Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 648

/769


Nạp Lan Tinh Vũ căn bản không biết hoài nghi của Cung Tử Yên, vẫn bi thương nói:" Ta vốn hồng nha bạc mệnh, tấm thân này lay lắt theo gió mà thôi, cũng chẳng có gì đáng kể, nước Lạc Na vốn không tồn tại như thế, ta cũng chỉ là một chiếc lá sắp mục nát của nước Lạc Na, nếu như tấm thân nhơ bẩn này còn có thể làm chút gì đó cống hiến cho đất nước, ta cũng rất vui lòng...."

Tư tưởng của Phương Phỉ Thanh Sương dễ bị kẻ yếu ảnh hưởng, một khi lòng thương hại nổi lên là rất dễ bị mất lý trí, lúc này nàng rất thương cho cảnh ngộ của Nạp Lan Tinh Vũ, hận không thể giết chết những nam nhân thối tha kia,hận không thể lập tức vì nàng ta báo thù rửa hận, siết chặt nắm đấm nói:" Nhưng cuối cùng cô cự tuyệt yêu cầu của Đường Hành?"

Nạp Lan Tinh Vũ đau khổ nói:" Đúng thế, ta không thích đế quốc Đường Xuyên, mà Đường Minh cũng chỉ thích tấm thân này của ta mà thôi, mà không phải là trái tim của ta. Trái tim của ta vĩnh viễn gửi ở Lạc Na, muốn có được thân thể của ta, thì chỉ có thể tới nước Lạc Na.

Cung Tử Yên hiếu kỳ hỏi:" Câu này tức là sao?"

Nạp Lan Tinh Vũ lặng lẽ nhấm ly cốc tai chua chát, chậm rãi nói:" Đế quốc Đường Xuyên hận ta, nếu như không phải vì ta, thì Lạc Na đã trở thành một tỉnh của Đường Xuyên, nhưng vì sự cố chấp của ta, Lạc Na vẫn bảo lưu hình thức của một quốc gia...."

Căn cứ vào những lời kể ngắt quãng của Nạp Lan Tinh Vũ, thì đây là chuyện nhiều năm trước rồi. Khi đế quốc Đường Xuyên cường thịnh nhất, đã nhiều lần muốn nước Lạc Na hoàn toàn biến thành lãnh thổ của mình, nhưng các đời quốc vương Lạc Na đều dùng đủ loại phương pháp để cự tuyệt.

Tới đời An Vinh, đế quốc Đường Xuyên lại lần nữa đưa ra yêu cầu này, An Vinh đớn hèn không dám kháng cự, chuẩn bị từ bỏ vương vị, nhưng do vương hậu Nạp Lan Tinh Vũ kiên quyết từ chối, cuối cùng An Vinh cự tuyệt yêu cầu của Đường Xuyên, kết quả làm cho quan hệ của hai bên kém xa trước đó.

Từ trược tới nay, Nạp Lan Tinh Vũ không được đế quốc Đường Xuyên hoan nghênh, đó là nguyên nhân bản thân nàng có rất nhiều người ủng hộ ở trong nước Lạc Na, nhưng đế quốc Đường Xuyên chưa bao giờ tuyên bố nguyên nhân.

Kỳ thực nói thẳng ra, đế quốc Đường Xuyên không thích sự tồn tai của Nạp Lan Tinh Vũ, hoặc nói một cách chính xác hơn là chỉ thích tấm thân xếp trên bảng Giang Sơn Tuyệt Sắc của nàng, chứ không thích linh hồn của nàng.

Trầm mặc trong chốc lát, điều chỉnh suy nghĩ của mình, Nạp Lan Tinh Vũ nói:" Bởi vì ta cự tuyệt tới Vị Ương cung, nên Vị Ương cung hạ lệnh cho Đường Hành dùng vũ lực bắt ta lại, cưỡng ép đưa ta nhập kinh. Khi đó rất nhiều người,bao gồm cả một số quan viên, bọn chúng sợ uy thế của đế quốc Đường Xuyên, nên đã đồng ý yêu cầu đó, muốn cưỡng ép đưa ta tới kinh đô..."

Phương Phỉ Thanh Sương vội hỏi:" Là Vũ Văn Phân Phương tới cứu cô?"

Nạp Lan Tinh Vũ khẽ gật đầu:" Ta gửi cho Vũ Văn Phân Phương một tấm bản đồ đường hầm bí mật."

Cung Tử Yên khẽ thất thanh kêu lên:" Cô bán đứng đế quốc Đường Xuyên?"

Đôi mắt thâm thúy của Nạp Lan Tinh Vũ khẽ liếc nhìn nàng, tựa hồ cho rằng nàng không cần phải kinh ngạc như thế, dưới tình huống ngươi sống ta chết như vậy, bất kể là hành vi gì đều không đáng trách.

Hơn nữa nước Lạc Na không phải là đế quốc Đường Xuyên, không thể dùng hai chữ bán đứng để hình dung.

Có điều Nạp Lan Tinh Vũ không giải thích, chỉ yếu ớt nói:" Phải, ta bán đứng đế quốc Đường Xuyên mà nam nhân của các cô lật đổ.

Cung Tử Yên khẽ gật đầu, tựa hồ đồng tình với lời nói của Nạp Lan Tinh Vũ, nhưng điều nàng nghĩ trong lòng lại là chuyện khác.

Nguyên nhân Minh Na Tử Đặc Lai bị công chiếm rất nhiều, nhưng chẳng liên quan gì tới đường hầm bí mật nào đó, bởi vì nơi này căn bản là không có cái gọi là đường hầm bí mật nào hết.

Bất kể là quốc gia nào trấn thủ Minh Na Tử Đặc Lai thì nhiệm vụ hàng đầu là lấp kín những đường hầm, không cho phép chúng tồn tại, huống chi đào đường hầm ở Minh Na Tử Đặc Lai, tuyệt đối là hái sao trên trời.

Nếu không tòa thành lũy quân sự này căn bản không thể được xưng danh là tòa thành kiên cố nhất đại lục Y Lan rồi, một con đường hâm làm Vũ Văn Phân Phương hạ được Minh Na Tử Đặc Lai, đúng là một lời nói dối chân thật.

Phương Phỉ Thanh Sương tựa hồ ý thức được điều gì, mắt sáng quắc nói:" Cô rốt cuộc là muốn nói gì với bọn ta?"

Nạp Lan Tinh Vũ bình tĩnh nói:" Ta chỉ hy vọng các cô chuyển lời cho Dương Túc Phong, ta sẽ không rời khỏi Lạc Na, nếu như y muốn có ta, thì chỉ có thể tới Minh Na Tử Đặc Lai, ta có thể hiến dâng cho y bất cứ lúc nào, ta có thể cho y khoái lạc lớn nhất trên giường...."

Phương Phỉ Thanh Sương và Cung Tử Yên đồng thanh quát:" Cô... đồ vô xỉ."

Nạp Lan Tinh Vũ không nói gì, ánh mắt tỏ ra hết sức vô tội.

Cung Tử Yên vừa gấp vừa giận, tựa hồ cảm thấy nổi giận với Nạp Lan Tinh Vũ cũng không phải, cố nhẫn nhin hỏi:" Vì sao lại nói như thế?"

Nạp Lan Tinh Vũ thê lương nói:" Ta chỉ là một nữ tử yếu đối, vĩnh viễn chỉ có thể tồn tại dưới bóng của kẻ mạnh, trừ phi ta nguyện ý chết đi, nếu không làm sao ta có thể thoát khỏi vận mệnh bị kẻ mạnh bài bố? Nếu như có thể dùng thân thể của mình để duy trì hiện trạng của Lạc Na, thì sao ta phải để ý tới trinh tiết của mình? Huống chi ta đâu còn trinh tiết nữa mà nói? Đường Hành, Vũ Văn Tinh Không, mỗi người bọn chúng đều có thể lên giường của ta.."

Phương Phỉ Thanh Sương thở phì phò cắt đứt lời nói của nàng:" Rốt cuộc thì cô muốn Lạc Na ra sao?"

Nạp Lan Tinh Vũ nói:" Duy trì vị thế hiện ta, không cần thay đổi"

Cung Tử Yên hồ nghi nói:" Các ngươi không phải vốn như vậy sao?"

Hoa Lộng Điệp lạnh lùng nói:" Chưa chắc"

Phương Phỉ Thanh Sương cau mày lại:" Rốt cuộc cô lo lắng cái gì?"

Hoa Lộng ĐIệp nói:" Vương hậu lo lắng nơi này sẽ thành trận địa giằng co của nước Mã Toa và đế quốc Lam Vũ, khi chiến tranh kết thúc thì đã thành đống đổ nát, bọn ta hi vọng Dương Túc Phong hiểu, bọn ta sở dĩ từ chối làm nội gián là vì bọn ta không nắm chắc chút nào, toàn bộ Minh Na Tử Đặc Lai đều bị quân đội Mã Toa khống chế, nước Lạc Na bọn ta không có khả năng kháng cự bọn chúng.Hi vọng sau khi chiến tranh kết thúc, y đừng trừng phạt bọn ta, để nước Lạc Na tiếp tục làm nước phụ thuộc.

Hai nàng kỳ thực không biết Dương Túc Phong sẽ xử lý nước Lạc Na như thế nào, cũng không biết Lạc Na từ chối làm nội ứng cho quân Lam Vũ.

Bất quá, không có gì phải nghi ngờ là quân Lam Vũ khẳng định sẽ khống chế Lạc Na, mà Minh Na Tử Đặc Lai cũng sẽ trở thành chiến trường.

Hiện giờ hải quân lục chiến Lam Vũ sắp đổ bộ lên bờ biển phía nam của Lạc Na, lục quân cũng đã áp sát biên cảnh, có thể phát động tiến công bất kỳ lúc nào, quân Mã Toa cũng sẵn sàng chờ đợi quân Lam VŨ rồi.

Đất đai nước Lạc Na không rộng rãi gì, liệu có thể trở thành chiến trường giằng co của hai nước không, các nàng không dám đảm bảo, còn về phần chiến tranh kết thúc, Dương Túc Phong an bài nước Lạc Na như thế nào, các nàng đều không biết được.

Mặc dù Vĩ Ương cung không có cầm lệnh rõ ràng nữ nhân không xen vào việc chính trị,nhưng hiện tại đúng là như thế, ngay cả bọn Phương gia cũng đã dần dần rút ra khỏi lĩnh vực chính trị quân sự rồi.

Một lúc lâu sau, Cung Tử Yên mới chần chừ nói:" Bọn ta sẽ đem tời này chuyển lại y nguyên văn cho chàng biết, nhưng..."

Nhưng cái gì thì nàng không biết, có lẽ nàng căn bản không biết Dương Túc Phong phản ứng thế nào. Nguồn: http://truyenyy.com

Nạp Lan Tinh Vũ cười cười nói:" Cám ơn, đưa thức ăn lên"

Thức ăn vô cùng tinh xảo, thì ra là đặc sản nổi tiếng của Lạc Na, cốc tai mà Nạp Lan Tinh Vũ pha chế đầy phong tình dị quốc, chỉ tiếc rằng hai nàng ăn không thấy mùi vị gì, ngược lại cảm thấy sự chua chát trong đó, giống như sự dơ bẩn che dấu dưới bề ngoài thuần khiết của Nạp Lan Tinh Vũ.

Nạp Lan Tinh Vũ đúng là một nữ nhân đáng thương, Dương Túc Phong liệu có thể buông tha cho nàng, buông tha cho Lạc Na không?

Không ai biết được.

..........................

Sau khi nhận được tin tức khẩn cấp, Vũ Văn Thành Đô lập tức ngựa không dừng vó chạy tới Minh Na Tử Đặc Lai, đồng thời ngay lập tức gặp mặt quan chỉ huy cao nhất ở Minh Na Tử Đặc Lai là Vũ Văn Tinh Không

Trong bộ chỉ huy của quân đội Mã Toa, Vũ Văn Thành Đô tập trung nghe Vũ Văn Tinh Không kể về tình huống có liên quan, Phương Phỉ Thanh Sương và Cung Tử Yên công khai xuất hiện ở Minh Na Tử Đặc Lai, đây không phải là chuyện đơn giản, không thể ngồi im bỏ mặc được.

"Các ngươi tin chắc hai người đó là Cung Tử Yên và Phương Phỉ Thanh Sương chứ?" cho dù Vũ Văn Tinh Không nói rất xác định, nhưng Vũ Văn Thành Đô vẫn rất nghi ngờ, dựa theo tư duy của hắn, nếu hai người đó có tới đây, thì cũng phải che dấu thân phận cực kỳ bí mật, không thể ngang nhiên nói với đám du hiệp trong khác sạn tên tuổi của mình được.

Nhưng nếu như là kẻ lừa gạt, thì bọn chúng cũng khẳng định không tới Minh Na Tử Đặc Lai này hoạt động, làm thế không phải là rước lấy cái chết sao?

Rốt cuộc là sao đây?

"Thi thể ở đây, ngươi tự mình xem vết thương trên cổ là biết." Vũ Văn Tinh Không cũng chẳng thèm nói thêm,hạ lệnh cho bộ hạ đưa sáu cỗ thi thể xử lý qua kéo vào,tất nhiên là sáu tên du hiệp bị Phương Phỉ Thanh Sương giết tối hôm qua, kỳ thực có một tên du hiệp không chết, dùng hơi sức cuối cùng lưu lại tên hung thủ, vì thế chuyện này được báo thẳng lên Vũ Văn Tinh Không, Vũ Văn Thành Đô cũng vì thế mà tới.

Vũ Văn Thành Đô kiểm tra sáu cỗ thi thể bất hạnh, phát hiện ra trên cổ của bọn chúng chỉ có một vết thương duy nhất, hẳn là do vũ khí cực kỳ sắc bén cắt đứt khí quản,làm cho bọn chúng không thể hô hấp, cuối cùng chết trong đau đớn.

Chỉ có một tên bị cắt đứt huyết quản, chống đỡ được thời gian khá dài, vết thương trên thi thể đúng là vô cùng độc đáo, trông giống như hình con bướm, có thể khẳng định đúng là thủ pháp của Phương Phỉ Thanh Sương

.

Nước Mã Toa hận Dương Túc Phong thấu xương, chỉ cần có biện pháp có thể dồn y vào chỗ chết, nước Mã Toa cơ bản đều đã thử qua rồi, loại biện pháp cổ xưa nhất là ám sát cũng đã dùng rất nhiều lần,đáng tiếc là không thành công.

Tiểu tổ sát thủ do Vũ Văn Thành Đô đích thân suất linh, vì giết chết Dương Túc Phong, tất nhiên nghiên cứu cực kỳ thấu triệt mỗi người bên cạnh y, hạng cao thủ như Phương Phỉ Thanh Sương

và Cung Tử Yên tất nhiên là đối tượng nghiên cứu trọng điểm, thủ pháp giết người của Phương Phỉ Thanh Sương, Vũ Văn Thành Đô tự tin tuyệt đối không lầm.

Nhưng cho dù xác định rõ thân phận của hai nàng, Vũ Văn Thành Đô vẫn nhíu chặt mày, tựa hồ còn rất nhiều chuyện nghĩ không ra.

"Bọn họ tới Minh Na Tư Đặc Lai làm gì?" Đây là vấn đề mà hắn muốn biết nhất, bất kỳ người bình thường nào đều hành động có mục đích, trừ phi là kẻ mộng du, Phương Phỉ Thanh Sương và Cung Tử Yên đương nhiên là người bình thường, cũng không ở trong trạng thái mộng du, như vậy động cơ của bọn họ rất đáng để suy nghĩ.

Vốn nữ nhân của Dương Túc Phong đều vô cùng tích cực, ban đều quân Lam Vũ dựa vào các nàng để trỗi dậy, nhưng sau khi thành lập đế quốc Lam Vũ, các nàng liền rút lui một cách trật tự ra khỏi kết cấu quyền lực, chuyên tâm ở trong Vị Ương cung chiều chồng dạy con, giữ bổn phận nữ nhân, rất ít ra ngoài hoạt động.

Bất quá gần đây nghe nói Tiêu Tử Phong nắm giữ Vị Ương cung, một số phương diện đã buông lỏng, làm cho các nữ nhân vốn xuất chúng giang hồ lại một lần nữa đi ngao du giang hồ, nhưng mục đích là gì thì DDDĐ thủy chung không rõ.

Viên tham mưu già ở bên cạnh thấy TTTTT không muốn trả lời,tránh không khí tẻ ngắt, vì thế suy nghĩ đáp:" Bọn chúng có khả năng gặp mặt người của nước Lạc Na, xúi bẩy người Lạc Na cùng quân Lam Vũ nội ứng ngoại hợp đối phó với chúng ta."

DDDDD lắc đầu, không đồng ý với suy nghĩ này, quân Lam Vũ đúng là âm thầm phái sứ giả tiếp xúc với vương thất Lạc Na, nhưng đã bị uyển chuyển từ chối rồi.

Mỗi chi tiết của việc này, gia tộc Vũ Văn đều nắm chắc, bọn chúng an bài rất nhiều thám tử có phân lượng trong thành viên của vương thất Lạc Na, khẳng định sẽ trăm phương ngàn kế che dấu thân phận, tuyệt đối không công khai xuất hiện.

Hơn nữa, Dương Túc Phong tuyệt đối sẽ không phái hai nàng đi làm thám tử, phái đi làm sát thủ còn được, nghĩ tới đây trong lòng DDDD máy động, tựa hồ nắm bắt được điều gì, nhưng không thể miêu tả rõ ràng ra được.

"Bất kể bọn chúng tới đây làm gì, chỉ cần bắt được là rõ ngọn ngành hết " TTTTT nghiêm nghị nói, cực lực xúi dục DDDĐ đi đối phó với hai nàng, trong gia tộc Vũ Van, nếu luận riêng về võ công, thì trừ Vũ Văn Chấn Thiên ra, DDDĐ là lợi hại nhất, nếu như dùng cách giao phong chính diện,thì công tác này khẳng định thuộc về hắn.

Kỳ thực TTTTTT cũng mang lòng riêng, làm rõ mục đích hai nàng tới đây tất nhiên là rất quan trọng, bất quá đó là thứ yếu, quan trọng nhất là bắt lấy hai nàng làm con tin, uy hiếp Dương Túc Phong.

Cho dù không thể uy hiếp Dương Túc Phong bỏ tấn công MMMMM, cũng có thể kiếm lấy một con đường sống cho mình, trong đó nội tâm của hắn, hắn không đủ tự tin có thể giữ vững được MMMM hay không, sức chiến đấu của quân Lam Vũ quá mạnh, quân Mã Toa căn bản không thể kháng cự được. một khi nơi này bị công phá, thì cái mạng này của mình nguy to.

"Vì sao ngươi không tự động thủ?"

DDDĐ chú ý tới sắc mặt liên tục biến đổi của TTTT, đôi mày nhíu chặt bắt đầu mang theo vài phần cảnh giác hồ nghi, hắn có chút lo lắng, liệu TTTTT có mượn đao giết người để người của quân Lam Vũ giết mình hay không, nếu như đây là cái bẫy do TTTTT dày công đặt ra, lỗ mãng xông vào hậu quả thật khó tưởng tượng.

Cho dù DDĐ không có tham vọng tranh đoạt hoàng vị, nhưng hắn cũng là người rất cẩn thận, thận trọng không muốn bị cuốn vào vòng xoáy này, cũng cẩn thận đề phòng bị người khác ám toán.

TTTTT dã tâm bừng bừng, mắt nhìn chằm chằm vào hoàng vị nước Mã Toa, vạn nhất cho rằng mình là một chướng ngại lớn, giải quyết trước thì cũng không phải là chuyện không có khả năng.

TTTTTT thuận miệng nói:" Giết gà cần gì dùng tới dao mổ trâu, có ngươi ra tay là được rồi."

Hắn lập tức nhận ra không ổn, câu nói này đã hạ thấp DDDD, tỏ ra mình còn mạnh, vội vàng sửa giọng:" Không phải là ta không muốn đích thân ra tay, nhưng nếu như ta dùng quân đội lục soát từng nhà, chắc gì đã đạt được mục đích, ngược lại làm nhọc công mà thậm chí còn khơi lên khủng hoảng không cần thiết. Phòng ốc của MMMMMM, không có 10 vạn cũng 8 vạn, ta còn phải giữ quân ứng phó với quân Lam Vũ tiến công, căn bản không thể xuất ra nhiều binh lực như vậy để đối phó với bọn chúng.

Câu nói này đúng là thật, TTTT đúng là không có lực lượng để đi đối phó với Cung Tử Yên và PPP, người ta chỉ có hai mạng, hơn nữa khẳng định còn có cơ cấu tình báo của quân Lam Vũ gài vào, tùy tiện tìm kiếm một chỗ trốn đi, mình có tìm 10 ngày nửa tháng cũng chắc gì đã thấy, cho dù có tìm được ra thì dùng tới thiên quân vạn mã cũng chỉ làm người ta cười nhạo mà thôi.

Huống chi quân Lam Vũ lúc nào cũng có thể tấn công, hắn bố trí phòng ngự còn không kịp, lấy đâu ra thời gian mà chơi trò trốn tìm.

DDDDD gật đầu không nói, hiển nhiên là đang cân nhắc nguy hiểm của chuyện này, có trò mèo trong lòng TTTTT, hắn thực đã nhìn thấu rồi, đó là muốn dùng mình làm quỷ thế mạng.

Bản thân TTTT biết rõ, hai người bọn họ nếu đã dám xuất hiện ở nơi đây, khẳng định là có chuẩn bị sẵn, lúc tình hình bất ổn, chắc chắn sẽ có biện pháp rời đi, dùng thiên quân vạn mã tiến hành lùng sục, cũng chỉ như dùng rổ múc nước, được chả bằng mất.

Chuyện TTTT không muốn làm, liền đẩy cho DDDD, bên trong gia tộc Vũ Van có phân chia công tác, việc trên giang hồ vốn do DDDĐ phụ trách, nên hắn chỉ đành bấm bụng mà chịu, suy tính xem phải bắt hai người thế nào.

Bất quá chuyện như vậy hắn tuyệt đối sẽ không làm một mình, khẳng định phải kéo TTTTT xuống bùn cùng.

Ban ngành tình báo của quân Lam Vũ đã trải qua thời gian dài phát triển, đã nảy mầm bén rẽ ở MMMM, đồng thời thành lập được tổ chức tình báo mà Mã Toa cũng không dám coi thường.

Gần đây bọn họ liên tục hành động, đều làm nước Mã Toa tối tăm mặt mũi, chẳng những tổn thất khá nhiều văn kiện bí mật, còn bị thiêu hủy một kho quân nhu lớn.

Kho quân nhu đó bên trong có hơn 2 ngàn khẩu súng trường CHân Thiên mới tinh, kết quả bị một bó lửa cháy ra tro hết.

Chuyện này TTTTTT không dám báo lên trên, nhưng DDDĐ biết.

Từ đó có thể thấy sự lợi hại của tổ chức tình báo quân Lam Vũ, có bọn họ yểm hộ, PPPPP và Cung Tử Yên đúng là như hổ thêm cánh.

Càng đáng ghét hơn nữa là, cơ quan tình báo quân Lam Vũ ở MMMM vừa mới đổi người đứng đầu mới, nghe nói là Tôn Thiên Chinh, đó là một tên gia hỏa vô cùng giảo hoạt, là nguyên lão của tình báo quân Lam Vũ.

Lần trước DDDDD ở gần Ni Lạc Thần chính bị lọt vào tay hắn, nên mới vô duyên vô cớ bị Lưu Thạch cho một phát súng, tới hiện giờ vẫn chưa lành hẳn, vẫn còn hận ngứa ngáy chân tay, hận không thể xẻ thịt lột da hắn và Dương Túc Phong.

Nhưng đáng tiếc tên gia hỏa Tôn Thiên Chính này quá giảo hoạt, tình báo nước Mã Toa mặc dù biết được sự tồn tại của hắn, cũng biết hắn đang mưu tính các hành động nhằm vào fMMMM, nhưng lại không có cách nào bắt nổi hắn, càng không thể nào phá hủy cơ cấu tình báo của quân Lam Vũ ở đây.

Chính đang suy nghĩ, bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng nổ kịch liệt, hình như là một loạt phòng ốc bị phát nổ, TTTTT và DDDDD nhìn nhau một cái, rồi vội vàng phái người đi tra xét.

Kết quả mấy phút sau, tham mưu trở về báo cáo,nói thiếu tướng Thực Thụ của sư đoàn bộ binh 13 khi đang kiểm tra nhiệm vụ phòng ngự, bị nhân vật bất minh ném lựu đạn tập kích, một tay bị gẫy, một mắt bị mù, hiện giờ vẫn chưa rõ sống chết.

"Láo xược" TTTTTT như muốn rống lên, cơ quan tình báo quân Lam Vũ càng ngày càng không coi ai ra gì nữa, không ngờ dám xâm nhập vào quân doanh nước Mã Toa gây chuyện.

Thực sự không biết cơ quan phản gián Mã Toa làm cái gì? Không có tích sự gì cả, suốt ngày chỉ biết bắt bớ người dân lừa gạt mình, mà cái này lại thuộc về Vũ Văn Đông Kinh quản lý, nên hắn trừ báo cáo và tức giận ra thì không còn cách nào tốt hơn.

"Kiềm chế đi" DDDDd thuận miệng an ủi TTTTT, trong lòng lại cực kỳ kinh bỉ con người của hắn, nếu như TTTTT thực sự muốn làm hoàng đế, thì sau khi biết được tin tức, phải lập tức chạy tới hiện trường an ủi tướng sĩ Mã Toa bị thương chứ không phải ở đây quát tháo.

Tướng Thực Thụ mặc dù là bộ hạ cũ của Vũ Văn Phân Phương nhưng hiện giờ thuộc về quân đoàn TTTTT.

Nhưng hắn không biết, tâm tư của TTT hiện giờ đang đặt vào việc xúi giục hắn đi đối phó với hai cô gái kia.

Từ tình huống này mà xét, tuyệt đại đa số người trên đại lục Y Lan đã không coi trọng người Mã Toa nữa, tin chắc quân Lam Vũ sẽ đánh hạ được MMMMM>

Nếu như TTTTTT hắn xuất động quân đội tiến hành lùng sục toàn thành, nói không chừng chỉ đánh rắn động cỏ, hiệu quả trái ngược, hơn nữa chọc giận Dương Túc Phong.

Vạn nhất tương lai mà có bất trắc gì, Dương TÚc Phong khẳng định không tha cho mình.

Cho nên hắn ra sức xúi giục DDDD đi đố phó với nữ nhân của Dương TÚc Phong, vừa đạt được mục đích ổn đinh MMMM, vừa có thể làm Dương Túc Phong hận DDDDD.

Nhưng DDDDD đâu phải kẻ ngốc, hắn chẳng dễ dàng mắc lừa như thế, lạnh lùng nói:" Ta cần phải có mệnh lệnh bằng văn bản của ngươi mới có thể thuận tiện hành động ở trong thành, ngươi viết lệnh cho ta đi."


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status