Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 681

/769


Phúc Bá sai hiến binh tạm thời khống chế hội trường, cuối cùng bày tỏ ý tứ của mình:

-Qua nghiên cứu tỉ mỉ với mấy vị tướng quân, cá nhân tôi quyết định thương lượng với quân Lam Vũ, giải quyết vấn đề hiện này bằng cách hòa bình.

Phòng hội nghị lại được một phen huyên náo, rồi lại trầm tĩnh lại, mọi người đều biết giải quyết một cách hòa bình có nghĩa là gì, bất qua chỉ là nói đầu hàng một cách văn minh thôi. Quân Mã Toa đã tới nước này, suy nghĩ đầu hàng cũng không phải là chuyện không thể, dù thế nào bọn chúng cũng phải xứng với những gì mình có được.

-....Các vị đồng chí, đây là quyết định của cá nhân tôi, ai không muốn theo tôi, có thể tự do rời đi, tiếp tục cùng quan tư lệnh Vũ Văn Tinh Không quyết chiến tới cùng.... Tôi còn có một tin tức bất hạnh muốn thông báo cho mọi người, đó là hoàng đế bệ hạ ám sát Dương Túc Phong thất bại, đã bị thụ thương rồi.....

Vũ Văn Chấn Thiên bị thương rồi?

Trời ơi. là Vũ Văn Chấn Thiên bị thương.

Hay lắm. Vũ Văn Chấn Thiên bị thương rồi.

Ha ha ha, quá tốt rồi, Vũ Văn Chấn Thiên bị thương rồi.

Đối với mỗi tướng lĩnh Mã Toa ở đây, Vũ Văn Chấn Thiên là một cái tên như sấm nổ bên tai, bọn chúng từ nhỏ tới lớn đều sống dưới cái bóng của ông ta, lời ông ta là mệnh lệnh. Ý chí của ông ta là ý chí của Mã Toa, không một ai dám kháng lại, cho dù gia tộc Vũ Văn cũng không dám, bọn chúng sở dĩ quyết chiến ở nơi đây, chưa từng có ý nghĩ khác chính là bởi vì sợ Vũ Văn Chấn Thiên.

Cho dù Vũ Văn Tinh Không đi rồi, chỉ cần có cái bóng của Vũ Văn Chấn Thiên ở đó, bọn chúng vẫn không dám làm gì khác. Hiện giờ không có Vũ Văn Chấn Thiên uy hiếp, gần như mỗi người đều cực kỳ hưng phấn, bọn chúng mau đem tin tức Vũ Văn Tinh Không bỏ chạy và Vũ Văn Chấn Thiên bị thương liên hệ với nhau, cuối cùng tin chắc chắn là vậy rồi.

Vũ Văn Chấn Thiên đúng là bị thương, vậy tương lai nước Mã Toa không tới lượt một mình ông ta khống chế tuyệt đối nữa rồi.

Có người kêu lên:

-Rút rút rút....

Có người buồn bực nói:

-Đầu hàng cho xong, còn đánh đấm gì nữa....

Có người cầu khẩn:

-Mong rắng quân Lam Vũ tha cho chúng ta...

.

Cuối cùng trải qua thương lượng, đại khái có sáu tướng quân chấp nhận theo Phúc Bá đầu hàng, ngoài ra còn có 23 thên tướng quân quyết định dẫn bộ đội rời khỏi Minh Na Tư Đặc Lai. Tất cả tướng quân đều đồng ý, lập tức đình chiến với quân Lam Vũ, kết thúc cuộc chiến chết tiệt này, tiếp đó Phúc Bá liền phái sứ giả đàm phán đi, cũng chính là tên quan quân trước mặt.

Nghe xong tên quan quân đó miêu tả, Đao Vô Phong và Lữ Tứ Lang, Ninh Ba liền nhìn nhau, đều cảm thấy khó tin. Quân Mã Toa đầu hàng tập thể. Minh Na Tư Đặc Lai là của quân Lam Vũ rồi? Đúng là khó tin,.....

Sau khi khôi phục lại bình tĩnh, Đao Vô Phong lập tức báo thẳng lên trên, đồng thời đích thân áp giải tên quan quân đó tới chỗ bộ chỉ huy của Trương Chi Phong, để hắn trần thuật lại cho Trương Chi Phong chuyện đầu hàng.

Tin tức này lập tức được đưa tơi chỗ tổng chỉ huy Phong Phi Vũ, tiếp đó Dương Túc Phong cũng nhận được tin này.

-Kẻ địch ở Minh Na Tư Đặc Lai đầu hàng rồi.

Sau khi tin tức là lòng người phấn chấn không thôi này phát ra, tất cả các vô tuyến điện đều truyền đi khắp cả Minh Na Tư Đặc Lai, rất nhiều chiến sĩ quân Lam Vũ đều ngạc nhiên không thôi, như cảm thấy đây là chuyện trong mộng.

Nói thực thì tới ngay cả bản thân quân Lam Vũ cũng không tin được quân Mã Toa lại có thể đầu hàng vào lúc anfy, tới ngay cả Trương Chi Phong cũng phỏng đoán quân Mã Toa ít nhất phải chống đỡ được 2 tháng nữa. Dương Túc Phong mau chóng đưa ra quyết định: quân Lam Vũ chấp nhận quân Mã Toa đầu hàng, đảm bảo an toàn và tài sản cá nhân của quan binh Mã Toa.

Là đặc sứ của Dương Túc Phong, Trương Chi Phong cùng đại biểu của quân Mã Toa phái ra, tiến hành đôi bên đàm phán, 2 bên mau chóng xác định mấy trình tự đầu hàng cơ bản:

Bước thứ nhất, quân Mã Toa lập tức rời bỏ trận địa, tới chỗ đất trống tập trung hạ vũ khí.

Bước thứ 2 binh sĩ Mã Toa không muốn đầu hàng có thể rời khỏi Minh Na Tư Đặc Lai, chỉ được mang theo vũ khí tự vệ.

Bước thư 3, Quân Lam Vũ sẽ dựa theo tuyến đường quy định tiến vào Đại Cô Sơn, hoàn toàn khống chế Minh Na Tư Đặc Lai, bộ đội tiên phong hai bên sẽ tiến hành bố trí.

Quân Mã Toa mau chóng chấp nhận điều kiện trên, Phúc Bá sau khi ký tên vào văn bản đầu hàng liền tức thì có hiệu lực, đồng ý đưa quân Mã Toa tập trung vào vùng đất trống, đồng thời hạ vũ khí đầu hàng, đợi quân Lam VŨ tới.

Những binh sĩ không muốn đầu hàng thì rút từ cửa nam của Minh Na Tư Đặc Lai, đại khái là cảm thấy áp lực của quân Lam Vũ, số quân không muốn đầu hàng cũng không dám gây chuyện, cả quá trình rút lui đều diễn ra thuận lợi.

Đao Vô Phong là nhân viên tiên phong tiến vào trận địa của Mã Toa, chứng kiến cả quá trình đầu hàng, từng nhóm binh sĩ Mã Toa từ trong đống đổ nát đi ra, cuối cùng tính toán nhân số ước chừng hơn 6 vạn, thêm vào 5 vạn thương binh, cuối cùng có hơn 11 vạn binh sĩ Mã Toa chính thức đầu hàng.

Tới đây chiến sự ở Minh Na Tư Đặc Lai dần kết thúc, trải qua 2 tháng kịch chiến, quân Lam Vũ chính thức khống chế nơi này, lá cờ sư thứu màu lam tung bay trên đỉnh cao nhất của Đại Cô Sơn.

Đương nhiên lúc này Minh Na Tư Đặc Lai đã không thể dùng từ tòa thành vững trãi nhất để hình dung nữa, đại bộ phận kiến trúc và tường thành của nó đã bị hủy hoàn toàn, căn bản không thể sửa chữa được nữa, mà quân Lam Vũ cũng không có ý định xây dựng lại.

Qua thống kê sơ bộ Minh Na Tư Đặc Lai còn sót lại chừng 10 vạn thi thể binh sĩ Mã Toa cũng hơn 20 vạn thi thể cư dân, thêm vào số dọn ra trước đó, tổng cộng có 20 vạn binh sĩ Mã Toa và 60 vạn cư dân bị chết.

Từ góc độ thương vong mà nói, nơi đây thực sự đáng gọi là địa ngục, cũng nên gọi là địa ngục, rất nhiều cư dân chạy thoát, sau khi quay lại nhìn tòa thành này, đã hoàn toàn không nhận ra nó được nữa.

Ngày 3-9-1732, dưới sự suất lĩnh của thượng tướng Phúc Bá, quân Mã Toa chính thức đầu hàng, quân Lam Vũ cử hành nghi thức vào thành long trọng, là đại biểu tối cao của quân Lam Vũ, Trương Chi Phong chính thức tuyên bố chiếm lĩnh Minh Na Tư Đặc Lai/

Rất nhiều người kỳ quái vì sao Dương Túc Phong không xuất hiện ở thời khắc trọng yếu này, nhưng không ai dám hỏi nhiều, người ta là thống soái tối cao, muốn làm gì thì làm.

Cùng đầu hàng với quân Mã Toa, còn có quan viên lớn nhỏ của Lạc Na, đối với bọn họ đây là chuyện trong dự liệu rồi, bọn họ cũng có thói quen ra sức vi phe chiến thắng. Điều duy nhất kỳ quái là trong số đám người đầu hàng không có Nạp Lan Tinh Vũ và 2 cô con gái, nhưng cũng chẳng có ai dám hỏi.

Chỉ cực ít người biết được, trước khi quân Lam Vũ chính thức tiến vào Minh Na Tư Đặc Lai, bọn họ đã bị một đơn vị bộ đội đặc biệt của quân Lam Vũ đón đi rồi, còn về phần đi đâu, và vì sao bị người ta đưa đi thì không ai biết được....

...............

-Tới lúc rồi.

Úc Thủy Lan Nhược lạnh lùng nói, là đặc sứ bí mật của Dương Túc Phong, từ lúc nhận được tin tức quân Mã Toa đầu hàng, nàng liền dẫn đội cảnh vệ bí mật tới Sấu Phương Các, cung A Phòng. Nếu như Nạp Lan Tinh Vũ không nghe lời, sẽ dùng vũ lực đưa đi. Nạp Lan Tinh Vũ như đã đóng băng, ngồi ngây ra như xác chết bên giường, ánh mắt tản mác nhìn quân Lam Vũ ngoài đình viện qua cửa sổ, rất rõ ràng những binh sĩ kia đều là các cô gái trẻ tuổi, có một số nhìn rất yếu ớt.

Nhưng nếu như chỉ nhìn bề ngoài mà phán đoán họ dễ bị bắt nạt thì tuyệt đối nhầm to rồi, bọn họ tiếp thụ huấn luyện có hệ thống của Đan Nhã Huyến và Tiêu Tử Phong, khéo léo đem kỹ thuật bắn súng tiên tiến kết hợp với võ công, tạo ra sức sát thương lớn nhất, chỉ có bộ đội sát bên Dương Túc Phong nhất mới có sự xuất hiện của bọn họ.

Dương Túc Phong nếu như đã xuất động bọn họ tới đây, chứng minh y chắc chắn phải có được mình, bất kể là mình có đồng ý hay không kết quả đều giống nhau.

Cho dù từng suy đoán tới tình huống xấu nhất, cũng biết rõ sự tàn bạo của Dương Túc Phong, nhưng Nạp Lan Tinh Vũ thủy chung không ngờ, chuyện tệ hại đó tới nhanh như thế, từ khi nàng nhận được thư của Dương Túc Phong cho tới khi bị Dương Túc Phong phái người tới cưỡng ép đưa nàng đi, cách nhau chưa tới 5 ngày.

Nạp Lan Tú cô độc bầu bạn bên cạnh mẫu thân, nước mắt khẽ nhỏ xuống,nàng không biết phải an ủi mẹ mình như thế nào, có lẽ vào lúc này bất kỳ lời an ủi nào đều vô nghĩa.

Quân Mã Toa đầu hàng, Minh Na Tư Đặc Lai đã bị quân Lam Vũ chiếm đóng, chiến tranh đã kết thúc, nhưng khổ nạn của một số người còn chưa kết thúc, thậm chí còn vừa mới bắt đầu, khổ nạn không chỉ có nước Mã Toa, nước Lạc Na cũng phải trả giá đắt.

Bất quá quân Mã Toa chỉ phải bỏ đi sự tôn nghiêm và trung thành của quân nhân, còn Lạc Na phải bỏ ra là tôn nghiêm và thân thể của 3 mẹ con nàng. Bên nào nặng, bên nào nhẹ lúc này đã không còn quan trọng nữa rồi, bất kể là Mã Toa hay Lạc Na, hiện giờ đều là đá lót đường cho quân Lam Vũ, chờ đợi bọn họ chỉ là con đường thống khổ rất dài.

-Đã tới lúc rồi.

Úc Thủy Lan Nhược lần thứ 2 thúc dục, ngữ khí rõ ràng là rất mất kiên nhẫn rồi, đối với loại nhiệm vụ này, Úc Thủy Lan Nhược không muốn tiếp nhận, nàng cảm thấy rất khó chịu.

Nhưng Dương Túc Phong quá hùng mạnh rồi, mạnh tới mức hiện giờ nàng cũng không dám tùy tiện làm trái với quyết định của y, cho dù trong lòng có chút không tình nguyện, nhưng nàng vẫn phải tiếp thụ nhiệm vu này.

Nạp Lan Tinh Vũ chỉ đành nỗ lực bình ổn tâm tình của mình, dẫn Nạp Lan Tú lên xe ngựa quân Lam Vũ chuyên môn phái tới. Khoang xe rất rộng rãi thoải mái, phía dưới trải thảm dầy, rèm cũng rất kín, nhưng không hề cảm thấy nóng, Nạp Lan Tinh Vũ biết khoang xe này có đặt băng đá, nhưng lại không thể nhìn ra. Từ điểm này mà nói, kỹ thuật chế tạo xe ngựa của quân Lam Vũ đã phát triển hơn Lạc Na rồi.

Khi xe ngựa chậm rãi trên đường, Nạp Lan Tinh Vũ thấp thoáng nghe được tiếng bước chân của quân Lam Vũ đi xung quanh, còn có khẩu lệnh kiểm tra, làm cho tòa thành thị này thêm một chút không khí trang nghiêm chưa từng có.

Nhưng thực tế, tòa thành này cơ bản đã bị hủy diệt rồi, tuyệt đại đa số phòng ốc đã bị biến thành đống đổ nát rồi, ít nhất 1/3 dân cư đã mất mạng trong chiến hỏa rồi, tất cả đều là công lao của quân Lam Vũ.

Nhưng là kẻ chiến bại, nàng có tư cách mắng quân Lam Vũ sao? Lịch sử xưa nay đều do kẻ mạnh viết, có lẽ mấy trăm năm sau, trong sách sử của quân Lam Vũ xuất bản, sẽ đem toàn bộ tổn thất ở Minh Na Tư Đặc Lai đổ hết lên đầu quân Mã Toa.

Tất cả tội lỗi chiến tranh toàn bộ do quân Mã Toa gánh chịu, nếu như bọn chúng sớm đầu hàng hoặc là từ bỏ kháng cự, thì Minh Na Tư Đặc Lai đã không gặp phải chiến hỏa. Xe ngựa đi không lâu rồi dừng lại.

Nạp Lan Tinh Vũ xuống xe, chiếu vào mặt là một tòa cung điện mỹ lệ không hề bị chút tổn hại nào, nơi khác ở Minh Na Tư Đặc Lai đều bị phá hủy, nhưng nơi này vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí ngay cả trên cột cũng không thiếu đi viên dạ minh châu nào.

Toàn bộ Minh Na Tư Đặc Lai đều mù mịt, khắp nơi đều là bụi đất, nhưng ở trên nóc nhà màu hoàng kim ở nơi này, trên tảng đá Đại Lý nền màu xanh thẫm, lại không nhuốm chút bụi trần. Cả một tòa hoa viên rộng lớn cơ hồ nhìn không thấy điểm kết, hồ phun nước còn phun ra dòng nước trong suốt, nếu chẳng phải nàng biết đây là đâu, thậm chí nàng còn cho rằng mình đã sinh ảo giác.

Là vương hậu của Lạc Na, Nạp Lan Tinh Vũ chẳng hề xa lạ gì với nơi này, đây là bộ chỉ huy của Vũ Văn Tinh Không, cũng là phủ tổng đốc của Lạc Na, nếu như truy về phía trước nữa, nơi này cũng là phủ tổng đốc của đế quốc Đường Xuyên.

Quy mô của tòa phủ tổng đốc này không lớn như cung A Phòng, nhưng mức độ xa hoa tinh tế thì hơn 1 bậc, chuyện này hiển nhiên thôi, là tượng trưng cho mẫu quốc, nó làm sao có thể để vương quốc phụ thuộc sánh bằng được?

Úc Thủy Lan Nhược lạnh lùng dẫn Nạp Lan Tinh Vũ vào tòa kiến trúc lộng lẫy này, bốn phía chỉ có rất ít thị nữ, nhìn tướng mạo đều là người Lạc Na, có lẽ quân Lam Vũ chỉ đuổi những kẻ vốn giữ ở nơi này đi, chỉ tạm thời giữ tì nữ lại. Chốc lát sau, Nạp Lan Tinh Vũ chứng thực được sự suy đoán của mình, bởi vì nàng nhìn thấy quản gia cũ ở đây, vẫn tiếp tục công việc.

Đi trên sàn đá lạnh băng, Nạp Lan Tinh Vũ có chút cảm giác áp lực, không phải chủ nhân tòa cung điện này mời nàng tới, mà là nàng bị áp giải tới, nàng từng là thượng khách ở nơi đây, nhưng giờ đã thành tù nhân thực sự.

Bất quá cho dù có chút kỳ lạ là Nạp Lan Tinh Vũ không nhìn thấy binh sĩ quân Lam Vũ võ trang đầy đủ xuất hiện ở đây, không biết người bảo vệ cung điện này trốn ở đâu? Tất nhiên nàng cũng không nhìn thấy Dương Túc Phong.

Úc Thủy Lan Nhược nói:

-Nơi này, về sau là chỗ ở của cô.

Nạp Lan Tinh Vũ mơ hồ cảm thấy điều chẳng lành:

-Thế có nghĩa là sao?

Úc Thủy Lan Nhược lạnh lùng nói:

-Quốc vương tương lai của Lạc Na sẽ sinh ra ở đây, đồng thời cử hành lễ điển ở đây, về sau vương thất Lạc Na đều sẽ ở nơi này, cung A Phòng sẽ thành thắng cảnh du lịch, mở cửa cho tất cả thần dân của Đế quốc Lam Vũ và Lạc na.

Nạp Lan Tinh Vũ lầm bẩm nói:

-Thế sao?

Cuối cùng nàng đã hiểu ra, nước Lạc na đã hoàn toàn thay đổi triều đại rồi, ngay vương cung cũng đã thay đổi, phủ tổng đốc này về sau sẽ thành nơi đặt vương thất Lạc Na. Từ đó có thể đoán được Dương Túc Phong sẽ tiếp tục duy trì địa vị độc lập cho Lạc Na, nhưng nghĩ tới quốc vương tương lai sẽ sinh ở nơi này, trong lòng Nạp Lan Tinh Vũ lại khẽ run lên.

Tên ác ma đó rốt cuộc y muốn thế nào đây? Rốt cuộc y muốn dày vò mình thế nào đây?

Úc Thủy Lan Nhược an bài cho bọn họ ở lại, rồi mau chóng biến mất, một lúc sau Nạp Lan Tinh Vũ nhìn thấy Nạp Lan Hương vội vàng chạy lại, đôi mắt đỏ hoe, 3 mẹ con gặp lại nhau ôm nhau khóc lóc. Nạp Lan Tinh Vũ vội hỏi con gái mình có bị tên ác ma kia vấy bẩn chưa, Nạp Lan Hương khóc lóc rồi nói chưa, Nạp Lan Tinh Vũ lúc này mới yên tâm.

Kết quả không bao lâu sau, Úc Thủy Lan Nhược quay lại, còn mang theo mấy nữ nhân già mặc đồng phục, trên tay bọn họ ôm những chiếc khay lóng lánh ánh vàng, không biết là để làm gì, nhìn qua giống như dụng cụ y sinh khám bệnh. Bọn họ đều mặt mày vô cảm nhìn 3 mẹ con Nạp Lan Tinh Vũ, sau đó triển khai công tác của mình.

Nạp Lan Tinh Vũ ngày càng cảm thấy bất an, run rẩy hỏi:

-Các người là?

Úc Thủy Lan Nhược mặt mày lạnh tanh đáp:

-Bọn họ là nữ quan của Vị Ương cung. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com

Nạp Lan Tinh Vũ run lên:

-Nữ quan?

-Bọn họ muốn kiểm tra thân thể của 3 người, phiền cô phối hợp.

Úc Thủy Lan Nhược vẫn nói không có chút tình cảm nào, giống như từ đầu tới cuối đều không thích nhìn mẹ con Nạp Lan Tinh Vũ vậy.

Sự thực là thế, nàng có chút ghen tuông, nữ nhân trong thiên hạ đều ghen tuông, Úc Thủy Lan Nhược cũng không ngoại lệ, cho dù nàng tới từ Hải Thiên Phật Quốc có địa vị cao siêu. Dương Túc Phong phong lưu thành tính, không chịu nghe lời khuyến cáo của bọn họ, muốn nhân cơ hội này đưa Nạp Lan Tinh Vũ vào phòng riêng, làm những nữ nhân của Vị Ương cung đều cảm thấy rất khó chịu, chỉ là bề ngoài không dám cự tuyệt.

Kế hoạch an bài của Dương Túc Phong với Nạp Lan Tinh Vũ, nàng biết rất rõ, bọn họ sẽ sống tới già trong cung điện có quy mô không lớn này, nơi này đồng thời cũng là hành cung đế quốc Lam Vũ đặt ở Lạc Na, nếu như có cơ hội, Dương Túc Phong sẽ chạy tới đây ăn vụng.

Nạp Lan Tinh Vũ tức thì mặt đỏ bừng, Nạp Lan Hương và Nạp Lan Tú cũng vô cùng thiếu tự nhiên, nữ nhân xuất thân hoàng thất, các nàng hiểu kiểm tra thân thể có nghĩa là gì, đó thực sự là sự vũ nhục cực độ của nữ nhân, là sự kỳ thị của vương thất hùng mạnh với nữ nhân ngoại lai.

Mục đích của nó là phòng ngừa nữ nhân không sạch sẽ tới gần bên cạnh người thống trị tối cao, sau khi đế quốc Lam Vũ thành lập cũng tiếp tục duy trì chế độ này, bất quá đây là lần đầu tiên chế độ này phát huy tác dụng.

Nữ quan bí mật của đế quốc Lam Vũ phải kiểm tra mỗi một vị trí trên cơ thể bọn họ, sau đó đem con số ghi lại, đưa cho thống soái tối cao tham khảo. Bọn họ không những phải xác định xem các nàng có năng lực sinh đẻ không, còn phải xác định các nàng có bệnh tật gì không. Bất kể là ở dưới trường hợp nào, đây là hành vi làm nữ nhân cảm thấy rất nhục nhã, nhưng các nàng có cơ hội phản kháng sao? Đương nhiên là không rồi.

Nạp Lan Hương có lẽ từng muốn phản kháng, nhưng với chút xíu năng lực của nàng, sao phản kháng được chứ? Các nàng không có năng lực phản kháng, chỉ đành ngoan ngoãn chấp nhận nữ quan kiểm tra toàn diện, bắt đầu từ tóc tới tận gót chân, thậm chí là ngay cả vị trí nào đó cũng không bỏ qua, khi bị cưỡng ép kiểm tra, Nạp Lan Tú thương tâm bật khóc.

Nạp Lan Tinh Vũ khi tới nơi này đã biết vận mệnh của các nàng đã không còn cơ hội cải biến nữa rồi, 3 mẹ con nàng định sẵn phải bị tên ác ma đó chà đạp. Tên ác ma đó có lẽ trăm năm sau, thậm chí là mấy trăm năm sau sẽ bị người ta gọi là ác ma, sẽ bị sỉ nhục trên lịch sử, tượng của y sẽ bị ngàn vạn người phá hủy, cái tên của y sẽ bị người người thóa mạ, thậm chí hài cốt của y sẽ bị đào lên đánh tan thành tro.

Nhưng hiện giờ, nàng là vật hi sinh cho tên ác ma đó, vĩnh viễn không thấy ngày y bị lật đổ thanh toán nữa.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status