Hắc Đế Cưng Chiều Tiểu Thê Tử

Chương 58: Cậu sai rồi, Mạc Thần!

/66


Dưới khán đài, fan hâm mộ nhìn cặp đôi sánh vai nhau cùng hòa vào giai điệu bài hát, không khỏi xúc động.

Trong góc nhỏ, một người đàn ông lẳng lặng nhìn thấy tất cả, rốt cuộc đứng lên, thân hình cao lớn che khuất một ngọn đèn, bước chân nặng nề đi ra ngoài.

Ánh mắt Tĩnh Vĩ lướt qua phía dưới, nhìn thấy bóng lưng cô đơn lạnh lùng, trong giây lát rung động không thôi. Bóng dáng quen thuộc, rất giống với…Mạc Thần! Là hắn sao? Sao có thể là hắn được?

Mục Kiệt Khắc phức tạp nhìn Mạc Thần, nhíu mày. Hắn rất không hiểu, tại sao Mạc Thần làm như vậy. “Vì cái gì?”

Hôm đó khi hắn nói cho Mạc Thần, tất cả bạn bè cũ của Tĩnh Vĩ đều mất liên lạc với cô. Mục Triết Thiên may mắn tìm được Triệu Cầm nhưng lại nghe được cô đã chết, sau đó vẫn tìm kiếm nhưng không có kết quả.

Nhưng vì sao Mạc Thần lại sắp đặt cho hai người họ gặp mặt?

Mục Kiệt Khắc thật sự không hiểu. Mặc dù Tĩnh Vĩ cùng tên Mục Triết Thiên sẽ sớm muộn gặp được nhau, nhưng chí ít trước khi cô gặp người đó, Mạc Thần không phải nên nắm lấy thời gian mà giành lấy trái tim cô sao? Thế nào lại đẩy cô vào tay người khác, vì cái gì?

Không chịu nói ra tình cảm với cô, Mạc Thần lý nào không yêu cô, Mục Kiệt Khắc hắn không tin!

“Tôi hỏi thật, tại sao cậu phải làm như vậy?”

“Bởi vì cô ấy muốn gặp hắn.” Mạc Thần thản nhiên nói.

“Cho nên cậu liền đẩy cô ấy đến bên cạnh hắn?”

“ Lòng của cô ấy đã không có tôi, tôi cần gì miễn cưỡng. Nếu người cô ấy yêu là hắn, vậy tại sao không đẩy cô ấy đến cạnh hắn được? Chỉ cần cô ấy hạnh phúc vui vẻ là đủ rồi.”

Chẳng lẽ, không phải như vậy sao? Giống như với Nhã Tư, hắn đã buông tay?

Không yêu nhưng lại miễn cưỡng, thì làm sao có hạnh phúc?

“Vậy còn cậu thì sao? Chẳng lẽ một mình cậu đau khổ thì được? Tôi nói cậu, tại sao lại hành động ngu ngốc đến như vậy, cậu không nghĩ tới cảm giác của bản thân?”

“Đủ rồi!” Mạc Thần gầm nhẹ.

“Cậu sai rồi.” Mục Kiệt Khắc bình tĩnh nhìn Mạc Thần: “Cậu thật sự sai rồi, Mạc Thần. Lúc này cậu thật sự sai lầm!”

Người ngoài tỉnh táo, trong cuộc u mê. Cô gái kia là yêu Mạc Thần, Mục Kiệt Khắc hắn không có nhìn lầm. “Cô ấy cũng như Nhã Tư.”

Nhã Tư năm đó là yêu Thiên Hỏa. Mà bay giờ cô gái này, Mục Kiệt Khắc có thể lấy đầu ra đảm bảo, chính là yêu Mạc Thần.

“Đi!” Mục Kiệt Khắc lôi kéo Mạc Thần.

“Làm cái gì?”

“Còn hỏi làm cái gì? Xông lên sân khấu, đem Tĩnh Vĩ ôm vào lòng, trực tiếp nói cho mọi người biết cô ấy là của cậu!”

“Đủ rồi!” Mạc Thần đưa lưng về phía Mục Kiệt Khắc: “Cậu đi đi. Tôi muốn được yên tĩnh.”

“Cậu…” Mục Kiệt Khắc nghiên răng: “Đừng bảo tôi không nhắc nhở cậu. Sau đêm nay, chắc chắn chuyện này sẽ thành tin giật gân trên tất cả trang đầu của các tờ báo!”

……………..

Chương trình kết thúc. Tĩnh Vĩ bị Mục Triết Thiên nắm tay đi ra, rất nhiều vệ sĩ hộ tống họ. Anh dẫn cô đi ra xe.

Các fan hâm mộ hét lên chói tai, tất cả đều một lòng chúc phúc cho họ.

“Mục Triết Thiên, anh nhất định phải hạnh phúc.”

“Mục Triết Thiên chúng tôi yêu anh!”

“Mục Triết Thiên cố lên!”

Tiếng hét càng lúc càng xa. Ngồi trên xe, Tĩnh Vĩ mỉm cười: “Người hâm mộ của anh thật sự rất tốt.”

Anh yêu thương nâng gương mặt của cô, nhìn cô trìu mến: “Nhưng trong mắt anh chỉ có mình em.”

“Triết Thiên.” Trong lòng cô rất phức tạp.

Có thể nhìn thấy anh rồi!

“Anh thật sự đã tìm thấy em?” Mục Triết Thiên từ từ đến gần gương mặt của cô. Nhưng ngay khi môi anh gần chạm đến, Tĩnh Vĩ lại hoảng loạn né tránh. “Làm sao vậy?” Mục Triết Thiên nhìn cô khó hiểu.

“Em…em hơi mệt.” Tĩnh Vĩ lúng túng: “Em…em không biết phải đối mặt với anh như thế nào. Thật xin lỗi…” Cô thấp giọng.

“Bảo bối của anh.” Anh kéo cô vào trong ngực, cảm được thân thể cô cứng ngắc, nhẹ nhàng nâng khóe môi: “Còn nhớ không, trước kia anh rất tự tin bảo em chờ đợi. Nhưng sáu năm, em một chút cũng không thay đổi, vẫn là một cô gái đơn thuần, anh thật sự rất vui, em vẫn như vậy đứng trước mặt anh. Bảo bối của anh, Tĩnh Vĩ.”

Tĩnh Vĩ cảm thấy đôi môi khô khốc. Vốn có nhiều điều muốn nói, nhưng lại nói không được. Anh ôm cô, vùi đầu vào mái tóc cô. Ngực của anh thật ấm áp, nhưng cô lại muốn né tránh. Cô…đã không còn tốt đẹp như anh nói.

“Tĩnh Vĩ, những năm qua em sống thế nào? Có phải rất khổ cực không?”

Cô lắc đầu, cười nhẹ: “Không có.”

“Sau khi anh đi, em cũng dọn nhà?”

Cô gật đầu. Đúng vậy, ba cô bệnh nặng phải bán nhà, dọn đến ở trong căn hộ của mẹ kế. “Mỗi năm em đều tới chỗ cũ chờ anh, nhưng vẫn không thấy được anh.”

Mục Triết Thiên ôm cô thật chặt: “Tĩnh Vĩ, tại sao Triệu Cầm lại nói như vậy? Tại sao có thể nói em đã bị tai nạn…”

“Triệu Cầm? Không nên nhắc tới nữa…” Tĩnh Vĩ khổ sở cười một tiếng.

“Tĩnh Vĩ…” Anh ân cần hỏi han: “Làm sao vậy?”

“Không có gì, đừng suy nghĩ nhiều. Em bây giờ không phải vẫn còn sống và đứng trước mặt anh sao?”

“Nhưng anh vẫn không hiểu tại sao cô ấy có thể nói như vậy.”

“Triết Thiên, nói cho em biết, làm sao anh lại gia nhập giới giải trí? Hơn nữa còn trở thành đại minh tinh, ngồi cùng một chỗ với anh em thấy rất áp lực.” Anh cười thành tiếng, nụ cười vẫn dịu dàng, cô rất thích nhìn anh cười.

Mục Triết Thiên gõ nhẹ vào đầu cô: “Tình cờ rơi vào vòng giải trí, nhưng lại phát hiện bản thân rất thích diễn xuất.”

Chiếc xe dừng lại, Mục Triết Thiên vuốt tóc cô: “Tĩnh Vĩ, xuống xe.”

Cô ngước mắt, nhìn thấy khách sạn năm sao, cô từng nhiều lần ở đây mong được gặp anh. “Anh lên trước đi, Em phải đi.”

Tĩnh Vĩ buông tay anh, khi xoay người lại bị anh giữ chặt: “Em muốn đi đâu?”

“Về nhà em”

“Theo anh lên trên. Đã lâu rồi không được gặp em. Không phải em không muốn về nhà sao? Đi thôi.” Anh kéo tay cô.

“Triết Thiên.” Tĩnh Vĩ muốn cự tuyệt, nhưng anh không cho cô cơ hội, trực tiếp kéo cô vào khách sạn.

Ở một góc lóe lên ánh đèn flash. Cảnh tượng Mục Triết Thiên kéo cô vào khách sạn đã bị cánh săn ảnh bắt được.


/66

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status