Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Chương 152: HÔN MÊ CHƯA TỈNH

/249


Bóng đêm phủ xuống, đèn đường được bật lên, những ánh đèn ne-ong lóe sáng càng khiến cảnh vật trở nên lung linh hơn. Trong phòng sách, ngọn đèn thủy tinh tản ra ánh sáng nhu hòa khiến khuôn mặt anh tuấn của Niếp Ngân mờ mờ ảo ảo.

- Chủ thượng... – Mạt Đức gõ cửa đi vào, hơi cúi người xuống chào.

- Tìm hiểu được chưa? – Dáng người cao lớn của Niếp Ngân dựa vào thành ghế, giọng điệu hết sức bình tĩnh, không phát hiện ra chút lo lắng nào.

- Chủ thượng, Thượng Quan Tuyền được Lãnh Thiên Dục đưa đi nhưng hai người đều bị thương nặng, trước mắt đang ở bệnh viện Ward! – Mạt Đức nói tình hình cho Niếp Ngân.

Làn khói mờ mờ của điếu xì gà khẽ lượn lờ rồi tản ra... ánh mắt Niếp Ngân đầy vẻ đăm chiêu.

- Chủ thượng... – Mạt Đức thấy Niếp Ngân không nói gì, lên tiếng gọi.

- Tìm hiểu được tình trạng vết thương của Thượng Quan Tuyền chưa? – Đầu mày Niếp Ngân vô thức hơi nhíu lại.

- Dạ rồi. Theo điều tra, Thượng Quan Tuyền bị thương ở đầu, bác sĩ mổ chính là em trai của Lãnh Thiên Dục, Lãnh Thiên Hi. Nhưng tình hình cụ thể ra sao thì không tìm hiểu được vì Lãnh Thiên Dục đã phái rất nhiều vệ sĩ trông coi trong bệnh viện! – Mạt Đức nói.

Niếp Ngân gật đầu, trong mắt hoàn toàn là sự đau lòng.

Mạt Đức không khó để nhìn ra sự lo lắng trong mắt Niếp Ngân. Sau đó, anh ta đề nghị: “Chủ thượng, chúng ta có cần đưa Thượng Quan Tuyền về không?”

Thật ra muốn tránh các vệ sĩ của Lãnh Thiên Dục là điều rất dễ với Mạt Đức, nhưng điều quan trọng là phải được chủ thượng cho phép.

Niếp Ngân đi đến bên cửa sổ, ánh trăng chiếu những tia sáng lên hàng lông mày đang nhíu chặt của anh ta, đôi mắt cũng dần trở nên phức tạp...

- Không cần! – Lúc lâu sau, anh ta mới mở miệng nói.

Trong mắt Mạt Đức hiện lên tia khó hiểu: “Chủ thượng, tại sao lại không cần?”

Nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, ánh mắt Niếp Ngân cũng trở nên sâu xa và đau buồn.

- Trước mắt việc quan trọng là chữa trị vết thương cho Thượng Quan Tuyền, mà bệnh viện Ward là bệnh viện tốt nhất, để Thượng Quan Tuyền ở đó cũng tốt.

- Chẳng lẽ chủ thượng cứ để Thượng Quan Tuyền ở bên ngoài như vậy sao? – Mạt Đức lên tiếng hỏi.

Niếp Ngân nghe vậy liền quay người lại, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Mạt Đức...

Mạt Đức thoáng sợ hãi, lập tức quỳ một gối xuống đất: “Chủ thượng, thuộc hạ đã nhiều lời rồi”.

Trong lòng anh ta ngầm ảo não, tại sao lại phạm vào tối kị của chủ thượng như vậy chứ? Tâm tư của chủ thượng anh ta đâu thể đoán được.

Niếp Ngân nhìn Mạt Đức, thấy anh ta ý thức được mình đã lỡ lời thì không truy cứu nữa, gằn từng tiếng ra lệnh: “Anh nhớ cho kỹ, cứ để Thượng Quan Tuyền nằm viện nhưng phải chú ý thật kĩ. Sau khi cô ấy tỉnh lại thì lập tức báo cáo với tôi, không được hành động thiếu suy nghĩ”.

Mạt Đức che tia nghi hoặc trong mắt, lập tức đáp lời: “Vâng, chủ thượng”.

***

- Anh cả...

Lãnh Thiên Hi vào phòng bệnh của Thượng Quan Tuyền để tiến hành kiểm tra thì thấy Lãnh Thiên Dục vẫn ngồi ở bên giường.

Một tay của Lãnh Thiên Dục vẫn nắm chặt tay Thượng Quan Tuyền, không vì người khác bước vào mà buông ra.

- Thiên Hi, cô ấy ngủ lâu như vậy rồi, khi nào mới tỉnh lại?

Lãnh Thiên Dục tuy đang hỏi Lãnh Thiên Hi nhưng đôi mắt thâm thúy tối đen vẫn nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Tuyền.

Lãnh Thiên Hi thấy anh trai mình như vậy, chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười. Vậy mà còn không thừa nhận trong lòng mình có cô ấy, mới có một hôm chưa tỉnh thôi mà đã khẩn trương như thế rồi.

Nhưng mà đây là lần đầu tiên anh thấy anh cả lại khẩn trương vì một cô gái như vậy!

- Anh cả, sốt ruột à? – Lãnh Thiên Hi kéo một cái ghế rồi ngồi xuống, uể oải lên tiếng, ánh mắt đầy chế nhạo.

Lãnh Thiên Dục ngẩng đầu lườm Lãnh Thiên Hi, cất tiếng: “Đương nhiên là sốt ruột rồi, cô gái chết tiệt này còn chưa tỉnh ngày nào thì lại càng khó tìm con chip thêm ngày nấy”.

Lãnh Thiên Hi chẳng tin lời Lãnh Thiên Dục, tuy ngoài mặt anh có vẻ lười biếng nhưng lập tức lại nói trúng tim đen hắn: “Anh cả, anh là người rõ ràng hơn ai hết, nếu con chip thật sự ở trong tay Thượng Quan Tuyền thì an toàn nhất, không phải sao?”

- Bớt nói nhảm đi! – Lãnh Thiên Dục nhíu mày, sao gần đây em trai hắn hay nói nhảm thế.

- Em là bác sĩ của Thượng Quan Tuyền, chẳng lẽ không biết khi nào cô ấy tỉnh lại sao?

Sự nhẫn nại của Lãnh Thiên Dục chẳng còn là bao.

- Được được, thua anh rồi.

Lãnh Thiên Hi giơ hai tay đầu hàng rồi nói: “Anh cả, Tiểu Tuyền không phải bị thương ở chỗ khác mà là ở đầu đó. Lại còn trải qua cuộc phẫu thuật nguy hiểm như vậy, ngủ trong vài ngày cũng là chuyện bình thường thôi. Não của con người vốn cực kì phức tạp, em cũng chẳng phải thần y, sao có thể đoán được chính xác Tiểu Tuyền sẽ tỉnh lại lúc nào chứ?”

Lãnh Thiên Dục nghe Lãnh Thiên Hi nói vậy, vẻ mặt càng thêm nặng nề. Hắn hơi chần chừ hỏi: “Cô ấy... liệu có tỉnh lại được không?”

- Gì... – Lần đầu tiên Lãnh Thiên Hi thấy vẻ mặt và giọng điệu như vậy của Lãnh Thiên Dục, không nhịn được mà cong môi cười. Nhưng khi thấy ánh mắt cảnh cáo của Lãnh Thiên Dục, anh cố nín cười, hắng giọng một cái rồi nói – Anh, anh lo Tiểu Tuyền sẽ trở thành người thực vật à? Thôi xin anh, không phải anh đang đóng phim đâu, ít nhất anh cũng phải tin tưởng năng lực của em trai mình chứ.

Ánh mắt Lãnh Thiên Dục hiện lên tia mất tự nhiên, nhất là lại bị Lãnh Thiên Hi trêu chọc như vậy. Hắn lạnh nhạt nói: “Anh phát hiện gần đây em nói mấy thứ chả ra sao nhiều quá đấy”.

- Chả ra sao thì ít nhất cũng nói được những suy nghĩ trong lòng ra. Ai như anh, lúc nào cũng kiệm lời, như vậy thì làm sao mà được chứ? Con gái là phải dỗ dành...

Lãnh Thiên Hi đang thao thao bất tuyệt nhưng chợt nhìn thấy ánh mắt sắp giết người của Lãnh Thiên Dục liền nhanh trí dừng lại...

- Được rồi, được rồi, em không nói nữa, được chưa? – Anh giơ hai tay lên, cười cười –Nhưng mà anh à... hôm nay Tiểu Tuyền chắc chắn chưa tỉnh lại đâu, anh định vẫn cứ ngồi ở đây à?

/249

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status