Hãn Phi Bổn Vương Giết Chết Ngươi
Chương 12.5: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
/255
|
"Mộng công chúa, Thiên tiểu thư, vương phi và vương gia muốn ăn cơm!" Người làm nhìn bộ dáng khôi hài này của hai người bọn họ liền muốn cười. Buổi chiều tới còn là hoa phục cẩm tú, một bộ dáng thiên kim, hiện tại nhìn giống như đại mụ dọn nhà vệ sinh! Trên mặt còn rất bẩn!
"À? Không phải nói không quét dọn sạch sẽ thì không thể ăn cơm sao?" Dạ Tử Mộng có chút kinh ngạc.
"Đúng, cho nên hai vị phải đi phục vụ vương gia và vương phi ăn cơm! Chẳng lẽ công chúa thấy qua thị thiếp nhà ai còn có thể ngồi cùng bàn ăn cơm với vương gia, vương phi hay sao?" Người làm này nói không dễ nghe, trên mặt cũng treo nụ cười hả hê. Mười mấy năm qua, nữ nhân muốn bò vào vương phủ bọn họ đếm không hết, dạng nữ nhân gì mà bọn họ chưa từng thấy qua? Chỉ là vương gia nhà bọn họ đều không thích, vương gia thích vương phi, bọn họ tự nhiên cũng thích vương phi, về phần những người khác. . . . . . bị chỉnh chết bọn họ cũng không để ý!
"Được." Thiên Mộ Tuyết không nhìn giọng điệu của hắn và trong lời nói có mùi thuốc súng, lập tức ném cây chổi, có thể xuất hiện tại trước mặt của nhiếp chính vương mới có hi vọng. Đáp ứng một tiếng liền hướng chỗ ở của mình -- phòng chứa củi đi tới.
"Thiên tiểu thư, ngài đi đâu á?" Người làm ở sau lưng nàng mở miệng.
Thiên Mộ Tuyết dịu dàng mở miệng: "Dĩ nhiên là trở về phòng thay quần áo, còn. . . . . ." Trang điểm lại một phen.
"Thiên tiểu thư, ngài vẫn là nhanh lên một chút đi, vương gia và vương phi cũng bắt đầu ăn cơm rồi, sao có thể để vương gia và vương phi chờ các người đến chứ? Các người đã đi trễ, hiện tại nếu không đi nữa, sợ rằng lại tránh không khỏi bị trách phạt!" Người làm mở miệng thúc giục.
"Chuyện này. . . . . ." Bộ dáng này của nàng, sao có thể xuất hiện trước mặt vương gia đây?
"Nếu các ngươi không muốn đi, tiểu nhân liền đi bẩm báo đây!" Người làm nói xong liền muốn đi.
"Đứng lại!" Dạ Tử Mộng mở miệng, "Bản công chúa sẽ đi ngay!" Nếu không đi, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m thì nữ nhân kia sẽ lấy cớ này đuổi các nàng đi! Nhất thời không có hình tượng thì như thế nào, dù sao còn nhiều thời gian! Vả lại, nàng chính là muốn dùng bộ dáng này xuất hiện trước mặt của biểu huynh, để biểu huynh biết nữ nhân kia đố kỵ cỡ nào, đối đãi các nàng như thế nào!
Nhìn Dạ Tử Mộng đi, Thiên Mộ Tuyết do dự một chút, khẽ cắn răng đi theo. . . . . .
. . . . . .
Khi hai người bước vào phòng, Hiên Viên Sở Cuồng trực tiếp phun cơm ra ngoài! "Ha ha ha. . . . . . Mẫu thân, hai người bọn họ thật sự là quá buồn cười rồi!"
"Ăn cơm của ngươi đi!" Hiên Viên Lạc Thần rất không vui mở miệng. Thằng ngu này, nói lời như vậy không phải là cường điều các nàng bị mẫu thân ngược đãi sao?
Hiên Viên Sở Cuồng le lưỡi một cái, ngoan ngoãn im lặng.
"Bái kiến vương gia, vương phi tỷ tỷ!" Hai người cùng nhau mở miệng, tuy là nhếch nhác, nhưng vẫn không che giấu được khuôn mặt đẹp trời sinh. Hai người cũng cùng nhau đắm đuối đưa tình nhìn Hiên Viên Vô Thương.
"Hai người các ngươi ngược lại quá kiêu ngạo, thế nhưng dám để vương gia và bổn vương phi chờ các ngươi phục vụ lâu như vậy, phải bị tội gì đây?" Vũ Văn Tiểu Tam vừa ăn món ăn, cũng không ngẩng đầu lên chất vấn.
Dạ Tử Mộng không biến sắc cắn răng, rồi sau đó mặt nhún nhường mở miệng: "Vương phi tỷ tỷ, tiện thiếp biết sai, xin vương phi tỷ tỷ thứ tội!"
"Biết ngươi là tiện thiếp là tốt rồi, bổn vương phi chỉ sợ các ngươi không nhìn rõ thân phận của mình." Nói lời kẹp thương đeo gậy trở về, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn rồi sau đó nhìn sắc mặt khó coi của hai người bọn họ mở miệng, "Bọn muội muội đói bụng không?" Không làm công chúa cho tốt, lại muốn làm tiện thiếp, thật là làm cho nàng không biết nên nói cái gì cho phải!
Hôm nay mặc dù món ăn không phải Hiên Viên Vô Thương tự mình làm, nhưng cũng là ngự trù cấp bậc đại sư, đối với hai thiên kim đại tiểu thư đói bụng đã lâu, còn làm việc mấy canh giờ mà nói, thật sự là vô cùng hấp dẫn. Nhìn một chút mấy món ăn, bụng hai người đều kêu lên vài tiếng .
"Vương phi tỷ tỷ, chúng ta đói bụng!" Giọng nói Thiên Mộ Tuyết mang theo tiếng khóc nức nở vang lên, hi vọng đưa tới chút chú ý của Hiên Viên Vô Thương.
Mà nam tử một thân áo trắng chỉ là tự lo gắp thức ăn, thỉnh thoảng giương môi cười một tiếng với nữ tử áo đỏ bên cạnh, hoàn toàn không nhìn họ, ngay cả khi nàng mang theo tiếng khóc nức nở mở miệng, cũng không cách nào làm tâm tình hắn dao động chút nào!
"Bổn vương phi lúc ấy đã nói rồi, nếu không thể quét sạch sẽ viện phía tây thì không thể ăn cơm, các ngươi nếu còn phải ở lại vương phủ thì cứ tiếp tục đói bụng, nhưng nếu quyết định trở về, vậy các ngươi không phải người của vương phủ ta, bổn vương phi coi như làm tốt nghĩ vụ một người chủ nhà, mời hai vị ăn một bữa cơm!" Mỗ nữ cười, cho họ cơ hội lần thứ hai. Nói một lúc lấu như vậy, một là làm khách mời, không cần làm công việc hạ nhân nữa, cũng coi như đây là một bài học nho nhỏ đi? Nếu họ quyết định quay đầu lại là bờ, nàng vẫn nguyện ý cho họ một cơ hội bỏ đồ đao xuống!
Dạ Tử Mộng một bộ dáng dịu ngoan mở miệng: "Tạ vương phi tỷ tỷ quan tâm, hoàng huynh đã tứ hôn, vương phi tỷ tỷ và biểu huynh cũng đã tiếp nhận thánh chỉ, bây giờ tiện thiếp chính là người của phủ Nhiếp Chính vương. Cho nên tiện thiếp không thể đi. Chỉ là tỷ tỷ cũng phải rõ ràng, dù sao tốt xấu gì muội muội cũng là công chúa của một nước, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m nếu tỷ tỷ bỏ đói muội muội, sợ rằng cũng không thể ăn nói với hoàng huynh."
Vũ Văn Tiểu Tam đang muốn nói gì, vào thời khắc này, Đình Vân vội vàng vững vàng đi vào, nhìn một chút những người kia, trực tiếp ở bên tai Hiên Viên Vô Thương mở miệng. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam có chút kinh ngạc quay đầu nhìn bọn họ, chẳng lẽ đã tìm được người hại Cuồng nhi?
Đợi Đình Vân nói xong, Hiên Viên Vô Thương nhẹ nhàng bỏ đũa lên trên bàn, rồi sau đó thong thả ung dung xoa xoa tay, nhàn nhạt mở miệng: "Dạ Tử Y đâu?" Bốn chữ, không nghe ra tâm tư.
"Vương gia, Y công chúa bị vương phi tỷ tỷ hạ lệnh đánh bốn mươi đại bản, bây giờ đã không thể xuống giường rồi!" Đình Vân còn chưa kịp mở miệng, Thiên Mộ Tuyết liền nói chen vào.
Nam tử tuyệt mỹ nhìn cũng không nhìn nàng ta một cái, trực tiếp nói với Đình Vân: "Dẫn nàng ta tới." Dạ Tử Y điêu ngoa tùy hứng, nhưng lại không có não, chuyện này tuyệt đối không phải là tác phong của nàng ta. Hoặc là sau lưng có người, hoặc chính là bị người lợi dụng. Nếu nàng ta có thể thành thật nói ra người sau lưng là ai, hắn sẽ cho nàng ta chết toàn thây! Chỉ là Tam nhi trái lại vừa vặn, đúng lúc đánh nàng ta một trận xả tức!
"Dạ!" Đình Vân lĩnh mệnh mà đi.
Dạ Tử Mộng vừa nhìn liền biết có thể là chuyện kia bại lộ, Dạ Tử Y có thể khai ra mình không, nghĩ tới liền gắt gao siết ống tay áo, giữa trán cũng xuất hiện chút mồ hôi lạnh.
"À? Không phải nói không quét dọn sạch sẽ thì không thể ăn cơm sao?" Dạ Tử Mộng có chút kinh ngạc.
"Đúng, cho nên hai vị phải đi phục vụ vương gia và vương phi ăn cơm! Chẳng lẽ công chúa thấy qua thị thiếp nhà ai còn có thể ngồi cùng bàn ăn cơm với vương gia, vương phi hay sao?" Người làm này nói không dễ nghe, trên mặt cũng treo nụ cười hả hê. Mười mấy năm qua, nữ nhân muốn bò vào vương phủ bọn họ đếm không hết, dạng nữ nhân gì mà bọn họ chưa từng thấy qua? Chỉ là vương gia nhà bọn họ đều không thích, vương gia thích vương phi, bọn họ tự nhiên cũng thích vương phi, về phần những người khác. . . . . . bị chỉnh chết bọn họ cũng không để ý!
"Được." Thiên Mộ Tuyết không nhìn giọng điệu của hắn và trong lời nói có mùi thuốc súng, lập tức ném cây chổi, có thể xuất hiện tại trước mặt của nhiếp chính vương mới có hi vọng. Đáp ứng một tiếng liền hướng chỗ ở của mình -- phòng chứa củi đi tới.
"Thiên tiểu thư, ngài đi đâu á?" Người làm ở sau lưng nàng mở miệng.
Thiên Mộ Tuyết dịu dàng mở miệng: "Dĩ nhiên là trở về phòng thay quần áo, còn. . . . . ." Trang điểm lại một phen.
"Thiên tiểu thư, ngài vẫn là nhanh lên một chút đi, vương gia và vương phi cũng bắt đầu ăn cơm rồi, sao có thể để vương gia và vương phi chờ các người đến chứ? Các người đã đi trễ, hiện tại nếu không đi nữa, sợ rằng lại tránh không khỏi bị trách phạt!" Người làm mở miệng thúc giục.
"Chuyện này. . . . . ." Bộ dáng này của nàng, sao có thể xuất hiện trước mặt vương gia đây?
"Nếu các ngươi không muốn đi, tiểu nhân liền đi bẩm báo đây!" Người làm nói xong liền muốn đi.
"Đứng lại!" Dạ Tử Mộng mở miệng, "Bản công chúa sẽ đi ngay!" Nếu không đi, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m thì nữ nhân kia sẽ lấy cớ này đuổi các nàng đi! Nhất thời không có hình tượng thì như thế nào, dù sao còn nhiều thời gian! Vả lại, nàng chính là muốn dùng bộ dáng này xuất hiện trước mặt của biểu huynh, để biểu huynh biết nữ nhân kia đố kỵ cỡ nào, đối đãi các nàng như thế nào!
Nhìn Dạ Tử Mộng đi, Thiên Mộ Tuyết do dự một chút, khẽ cắn răng đi theo. . . . . .
. . . . . .
Khi hai người bước vào phòng, Hiên Viên Sở Cuồng trực tiếp phun cơm ra ngoài! "Ha ha ha. . . . . . Mẫu thân, hai người bọn họ thật sự là quá buồn cười rồi!"
"Ăn cơm của ngươi đi!" Hiên Viên Lạc Thần rất không vui mở miệng. Thằng ngu này, nói lời như vậy không phải là cường điều các nàng bị mẫu thân ngược đãi sao?
Hiên Viên Sở Cuồng le lưỡi một cái, ngoan ngoãn im lặng.
"Bái kiến vương gia, vương phi tỷ tỷ!" Hai người cùng nhau mở miệng, tuy là nhếch nhác, nhưng vẫn không che giấu được khuôn mặt đẹp trời sinh. Hai người cũng cùng nhau đắm đuối đưa tình nhìn Hiên Viên Vô Thương.
"Hai người các ngươi ngược lại quá kiêu ngạo, thế nhưng dám để vương gia và bổn vương phi chờ các ngươi phục vụ lâu như vậy, phải bị tội gì đây?" Vũ Văn Tiểu Tam vừa ăn món ăn, cũng không ngẩng đầu lên chất vấn.
Dạ Tử Mộng không biến sắc cắn răng, rồi sau đó mặt nhún nhường mở miệng: "Vương phi tỷ tỷ, tiện thiếp biết sai, xin vương phi tỷ tỷ thứ tội!"
"Biết ngươi là tiện thiếp là tốt rồi, bổn vương phi chỉ sợ các ngươi không nhìn rõ thân phận của mình." Nói lời kẹp thương đeo gậy trở về, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn rồi sau đó nhìn sắc mặt khó coi của hai người bọn họ mở miệng, "Bọn muội muội đói bụng không?" Không làm công chúa cho tốt, lại muốn làm tiện thiếp, thật là làm cho nàng không biết nên nói cái gì cho phải!
Hôm nay mặc dù món ăn không phải Hiên Viên Vô Thương tự mình làm, nhưng cũng là ngự trù cấp bậc đại sư, đối với hai thiên kim đại tiểu thư đói bụng đã lâu, còn làm việc mấy canh giờ mà nói, thật sự là vô cùng hấp dẫn. Nhìn một chút mấy món ăn, bụng hai người đều kêu lên vài tiếng .
"Vương phi tỷ tỷ, chúng ta đói bụng!" Giọng nói Thiên Mộ Tuyết mang theo tiếng khóc nức nở vang lên, hi vọng đưa tới chút chú ý của Hiên Viên Vô Thương.
Mà nam tử một thân áo trắng chỉ là tự lo gắp thức ăn, thỉnh thoảng giương môi cười một tiếng với nữ tử áo đỏ bên cạnh, hoàn toàn không nhìn họ, ngay cả khi nàng mang theo tiếng khóc nức nở mở miệng, cũng không cách nào làm tâm tình hắn dao động chút nào!
"Bổn vương phi lúc ấy đã nói rồi, nếu không thể quét sạch sẽ viện phía tây thì không thể ăn cơm, các ngươi nếu còn phải ở lại vương phủ thì cứ tiếp tục đói bụng, nhưng nếu quyết định trở về, vậy các ngươi không phải người của vương phủ ta, bổn vương phi coi như làm tốt nghĩ vụ một người chủ nhà, mời hai vị ăn một bữa cơm!" Mỗ nữ cười, cho họ cơ hội lần thứ hai. Nói một lúc lấu như vậy, một là làm khách mời, không cần làm công việc hạ nhân nữa, cũng coi như đây là một bài học nho nhỏ đi? Nếu họ quyết định quay đầu lại là bờ, nàng vẫn nguyện ý cho họ một cơ hội bỏ đồ đao xuống!
Dạ Tử Mộng một bộ dáng dịu ngoan mở miệng: "Tạ vương phi tỷ tỷ quan tâm, hoàng huynh đã tứ hôn, vương phi tỷ tỷ và biểu huynh cũng đã tiếp nhận thánh chỉ, bây giờ tiện thiếp chính là người của phủ Nhiếp Chính vương. Cho nên tiện thiếp không thể đi. Chỉ là tỷ tỷ cũng phải rõ ràng, dù sao tốt xấu gì muội muội cũng là công chúa của một nước, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m nếu tỷ tỷ bỏ đói muội muội, sợ rằng cũng không thể ăn nói với hoàng huynh."
Vũ Văn Tiểu Tam đang muốn nói gì, vào thời khắc này, Đình Vân vội vàng vững vàng đi vào, nhìn một chút những người kia, trực tiếp ở bên tai Hiên Viên Vô Thương mở miệng. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam có chút kinh ngạc quay đầu nhìn bọn họ, chẳng lẽ đã tìm được người hại Cuồng nhi?
Đợi Đình Vân nói xong, Hiên Viên Vô Thương nhẹ nhàng bỏ đũa lên trên bàn, rồi sau đó thong thả ung dung xoa xoa tay, nhàn nhạt mở miệng: "Dạ Tử Y đâu?" Bốn chữ, không nghe ra tâm tư.
"Vương gia, Y công chúa bị vương phi tỷ tỷ hạ lệnh đánh bốn mươi đại bản, bây giờ đã không thể xuống giường rồi!" Đình Vân còn chưa kịp mở miệng, Thiên Mộ Tuyết liền nói chen vào.
Nam tử tuyệt mỹ nhìn cũng không nhìn nàng ta một cái, trực tiếp nói với Đình Vân: "Dẫn nàng ta tới." Dạ Tử Y điêu ngoa tùy hứng, nhưng lại không có não, chuyện này tuyệt đối không phải là tác phong của nàng ta. Hoặc là sau lưng có người, hoặc chính là bị người lợi dụng. Nếu nàng ta có thể thành thật nói ra người sau lưng là ai, hắn sẽ cho nàng ta chết toàn thây! Chỉ là Tam nhi trái lại vừa vặn, đúng lúc đánh nàng ta một trận xả tức!
"Dạ!" Đình Vân lĩnh mệnh mà đi.
Dạ Tử Mộng vừa nhìn liền biết có thể là chuyện kia bại lộ, Dạ Tử Y có thể khai ra mình không, nghĩ tới liền gắt gao siết ống tay áo, giữa trán cũng xuất hiện chút mồ hôi lạnh.
/255
|