Hoa Linh Quốc
"U...ỳ....n.....h...." một âm thanh bạo hưởng vang lên lập tức như chấn cho trời đất chao đảo, thương khung như muốn sụp đổ
"Dương Tiêu...ngươi còn nghĩ phản kháng, nghĩ rằng bản thân ngươi hôm nay có thể thoát được mạng sao...hừ, coi như ngươi bản lĩnh cao cường ngươi chạy được thoát vậy mấy vị nương tử phía sau ngươi...chạy thoát được sao, người nhà của ngươi...chạy thoát được sao...hahahahahaha...
"Xưa nay Thu gia ta làm việc...còn chưa từng có thất bại, mỗi lần ra tay đều là giết sạch không chừa...uy nghiêm một tộc..tuyệt không thể phạm, ngươi cũng không ngoại lệ..
...Muốn phản kháng, ngươi nên chuẩn bị sẵn hậu quả"
Giọng Thu Phương Minh càng nói càng lạnh, khí thế càng thả càng cuồng bạo, khí tức sát phạt từ 7 tên Bán Thiên ép tới cũng càng ngày càng lớn.
"Rắc....crít..." âm thanh không gian vỡ vụn vang lên, lực áp này dĩ nhiên đã đạt đến giới hạn chịu đựng của thiên địa, đạt đến 1 triệu tinh nửa bước Chân Thần cảnh lực lượng.
Lần này, Thiên rốt cuộc phải làm ra phản ứng
Chỉ thấy tay hắn vung ra một cái, đám người Dương Tiểu Thanh đã bị thu nhập vào Quy Nguyên Thụ, Lục Diệp Giới Điệp.
Bản thân hắn tại chỗ lăng không hư độ trực thẳng bay lên, trước kinh người khủng áp chấn tới hắn vẫn không biến sắc mặt thẳng mà nhìn tới Thu Phương Minh.
Giọng hắn màn theo một loại phật âm tường hòa mà thánh thiện vang lên.
"Vậy ngươi...đã chuẩn bị sẵn hậu quả khi khai chiến với ta chưa?"
Một câu này vừa vang lên lập tức
"Rắc..." một đạo âm thanh khó hiểu vang lên, trên thân hắn ngay tại lòng bàn tay lại vỡ ra một cái khe, bên trong tràn ra một loại phật năng to lớn đặc sánh.
Cái khe này vừa ra liền mở ra bốn phía sau đó vẽ ra 4 gạch, 4 gạch lại bẻ ngoặt sang phải bẻ thêm thành 4 gạch nữa, chính là phật tự chữ "vạn"
Ngay sau đó, một loại quy tắc thâm ảo đến cùng cực theo đó mà túa ra, từ vị trí phật tự đó mà phát ra
Chữ vạn này thuận theo chiều kim đồng hồ mà xoay chuyển, ngay lập tức...
"Vụt...ào...ào...ào...." khủng bố lực áp từ 7 tên Bán Thiên liền như bị tháo nước mà trút xuống, biến mất tại lòng bàn tay hắn mất hút, không khí xung quanh liền dãn ra
Ánh mắt Dương Tiêu một lần nữa nhẹ nhàng mở ra chiếu ánh mắt tới chỗ Thu Phương Minh, hành động thay cho lời nói
"Tốt...tốt...hành động này, bổn tọa sẽ xem như ngươi là đang tạo phản, tội phản tộc...không thể tha, bổn tọa phán ngươi tội....chết"
"Oanh....oanh...." khí thế kinh khủng trên người lão ta toàn lực bộc phát mang theo Phạn Chấn Lĩnh Vực đỉnh cao đã có 3 phần ngưng đọng thành pháp tắc.
Phạn Chấn Pháp Vực này vừa ra, một loại âm hưởng kỳ dị gần tương tự với phật âm nhưng lại ẩn chứa đó là cực đoan của giết chóc và cứu rỗi, là giết để bình thiên hạ, sát nhân trị an, dụng bạo chế bạo, tuy nhiên khí tức hung sát chứa đầy giết chóc của lão lại hoàn toàn chỉ có ma tính.
Ánh mắt Thu Phương Minh dần bị mầu đỏ phủ kín, tâm ma thức dậy, cuồng bạo thức dậy, sát nghiệt thức dậy, đã là một nửa của cảnh giới nhập ma
Đây chính là khe hở nhược điểm rõ ràng của loại pháp tắc mà lão kết thành
Thiên đạo vô tình, vô tính, từ đó mà vô khuyết
Nhưng sự vô khuyết của nó là đến từ Hữu Khuyết của Thụ Mệnh Giả, mỗi nhân loại dưới thiên đạo đều phải Thụ Khuyết, tuyệt không có ngoại lệ.
Đây là sự ganh tỵ của thiên đạo, sự vô tình của thiên cơ, và sự khắc nghiệt của Thiên Mệnh.
Khe hở thiên mệnh của Thu Phương Minh chính là chỗ này, dù là còn chưa tấn Thiên cảnh nhưng đã phải chịu Thụ Khuyết của thiên đạo.
"Oanh....oanh...." lại một đạo ẩn chứa kinh khủng Mộc Chi Pháp Vực bộc phát, chính là từ trên người Thành Thông Thiên phát ra.
Mộc chi pháp tắc này là mang độc tính vô cùng kịch liệt, độc vừa ra vạn dặm vô sinh, đến cả chủ nhân cũng phải đánh đổi bằng sinh mệnh thân thể.
Đó là Thụ Khuyết của Thành Thông Thiên, tuy nhiên bộ thân xác này của hắn bị độc hành nhưng không mất đi sinh mệnh
"Uhm...linh hồn phân thân, dùng hồn khống mệnh, giảm thiểu yếu khuyết của pháp tắc, thông minh nhưng mà có điều....quá yếu"
Dương Tiêu chuyển mắt từ Thu Phương Minh qua nhìn Thành Thông Thiên vẫn như cũ bình tĩnh.
Ngay lúc này, Thu Phương Minh giống như một đầu hung quỷ cả người vấn quanh hắc khí, vừa ra tay liền như sao băng vụt tới một đao như chẻ dọc thái sơn trảm tới.
"Vút...oanh...." khí thế một đao mạnh đến kinh người, nhưng mà
"Keeeeng..." nó chỉ vừa chạm tới gần người hắn phạm vi 5m liền như bị cái gì chặn lại, một món địa phẩm linh binh cứ như vậy liền bị chặn lại không thể tiến thêm.
Cũng lúc này Thành Thông Thiên cũng không bỏ mất cơ hội, từ khắp xung quanh túa ra không biết bao nhiêu ngọn xúc tu, theo đó là những ngọn độc nhận đâm tới, trong tức khắc liền che trời phủ đất mà hướng tới.
Độc dịch kinh người đi tới đâu liền xèo xèo thối rữa cả hư không.
"Phạch....xèo...xèo..." nó tiếp cận phạm vi này quanh Dương Tiêu sau đó trực tiếp nhấn chìm trong đó, độc dịch không ngừng ăn mòn tìm khe hở mà tiến vào.
Nhưng mà cũng lúc này, trên người hắn phật quang từ Phật Kinh phát ra chói lọi, kéo theo đó là vô số phật tự chân bí hình thành những kinh tự bay ra ngoài vờn quanh cả người hắn.
Phật tự rất có trình tự dọc theo một vòng tròn mà quyển động, nó dần dần hóa nhỏ lại tựa như nòng nọc rồi chen chúc xếp vào những vị trí giống như đã được quy định sẵn.
Trong Quy Nguyên Giới, Thiên nhẹ nhếch lên một nụ cười vui vẻ
Quyển Phật Kinh trong tay hắn từng chữ..từng chữ bị bóc ra nhưng nó không khởi bay ra ngoài mà là nhập thẳng vào Quy Nguyên Thụ, sáp nhập vào Phật Chi, hình thành nên từng chiếc..từng chiếc lá nhỏ ẩn chứa thần thông phật đạo.
Bên ngoài, những đạo phật tự này lại rất là có số lượng được khắc ra, nó tưởng như bay ra từ Phật Kinh nhưng thực tế là phát ra từ Phật Điệp Quy Nguyên Thụ.
Trọn vẹn chỉ 300 chữ, kết thành một khối hình cầu tròn tựa như cái bát lại giống như cái chuông.
Vô số độc đằng công tới, phạn âm tử vong âm ba lực của Thu Phương Minh công tới lại giống như đang đánh búa lên phôi thép, càng công kích thì "cái bát" này càng cô đọng.
300 phật tự chính là 300 môn thần thông phật đạo cao thâm, giờ khắc này lại đang cố định lại một chỗ chỉ dùng để hình thành một món phật bảo xa sỉ.
Dưới cái phôi còn chưa thành hình này, 2 tên bán Thiên Thần liền trở thành tay búa trợ hắn một tay luyện bảo.
"U...ỳ....n.....h...." một âm thanh bạo hưởng vang lên lập tức như chấn cho trời đất chao đảo, thương khung như muốn sụp đổ
"Dương Tiêu...ngươi còn nghĩ phản kháng, nghĩ rằng bản thân ngươi hôm nay có thể thoát được mạng sao...hừ, coi như ngươi bản lĩnh cao cường ngươi chạy được thoát vậy mấy vị nương tử phía sau ngươi...chạy thoát được sao, người nhà của ngươi...chạy thoát được sao...hahahahahaha...
"Xưa nay Thu gia ta làm việc...còn chưa từng có thất bại, mỗi lần ra tay đều là giết sạch không chừa...uy nghiêm một tộc..tuyệt không thể phạm, ngươi cũng không ngoại lệ..
...Muốn phản kháng, ngươi nên chuẩn bị sẵn hậu quả"
Giọng Thu Phương Minh càng nói càng lạnh, khí thế càng thả càng cuồng bạo, khí tức sát phạt từ 7 tên Bán Thiên ép tới cũng càng ngày càng lớn.
"Rắc....crít..." âm thanh không gian vỡ vụn vang lên, lực áp này dĩ nhiên đã đạt đến giới hạn chịu đựng của thiên địa, đạt đến 1 triệu tinh nửa bước Chân Thần cảnh lực lượng.
Lần này, Thiên rốt cuộc phải làm ra phản ứng
Chỉ thấy tay hắn vung ra một cái, đám người Dương Tiểu Thanh đã bị thu nhập vào Quy Nguyên Thụ, Lục Diệp Giới Điệp.
Bản thân hắn tại chỗ lăng không hư độ trực thẳng bay lên, trước kinh người khủng áp chấn tới hắn vẫn không biến sắc mặt thẳng mà nhìn tới Thu Phương Minh.
Giọng hắn màn theo một loại phật âm tường hòa mà thánh thiện vang lên.
"Vậy ngươi...đã chuẩn bị sẵn hậu quả khi khai chiến với ta chưa?"
Một câu này vừa vang lên lập tức
"Rắc..." một đạo âm thanh khó hiểu vang lên, trên thân hắn ngay tại lòng bàn tay lại vỡ ra một cái khe, bên trong tràn ra một loại phật năng to lớn đặc sánh.
Cái khe này vừa ra liền mở ra bốn phía sau đó vẽ ra 4 gạch, 4 gạch lại bẻ ngoặt sang phải bẻ thêm thành 4 gạch nữa, chính là phật tự chữ "vạn"
Ngay sau đó, một loại quy tắc thâm ảo đến cùng cực theo đó mà túa ra, từ vị trí phật tự đó mà phát ra
Chữ vạn này thuận theo chiều kim đồng hồ mà xoay chuyển, ngay lập tức...
"Vụt...ào...ào...ào...." khủng bố lực áp từ 7 tên Bán Thiên liền như bị tháo nước mà trút xuống, biến mất tại lòng bàn tay hắn mất hút, không khí xung quanh liền dãn ra
Ánh mắt Dương Tiêu một lần nữa nhẹ nhàng mở ra chiếu ánh mắt tới chỗ Thu Phương Minh, hành động thay cho lời nói
"Tốt...tốt...hành động này, bổn tọa sẽ xem như ngươi là đang tạo phản, tội phản tộc...không thể tha, bổn tọa phán ngươi tội....chết"
"Oanh....oanh...." khí thế kinh khủng trên người lão ta toàn lực bộc phát mang theo Phạn Chấn Lĩnh Vực đỉnh cao đã có 3 phần ngưng đọng thành pháp tắc.
Phạn Chấn Pháp Vực này vừa ra, một loại âm hưởng kỳ dị gần tương tự với phật âm nhưng lại ẩn chứa đó là cực đoan của giết chóc và cứu rỗi, là giết để bình thiên hạ, sát nhân trị an, dụng bạo chế bạo, tuy nhiên khí tức hung sát chứa đầy giết chóc của lão lại hoàn toàn chỉ có ma tính.
Ánh mắt Thu Phương Minh dần bị mầu đỏ phủ kín, tâm ma thức dậy, cuồng bạo thức dậy, sát nghiệt thức dậy, đã là một nửa của cảnh giới nhập ma
Đây chính là khe hở nhược điểm rõ ràng của loại pháp tắc mà lão kết thành
Thiên đạo vô tình, vô tính, từ đó mà vô khuyết
Nhưng sự vô khuyết của nó là đến từ Hữu Khuyết của Thụ Mệnh Giả, mỗi nhân loại dưới thiên đạo đều phải Thụ Khuyết, tuyệt không có ngoại lệ.
Đây là sự ganh tỵ của thiên đạo, sự vô tình của thiên cơ, và sự khắc nghiệt của Thiên Mệnh.
Khe hở thiên mệnh của Thu Phương Minh chính là chỗ này, dù là còn chưa tấn Thiên cảnh nhưng đã phải chịu Thụ Khuyết của thiên đạo.
"Oanh....oanh...." lại một đạo ẩn chứa kinh khủng Mộc Chi Pháp Vực bộc phát, chính là từ trên người Thành Thông Thiên phát ra.
Mộc chi pháp tắc này là mang độc tính vô cùng kịch liệt, độc vừa ra vạn dặm vô sinh, đến cả chủ nhân cũng phải đánh đổi bằng sinh mệnh thân thể.
Đó là Thụ Khuyết của Thành Thông Thiên, tuy nhiên bộ thân xác này của hắn bị độc hành nhưng không mất đi sinh mệnh
"Uhm...linh hồn phân thân, dùng hồn khống mệnh, giảm thiểu yếu khuyết của pháp tắc, thông minh nhưng mà có điều....quá yếu"
Dương Tiêu chuyển mắt từ Thu Phương Minh qua nhìn Thành Thông Thiên vẫn như cũ bình tĩnh.
Ngay lúc này, Thu Phương Minh giống như một đầu hung quỷ cả người vấn quanh hắc khí, vừa ra tay liền như sao băng vụt tới một đao như chẻ dọc thái sơn trảm tới.
"Vút...oanh...." khí thế một đao mạnh đến kinh người, nhưng mà
"Keeeeng..." nó chỉ vừa chạm tới gần người hắn phạm vi 5m liền như bị cái gì chặn lại, một món địa phẩm linh binh cứ như vậy liền bị chặn lại không thể tiến thêm.
Cũng lúc này Thành Thông Thiên cũng không bỏ mất cơ hội, từ khắp xung quanh túa ra không biết bao nhiêu ngọn xúc tu, theo đó là những ngọn độc nhận đâm tới, trong tức khắc liền che trời phủ đất mà hướng tới.
Độc dịch kinh người đi tới đâu liền xèo xèo thối rữa cả hư không.
"Phạch....xèo...xèo..." nó tiếp cận phạm vi này quanh Dương Tiêu sau đó trực tiếp nhấn chìm trong đó, độc dịch không ngừng ăn mòn tìm khe hở mà tiến vào.
Nhưng mà cũng lúc này, trên người hắn phật quang từ Phật Kinh phát ra chói lọi, kéo theo đó là vô số phật tự chân bí hình thành những kinh tự bay ra ngoài vờn quanh cả người hắn.
Phật tự rất có trình tự dọc theo một vòng tròn mà quyển động, nó dần dần hóa nhỏ lại tựa như nòng nọc rồi chen chúc xếp vào những vị trí giống như đã được quy định sẵn.
Trong Quy Nguyên Giới, Thiên nhẹ nhếch lên một nụ cười vui vẻ
Quyển Phật Kinh trong tay hắn từng chữ..từng chữ bị bóc ra nhưng nó không khởi bay ra ngoài mà là nhập thẳng vào Quy Nguyên Thụ, sáp nhập vào Phật Chi, hình thành nên từng chiếc..từng chiếc lá nhỏ ẩn chứa thần thông phật đạo.
Bên ngoài, những đạo phật tự này lại rất là có số lượng được khắc ra, nó tưởng như bay ra từ Phật Kinh nhưng thực tế là phát ra từ Phật Điệp Quy Nguyên Thụ.
Trọn vẹn chỉ 300 chữ, kết thành một khối hình cầu tròn tựa như cái bát lại giống như cái chuông.
Vô số độc đằng công tới, phạn âm tử vong âm ba lực của Thu Phương Minh công tới lại giống như đang đánh búa lên phôi thép, càng công kích thì "cái bát" này càng cô đọng.
300 phật tự chính là 300 môn thần thông phật đạo cao thâm, giờ khắc này lại đang cố định lại một chỗ chỉ dùng để hình thành một món phật bảo xa sỉ.
Dưới cái phôi còn chưa thành hình này, 2 tên bán Thiên Thần liền trở thành tay búa trợ hắn một tay luyện bảo.
/1029
|