng tiểu liên xông lên luôn.

Đây gần như đã là bệnh chung của các quan chỉ huy quân Lam Vũ, mặc dù Dương Túc Phong lỗ lực thay đổi, tựa hồ hiệu quả không được như ý lắm, trừ bản thân y ra, đại bộ phận quan chỉ huy các cấp quân Lam Vũ đều thích đề bạt loại quan quân dũng mãnh này.

Còn về phân Ân Văn, khi đứng cùng Cảnh Nạp thì là một thái cực hoàn toàn khác, chớ thấy Âu Văn là quan chỉ huy của tiểu đoàn lính dù 882 mới thành lập của quân Lam Vũ mà coi thường, nghe nói vô cùng ghê gớm, thực tế hắn chính là thiếu niên còn mang theo dáng vẻ thư sinh, mới tốt nghiệp chưa lâu, bề ngoài có chút nho nhã, khi không lên chiến trường còn thích đeo kính râm, trang phục như chàng công tử thích ăn chơi, đi khắp nơi thu hút ánh mắt các cô gái, thiếu chút nữa bị hiến binh xử lý.

Bất qua, nếu như phán đoán trí lực của hắn theo bề ngoài, thì ngươi sai rồi, tên gia hoả này trừ bê ngoài khác với Cảnh Nạp ra, thì những chỗ khác y hệt Cảnh Nạp, cũng là thứ đầu óc dễ kích động,không thích dùn đầu để suy nghĩ.

Chuyện mà hắn thích làm nhất là ôm ống phong rốc két, lao vào chiến trường, với thân hình của Cảnh Nạp vác ốngphóng rốc két là hoàn toàn binh thường, nhưng Ân Văn mà vác ống phóng rốc két thì làm người ta hết sức chú ý.

Ngoài ra tên gia hoả này làm việc không thích suy tính tới hậu quả cho lắm, đó cũng là nhược điểm trí mạng.

Lần trước ở Hồng Sa Câu, Ngân Xuyên đạo, cũng chính hắn đứng nhìn dư nghiệt Xích Luyện giáo tự thiêu, nhìn bọn chúng vật lộn trong lửa, hắn còn thích thú đứng xem bên cạnh, hận không thể cho thêm tí dầu làm lửa cháy to hơn một chút.

Kết quả sau đó bị Dương Túc Phong phê bình chung, dựa theo ý của Dương Túc Phong, Ân Văn đáng ra phải bắt sống bọn chúng, sau đó áp giải lên đường phố Ni Lạc Thần, thuận tiện nghiêm hình tra khảo truy tung tích của số tài chính sót lại của Xích Luyện giáo.

Đường Tư là tài thần của Xích Luyện giáo, khẳng định là đã tích tụ không ít tài chính,hiện giờ Đường Tư không rõ tung tích, nhưng tên đầu não khác lại tự thiêu, số tài chính kia mất tích, thực sự là quá đáng tiếc.

"Tới rồi"

Ân Văn ầm trầm nói, trở nên háo hức kích động, câu nói này cô đọng tinh hoa, thói quen thường có của Ân Văn, tên gia hoả bé hạt tiêu này nhìn qua thì cứ tưởng là một viên đạn súng lục, nhưng toàn thân hắn tích trữ năng lượng, chỉ cần có người siết cò lập tức hắn bùng phát thành quả đạn pháo.

Tiếng súng chính là thuốc dẫn tốt nhất, có thể lập tức bùng phát siêu năng lượng ở trong người hắn.

Quả nhiên, dưới sự yểm hộ của đạn pháo, quân Y Lan dốc toàn lực, ùn ùn kéo tới Ngu thành, nhìn tình hình này đám Trần Kiếm Phi biết Tiêu Nam muốn chơi thực rồi, từ khi quân Lam Vũ tiến vào Ngu thành, bọn họ chưa thấy cảnh tượng tấn công hùng tráng như vậy, trong tầm mắt của bọn họ,chỉ thấy đầu người đen kìn kịt, quân Y Lan đúng là liều mạng rồi.

Trần Kiếm Phi tập trung quan sát, nhanh chóng đưa ra phán đoán:" Bọn chúng muốn liều mạng đánh cửa nam"

Long Khải Ca thu kính viễn vọng lại, chạy tới cửa nam chỉ huy chiến đấu:" Mẹ kiếp, để tôi tới cửa nam"

Cảnh Nạp theo sau Long Khải Ca tới cửa tây chỉ huy chiến đấu, còn Âu Văn thì tới cửa Bắc.

Trong cuộc chiến mấy ngày trước đó, quân Y Lan chủ yếu quấy nhiễu cửa bắc, cho nên lính dù của Âu Văn suất lĩnh thay thế hải quân lục chiến canh giữa cửa bắc.

Hiện giờ xem qua thì quânY Lan muốn trọng điểm công kích cửa nam, nhưng trò dương đông kích tây lúc nào cũng có thể xảy ra, khi chiến đấu ở cửa nam tiến hành quyết liệt, thì cửa bắc cũng không thể nào lơ là.

Mấy ngày hôm nay, trời trong xanh, mặt trời đã chiếu cạn đại bộ phận nước đọng trong đồng ruộng xung quanh Ngu thành, thuận tiện cho quân Y Lan tiến công.

Giống như lần trước, quânY lan dùng những vũ khí công thành đơn sơ như thang trèo tường, thực tế bọn chúng cũng chẳng cần phải dùng thang, vì tường thành của Ngu thành qua nhiều ngày chiến đấu, bên ngoài cũng đã hình thành sườn dốc, dù có hơi dựng đứng một chút, nhưng trèo lên cũng chẳng khó khăn gì.

500 mét...

400 mét...

300 mét...

Khi quân Y lan tiến vào khoảng cách 200 mét, quân Lam Vũ lập tức triển khai phản kích, tất cả các loại súng ống và bách kích pháo đồng loạt khai hoả, hoả lực trút xuống đầu quân Y lan như mưa rào.

Không tới 10 giây, đội ngũ binh lính Y Lan vô cùng dày đặc đã xuất hiện rất nhiều khoảng trống, chút nước đọng còn sót lại trong đồng ruộng cũng mau chóng biến thành đỏ.

Quân Lam Vũ ở phía cửa nam chỉ có không tới bốn trăm người, trong đó chủ lực là đội đột kích Thủy Mẫu của Long Khải Ca, đội đột kích Thuỷ Mẫu không có vị trí phòng thủ cố định, ở đâu có nguy hiểm là bọn họ xuất hiện ở đó.

Ngoài ra, ở cửa nam, còn có hai tiểu đoàn dân binh với hơn một ngìn người, các chiến sĩ hải quân lục chiến đội xen giữa bọn họ, dùng súng trường Mause hoặc Mễ Kỳ Nhĩ giết địch, hoặc đợi quân Y Lan tới gần rồi ném lựu đạn xuống.

Ở đây có một sự thực cần nói rõ, sức chiến đấu của dân binh bình thường không cùng một đẳng cấp với quân LamVũ, cho dù có được huấn luyện, bọn họ có thù với quân Y Lan, nhưng một khi bị áp lực quá lớn, bọn họ sẽ tan rã.

Quân Y Lan càng lúc càng tới gần, nhân số càng nhiều, phạm vi công kích của bọn chúng càng rộng, dù bọn chúng chủ yếu công kích cửa nam, nhưng vẫn xuất hiện rất đông ở cửa tây và đông, tấn công không kém lũ đồng bạn ở cửa nam.

Cảnh Nạp chỉ huy chiến đấu ở cửa đông một lúc, rồi lại mau chóng chạy qua cửa tây chỉ huy, Ân Văn vẫn thủ chặt cửa bắc, không dám điều động một chút nào/

Trần Kiếm Phi đang không biết có nên điều động binh lực từ cửa thành khác đến tăng viện hay không, đội dự bị 3 cửa đông, tây, nam đều khổ chiến rồi, chỉ còn có đội dự bị của cửa bắc là yên tĩnh thôi, Trần Kiếm Phi càng không dám dùng lực lượng cửa bắc để tăng viện, ai mà biết Tiêu Nam có dương đông kích tây hay không?

Lúc này quân dự bị của Trần Kiếm Phi cũng không có bao nhiêu, chỉ có 2 đại đội không tròn biên chế, tổng binh lực không quá 300 người, đó đã là cực hạn mà hắn có thể tập trunglại rồi.

Đa phần là hắn dựa vào dân binh Ngu thành, ở trong đội dự bị có 4 tiểu đoàn dân binh hơn 2000 người, nhưng chưa tới lúc khẩn cấp, hắn không tuỳ tiện dùng tới đội dự bị.

Chưa tới 20 phút, cuộc chiến ở cửa nam đã tiến vào giai đoạn cao trào.

Quân Y Lan ùn ùn kéo tới, bất chấp tất cả công kích phong tuyến của quânLam Vũ, đám trước gục ngã hàng loạt, đám sau lại xông lên thay thế, không ngại dẫm lên xác đồng bạn tiến tới.

Trạng thái như điên cuồng của bọn chúng làm cho quân Lam Vũ cảm thấy áp lực nặng nề, quân địch bị sát thương vô số, quân Lam Vũ thương vong cũng không nhẹ.

Long Khải Ca không biết quân Y Lan hôm nay uống lộn thuốc gì, không ngờ lại dũng mãnh như thế, đám binh sĩ đó nhìn cứ như là đã mất đi ý thức vậy, chỉ biết cầm súng nhào bổ vào quân Lam Vũ, còn về phần có bị giết chết hay không, tựa hồ đã không còn thuộc phạm vi suy nghĩ của bọn chúng nữa.

Mấy ngày trước đó quân Y Lan trong lúc chiến đấu tỏ ra rất trầm lặng, hôm nay lại dũng mãnh như thế, đúng là cho hắn một niềm vui bất ngờ, đồng thời mang đến khảo nghiệm cực lớn cho hắn.

Hắn đương nhiên không biết, hôm nay Tiêu Nam đã hạ lệnh tử chiến, còn đích thân lên chiến trường đốc thúc, ở phía sau lưng đám binh sĩ Y Lan ùn ùn kéo tới đó chính là đội chấp pháp tàn khốc vô tình, những tên binh sĩ do dự không tiến lên, đã bị giết chết hơn 1 trăm tên rồi, mà trong cuộc động viên quy mô lớn cũng đã có mấy chục tên bị giải quyết một cách vô tình.

Tử vong luôn tạo thành sợ hãi, mà sợ hãi thường làm cho người ta quên đi sinh tử, hiện giờ quânY Lan cũng là như thế,những tên binh sĩ từng trải giảo hoạt phát hiện ra Tiêu Nam càng hung tàn hơn bọn chúng, thì bọn chúng chỉ đành tìm lối thoát trên người quân Lam Vũ mà thôi.

Tạch tạch tạch...

Tiếng súng liên miên, tất cả vũ khí của quânLam Vũ tận tình khai hoả, dùng năng lực cao nhất trút đạn lên kẻ tấn công, một số tên tham gia cuộc tiến công trước đó đột nhiên nhận ra, hoả lực của quân Lam Vũ chúng gặp phải lần này mãnh liệt khác thường, cứ như giông bão vậy, căn bản cơ hội né tránh cũng không có.

Nhưng khi phát hiện ra điều này, thì đó thường thường đã là ý thức cuối cùng của bọn chúng, tiếp theo bọn chúng trở thành khối thi thể lạnh như băng rồi.

"Kha kha, cho bọn mày biết tay, hổ không ra oai lại tưởng mèo bệnh à?"

Long Khải Ca nguyên rủa một cách ác ý, tựa hồ không cần súng tiểu liên của hắn lên tiếng rồi, hắn đắc ý vuốt ve khẩu súng máy hạng nặng Mã Khắc Thẩm điên cuồng khạc đạn bên cạnh, tronglòng cảm tạ thứ đồ giết người này.

Kết quả chẳng may sờ phải nòng súng nóng rực, vội vàng buông tay ra, may còn chưa bị bỏng.

Có thứ vũ khí giết người điên cuồng này, Long Khải Ca tuyệt đối vững tin giữ được cửa nam, tình huống nguy hiểm hôm đó tuyệt đối không thể tái diễn một lần nữa.

Nếu như tháng trước quân đội Y Lan mà tấn công mãnh liệt như thế này, có lẽ Long Khải Ca đã không tự tin được như thế, nhưng hiện giờ Ngu thành đã có súng máy hạng nặng Mã Khắc Thẩm này rồi, còn lo gì nữa.

Sau cuộc chiến 16-6, quân Lam Vũ và quân Y Lan vẫn xảy ra các cuộc chiến đấu lẻ tẻ, nhưng quy mô không lớn, kỳ thực hai bên đều đang tranh thủ nghỉ ngơi chỉnh đốn, chuẩn bị ngày sau chiến đấu.

Qua hơn 10 ngày nghỉ ngơi, quân Lam Vũ đã được tăng cường rất nhiều, đặc biệt là ở phương diện vũ khí, có thể nói là thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Bọn Long Khải Ca đã chuẩn bị rất nhiều súng máy hạng nặng, trong đó có hơn 200 khẩu Mã Khắc Thẩm, những thứ vũ khí giết người đáng sợ này vốn đã chuẩn bị nghỉ hưu, không ngờ còn có cơ hội tiếp tục phát huy sức mạnh của mình.

Cùng với chiến lược tấn công của quân Lam Vũ triển khai, bọn họ đã dần dần đào thải món đồ lớn nặng nề khó di chuyển này,dùng súng bạo phong tuyết thay thế, nhưng ở trong cuộc chiến ở Ngu thành lại làm cho đám đồ chơi cũ kỹ này phát ra ánh hào quang.

Không thể không thừa nhận, khi những thứ đồ chơi to lớn này không phải di động, sức sát thương của nó thực sự ghê người.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status