Edit: Khả Khả
Hơi nước trong phòng bốc lên, nước trong bồn tắm dần dần tĩnh lại. Lâm Ngọc ngồi trên đùi Lý Hạc Minh đối mặt với hắn, nước ấm dịu dàng lướt qua da thịt, thấm ướt khắp người. Toàn thân Lâm Ngọc mất hết sực lực, cánh tay tuyết trắng ôm bờ vai rộng lớn của Lý Hạc Minh, dựa vào ngực hắn để bình ổn hơi thở hỗn loạn.
Trên người nàng ướt, búi tóc cũng ướt theo, Lý Hạc Minh vén vài sợi tóc dính trên má nàng ra sau tai, thừa dịp xoa xoa vành tai nàng. Lâm Ngọc khẽ rụt cổ lại, hắn liền buông tay, bàn tay to lớn vuốt ve lưng nàng, lộ ra vẻ dịu dàng hiếm thấy.
Lý Hạc Kinh nhìn cái người đang bất động dựa vào mình, hắn cảm thấy Lâm gia thật sự nuôi nàng quá kỹ, da mềm, eo thon khiến người khác yêu thích không nỡ buông tay. Nhưng nàng quá gầy, ôm trên người không cảm giác được tí thịt nào cả.
Hắn nghĩ nghĩ rồi lướt từ vai nàng đi xuống, cẩn thận sờ đến đầu gối đang cong của nàng, tựa như đang đo đạc thân thể có đủ hai lượng không.
Tay hắn quen cầm đao, lòng bàn tay có rất nhiều vết chai, nếu hắn dùng sức, thì những chỗ bị hắn lướt qua sẽ để lại vệt đỏ. Đầu ngón tay hắn xẹt qua vòng eo, có lẽ đã đụng phải nơi nào đó ngứa ngáy trên người nàng, Lâm Ngọc tránh né tay hắn, rên nhẹ một tiếng.
Lý Hạc Minh choàng qua eo, ôm chặt hơn, da thịt dán sát vào nhau. Lâm Ngọc tách hai chân ra vừa hay ngồi lên hạ thân hắn, hắn sảng khoái thở dài một tiếng, hỏi: “Thoải mái không?”
Mặt Lâm Ngọc đỏ lên, đẩy hắn ra: “Ta muốn từ từ…”
Lý Hạc Minh hơi nhéo sườn hông nàng, sau đó lại xoa nhũ thịt, thản nhiên nói: “Nàng cứ từ từ, ta không giục!”
Tuy hắn nói như vậy, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì có thể thấy thứ dưới nước không hề bình tĩnh. Bề ngoài Lý Hạc Minh tỏ ra dịu dàng trấn an nàng, nhưng côn thịt ở dưới đang cọ cọ lên tiểu huyệt non mềm của nàng.
Nàng vừa mới qua cao trào, giữa hai chân đang mềm nhũn ra, dương vật to lớn đang cố chen vào khe hẹp, hai cánh hoa béo múp dịu dàng kẹp mút nó.
Cửa huyệt lúc đóng lúc mở, tuy rằng không nhìn thấy được, nhưng cảm giác trơn trượt kia nói cho Lý Hạc Minh biết dưới thân Lâm Ngọc bị dương vật hắn chà cho ra nước rồi.
Hôm nay hai người đã hoang đường quá nhiều, hiện tại Lâm Ngọc không biết mình có thể chịu đựng được hai rồi ba lần khoái cảm nữa ập đến hay không, nàng có chút sợ hãi. Đám lông cứng cọ lên âm đạo nàng khiến nàng không thể kiềm chế được run lên, nàng nhỏ giọng nói với Lý Hạc Minh: “Nếu muốn cho ta nghỉ ngơi, vậy…. Vậy chàng đừng cử động nữa…”
Lý Hạc Minh nghe xong, chẳng những không dừng lại mà mà còn xoa đầu vú nàng nhiều hơn: “Ta không vội, nhưng nàng đã sướng rồi chẳng lẽ muốn ta nghẹn sao?”
Lâm Ngọc cảm thấy hắn nói cũng có lý, nhưng nghĩ một hồi, nàng lại nói: “Chẳng phải vừa rồi chàng đã…ưm… đã ra một lần rồi sao?”
Lý Hạc Minh nắm sau gáy nàng để nàng ngẩng đầu lên, hắn nhìn vào mắt nàng hỏi: “Nàng có thấy nam nhân nào chỉ làm một lần rồi thôi không?”
Hắn đúng là không nói đạo lý, Lâm Ngọc nhíu mày: “Nếu ta đã thấy những nam nhân khác, thì bây giờ sẽ không làm chuyện này với chàng!”
Lý Hạc Minh nghe xong liền cúi đầu cắn lên môi nàng, Lâm Ngọc không cam lòng yếu thế hơn cũng cắn ngược lại, mơ hồ nói: “Ưm…chàng đừng có lộn xộn!”
Lý Hạc Minh bị nàng giáo huấn, hắn ngẩng đầu nhìn nàng, đầu lưỡi chầm chậm liếm nơi nàng vừa mới cắn, rồi lại liếm qua vết sẹo ở khoé môi từng bị nàng cắn, nói ẩn ý: “Ta nào dám!”
Nói rồi, hắn dựa lưng ra thành bồn, cúi đầu nhìn hạ thân hai người dán chặt lấy nhau không chỗ hở, huyệt thịt đè lên côn thịt thô dài, âm hạch của Lâm Ngọc đã bị dương vật chà sát khiến nó sưng to lên.
Lý Hạc Minh nuốt nước bọt, duỗi tay bóp đùi Lâm Ngọc, bảo nàng quỳ lên. Côn thịt đang bị đè mất đi trói buộc, quy đầu ngẩng cao ngạo nghễ.
Hắn nắm côn thịt đỏ đậm chọc vào động huyệt của Lâm Ngọc, vỗ vỗ mông nàng: “Tự nàng nuốt nó đi!”
Hai bàn tay hắn giữ thân thể đang run lên của Lâm Ngọc, nàng nắm chặt cánh tay hắn theo bản năng, vành tay đỏ như máu, nói: “Sao lúc nào chàng cũng có ý đồ xấu hết vậy?”
Lý Hạc Minh định chuẩn bị cúi đầu ăn vú nàng, vừa nghe thấy lời này hắn liền nâng mắt lên, đưa tay xoa nắn ngực nàng, còn tàn nhẫn dùng hai ngón tay véo đầu vú: “Nàng nhỏ như vậy, nếu ta đi vào, đâm hỏng thì làm sao?”
Lâm Ngọc không thèm tin chuyện tào lao này, nàng cảm thấy chẳng qua hắn chỉ muốn nhìn nàng tự nuốt cái đồ xấu xí kia thôi. Nhưng nếu hắn tự đâm vào, Lâm Ngọc thật sự sợ hắn không biết kiếm chế làm đau nàng, cuối cùng, nàng vẫn đưa tay nắm lấy thân dương vật cứng ngắc ở bên dưới.
“Vậy chàng đừng cử động!” Dứt lời, nàng chầm chậm ngồi xuống. Đã ra vào vài lần, huyệt cũng đã ướt đẫm, mềm mại, cho nên đi vào rất dễ, song vẫn rất căng.
Lâm Ngọc có thể cảm nhận được nghiệt căn của hắn chen vào căng thân thể nàng như thế nào, vừa to vừa cứng, giống như chuôi đao của hắn vậy.
Miệng huyệt co rút, cắn chặt hạ thân hắn. Lâm Ngọc thấy Lý Hạc Minh giống như bị kẹp đau, hắn cắn răng hít sâu một hơi, nàng ngẩng đầu nhìn hắn lại thấy hắn cau mày nhìn chằm chằm chỗ giao hợp của hai người.
Ánh mắt hắn sắc bén, tựa như muốn xuyên qua dòng nước sóng sánh nhìn xem làm thế nào huyệt nàng ăn được côn thịt của hắn.
Lâm Ngọc bị hắn nhìn chằm chằm mất tự nhiên, đưa tay che mắt hắn lại: “Đừng, ưm…đừng nhìn…”
Lý Hạc Minh thở hổn hển, hắn nghe lời nàng nhắm mắt lại, thị lực mất đi, xúc cảm càng thêm rõ ràng.
Côn thịt bên trong huyệt hưng phấn nảy lên bên trong huyệt, Lý Hạc Minh hít sâu, hơi ngẩng đầu, hàm căng chặt, chiếc cổ thon dài hiện đầy gân xanh, hắn gọi nàng: “Lâm Thê Thê!”
Lâm Ngọc mơ hồ đáp: “Ửm?”
Yết hầu của hắn lăn lộn, nghiến răng: “Nàng muốn nghẹn chết ta sao?”
------oOo------
Hơi nước trong phòng bốc lên, nước trong bồn tắm dần dần tĩnh lại. Lâm Ngọc ngồi trên đùi Lý Hạc Minh đối mặt với hắn, nước ấm dịu dàng lướt qua da thịt, thấm ướt khắp người. Toàn thân Lâm Ngọc mất hết sực lực, cánh tay tuyết trắng ôm bờ vai rộng lớn của Lý Hạc Minh, dựa vào ngực hắn để bình ổn hơi thở hỗn loạn.
Trên người nàng ướt, búi tóc cũng ướt theo, Lý Hạc Minh vén vài sợi tóc dính trên má nàng ra sau tai, thừa dịp xoa xoa vành tai nàng. Lâm Ngọc khẽ rụt cổ lại, hắn liền buông tay, bàn tay to lớn vuốt ve lưng nàng, lộ ra vẻ dịu dàng hiếm thấy.
Lý Hạc Kinh nhìn cái người đang bất động dựa vào mình, hắn cảm thấy Lâm gia thật sự nuôi nàng quá kỹ, da mềm, eo thon khiến người khác yêu thích không nỡ buông tay. Nhưng nàng quá gầy, ôm trên người không cảm giác được tí thịt nào cả.
Hắn nghĩ nghĩ rồi lướt từ vai nàng đi xuống, cẩn thận sờ đến đầu gối đang cong của nàng, tựa như đang đo đạc thân thể có đủ hai lượng không.
Tay hắn quen cầm đao, lòng bàn tay có rất nhiều vết chai, nếu hắn dùng sức, thì những chỗ bị hắn lướt qua sẽ để lại vệt đỏ. Đầu ngón tay hắn xẹt qua vòng eo, có lẽ đã đụng phải nơi nào đó ngứa ngáy trên người nàng, Lâm Ngọc tránh né tay hắn, rên nhẹ một tiếng.
Lý Hạc Minh choàng qua eo, ôm chặt hơn, da thịt dán sát vào nhau. Lâm Ngọc tách hai chân ra vừa hay ngồi lên hạ thân hắn, hắn sảng khoái thở dài một tiếng, hỏi: “Thoải mái không?”
Mặt Lâm Ngọc đỏ lên, đẩy hắn ra: “Ta muốn từ từ…”
Lý Hạc Minh hơi nhéo sườn hông nàng, sau đó lại xoa nhũ thịt, thản nhiên nói: “Nàng cứ từ từ, ta không giục!”
Tuy hắn nói như vậy, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì có thể thấy thứ dưới nước không hề bình tĩnh. Bề ngoài Lý Hạc Minh tỏ ra dịu dàng trấn an nàng, nhưng côn thịt ở dưới đang cọ cọ lên tiểu huyệt non mềm của nàng.
Nàng vừa mới qua cao trào, giữa hai chân đang mềm nhũn ra, dương vật to lớn đang cố chen vào khe hẹp, hai cánh hoa béo múp dịu dàng kẹp mút nó.
Cửa huyệt lúc đóng lúc mở, tuy rằng không nhìn thấy được, nhưng cảm giác trơn trượt kia nói cho Lý Hạc Minh biết dưới thân Lâm Ngọc bị dương vật hắn chà cho ra nước rồi.
Hôm nay hai người đã hoang đường quá nhiều, hiện tại Lâm Ngọc không biết mình có thể chịu đựng được hai rồi ba lần khoái cảm nữa ập đến hay không, nàng có chút sợ hãi. Đám lông cứng cọ lên âm đạo nàng khiến nàng không thể kiềm chế được run lên, nàng nhỏ giọng nói với Lý Hạc Minh: “Nếu muốn cho ta nghỉ ngơi, vậy…. Vậy chàng đừng cử động nữa…”
Lý Hạc Minh nghe xong, chẳng những không dừng lại mà mà còn xoa đầu vú nàng nhiều hơn: “Ta không vội, nhưng nàng đã sướng rồi chẳng lẽ muốn ta nghẹn sao?”
Lâm Ngọc cảm thấy hắn nói cũng có lý, nhưng nghĩ một hồi, nàng lại nói: “Chẳng phải vừa rồi chàng đã…ưm… đã ra một lần rồi sao?”
Lý Hạc Minh nắm sau gáy nàng để nàng ngẩng đầu lên, hắn nhìn vào mắt nàng hỏi: “Nàng có thấy nam nhân nào chỉ làm một lần rồi thôi không?”
Hắn đúng là không nói đạo lý, Lâm Ngọc nhíu mày: “Nếu ta đã thấy những nam nhân khác, thì bây giờ sẽ không làm chuyện này với chàng!”
Lý Hạc Minh nghe xong liền cúi đầu cắn lên môi nàng, Lâm Ngọc không cam lòng yếu thế hơn cũng cắn ngược lại, mơ hồ nói: “Ưm…chàng đừng có lộn xộn!”
Lý Hạc Minh bị nàng giáo huấn, hắn ngẩng đầu nhìn nàng, đầu lưỡi chầm chậm liếm nơi nàng vừa mới cắn, rồi lại liếm qua vết sẹo ở khoé môi từng bị nàng cắn, nói ẩn ý: “Ta nào dám!”
Nói rồi, hắn dựa lưng ra thành bồn, cúi đầu nhìn hạ thân hai người dán chặt lấy nhau không chỗ hở, huyệt thịt đè lên côn thịt thô dài, âm hạch của Lâm Ngọc đã bị dương vật chà sát khiến nó sưng to lên.
Lý Hạc Minh nuốt nước bọt, duỗi tay bóp đùi Lâm Ngọc, bảo nàng quỳ lên. Côn thịt đang bị đè mất đi trói buộc, quy đầu ngẩng cao ngạo nghễ.
Hắn nắm côn thịt đỏ đậm chọc vào động huyệt của Lâm Ngọc, vỗ vỗ mông nàng: “Tự nàng nuốt nó đi!”
Hai bàn tay hắn giữ thân thể đang run lên của Lâm Ngọc, nàng nắm chặt cánh tay hắn theo bản năng, vành tay đỏ như máu, nói: “Sao lúc nào chàng cũng có ý đồ xấu hết vậy?”
Lý Hạc Minh định chuẩn bị cúi đầu ăn vú nàng, vừa nghe thấy lời này hắn liền nâng mắt lên, đưa tay xoa nắn ngực nàng, còn tàn nhẫn dùng hai ngón tay véo đầu vú: “Nàng nhỏ như vậy, nếu ta đi vào, đâm hỏng thì làm sao?”
Lâm Ngọc không thèm tin chuyện tào lao này, nàng cảm thấy chẳng qua hắn chỉ muốn nhìn nàng tự nuốt cái đồ xấu xí kia thôi. Nhưng nếu hắn tự đâm vào, Lâm Ngọc thật sự sợ hắn không biết kiếm chế làm đau nàng, cuối cùng, nàng vẫn đưa tay nắm lấy thân dương vật cứng ngắc ở bên dưới.
“Vậy chàng đừng cử động!” Dứt lời, nàng chầm chậm ngồi xuống. Đã ra vào vài lần, huyệt cũng đã ướt đẫm, mềm mại, cho nên đi vào rất dễ, song vẫn rất căng.
Lâm Ngọc có thể cảm nhận được nghiệt căn của hắn chen vào căng thân thể nàng như thế nào, vừa to vừa cứng, giống như chuôi đao của hắn vậy.
Miệng huyệt co rút, cắn chặt hạ thân hắn. Lâm Ngọc thấy Lý Hạc Minh giống như bị kẹp đau, hắn cắn răng hít sâu một hơi, nàng ngẩng đầu nhìn hắn lại thấy hắn cau mày nhìn chằm chằm chỗ giao hợp của hai người.
Ánh mắt hắn sắc bén, tựa như muốn xuyên qua dòng nước sóng sánh nhìn xem làm thế nào huyệt nàng ăn được côn thịt của hắn.
Lâm Ngọc bị hắn nhìn chằm chằm mất tự nhiên, đưa tay che mắt hắn lại: “Đừng, ưm…đừng nhìn…”
Lý Hạc Minh thở hổn hển, hắn nghe lời nàng nhắm mắt lại, thị lực mất đi, xúc cảm càng thêm rõ ràng.
Côn thịt bên trong huyệt hưng phấn nảy lên bên trong huyệt, Lý Hạc Minh hít sâu, hơi ngẩng đầu, hàm căng chặt, chiếc cổ thon dài hiện đầy gân xanh, hắn gọi nàng: “Lâm Thê Thê!”
Lâm Ngọc mơ hồ đáp: “Ửm?”
Yết hầu của hắn lăn lộn, nghiến răng: “Nàng muốn nghẹn chết ta sao?”
------oOo------
/113
|