Bởi vì giường ngủ ở bệnh viện thường xuyên thiếu, thêm nữa Triệu Noãn Noãn bị thương cũng không đáng lo ngại, đến xế chiều Bác sĩ đã cho về. Xán Xán vốn định để hắn ở lại theo dõi thêm, kết quả Triệu Noãn Noãn hai lời chưa nói đã đồng ý.
Cứ như vậy, sau mười hai giờ tai nạn xe cộ vào bệnh viện, Triệu Noãn Noãn đã xuất viện. Đồng thời xuất viện còn có đôi nam nữ trong cùng phòng kia.
“Noãn Noãn ca, hai người kia thật kỳ quái nha.”
Tâm tình Triệu Noãn Noãn rất tốt, thanh âm cũng nhẹ nhàng không ít, “Làm sao kỳ quái?”
“Làm sao nam nhân kia còn giống con gà con theo sau người nữ nhân đó?”
“Không biết.” Triệu Noãn Noãn nhún nhún vai, “Có lẽ nam nhân kia làm chuyện có lỗi với người nữ nhân.”
Ít khi thấy nữ nhân mạnh mẽ như vậy, lòng hiếu kỳ của Xán Xán triệt để kích phát, “Ngươi nói nam nhân kia làm chuyện gì có lỗi với cô ấy?”
Triệu Noãn Noãn nhíu mày, “Xán Xán, ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?”
“Có sao?” Xán Xán nháy ánh mắt vô tội, “Linh cảm nha, có lẽ có thể lấy làm đề tài tiểu thuyết.”
“Vậy ngươi viết hắn bị tai nạn biến thành nữ nhân là được rồi.” Triệu Noãn Noãn híp mắt cười.
Xán Xán vã mồ hôi, “Cười cái gì mà cười, có cái gì buồn cười ? Còn không phải là vì lo lắng cho ngươi! Ngươi biết hôm nay ta nhận được điện thoại của bệnh viện khẩn trương thế nào không? Ta còn tưởng rằng ngươi…” Nàng nói không được nữa.
“Nha đầu ngốc…” Tim của hắn bỗng dưng mềm nhũn, tiến lên ôm chặt lấy nàng, nhìn nàng bởi vì hắn mà khóc đến sưng hai mắt, cúi đầu, hôn nàng.
Nụ hôn này so với nụ hôn tối hôm qua ôn nhu hơn gấp trăm nghìn lần, lại có hiệu quả rung động hơn, khi hắn buông nàng ra, hai mắt nàng mê ly, dưới chân cơ hồ đứng không vững, giống như đường mềm nhũn dán tại lồng ngực của hắn.
Có thể đạt được hiệu quả như vậy, Triệu Noãn Noãn tự nhiên rất hài lòng.
Hai người ôm nhau đứng trong chốc lát, hắn lại muốn cúi đầu hôn nàng, bỗng nhiên nhận ra có cái gì không đúng.
“Xán Xán? Xán Xán! Tô Xán Xán!”
“A…” Xán Xán suy yếu ngẩng đầu, “Noãn Noãn ca, ngươi có cảm thấy nóng hay không… Rất nóng a…”
Triệu Noãn Noãn vội vươn tay ra sờ trán của nàng.
Hỏng bét, nóng rần lên !
Bởi vì mấy ngày qua ăn ít, sức miễn dịch vốn đã kém nay còn kém hơn rất nhiều, hơn nữa tối hôm qua bị gió rét lại còn say rượu, Xán Xán vinh quang ngã bệnh .
Bệnh viện đáng thương thật vất vả dọn dẹp giường ngủ, lại bị người thăm bệnh chiếm trở lại.
Trận bệnh này cũng không như Triệu Noãn Noãn bị thương ngoài da dễ dàng xuất viện, nàng mất tới ba ngày mới khỏi bệnh.
“Xán Xán!” Cửa phòng bệnh mở ra, Tô mụ thứ nhất vọt vào, “Ai u, nha đầu chết tiệt kia! Ai kêu ngươi không ăn cơm, bây giờ được rồi, bệnh thành như vậy…” Tô mụ ngoài miệng trách mắng, nhưng trong mắt tràn đầy đau lòng.
“Mẹ, thật xin lỗi.” Xán Xán nói, thanh âm còn chút suy yếu.
“Được rồi được rồi, mẹ không trách ngươi.” Thấy nữ nhi như vậy, Tô mụ còn có tâm tư nào mà trách cứ, “Ngươi cũng thiệt là, buổi hẹn tốt như vậy, làm sao thành như vậy ——”vừa nói ánh mắt nàng phết đến trên người Triệu Noãn Noãn đứng ở một bên, lập tức ngầm hiểu, “Nguyên lai là hẹn trong bệnh viện a!”
Xán Xán lập tức đỏ mặt, “Mẹ, người nói cái gì đó…”
Nữ nhi phản đối, trong lòng Tô mụ suy đoán, tiếu a a theo sát Triệu Noãn Noãn chào hỏi, “Noãn Noãn a! Nha đầu nhà chúng ta đã làm phiền ngươi.”
Triệu Noãn Noãn cũng có chút lúng túng, “Mẹ, ngài đừng nói như vậy, chiếu cố Xán Xán…” Hắn vừa nói không tự chủ được nhìn thoáng qua Xán Xán, ánh mắt hai người giao hội, toàn bộ đều đỏ mặt, “Chiếu cố nàng là việc đương nhiên.”
“Đương nhiên, đương nhiên!” Tô mụ nhất thời cười đến không khép miệng lại được, “Ngươi tiếp tục chiếu cố nàng, ta đi rửa trái cây.” Nàng nói vậy nhưng ngay cả trái cây cũng không kịp cầm, vội vàng chạy ra hành lang, lấy điện thoại di động ra ấn số gọi.
Cứ như vậy, sau mười hai giờ tai nạn xe cộ vào bệnh viện, Triệu Noãn Noãn đã xuất viện. Đồng thời xuất viện còn có đôi nam nữ trong cùng phòng kia.
“Noãn Noãn ca, hai người kia thật kỳ quái nha.”
Tâm tình Triệu Noãn Noãn rất tốt, thanh âm cũng nhẹ nhàng không ít, “Làm sao kỳ quái?”
“Làm sao nam nhân kia còn giống con gà con theo sau người nữ nhân đó?”
“Không biết.” Triệu Noãn Noãn nhún nhún vai, “Có lẽ nam nhân kia làm chuyện có lỗi với người nữ nhân.”
Ít khi thấy nữ nhân mạnh mẽ như vậy, lòng hiếu kỳ của Xán Xán triệt để kích phát, “Ngươi nói nam nhân kia làm chuyện gì có lỗi với cô ấy?”
Triệu Noãn Noãn nhíu mày, “Xán Xán, ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?”
“Có sao?” Xán Xán nháy ánh mắt vô tội, “Linh cảm nha, có lẽ có thể lấy làm đề tài tiểu thuyết.”
“Vậy ngươi viết hắn bị tai nạn biến thành nữ nhân là được rồi.” Triệu Noãn Noãn híp mắt cười.
Xán Xán vã mồ hôi, “Cười cái gì mà cười, có cái gì buồn cười ? Còn không phải là vì lo lắng cho ngươi! Ngươi biết hôm nay ta nhận được điện thoại của bệnh viện khẩn trương thế nào không? Ta còn tưởng rằng ngươi…” Nàng nói không được nữa.
“Nha đầu ngốc…” Tim của hắn bỗng dưng mềm nhũn, tiến lên ôm chặt lấy nàng, nhìn nàng bởi vì hắn mà khóc đến sưng hai mắt, cúi đầu, hôn nàng.
Nụ hôn này so với nụ hôn tối hôm qua ôn nhu hơn gấp trăm nghìn lần, lại có hiệu quả rung động hơn, khi hắn buông nàng ra, hai mắt nàng mê ly, dưới chân cơ hồ đứng không vững, giống như đường mềm nhũn dán tại lồng ngực của hắn.
Có thể đạt được hiệu quả như vậy, Triệu Noãn Noãn tự nhiên rất hài lòng.
Hai người ôm nhau đứng trong chốc lát, hắn lại muốn cúi đầu hôn nàng, bỗng nhiên nhận ra có cái gì không đúng.
“Xán Xán? Xán Xán! Tô Xán Xán!”
“A…” Xán Xán suy yếu ngẩng đầu, “Noãn Noãn ca, ngươi có cảm thấy nóng hay không… Rất nóng a…”
Triệu Noãn Noãn vội vươn tay ra sờ trán của nàng.
Hỏng bét, nóng rần lên !
Bởi vì mấy ngày qua ăn ít, sức miễn dịch vốn đã kém nay còn kém hơn rất nhiều, hơn nữa tối hôm qua bị gió rét lại còn say rượu, Xán Xán vinh quang ngã bệnh .
Bệnh viện đáng thương thật vất vả dọn dẹp giường ngủ, lại bị người thăm bệnh chiếm trở lại.
Trận bệnh này cũng không như Triệu Noãn Noãn bị thương ngoài da dễ dàng xuất viện, nàng mất tới ba ngày mới khỏi bệnh.
“Xán Xán!” Cửa phòng bệnh mở ra, Tô mụ thứ nhất vọt vào, “Ai u, nha đầu chết tiệt kia! Ai kêu ngươi không ăn cơm, bây giờ được rồi, bệnh thành như vậy…” Tô mụ ngoài miệng trách mắng, nhưng trong mắt tràn đầy đau lòng.
“Mẹ, thật xin lỗi.” Xán Xán nói, thanh âm còn chút suy yếu.
“Được rồi được rồi, mẹ không trách ngươi.” Thấy nữ nhi như vậy, Tô mụ còn có tâm tư nào mà trách cứ, “Ngươi cũng thiệt là, buổi hẹn tốt như vậy, làm sao thành như vậy ——”vừa nói ánh mắt nàng phết đến trên người Triệu Noãn Noãn đứng ở một bên, lập tức ngầm hiểu, “Nguyên lai là hẹn trong bệnh viện a!”
Xán Xán lập tức đỏ mặt, “Mẹ, người nói cái gì đó…”
Nữ nhi phản đối, trong lòng Tô mụ suy đoán, tiếu a a theo sát Triệu Noãn Noãn chào hỏi, “Noãn Noãn a! Nha đầu nhà chúng ta đã làm phiền ngươi.”
Triệu Noãn Noãn cũng có chút lúng túng, “Mẹ, ngài đừng nói như vậy, chiếu cố Xán Xán…” Hắn vừa nói không tự chủ được nhìn thoáng qua Xán Xán, ánh mắt hai người giao hội, toàn bộ đều đỏ mặt, “Chiếu cố nàng là việc đương nhiên.”
“Đương nhiên, đương nhiên!” Tô mụ nhất thời cười đến không khép miệng lại được, “Ngươi tiếp tục chiếu cố nàng, ta đi rửa trái cây.” Nàng nói vậy nhưng ngay cả trái cây cũng không kịp cầm, vội vàng chạy ra hành lang, lấy điện thoại di động ra ấn số gọi.
/165
|