Giảo Phụ

Chương 64: chương 64

/86


Ngày mười tám tháng mười một năm Cảnh Thái thứ tư, biệt viện Mai Lâm Uyển của Cửu Giang vương người đến người đi, tất cả lang quân và phu nhân các phủ tụ tập một chỗ, chỉ chờ xem náo nhiệt.

Mai Lâm Uyển xây cách phủ Cửu Giang vương không xa, là một khu đình viện bố trí tinh xảo, nơi kia vốn là một khu rừng mai, sau lại xây thành đình viện, trong vườn giữ lại vườn mai này, ngay cả dưới cửa các sương phòng, cũng trồng nhiều loại hoa mai lớn nhỏ, khi hoa mai mở lộ ra cảnh đẹp, vui tai vui mắt.

Vương Chính Khanh chắp tay đứng một chỗ ở ngoài sương phòng, sau một hồi chậm rãi đẩy cửa đi vào, thấy sương phòng bố trí thanh nhã, đẩy song cửa sổ hoa mai ra, ngoài cửa sổ có một bụi hoa mai không biết thế nào, lại thò vào trong cửa sổ, nở rộ trên bệ cửa. Bên trong phòng thấm mùi hoa mai thơm ngát, thấm vào ruột gan.

Vương Chính Khanh đi tới trước cửa sổ, đưa tay vuốt nhẹ cành mai kia, ghé đầu nhìn một chút, lẩm bẩm: "Đây chắc hẳn là người làm vườn cố ý uốn nó như vậy, để nó mọc ở trong đây, chỉ là cũng rất có ý vị."

Vương Chính Khanh nhớ rõ, năm đó Chân Ngọc vào phủ Cửu Giang vương, sau khi được trọng dụng, lại muốn đặt mua đình viện ở kinh thành, lúc đó Cửu Giang vương cười nói không cần phải mua đâu, đợi hắn thành thân, sẽ thưởng Mai Lâm Uyển này cho hắn ở. Khi Chân Ngọc khắc khổ, thường tự miễn cưỡng nói: "Hương mai đến từ nơi khổ hàn." Vì vậy vô cùng yêu thích hoa mai. Nghe được Cửu Giang vương muốn thưởng Mai Lâm Uyển cho hắn thì tất nhiên cực kì vui mừng, còn vào Mai Lâm Uyển đi dạo một vòng, vẽ tranh hoa mai đồ, làm thơ hoa mai. Không ngờ chưa chờ được hắn chuyển vào Mai Lâm Uyển ở, đã qua đời rồi.

Vương Chính Khanh hồi tưởng lại chuyện trước kia, có chút thương tiếc Chân Ngọc, nhẹ giọng nói: "Ngọc Lang, ta đã nói với vương gia nói rồi, nếu hôm nay nàng thắng nữ sứ Tây Lỗ, làm vang danh Đường Quốc, sẽ để ngài ấy thưởng Mai Lâm Uyển cho nàng. Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, sẽ luôn giúp nàng được như ý."

Một vị quản gia nương tử của Mai Lâm Uyển thấy Vương Chính Khanh đơn độc vào sương phòng, vội vàng bưng trà nóng đi vào, phục vụ Vương Chính Khanh, lại muốn đi đốt bếp sưởi, sợ Vương Chính Khanh bị lạnh, nhất thời nói: "Vương Gia chỉ khi hoa mai mở thì mới tới ngắm một chút, bình thường chỗ này cũng không có người, nên không đốt lò sưởi."

Vương Chính Khanh cười nói: "Bên này phòng cũng không lạnh, đứng một lát, lại có chút ấm áp!"

Quản gia nương tử đáp: "Phòng này gần ôn tuyền (suối nước nóng) , cũng là gian sương phòng ấm nhất Mai Lâm uyển."

Vương Chính Khanh cười cười, phân phó nói: "Bố trí cần thận một chút, đợi khi Bảng nhãn thắng nữ sứ Tây Lỗ, sẽ tới gian phòng này ăn mừng. Không chừng tối nay, cũng sẽ nghỉ ngơi ở nơi này ."

Quản gia nương tử vội đồng ý rồi đi ra.

Cùng thời điểm này, trong đại sảnh Mai Lâm Uyển, cũng đã sắp xếp một võ đài nhỏ, bên trái là sứ giả nước Tây Lỗ cùng vị nữ sứ Đồ Lỗ Hoa, bên phải là Chân Ngọc cùng với mấy vị mưu sĩ trong phủ Cửu Giang vương. Phía dưới là một nhóm người, cũng là lang quân và nương tử của các phủ.

Đồ Lỗ Hoa không thấy Vương Chính Khanh, chỉ thấy Chân Ngọc ngồi ở trước án, liền la ầm lên: "Ta đưa thiếp mời mời Vương Trạng nguyên, cũng không phải là phu nhân của hắn. Mời Vương Trạng nguyên ra đây!"

Đám người phía dưới nghe thấy Đồ Lỗ Hoa vừa mở miệng, cũng thở dài nói: "Ah, nàng nói tiếng Kinh Thành tiêu chuẩn của Đường Quốc, rõ ràng mạch lạc đấy! Chỉ cần nghe một câu này thôi, cũng biết nhất định bỏ ra nhiều công sức học tập, có lẽ trong lòng đã có sẵn kế hoạch!"

Tiền thị và Quý thị ngồi ở một chỗ, nghe thấy mọi người thảo luận, cũng lặng lẽ nói: "Nhìn bộ dáng, thật đúng là dáng vẻ của một nữ Trạng Nguyên!"

Quý thị lên tiếng: " Bảng nhãn gia của chúng ta cũng là tài năng xuất chúng, còn sợ nàng ta hay sao?"

Tiền thị nói xong, nhìn chung quanh, không thấy bóng dáng Vương Chính Khanh, liền thầm nói: "Trạng Nguyên gia chạy đi đâu? Làm sao mà không đến trợ uy đây?" Tiếng nàng vừa dứt, lại nhìn thấy Vương Chính Khanh từ cửa bên đi vào, lặng lẽ ngồi ở trong góc, nhất thời thở dài, Trạng Nguyên gia ở đây, luôn có thể trấn định lòng người, ngộ nhỡ Ngọc nương thật sự thua Đồ Lỗ Hoa này, chỉ cần Trạng Nguyên gia ra tay, vẫn có thể cứu vãn cục diện.

Trên đài, Chân Ngọc trả lời Đồ Lỗ Hoa: "Hoa nương tử, ngươi muốn tỷ thí cái gì, ta đều có thể theo cùng, thật sự không cầnTam lang nhà ta ra tay."

Đồ Lỗ Hoa rất tức giận, hét lên: "Ta chính là nữ Trạng Nguyên nước Tây Lỗ, đương nhiên Trạng Nguyên Đường Quốc các người mới có tư cách so tài với ta."

Chân Ngọc nói: "Hoa nương tử, tuy rằng ngươi là nữ Trạng nguyên, nhưng dù sao không phải nữ Trạng nguyên của Đường Quốc, thân phận địa vị thật sự không thể so sánh với Trạng nguyên Đường Quốc đâu. Ta là nữ Bảng nhãn Đường Quốc, so tài với ngươi, cũng là nể mặt ngươi rồi."

Đồ Lỗ Hoa thấy Chân Ngọc nói chuyện không lưu tình một chút nào, không khỏi trợn to mắt, đang muốn phản bác, nhất thời lại cảm thấy miệng

/86

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status