4 sợi pháp tắc này vốn chỉ có được mức độ địa cấp đỉnh cao, còn chưa có cái nào chân chính đạt đến cấp bậc này, tuy nhiên giờ nó lại còn vượt qua tình trạng pháo tắc nên có hơn nữa đã đạt đến mức độ cứng cỏi như thép trình độ pháp tắc mà lại viễn siêu hơn pháp tắc bình thường.
Tuy nhiên dưới phương pháp rèn luyện có 1 không 2 thế gian này của Thiên, nó lại nghiễm nhiên bị rèn dũa chắt lọc đến tận cùng, không chỉ tấn cấp trở thành một loại mới pháp tắc mà còn là một dạng pháp tắc cứng cỏi mạnh mẽ phi thường.
Càng đặc sắc hơn đó còn là pháp tắc tự rèn thành mà không phải dưới Địa Luyện - Thiên Tru nghi lễ tác thành của thiên đạo mà thành, có thể nói nó là lực lượng nằm trong tự nhiên nhưng lại ngoài thiên đạo.
Khí vận, Bán Thiên Đan, Phạn Âm Vực, Bất Tử Ma Huyết, đây chính là toàn bộ cơ duyên và hơn trăm năm tu luyện của Thu Vô Thần, là 8 phần căn cơ lực lượng của hắn.
Nhưng mà bây giờ, nó dĩ nhiên đã trở thành giá y cho người khác vĩnh viễn cũng không lại do hắn khống chế.
Khí vận là được thu thập từ ngàn vạn Nguyền Rủa Nhân Quỷ tụ tập mà thành, bình thường thì nó chỉ là thứ hư vô mờ mịt không người nào có thể sử dụng.
Có thể dùng chỉ có 2 mục đích, một là cho bậc đế vương tu luyện hai là do ma giả tà ác tu luyện.
Sở dĩ đó cho nên Thiên mới lấy thứ này về cho Dương Chí Vĩ, hắn muốn ông làm vua.
Khí vận này lớn lao vô cùng, đã bị Thiên tách bỏ ma khí ác nghiệt luyện hóa thành một con đế vương thần long.
Bán Thiên Đan đã chân chính trở thành một viên Thiên Đan, có dạng gần giống với Phật Xá Lợi mà Dương Tiêu vừa nhận được.
Phạn Âm Vực giờ đã trở thành Phạn Âm Pháp Tắc. Bị hắn luyện thành một bộ sa y nữ tính
Bất tử ma huyết khiến người gần như giết không chết, bị hắn luyện sạch ma chướng hóa thành một giọt máu đỏ tươi lấp lánh thần năng to lớn.
4 thứ này nhập vào đan điền liền tự nhiên thiên thành như vậy dung hóa sau đó mọc rễ nảy mầm đem cơ thể từng người luyện hóa biến chất, tu vi cũng theo đó tăng lên vù vù còn chưa tấn địa cảnh đã có thực lực Thiên cảnh.
Pháp tắc nhập thân không phải chuyện đơn giản, cảm ngộ to lớn đủ khiến nhân loại rơi vào trăm ngàn năm lĩnh ngộ, thân thể cũng cần lượng lớn thời gian đi thích nghi.
Cũng vì thế, họ còn cần một thời gian bế quan luyện hóa.
Sự việc xong xuôi, lần này Thiên mới quay sang liên kết nguyền rủa nhìn tới ma hồn Thu Vô Thần.
Nhưng bỗng lúc này hắn nhíu lại chân mày.
"Là nàng..."
...................
Phia tây nam cách Hoa Linh Quốc 3000km một cánh rừng rậm.
"Re...leeeeeeeeezzzzzzz" một tiếng phượng ngâm vô cùng lãnh ngạo vang lên, phượng uy to lớn rợp trời, khắp mảnh không gian to lớn đã không còn bất kỳ sinh linh khác
"Créc....vút...." từ trời cao một con phượng hoàng mầu đỏ thắm rực cháy hỏa diễm kinh khủng bỗng nhiên thu lại phượng vĩ, một trảo cử lên
Hỏa diễm theo đó hóa thành kinh khủng thần thông một bộ phượng trảo mang theo khí thế như khai thiên tích địa giáng xuống.
"Leeeeezzzzzz" bên dưới một tiếng phượng minh yếu ớt ẩn chứa khuất nhục và cầu xin vang lên
Nhưng phượng trảo này vẫn như cũ tàn nhẫn chộp xuống
"Oanh....oanh....két..." một âm thanh khiếp người vang lên kéo theo dư uy rung chấn đại địa.
Theo đó một trảo này lần nữa nắm bắt đưa lên cao, trong 5 cái móng vuốt đã có thêm một con huyết sắc phượng điểu cả người vô lực bị nắm bắt, những móng vuốt trực tiếp cắm sâu vào da thịt xé rách ra những lỗ hổng lớn, máu tươi ồ ồ chảy ra nhưng lại bị hỏa diễm từ phượng trảo trực tiếp hư không đốt cháy đi.
Phượng huyết bất tử, con phượng hoàng này muốn đốt cháy huyết dịch của Huyết Phượng không thể nghi ngờ chính là hành động tru sát.
Phượng hoàng này ngẩn cao đầu nhìn tới, lãnh mâu tàn nhẫn còn có chút âm u
Nàng lắc mình một cái hóa thân thành một tuyệt đại mỹ nữ thân khoác hỏa diễm miên y thấp thoáng lộ ra những bộ vị nhậy cảm trắng nõn mê người, một cô gái vô cùng trẻ tuổi xinh đẹp nhưng mà lại ẩn chứa một sự khắc nghiệt, mặt đẹp nhìn tới chỉ còn tàn nhẫn
Một tuyệt thế mỹ nữ phong cảnh cứ như thế liền bị loại ác độc sắc diện này hủy diệt, khí tức trên thân nàng hỏa bạo vốn dĩ là như liệt diễm nóng bỏng nhưng bây giờ rơi vào mắt người lại là sự rét giá như băng sương. Nhân tâm khiếp đảm
Khí tức kinh khủng tựa như đế hoàng như thượng vị cao đẳng sinh linh mà nhìn xuống hạ thế, cao quý bẩm sinh toát ra từ cốt tủy, lại càng thêm lãnh diễm tô điểm cho khí chất âm u của nàng.
"Tiện nhân....phản bội phượng tộc còn nghĩ sẽ trốn thoát, vọng tưởng..."
Giọng nàng vang lên ẩn chứa một loại cao quý lẫn khắc bạc.
"Hoàng Cửu tỷ....ta chưa bao giờ phản bội, ta chỉ không muốn hôn nhân chú định, ta không ưa thích hắn...Lỗ Khắc hắn là Thiên tài nhưng tính tình cực đoan, ta không thể.."
"Câm miệng....chuyện đại nghịch bất đạo như vậy ngươi cũng dâm nói, là ngươi nghi ngờ Trưởng Tộc..."
"Không...không có..."
"Hừ...ngươi phạm uy nghiêm Phượng tộc, đã biết tội chưa?"
Huyết phượng này quật cường ngước cổ
"Ta...không có sai!!"
"Hỗn xược...còn dám già mồm" Hoàng Cửu bộc phát phẫn nộ, phượng trảo cay nghiệt xiết lại
"Crắc..." máu tươi lập tức phún đỏ, hỏa diễm bùng cháy, Huyết Phượng bị bóp đến gãy vỡ xương cốt, đôi cánh vô lực rủ xuống xương đã gãy lìa.
Đau đớn, nó quằn quại trong sợ hãi, giãy dự trong vô lực nhưng lại vẫn kiên cường không kêu.
"Hừ...tiện nhân, nghĩ tới thế giới loài người tìm ti tiện nam chủng kia sao...ô uế phượng uy, bôi bẩn phượng mạch, nhục phượng quy,...ngươi còn có lá gan cãi lời bổn tọa....còn không tự nhìn lại mình sao...
"Hoàng Cửu...nể tình năm xưa ta từng cứu ngươi, có thể cho ta hỏi một điều sao" Huyết Phượng rủ xuống cái đầu chán chườm, đắng cay nhịn xuống cơn đau đớn.
"Đã bị nguyền rủa phủ xuống, hiện ngươi đã không còn tư cách trước mặt ta nói chuyện"
"Xa đọa tiện phượng...ngươi đáng tội...chết"
Nói xong, nó phun ra kinh người hỏa lực điên cuồng cuốn tới muốn đem Huyết Phượng dìm ngập thiêu đốt.
"Xèo...xèo....tách...."
Bên trong hỏa diễm, một âm thanh tuyệt vọng vấn vương theo mong nhớ
"Thiên ca...muội không chờ được rồi, phút giây quá ngắn ngủi...ta sẽ trân trọng nó...sẽ đem nó vĩnh viễn lưu lại trong ký ức ta, dù hồn phi phách tán...đáng tiếc...không được...nhìn chàng..lần...cuối..."
Một cỗ dục niệm mãnh liệt lưu lại, tràn ra cả hư không mãnh liệt đến cực đại khắc vào trong thiên cơ, nhiễm cả vào pháp tắc.
Một loại bi thương đến cực đỉnh lan tràn, đem cả trời đất đều ù ù rít lên những âm thanh bi thương.
Khắp một mảnh không gian chốc lát liền choán ngợp cả khí tượng âm trầm.
Hoàng Cửu càng nghe vậy phẫn nộ càng bốc cao, tàn nhẫn trợn lên mỹ mâu
Hỏa thế lần nữa mạnh gấp thập bội trực tiếp đem kinh khủng hỏa nhiệt ngập tràn phủ kín trời đất, nướng mềm nung chảy cả không gian.
Hỏa năng phạm vi không rộng nhưng nhiệt lượng khủng bố tràn ra trực tiếp liền đem một mảnh lớn rừng rậm nháy mắt liền thiêu thành tro, chết chóc kéo đến tựa như thiên tai
Khí tức tử vong ngập cả mảnh không gian.
Bên trong, Huyết Phượng đã gần như tuyệt vọng cả về sinh tức lẫn hi vọng
Hỏa này mang tên Niết bàn, thiêu hết vạn vật ý chí, cũng có nghĩa rằng mong muốn được lưu lại ký ức ngắn ngủi của nàng cũng không còn.
Thâm tâm nàng tuyệt vọng đến triệt để, nhưng mà bỗng nhiên lúc này
Giả Đan dưới bụng nàng...Động
Thức hải giữa mi tâm nàng...cũng động.
Tuy nhiên dưới phương pháp rèn luyện có 1 không 2 thế gian này của Thiên, nó lại nghiễm nhiên bị rèn dũa chắt lọc đến tận cùng, không chỉ tấn cấp trở thành một loại mới pháp tắc mà còn là một dạng pháp tắc cứng cỏi mạnh mẽ phi thường.
Càng đặc sắc hơn đó còn là pháp tắc tự rèn thành mà không phải dưới Địa Luyện - Thiên Tru nghi lễ tác thành của thiên đạo mà thành, có thể nói nó là lực lượng nằm trong tự nhiên nhưng lại ngoài thiên đạo.
Khí vận, Bán Thiên Đan, Phạn Âm Vực, Bất Tử Ma Huyết, đây chính là toàn bộ cơ duyên và hơn trăm năm tu luyện của Thu Vô Thần, là 8 phần căn cơ lực lượng của hắn.
Nhưng mà bây giờ, nó dĩ nhiên đã trở thành giá y cho người khác vĩnh viễn cũng không lại do hắn khống chế.
Khí vận là được thu thập từ ngàn vạn Nguyền Rủa Nhân Quỷ tụ tập mà thành, bình thường thì nó chỉ là thứ hư vô mờ mịt không người nào có thể sử dụng.
Có thể dùng chỉ có 2 mục đích, một là cho bậc đế vương tu luyện hai là do ma giả tà ác tu luyện.
Sở dĩ đó cho nên Thiên mới lấy thứ này về cho Dương Chí Vĩ, hắn muốn ông làm vua.
Khí vận này lớn lao vô cùng, đã bị Thiên tách bỏ ma khí ác nghiệt luyện hóa thành một con đế vương thần long.
Bán Thiên Đan đã chân chính trở thành một viên Thiên Đan, có dạng gần giống với Phật Xá Lợi mà Dương Tiêu vừa nhận được.
Phạn Âm Vực giờ đã trở thành Phạn Âm Pháp Tắc. Bị hắn luyện thành một bộ sa y nữ tính
Bất tử ma huyết khiến người gần như giết không chết, bị hắn luyện sạch ma chướng hóa thành một giọt máu đỏ tươi lấp lánh thần năng to lớn.
4 thứ này nhập vào đan điền liền tự nhiên thiên thành như vậy dung hóa sau đó mọc rễ nảy mầm đem cơ thể từng người luyện hóa biến chất, tu vi cũng theo đó tăng lên vù vù còn chưa tấn địa cảnh đã có thực lực Thiên cảnh.
Pháp tắc nhập thân không phải chuyện đơn giản, cảm ngộ to lớn đủ khiến nhân loại rơi vào trăm ngàn năm lĩnh ngộ, thân thể cũng cần lượng lớn thời gian đi thích nghi.
Cũng vì thế, họ còn cần một thời gian bế quan luyện hóa.
Sự việc xong xuôi, lần này Thiên mới quay sang liên kết nguyền rủa nhìn tới ma hồn Thu Vô Thần.
Nhưng bỗng lúc này hắn nhíu lại chân mày.
"Là nàng..."
...................
Phia tây nam cách Hoa Linh Quốc 3000km một cánh rừng rậm.
"Re...leeeeeeeeezzzzzzz" một tiếng phượng ngâm vô cùng lãnh ngạo vang lên, phượng uy to lớn rợp trời, khắp mảnh không gian to lớn đã không còn bất kỳ sinh linh khác
"Créc....vút...." từ trời cao một con phượng hoàng mầu đỏ thắm rực cháy hỏa diễm kinh khủng bỗng nhiên thu lại phượng vĩ, một trảo cử lên
Hỏa diễm theo đó hóa thành kinh khủng thần thông một bộ phượng trảo mang theo khí thế như khai thiên tích địa giáng xuống.
"Leeeeezzzzzz" bên dưới một tiếng phượng minh yếu ớt ẩn chứa khuất nhục và cầu xin vang lên
Nhưng phượng trảo này vẫn như cũ tàn nhẫn chộp xuống
"Oanh....oanh....két..." một âm thanh khiếp người vang lên kéo theo dư uy rung chấn đại địa.
Theo đó một trảo này lần nữa nắm bắt đưa lên cao, trong 5 cái móng vuốt đã có thêm một con huyết sắc phượng điểu cả người vô lực bị nắm bắt, những móng vuốt trực tiếp cắm sâu vào da thịt xé rách ra những lỗ hổng lớn, máu tươi ồ ồ chảy ra nhưng lại bị hỏa diễm từ phượng trảo trực tiếp hư không đốt cháy đi.
Phượng huyết bất tử, con phượng hoàng này muốn đốt cháy huyết dịch của Huyết Phượng không thể nghi ngờ chính là hành động tru sát.
Phượng hoàng này ngẩn cao đầu nhìn tới, lãnh mâu tàn nhẫn còn có chút âm u
Nàng lắc mình một cái hóa thân thành một tuyệt đại mỹ nữ thân khoác hỏa diễm miên y thấp thoáng lộ ra những bộ vị nhậy cảm trắng nõn mê người, một cô gái vô cùng trẻ tuổi xinh đẹp nhưng mà lại ẩn chứa một sự khắc nghiệt, mặt đẹp nhìn tới chỉ còn tàn nhẫn
Một tuyệt thế mỹ nữ phong cảnh cứ như thế liền bị loại ác độc sắc diện này hủy diệt, khí tức trên thân nàng hỏa bạo vốn dĩ là như liệt diễm nóng bỏng nhưng bây giờ rơi vào mắt người lại là sự rét giá như băng sương. Nhân tâm khiếp đảm
Khí tức kinh khủng tựa như đế hoàng như thượng vị cao đẳng sinh linh mà nhìn xuống hạ thế, cao quý bẩm sinh toát ra từ cốt tủy, lại càng thêm lãnh diễm tô điểm cho khí chất âm u của nàng.
"Tiện nhân....phản bội phượng tộc còn nghĩ sẽ trốn thoát, vọng tưởng..."
Giọng nàng vang lên ẩn chứa một loại cao quý lẫn khắc bạc.
"Hoàng Cửu tỷ....ta chưa bao giờ phản bội, ta chỉ không muốn hôn nhân chú định, ta không ưa thích hắn...Lỗ Khắc hắn là Thiên tài nhưng tính tình cực đoan, ta không thể.."
"Câm miệng....chuyện đại nghịch bất đạo như vậy ngươi cũng dâm nói, là ngươi nghi ngờ Trưởng Tộc..."
"Không...không có..."
"Hừ...ngươi phạm uy nghiêm Phượng tộc, đã biết tội chưa?"
Huyết phượng này quật cường ngước cổ
"Ta...không có sai!!"
"Hỗn xược...còn dám già mồm" Hoàng Cửu bộc phát phẫn nộ, phượng trảo cay nghiệt xiết lại
"Crắc..." máu tươi lập tức phún đỏ, hỏa diễm bùng cháy, Huyết Phượng bị bóp đến gãy vỡ xương cốt, đôi cánh vô lực rủ xuống xương đã gãy lìa.
Đau đớn, nó quằn quại trong sợ hãi, giãy dự trong vô lực nhưng lại vẫn kiên cường không kêu.
"Hừ...tiện nhân, nghĩ tới thế giới loài người tìm ti tiện nam chủng kia sao...ô uế phượng uy, bôi bẩn phượng mạch, nhục phượng quy,...ngươi còn có lá gan cãi lời bổn tọa....còn không tự nhìn lại mình sao...
"Hoàng Cửu...nể tình năm xưa ta từng cứu ngươi, có thể cho ta hỏi một điều sao" Huyết Phượng rủ xuống cái đầu chán chườm, đắng cay nhịn xuống cơn đau đớn.
"Đã bị nguyền rủa phủ xuống, hiện ngươi đã không còn tư cách trước mặt ta nói chuyện"
"Xa đọa tiện phượng...ngươi đáng tội...chết"
Nói xong, nó phun ra kinh người hỏa lực điên cuồng cuốn tới muốn đem Huyết Phượng dìm ngập thiêu đốt.
"Xèo...xèo....tách...."
Bên trong hỏa diễm, một âm thanh tuyệt vọng vấn vương theo mong nhớ
"Thiên ca...muội không chờ được rồi, phút giây quá ngắn ngủi...ta sẽ trân trọng nó...sẽ đem nó vĩnh viễn lưu lại trong ký ức ta, dù hồn phi phách tán...đáng tiếc...không được...nhìn chàng..lần...cuối..."
Một cỗ dục niệm mãnh liệt lưu lại, tràn ra cả hư không mãnh liệt đến cực đại khắc vào trong thiên cơ, nhiễm cả vào pháp tắc.
Một loại bi thương đến cực đỉnh lan tràn, đem cả trời đất đều ù ù rít lên những âm thanh bi thương.
Khắp một mảnh không gian chốc lát liền choán ngợp cả khí tượng âm trầm.
Hoàng Cửu càng nghe vậy phẫn nộ càng bốc cao, tàn nhẫn trợn lên mỹ mâu
Hỏa thế lần nữa mạnh gấp thập bội trực tiếp đem kinh khủng hỏa nhiệt ngập tràn phủ kín trời đất, nướng mềm nung chảy cả không gian.
Hỏa năng phạm vi không rộng nhưng nhiệt lượng khủng bố tràn ra trực tiếp liền đem một mảnh lớn rừng rậm nháy mắt liền thiêu thành tro, chết chóc kéo đến tựa như thiên tai
Khí tức tử vong ngập cả mảnh không gian.
Bên trong, Huyết Phượng đã gần như tuyệt vọng cả về sinh tức lẫn hi vọng
Hỏa này mang tên Niết bàn, thiêu hết vạn vật ý chí, cũng có nghĩa rằng mong muốn được lưu lại ký ức ngắn ngủi của nàng cũng không còn.
Thâm tâm nàng tuyệt vọng đến triệt để, nhưng mà bỗng nhiên lúc này
Giả Đan dưới bụng nàng...Động
Thức hải giữa mi tâm nàng...cũng động.
/1029
|