Hạ Chí Chưa Tới

Chương 4: Hạ chí năm 1995 - Rã hương, nơi chưa được biết (1)

/101


Một câu chuyện về hai cây rã hương như thế nào nhỉ?

Giữa dòng người đông đúc, có tiếng thấp giọng hỏi.

Mọi thứ bỗng trở nên kỳ lạ, ánh mắt ấm áp, bàn tay ẩm ướt.

Khi mùa hạ bừng nở vội vàng dưới vòm trời, cũng là lúc ánh dương trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết.

Cô vội vã lướt qua anh, khiến trong đám cỏ dạy nở ra một nhành hoa đơn độc.

Anh lặng yên đứng phía sau đợi cô, khiến hoàng hôn từ từ khép lại cánh cửa nặng nề.

Bốn mùa trôi qua, anh và cô ngày càng trầm lặng, hoàng hôn đã qua và bình minh chưa tới.

Mùa hạ về, khi bước chân của cô và anh dần chậm lại, đôi tay từng nắm giờ lại nắm những bàn tay khác.

Có những thanh âm chưa từng được hát vang, có những đóm lửa chưa từng được bừng sáng.

Nhưng thế giới này đã có cả âm thanh và ánh sáng rồi.

Vì thế thời gian trở nên nặng trĩu nhưng cũng nhỏ bé vô cùng, một cơn bão tuyết dễ dàng phá tan cánh cửa mỏng manh ấy.

Thành phố này vẫn đương sắc xuân. Nó cứ dừng mãi trong ký ức, đến khi hóa thành nỗi trống vắng và cô độc trong buổi hoàng hôn khi chẳng còn ai ở lại trường học nữa.

Từng hàng rã hương chạy dài bao trùm cả bầu trời của thành phố.

Trong bóng râm ấy, có lời từ biệt muộn tới mười năm.

Này này, mình đang hát, cậu có nghe thấy không?

Ha ha ha, ai đang hát cơ, mình nghe thấy rồi.

- ------------------

/101

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status