Suốt 16 ngày ở tầng triệt Tàng Kiếm Các Thiên đã vô tình đọc quá nhiều tài liệu nho đạo, lĩnh hội quá nhiều bàng môn, thấm nhuần quá nhiều thư họa cầm kỳ.
Kết quả là trong lúc vô tình, hắn giết người là đó, sát khí là đó nhưng không hiểu sao lại lấy thơ làm nhạc, lấy họa làm kiếm, ngưng sát thành thế, dĩ ý hóa thần, con mẹ nó không ngờ lại điên khùng vẽ nên một bức tranh sống sờ sờ.
Cái này còn không phải gọi "giết người bằng nghệ thuật" như trong truyền thuyết sao.
........
Thiên lắc lắc cái đầu gạt bỏ loại suy nghĩ vớ vẩn này đi.
"Uhm...giờ hẳn là nên đi đến thương điếm bán chút tang vật ah, chờ đêm dài lắm mộng sẽ mất giá lắm..."
Thế là Thiên tiến thẳng một đường tới thương điếm tại Thiên Kiếm Môn.
Thương điếm này là một nơi do Độc Mễ gia lũng đoạn thị trường mà lập ra, ở đây cũng gần giống như tiệm cầm đồ ở Việt Nam tuy nhiên nơi đây buôn bán còn cắt cổ hơn nhiều, nói là hắc điếm thì hơi nhẹ nói là ăn cướp cũng không sai.
Nơi này mà cầm đồ sẽ chỉ lấy được 1/10 giá trị hiện vật, còn mua đồ thì gấp 5 lần giá trị hiện hành.
Dấu phía sau Thương Điếm này còn là nguyên một sàn cách đấu cá cược mua vui dành cho các công tử quý tộc.
Nơi này đôi khi phải gọi là sòng bạc có lẽ hợp lý hơn.
Sàn cách đấu này có thể là đấu thú, có thể là đấu người, thậm chí có cả những màn giết người rất máu tanh hoặc thả người vào bầy hung thú cho cầu sinh, người bên dưới thì tuyệt vọng cầu sinh, gào thét đau đớn, bên trên lại đập tiền đặt cược hò hét cổ vũ.
Có khi lại chơi trò "quần hán dâm nữ" lấy những tráng hán ra hiếp đến chết một thiếu nữ đã bị ép dùng thuốc để các công tử này cá cược tìm kích thích.
Có lúc lại chơi trò "mổ bụng moi tim" dùng thuốc giảm đau cho một người, cột chặt hắn vào giá rồi moi sạch nội tạng vương vãi bày ra trước mặt, động tác moi nộ tạng này toàn bộ đều là thao tác khi nạn nhân sống sờ sờ tận mắt nhìn thấy.
Như vậy hắn sẽ chết do suy sụp tinh thần, hoặc do mất máu hoặc do hết thuốc đau đớn mà chết, trong các trò thì trò này là máu tanh và kích thích nhất
Chung quy lại, Thiên Kiếm Môn một đám công tử vô độ này từ sớm đã không còn cái gì nhân tính đáng nói.
Thế giới ở Thiên Kiếm Môn thì đây là nơi dơ bẩn nhất.
Thiên muốn bán đồ thì không chọn nó thì ai.
Nơi này được một cái hay đó là khi "cầm đồ" cho những "con bạc" triển vọng sẽ đều rất mua đường bán mật lấy lòng hết lời.
Và như vậy, Thiên tới đây...
Tại tầng triệt Tàng Kiếm Các Thiên đã học được rất nhiều thứ, đủ mọi tạp học và một trong số đó là "dịch dung"
Nghệ thuật cải trang biến hóa đã đi từ son phấn mặt nạ đến thần thông hoán hình và đến tay Thiên, các loại biến hóa liễm tức, tráo hoa đổi mặt đã được hắn tổng hợp về một mối, thứ chân chính được gọi là nghệ thuật cũng chính là đây.
Hắn còn nhớ ở tiên giới có Thất Thập Nhị Biến là thần thông biến hóa đáng sợ nhất và đó chính là ý tưởng của Thiên khi tổng hợp hơn 7 vạn những thần thông lớn nhỏ này lại thành một.
Bộ quần áo trên thân bị Thiên khắc lên hơn 1 vạn đạo linh phù hóa trang đã có được đại năng lực hoàn toàn mới.
Chỉ thấy từ bước chân hắn hơi thay đổi, quần áo trên thân liền chậm rãi biến hóa.
Phục trang vốn đơn giản thô kệch liền thoáng chốc hóa thành kim sang ngọc gấm, phù lực bức người, bảo quang chói lói.
Khí thế trên thân biến chuyển, quý khí bức người kết hợp với một bộ phục trang toàn bộ đều là đỉnh cấp trong bảo vật, bảo quang phát tán khiến người chóa mắt.
Khuôn mặt hắn vốn thanh tú góc cạnh liền biến đổi thành một khuôn mặt hoàn toàn mới, khuôn mặt này có chút hao hao giống Độc Mễ Thuấn.
Và như vậy hắn bước vào trong, cái đầu hơi ngước cao lên, ánh mắt cao ngạo phù hợp với thân phận mới.
Độc Mễ Kim Tiền
Không sai, Thiên hóa trang chính là trở thành đệ nhất thiên tài Độc Mễ gia Thần Tài Phú Quý Độc Mễ Kim Tiền
"Tiểu tử....gọi chưởng quầy ra gặp ta" Thiên vừa tới liền nghênh ngang ra lệnh, cánh tay nhẹ kéo lớp áo choàng ngoài để lộ ra những đường viền phù văn mang cấm kỵ chi lực mạnh mẽ nội liễm được khắc trên lớp áo trong.
Chỉ nhìn thấy như vậy, tên tiểu thương liền mắt sánh rỡ sắc mặt hớn hở toe toét cười lấy lòng, cái đầu cúi thẳng
Thiên không phải chờ lâu liền thấy một vị tai to bụng phệ đi ra tiếp đãi
"Công..công tử gia, ngài...mời vào trong"
"Không cần, ta không có thời gian...bổn thiếu có chút chuyện cần ngươi giúp" miệng Thiên thì nói "cần" nhưng giọng nói lại hệt như sai khiến
"Công tử quá lời....có gì cứ nói thẳng ah, Diệp Đại Tam ta sẽ tận lực vì công tử phục vụ...hahaha"
"Được..." giọng Thiên đầy vừa lòng liếc qua cái mặt cười ngấn mỡ của lão
"Leng keng.... Lèng xèng...." tay Thiên vầy ra một cái liền tung một đám đồ ngăn nấp xếp ra đó, số lượng không ít mà thể loại thì phồn đa, tuy phẩm cấp có cao có thấp không đều nhưng đều không phải phàm vật.
"Ta có chút đồ không dùng đến....ngươi giúp ta định giá..."
Diệp Đại Tam có chút ngây người ra.
Định giá...là bán đồ sao.
Người được mệnh danh là thần tài phú quý bất khả địch - tài vũ song toàn kim bảng đệ tứ danh, công tử Độc Mễ Kim Tiền mà cũng phải đi bán đồ vặt này sao...
"Còn ngây ra đó làm gì...." Thiên mở miệng khoa chịu, tay lại cố ý phẩy một cái để lộ ra đôi Dẫn Kiếm Uyển ngũ tinh mầu đỏ hỏn chói mắt, bảo quang phát ra đâm vào mắt khiến Diệp Đại Tam như nhũn ra.
Bất giác, một chút nghi ngờ liền không cánh mà bay, ngược lại còn rất nhanh bị chuyển thành vô cùng nhiệt tâm.
Lão ta kinh nghiệm đầy mình, một đống đồ tạp nham rất nhanh liền bị lão tính tiền định giá với con số trên trời.
"Tổng cộng 43 bảo y, 34 bảo ngoa, 72 tấm huyền phù.....giá trị 5000 vạn cống hiến, công tử...ngài xem có vừa lòng không" Diệp Đại Tam cười lên một cách lấy lòng, da mặt căng ra, mắt ti hí mở lớn.
Nhưng mà Thiên chỉ hơi bĩu môi tựa như khinh thường con số mà lão vừa báo ra, miệng lại hờ hững phun ra một câu.
"Cũng tạm...." sau đó tiện tay ném cái cống hiến bài bạch kim lên bàn, dụng ý rất rõ ràng.
Diệp Đại Tam thấy vậy liền mở mắt lớn hơn nữa, miệng ngoác thành cái thúng hấp tấp nói.
"Công tử....vì ngài đây là lần đầu di giá đến góp vui tiểu điếm, lại làm một bút giao dịch lớn cho nên....nô tài mạn phép đại diện cho tiểu điếm tặng ngài thêm 5000 vạn cống hiến xem như chút thành ý ah...haha"
Phải biết rằng Cống hiến bài phân 5 cấp, Hắc bài, Lục Bài, Lam Bài, Tử Bài, Kim Bài. Và kim bài là cao nhất nó không chỉ đại diện cho thân phận tối cao mà còn có nghĩa là tài phú cực lớn.
Thiên cười có chút vừa lòng nhìn hắn.
"Uhm...tốt, ngươi tên Diệp Đại Tam?"
"Đúng vậy, công tử không ngờ ngài còn nhớ được tên ta...thật là vinh hạnh ah..."
Thiên nói xong liền ngậm miệng không nói nhưng Diệp Đại Tam lại như mở cờ trong bụng.
Được đại công tử nhớ tên, vậy là coi như đời hắn sắp phát đạt rồi ah, có được một lần này quan hệ e rằng sau này hắn thăng tiến sẽ thuận lợi một đường.
Bây giờ nghĩ lại, tự nhiên hắn lại hối hận tại sao vừa nãy mình không tặng thêm nhiều chút, chỉ có 5 ngàn vạn, đối với công tử thật là quá nhỏ bé.
Chỉ là lần này công tử tới đây bán đồ tất yếu sẽ có lý do trọng yếu, công tử cần tiền....người như hắn sẽ có mấy lúc như vậy ah, bây giờ hắn cần tiền thì cũng chính là lúc nô tài như Đại Tam hắn dốc hết sức cống hiến rồi.
Vội vàng chuyển 1 triệu cống hiến vào hoàng Kim bài, Diệp Đại Tam cung kính trả lại.
Thiên cầm cống hiên bài xong cũng không nấn ná nhiều, xoay người liền đi khiến lão mập mạp phía sau nhìn theo mãi mà lòng hớn hở vô hạn.
Chỉ là đáng tiếc cho lão....lão thật đáng thương vì đã bị ai đó "phụ tình" mất
Kết quả là trong lúc vô tình, hắn giết người là đó, sát khí là đó nhưng không hiểu sao lại lấy thơ làm nhạc, lấy họa làm kiếm, ngưng sát thành thế, dĩ ý hóa thần, con mẹ nó không ngờ lại điên khùng vẽ nên một bức tranh sống sờ sờ.
Cái này còn không phải gọi "giết người bằng nghệ thuật" như trong truyền thuyết sao.
........
Thiên lắc lắc cái đầu gạt bỏ loại suy nghĩ vớ vẩn này đi.
"Uhm...giờ hẳn là nên đi đến thương điếm bán chút tang vật ah, chờ đêm dài lắm mộng sẽ mất giá lắm..."
Thế là Thiên tiến thẳng một đường tới thương điếm tại Thiên Kiếm Môn.
Thương điếm này là một nơi do Độc Mễ gia lũng đoạn thị trường mà lập ra, ở đây cũng gần giống như tiệm cầm đồ ở Việt Nam tuy nhiên nơi đây buôn bán còn cắt cổ hơn nhiều, nói là hắc điếm thì hơi nhẹ nói là ăn cướp cũng không sai.
Nơi này mà cầm đồ sẽ chỉ lấy được 1/10 giá trị hiện vật, còn mua đồ thì gấp 5 lần giá trị hiện hành.
Dấu phía sau Thương Điếm này còn là nguyên một sàn cách đấu cá cược mua vui dành cho các công tử quý tộc.
Nơi này đôi khi phải gọi là sòng bạc có lẽ hợp lý hơn.
Sàn cách đấu này có thể là đấu thú, có thể là đấu người, thậm chí có cả những màn giết người rất máu tanh hoặc thả người vào bầy hung thú cho cầu sinh, người bên dưới thì tuyệt vọng cầu sinh, gào thét đau đớn, bên trên lại đập tiền đặt cược hò hét cổ vũ.
Có khi lại chơi trò "quần hán dâm nữ" lấy những tráng hán ra hiếp đến chết một thiếu nữ đã bị ép dùng thuốc để các công tử này cá cược tìm kích thích.
Có lúc lại chơi trò "mổ bụng moi tim" dùng thuốc giảm đau cho một người, cột chặt hắn vào giá rồi moi sạch nội tạng vương vãi bày ra trước mặt, động tác moi nộ tạng này toàn bộ đều là thao tác khi nạn nhân sống sờ sờ tận mắt nhìn thấy.
Như vậy hắn sẽ chết do suy sụp tinh thần, hoặc do mất máu hoặc do hết thuốc đau đớn mà chết, trong các trò thì trò này là máu tanh và kích thích nhất
Chung quy lại, Thiên Kiếm Môn một đám công tử vô độ này từ sớm đã không còn cái gì nhân tính đáng nói.
Thế giới ở Thiên Kiếm Môn thì đây là nơi dơ bẩn nhất.
Thiên muốn bán đồ thì không chọn nó thì ai.
Nơi này được một cái hay đó là khi "cầm đồ" cho những "con bạc" triển vọng sẽ đều rất mua đường bán mật lấy lòng hết lời.
Và như vậy, Thiên tới đây...
Tại tầng triệt Tàng Kiếm Các Thiên đã học được rất nhiều thứ, đủ mọi tạp học và một trong số đó là "dịch dung"
Nghệ thuật cải trang biến hóa đã đi từ son phấn mặt nạ đến thần thông hoán hình và đến tay Thiên, các loại biến hóa liễm tức, tráo hoa đổi mặt đã được hắn tổng hợp về một mối, thứ chân chính được gọi là nghệ thuật cũng chính là đây.
Hắn còn nhớ ở tiên giới có Thất Thập Nhị Biến là thần thông biến hóa đáng sợ nhất và đó chính là ý tưởng của Thiên khi tổng hợp hơn 7 vạn những thần thông lớn nhỏ này lại thành một.
Bộ quần áo trên thân bị Thiên khắc lên hơn 1 vạn đạo linh phù hóa trang đã có được đại năng lực hoàn toàn mới.
Chỉ thấy từ bước chân hắn hơi thay đổi, quần áo trên thân liền chậm rãi biến hóa.
Phục trang vốn đơn giản thô kệch liền thoáng chốc hóa thành kim sang ngọc gấm, phù lực bức người, bảo quang chói lói.
Khí thế trên thân biến chuyển, quý khí bức người kết hợp với một bộ phục trang toàn bộ đều là đỉnh cấp trong bảo vật, bảo quang phát tán khiến người chóa mắt.
Khuôn mặt hắn vốn thanh tú góc cạnh liền biến đổi thành một khuôn mặt hoàn toàn mới, khuôn mặt này có chút hao hao giống Độc Mễ Thuấn.
Và như vậy hắn bước vào trong, cái đầu hơi ngước cao lên, ánh mắt cao ngạo phù hợp với thân phận mới.
Độc Mễ Kim Tiền
Không sai, Thiên hóa trang chính là trở thành đệ nhất thiên tài Độc Mễ gia Thần Tài Phú Quý Độc Mễ Kim Tiền
"Tiểu tử....gọi chưởng quầy ra gặp ta" Thiên vừa tới liền nghênh ngang ra lệnh, cánh tay nhẹ kéo lớp áo choàng ngoài để lộ ra những đường viền phù văn mang cấm kỵ chi lực mạnh mẽ nội liễm được khắc trên lớp áo trong.
Chỉ nhìn thấy như vậy, tên tiểu thương liền mắt sánh rỡ sắc mặt hớn hở toe toét cười lấy lòng, cái đầu cúi thẳng
Thiên không phải chờ lâu liền thấy một vị tai to bụng phệ đi ra tiếp đãi
"Công..công tử gia, ngài...mời vào trong"
"Không cần, ta không có thời gian...bổn thiếu có chút chuyện cần ngươi giúp" miệng Thiên thì nói "cần" nhưng giọng nói lại hệt như sai khiến
"Công tử quá lời....có gì cứ nói thẳng ah, Diệp Đại Tam ta sẽ tận lực vì công tử phục vụ...hahaha"
"Được..." giọng Thiên đầy vừa lòng liếc qua cái mặt cười ngấn mỡ của lão
"Leng keng.... Lèng xèng...." tay Thiên vầy ra một cái liền tung một đám đồ ngăn nấp xếp ra đó, số lượng không ít mà thể loại thì phồn đa, tuy phẩm cấp có cao có thấp không đều nhưng đều không phải phàm vật.
"Ta có chút đồ không dùng đến....ngươi giúp ta định giá..."
Diệp Đại Tam có chút ngây người ra.
Định giá...là bán đồ sao.
Người được mệnh danh là thần tài phú quý bất khả địch - tài vũ song toàn kim bảng đệ tứ danh, công tử Độc Mễ Kim Tiền mà cũng phải đi bán đồ vặt này sao...
"Còn ngây ra đó làm gì...." Thiên mở miệng khoa chịu, tay lại cố ý phẩy một cái để lộ ra đôi Dẫn Kiếm Uyển ngũ tinh mầu đỏ hỏn chói mắt, bảo quang phát ra đâm vào mắt khiến Diệp Đại Tam như nhũn ra.
Bất giác, một chút nghi ngờ liền không cánh mà bay, ngược lại còn rất nhanh bị chuyển thành vô cùng nhiệt tâm.
Lão ta kinh nghiệm đầy mình, một đống đồ tạp nham rất nhanh liền bị lão tính tiền định giá với con số trên trời.
"Tổng cộng 43 bảo y, 34 bảo ngoa, 72 tấm huyền phù.....giá trị 5000 vạn cống hiến, công tử...ngài xem có vừa lòng không" Diệp Đại Tam cười lên một cách lấy lòng, da mặt căng ra, mắt ti hí mở lớn.
Nhưng mà Thiên chỉ hơi bĩu môi tựa như khinh thường con số mà lão vừa báo ra, miệng lại hờ hững phun ra một câu.
"Cũng tạm...." sau đó tiện tay ném cái cống hiến bài bạch kim lên bàn, dụng ý rất rõ ràng.
Diệp Đại Tam thấy vậy liền mở mắt lớn hơn nữa, miệng ngoác thành cái thúng hấp tấp nói.
"Công tử....vì ngài đây là lần đầu di giá đến góp vui tiểu điếm, lại làm một bút giao dịch lớn cho nên....nô tài mạn phép đại diện cho tiểu điếm tặng ngài thêm 5000 vạn cống hiến xem như chút thành ý ah...haha"
Phải biết rằng Cống hiến bài phân 5 cấp, Hắc bài, Lục Bài, Lam Bài, Tử Bài, Kim Bài. Và kim bài là cao nhất nó không chỉ đại diện cho thân phận tối cao mà còn có nghĩa là tài phú cực lớn.
Thiên cười có chút vừa lòng nhìn hắn.
"Uhm...tốt, ngươi tên Diệp Đại Tam?"
"Đúng vậy, công tử không ngờ ngài còn nhớ được tên ta...thật là vinh hạnh ah..."
Thiên nói xong liền ngậm miệng không nói nhưng Diệp Đại Tam lại như mở cờ trong bụng.
Được đại công tử nhớ tên, vậy là coi như đời hắn sắp phát đạt rồi ah, có được một lần này quan hệ e rằng sau này hắn thăng tiến sẽ thuận lợi một đường.
Bây giờ nghĩ lại, tự nhiên hắn lại hối hận tại sao vừa nãy mình không tặng thêm nhiều chút, chỉ có 5 ngàn vạn, đối với công tử thật là quá nhỏ bé.
Chỉ là lần này công tử tới đây bán đồ tất yếu sẽ có lý do trọng yếu, công tử cần tiền....người như hắn sẽ có mấy lúc như vậy ah, bây giờ hắn cần tiền thì cũng chính là lúc nô tài như Đại Tam hắn dốc hết sức cống hiến rồi.
Vội vàng chuyển 1 triệu cống hiến vào hoàng Kim bài, Diệp Đại Tam cung kính trả lại.
Thiên cầm cống hiên bài xong cũng không nấn ná nhiều, xoay người liền đi khiến lão mập mạp phía sau nhìn theo mãi mà lòng hớn hở vô hạn.
Chỉ là đáng tiếc cho lão....lão thật đáng thương vì đã bị ai đó "phụ tình" mất
/1029
|