Viên gia, Tại một mật thất tối đen
"Bừng....." một cặp mắt to như chuông đồng bật mở kéo theo đó là kinh khủng hung bạo chi khí.
Trong bóng đêm ẩn ẩn hiện ra một đầu cự viên khổng lồ.
"Chuyện gì xảy ra....Đồng Tháp mất liên hệ, là ai làm....không lẽ...là lão quỷ vật kia...gừ.."
........
Âu gia.
Tại một gian quỷ quật âm u ma mị, một lão đầu chợt mở ra cặp mắt xanh lè như ma trơi.
Gương mặt quen thuộc này rõ ràng chính là cha Âu Chánh Nam gia chủ Âu gia Âu Thành.
"Đồng tháp bị cắt đứt....không thể nào, quỷ lực của ta đã luyện hóa được 6 thành không thể nào bị người khác chiếm đoạt....ahhhhh, gầm...."
Vô số tiếng ma tru quỷ gào vang lên tựa như bày tỏ phẫn nộ của mình.
"Hừ, không lẽ là tên đó....hừ, dám chống lại ta....ngươi đây là muốn chết...."
............
Mật thất Độc Mễ gia
"Hừ, không lẽ là lão quỷ vật đó....khốn kiếp lực lượng thật âm tà nhất định là lão ta, hừ....đừng tưởng tạm khống chế được đồng tháp là thắng ta,....chờ đó..."
...........
Tuyết gia.
"Uhm....không lẽ là lão tông chủ,...không thể nào hắn dùng kiếm làm đạo không lý nào lại chiếm lấy đồng tháp, hừ....bất kể thế nào, dám nghịch ý chí của ta....ta sẽ nghiền nát nó ra tro"
.........
Thiên cơ tháp. Kiếm gia
"Uhm...đồng tháp đã mất liên hệ, mấy ngàn năm tranh đấu đã đến hồi chót rồi sao, Thiên Kiếm Môn tai ương....lần này liệu có qua khỏi được nghịch cảnh" lão tông chủ thở dài
............
Cùng lúc đó tại các đại tộc khác đều nháo nhào thức tỉnh, vô số cường giả liền phát điên lao tới Tàng Kiếm Các thăm dò tình hình.
Nhưng cũng lúc này, tại Độc Mễ gia khu luyện công
"Tiểu tiện nhân....ngươi dám khiêu chiến ta, ngươi muốn chết..." người những là một tên gia thần hộ vệ, áo vàng đặc thù của Độc Mễ gia nhưng ngực lại có 3 gạch đỏ chói mắt tượng trưng cho thực lực và địa vị của hắn.
Đối diện hắn, là một tên đệ tử áo vàng không gạch không hoa văn tượng trưng cho thân phận nô bộc thấp hèn, rất hiển nhiên người đó chính là phân thân Bạch Công Đức hóa thành.
Bên cạnh hắn còn một đám người khác nằm chèo queo lăn lộn trong đau đớn, số lượng dĩ nhiên có tới hơn 30 người.
"Không sai...ta chính là khiêu chiến ngươi, đường đường Độc Mễ gia không ngờ lại không người thắng được ta...thật làm ta quá mức thất vọng ah"
Thiên làm động thái rất là kiêu ngạo, tay cầm một thanh tinh luyện kiếm đê cấp bảo binh bình thường nhất lại cộng thêm bộ quần áo nô bộc thấp kém và mái tóc cột túm xơ xài phất phơ trong gió bây giờ trông hắn...
Tuy là có chút đẹp trai phong trần nhưng lại thấp kém đến toàn diện, lọt vào mắt những người có thân phận lại trở nên có chút chói mắt, là thấp kém đến chói mắt, ghê tởm đến chói mắt.
Hai điều tối kỵ trong gia tộc này đó là vượt cấp khiêu chiến và thể hiện mình vượt cấp.
Rất vừa vặn, Thiên đã vi phạm hết cả 2 cái quy định bất thành văn này.
Một người thấp hèn như thế mà một khi thể hiện ra năng lực vượt nhiều tầng thứ khiêu chiến sẽ lập tức đưa tới vô số ánh mắt ghen gét đố kỵ và hắn cũng cách cái chết không xa.
Đó là lý do hắn đứng đây và cũng là lý do đó, hắn mới có thể đánh lộn chứ nếu không...e rằng không ai thèm chiến với hắn mất.
"Tốt....tốt...đủ lớn gan, vậy thì hôm nay ta sẽ cho ngươi...chết"
"Keng....keng..." tên này tuy cũng chỉ là nô bộc nhưng địa vị cấp 3 trong gia tộc, vũ kỹ cao thâm đã đạt đến huyền phẩm, thực lực hắn mạnh mẽ rất xứng tầm với một cấp 3 hộ vệ.
Nhìn thấy kiếm của hắn chỉ tới Thiên liền cười, vung tinh thiết kiếm phản trả, thái độ trông rất là phổ thông, kiếm pháp hắn đánh ra bình thường vô vi không có bao nhiêu tinh xảo lại càng không có gì cao thâm.
Đó chính là Loạn Vũ Kiếm, đê cấp hạ phẩm kiếm pháp miễn cưỡng đạt đến thánh phẩm hoàng cấp, là môn võ học đặc quyền cơ sở của các nô bộc bình thường.
Bất quá, bây giờ dù nhìn thấy hắn đánh ra kiếm pháp này nhưng đã không còn ai dám mở lời xem thường nữa, tại vì cũng nhiều lần trước hắn hạ gục đối thủ dưới môn kiếm pháp này.
"Cheng....cheng..." một môn kiếm pháp tầm thường đến cực điểm nhưng trong tay Thiên lại như quỷ dị khó lường, kiếm xuất ra lại không chút yếu thế trước hơn 8000 tinh toàn thân lực lượng của tên hộ vệ này.
Trận đấu cứ như vậy liền diễn ra trong giằng co. Một trận thế tưởng chừng như đầy tính áp đảo về mặt thực lực nhưng mà chẳng mấy chốc kết quả quen thuộc bất ngờ lại diễn ra
Chỉ thấy tên hộ vệ này cánh tay run run vì quá sức, mặt đỏ gây lên, lực lượng trên thân như tháo nước ỉu xìu.
"Vút...keng..." một kiếm của Thiên đơn giản nhẹ nhàng liền đánh bay kiếm của hắn.
"Ngươi thua..." mặt Thiên kiêu ngạo vênh lên, thái độ khiến người phát ghét
Bên dưới đám đông trực tiếp im lặng vì khó tin.
"12 kiếm....ui trời, hắn dùng đúng 12 kiếm hạ Tiêu hộ vệ"
"Không thể nào, Loạn Vũ Kiếm uy lực lớn tới vậy sao..."
"Không có đâu, ngươi không thấy ah cùng là Loạn Vũ Kiếm nhưng tên đó lại dùng đến mức kỳ dị không thể tả, xảo diệu không thể tả ah....thật sự là một chữ "loạn" được hắn vận dụng đến tinh hoa"
"Hừ....không thể nào, dù có luyện đến mức nào thì đê cấp vẫn là đê cấp không thể vượt cấp nhiều như vậy được"
"Uhm...không sai, tên nô bộc này nhất định có bí mật"
Thế là mặc cho bên dưới nghị luận, ở trên Thiên vẫn tiếp kiếm những tên hộ vệ không phục, cứ từng tên từng tên một phẫn nộ đi lên và nhục nhã rớt xuống.
Suốt cả một buổi sáng Thiên đánh hơn trăm trận không biết mệt, rốt cuộc đến trận thứ 162, hắn gặp được một niềm kinh hỉ nhỏ
Thập thất thiếu gia Độc Mễ Thường
"Bừng....." một cặp mắt to như chuông đồng bật mở kéo theo đó là kinh khủng hung bạo chi khí.
Trong bóng đêm ẩn ẩn hiện ra một đầu cự viên khổng lồ.
"Chuyện gì xảy ra....Đồng Tháp mất liên hệ, là ai làm....không lẽ...là lão quỷ vật kia...gừ.."
........
Âu gia.
Tại một gian quỷ quật âm u ma mị, một lão đầu chợt mở ra cặp mắt xanh lè như ma trơi.
Gương mặt quen thuộc này rõ ràng chính là cha Âu Chánh Nam gia chủ Âu gia Âu Thành.
"Đồng tháp bị cắt đứt....không thể nào, quỷ lực của ta đã luyện hóa được 6 thành không thể nào bị người khác chiếm đoạt....ahhhhh, gầm...."
Vô số tiếng ma tru quỷ gào vang lên tựa như bày tỏ phẫn nộ của mình.
"Hừ, không lẽ là tên đó....hừ, dám chống lại ta....ngươi đây là muốn chết...."
............
Mật thất Độc Mễ gia
"Hừ, không lẽ là lão quỷ vật đó....khốn kiếp lực lượng thật âm tà nhất định là lão ta, hừ....đừng tưởng tạm khống chế được đồng tháp là thắng ta,....chờ đó..."
...........
Tuyết gia.
"Uhm....không lẽ là lão tông chủ,...không thể nào hắn dùng kiếm làm đạo không lý nào lại chiếm lấy đồng tháp, hừ....bất kể thế nào, dám nghịch ý chí của ta....ta sẽ nghiền nát nó ra tro"
.........
Thiên cơ tháp. Kiếm gia
"Uhm...đồng tháp đã mất liên hệ, mấy ngàn năm tranh đấu đã đến hồi chót rồi sao, Thiên Kiếm Môn tai ương....lần này liệu có qua khỏi được nghịch cảnh" lão tông chủ thở dài
............
Cùng lúc đó tại các đại tộc khác đều nháo nhào thức tỉnh, vô số cường giả liền phát điên lao tới Tàng Kiếm Các thăm dò tình hình.
Nhưng cũng lúc này, tại Độc Mễ gia khu luyện công
"Tiểu tiện nhân....ngươi dám khiêu chiến ta, ngươi muốn chết..." người những là một tên gia thần hộ vệ, áo vàng đặc thù của Độc Mễ gia nhưng ngực lại có 3 gạch đỏ chói mắt tượng trưng cho thực lực và địa vị của hắn.
Đối diện hắn, là một tên đệ tử áo vàng không gạch không hoa văn tượng trưng cho thân phận nô bộc thấp hèn, rất hiển nhiên người đó chính là phân thân Bạch Công Đức hóa thành.
Bên cạnh hắn còn một đám người khác nằm chèo queo lăn lộn trong đau đớn, số lượng dĩ nhiên có tới hơn 30 người.
"Không sai...ta chính là khiêu chiến ngươi, đường đường Độc Mễ gia không ngờ lại không người thắng được ta...thật làm ta quá mức thất vọng ah"
Thiên làm động thái rất là kiêu ngạo, tay cầm một thanh tinh luyện kiếm đê cấp bảo binh bình thường nhất lại cộng thêm bộ quần áo nô bộc thấp kém và mái tóc cột túm xơ xài phất phơ trong gió bây giờ trông hắn...
Tuy là có chút đẹp trai phong trần nhưng lại thấp kém đến toàn diện, lọt vào mắt những người có thân phận lại trở nên có chút chói mắt, là thấp kém đến chói mắt, ghê tởm đến chói mắt.
Hai điều tối kỵ trong gia tộc này đó là vượt cấp khiêu chiến và thể hiện mình vượt cấp.
Rất vừa vặn, Thiên đã vi phạm hết cả 2 cái quy định bất thành văn này.
Một người thấp hèn như thế mà một khi thể hiện ra năng lực vượt nhiều tầng thứ khiêu chiến sẽ lập tức đưa tới vô số ánh mắt ghen gét đố kỵ và hắn cũng cách cái chết không xa.
Đó là lý do hắn đứng đây và cũng là lý do đó, hắn mới có thể đánh lộn chứ nếu không...e rằng không ai thèm chiến với hắn mất.
"Tốt....tốt...đủ lớn gan, vậy thì hôm nay ta sẽ cho ngươi...chết"
"Keng....keng..." tên này tuy cũng chỉ là nô bộc nhưng địa vị cấp 3 trong gia tộc, vũ kỹ cao thâm đã đạt đến huyền phẩm, thực lực hắn mạnh mẽ rất xứng tầm với một cấp 3 hộ vệ.
Nhìn thấy kiếm của hắn chỉ tới Thiên liền cười, vung tinh thiết kiếm phản trả, thái độ trông rất là phổ thông, kiếm pháp hắn đánh ra bình thường vô vi không có bao nhiêu tinh xảo lại càng không có gì cao thâm.
Đó chính là Loạn Vũ Kiếm, đê cấp hạ phẩm kiếm pháp miễn cưỡng đạt đến thánh phẩm hoàng cấp, là môn võ học đặc quyền cơ sở của các nô bộc bình thường.
Bất quá, bây giờ dù nhìn thấy hắn đánh ra kiếm pháp này nhưng đã không còn ai dám mở lời xem thường nữa, tại vì cũng nhiều lần trước hắn hạ gục đối thủ dưới môn kiếm pháp này.
"Cheng....cheng..." một môn kiếm pháp tầm thường đến cực điểm nhưng trong tay Thiên lại như quỷ dị khó lường, kiếm xuất ra lại không chút yếu thế trước hơn 8000 tinh toàn thân lực lượng của tên hộ vệ này.
Trận đấu cứ như vậy liền diễn ra trong giằng co. Một trận thế tưởng chừng như đầy tính áp đảo về mặt thực lực nhưng mà chẳng mấy chốc kết quả quen thuộc bất ngờ lại diễn ra
Chỉ thấy tên hộ vệ này cánh tay run run vì quá sức, mặt đỏ gây lên, lực lượng trên thân như tháo nước ỉu xìu.
"Vút...keng..." một kiếm của Thiên đơn giản nhẹ nhàng liền đánh bay kiếm của hắn.
"Ngươi thua..." mặt Thiên kiêu ngạo vênh lên, thái độ khiến người phát ghét
Bên dưới đám đông trực tiếp im lặng vì khó tin.
"12 kiếm....ui trời, hắn dùng đúng 12 kiếm hạ Tiêu hộ vệ"
"Không thể nào, Loạn Vũ Kiếm uy lực lớn tới vậy sao..."
"Không có đâu, ngươi không thấy ah cùng là Loạn Vũ Kiếm nhưng tên đó lại dùng đến mức kỳ dị không thể tả, xảo diệu không thể tả ah....thật sự là một chữ "loạn" được hắn vận dụng đến tinh hoa"
"Hừ....không thể nào, dù có luyện đến mức nào thì đê cấp vẫn là đê cấp không thể vượt cấp nhiều như vậy được"
"Uhm...không sai, tên nô bộc này nhất định có bí mật"
Thế là mặc cho bên dưới nghị luận, ở trên Thiên vẫn tiếp kiếm những tên hộ vệ không phục, cứ từng tên từng tên một phẫn nộ đi lên và nhục nhã rớt xuống.
Suốt cả một buổi sáng Thiên đánh hơn trăm trận không biết mệt, rốt cuộc đến trận thứ 162, hắn gặp được một niềm kinh hỉ nhỏ
Thập thất thiếu gia Độc Mễ Thường
/1029
|