Hai Kiếp Làm Sủng Phi

Chương 25 - Chương 25

/91


Huyền Tước sơn nằm phía Tây Nam kinh thành, từ kinh thành đi, ước chừng mất khoảng bảy tám ngày. Bởi vì phía tây núi chính là thảo nguyên Tử Thương rộng lớn nhất Đại Hiên, cho dù là lên núi, hay là xuống thảo nguyên, đều có thể săn bắn. Cho nên, bãi săn Huyền Tước sơn là khu vực săn bắn của hoàng gia Đại Hiên.

Kiếp trước, Tề Ngọc Yên cũng từng theo Lý Cảnh tới Huyền Tước sơn săn bắn, vì vậy đoạn đường này nàng cũng không cảm thấy xa lạ.

Mặc dù là thiên tử săn bắn, cả một đoàn người trùng trùng, trong đó không thiếu Vương gia Công Hầu thân phận hiển hách, tuy La Xảo Nhi và Tề Ngọc Yên chỉ là tần phi có vị phân thấp, nhưng dù sao cũng là nữ nhân của Hoàng đế, cho nên nghi xa hai người ngồi cũng theo ngay sau ngọc lộ* chở Lý Cảnh.

(Ngọc lộ: xe chở vua, dùng ngọc trang trí.)

Trúc Vận lần đầu ra ngoài, đối với xung quanh đều cảm thấy mới mẻ vô cùng, thường xuyên lại vén mành lên ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ, vẻ mặt hiếu kỳ.

Chuyến đi này, Tề Ngọc Yên lo sợ Lý Cảnh nhìn thấy Mai Hương mà phát hiện ra mình, không dám dẫn theo Mai Hương. Nàng cũng không muốn dẫn theo cung nữ khác, nên chỉ dẫn theo một thị nữ là Trúc Vận. Dù sao mình không cần thị tẩm, chẳng có nhiều chuyện, một thị nữ là đủ rồi.

Bấy giờ, Tề Ngọc Yên đang tựa vào chỗ ngồi, khép hờ mắt dưỡng thần, mặc kệ Trúc Vận không ngừng dáo dác. Ra tới bên ngoài, Hoàng đế cũng không để ý nhiều. Sáng sớm chỉ ăn chút tảo thiện* trước khi xuất môn, phải đến tận tối dựng trại mới được dùng bữa, Tề Ngọc Yên cảm thấy hiện giờ nên yên lặng giữ sức thì tốt hơn.

(Tảo thiện: bữa sáng.)

Tới trưa, đoàn xe chầm chậm dừng lại.

Tề Ngọc Yên cảm giác đoàn xe đứng lại, từ từ mở mắt ra, vén mành lên nhìn ra bên ngoài, chúng thị vệ vẫn lộ vẻ bình tĩnh. Chắc là nghỉ ngơi một lúc? Đột nhiên, nàng trông thấy bóng dáng quen thuộc của Chung Dục đứng cách đó xa xa, tim nàng nhảy dựng lên, vội buông mành, sau đó ngồi xuống.

Đúng lúc này, một tràng cười khanh khách truyền vào từ ngoài xe, ngay sau đó mành trước nghi xa bị người vén lên.

Tề Ngọc Yên ngước mắt đã thấy La Xảo Nhi cười hì hì đứng trước xe, gọi mình: “Tề tỷ tỷ, mau ra đây hít thở không khí đi.”

Tề Ngọc Yên do dự một lúc rồi gật đầu cười nói: “Đến ngay đây.” Sau đó nàng đeo mạng che lên mặt, được Trúc Vận đỡ xuống xe.

Tề Ngọc Yên vừa xuống xe, La Xảo Nhi nhanh nhẹn tiến tới kéo tay nàng, chỉ vào một dòng suối nhỏ cách đó không xa, phấn khích kêu lên: “Tề tỷ tỷ, chúng mình tới chỗ con suối xem có cá hay không nhé?”

Tề Ngọc Yên mỉm cười gật đầu: “Ừ.”

“Vậy chúng mình nhanh đi thôi, không lát nữa phải gấp rút lên đường rồi.” Nói xong La Xảo Nhi kéo Tề Ngọc Yên đi về phía dòng suối.

Đúng lúc này, một tiểu thái giám chạy tới, ngăn lại hai người, hành lễ nói: “La tiểu nghi, Tề quý nhân, Hoàng thượng và Dự vương đang chơi cờ bên đó, Thường Hải công công sai tiểu nhân mời hai vị tiểu chủ tới làm bạn vua.”

Tiểu thái giám này, Tề Ngọc Yên có biết, là thủ hạ của Thường Hải, Chu Nguyên.

Nghe Chu Nguyên nói, Tề Ngọc Yên giật mình. Chỉ nghỉ ngơi một lúc thôi mà vẫn phải hầu vua ư? Nàng cũng không muốn khiến bản thân nơm nớp lo sợ trước mặt Lý Cảnh, liền quay sang nhìn La Xảo Nhi, mỉm cười nói: “La tiểu nghi, hiện giờ bộ dạng của ta xấu xí, sợ Hoàng thượng thấy tỷ lại không vui. Hay là một mình muội qua đó hầu Hoàng thượng được không?”

Sau khi nghe được Chu Nguyên truyền lời, trên mặt La Xảo Nhi không hề lộ vẻ mừng rỡ, ngược lại có chút kinh hãi. Lúc này, nàng lại nghe Tề Ngọc Yên không qua đó, sắc mặt cương cứng, vội vươn tay bắt lấy cổ tay trái của Tề Ngọc Yên: “Đừng mà, Tề tỷ tỷ, tỷ đừng bỏ muội lại một mình. Chúng mình đi cùng nhau đi.”

Thấy biểu tình của La Xảo Nhi, Tề Ngọc Yên có chút bất ngờ. Mình tạo cơ hội cho muội ấy ở riêng lẻ với Lý Cảnh, đáng lẽ ra muội ấy phải vui mừng mới đúng chứ? Tại sao lại phản ứng như vậy?

Chẳng đợi Tề Ngọc Yên đáp lời, tiểu thái giám Chu Nguyên đứng bên cạnh lại nói thêm: “Tề quý nhân, ngài vẫn nên đi cùng đi ạ. Tuy bảo Thường Hải công công sai tiểu nhân đến truyền lời, nhưng ai biết đây có phải ý tứ của Hoàng thượng hay không?”

Nghe Chu Nguyên nói như vậy, trong lòng Tề Ngọc Yên cười thầm nói, có quỷ mới tin Lý Cảnh gọi mình qua đó. Giờ Lý Cảnh có hứng thú với mình mới là lạ! Chẳng qua, nếu đã nói tới mức này, nàng không thể không đi cùng La Xảo Nhi. Nghĩ tới đây, Tề Ngọc Yên đưa tay phải ra, gỡ tay La Xảo Nhi khỏi cổ tay trái của mình, nắm lấy bàn tay vỗ về, sau đó cười nói: “Nếu đã vậy, chúng ta cùng qua đó thôi.”

Nghe Tề Ngọc Yên nói, La Xảo Nhi nhẹ nhàng


/91

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status