Hãn Phi Bổn Vương Giết Chết Ngươi

Chương 14.5 Tự gây nghiệt, không thể sống!

/255


Công Tôn Bằng vừa vào thư phòng, còn chưa kịp nói chuyện liền bị Hiên Viên Vô Thương dùng một chiêu giữ chặt, không thể động đậy!

"Người tới, ném ông ta vào hang xà cho bổn vương!" Hiên Viên Vô Thương lạnh lùng mở miệng phân phó.

"Dạ, vương gia!" Hai ám vệ nhất đẳng lập tức tiến vào, mà võ công của Công Tôn Bằng bị Hiên Viên Vô Thương dùng một chiêu giữ chặt, vẫn có chút không phản ứng kịp: "Hiên Viên Vô Thương, ngươi làm gì đấy? Ngươi dám động vào bản tướng quân?"

"Vì sao không dám?" Trên dung nhan như cánh hoa đào hiếm khi nâng lên một chút ý cười.

"Ai cũng biết hôm nay bản tướng quân tới phủ Nhiếp Chính vương, nếu bản tướng quân không trở về, ngươi cho rằng. . . . . ." Gương mặt già nua của Công Tôn Bằng kìm nén đến đỏ bừng, có lo lắng, còn có không cam lòng!

"Ai nói Công Tôn tướng quân chưa trở về ? Cõi đời này trừ thiên diện lang quân ở ngoài, còn có một huyền ảo tinh quân!" Hiên Viên Vô Thương cười như không cười nhìn ông ta. Một câu vừa nói lên nguyên nhân muốn giết ông ta, cũng hóa giải nghi hoặc của ông ta. Giết ông ta bởi vì thiên diện lang quân bại lộ, về phần vấn đề ông ta nói, nghĩa là đã có người thay thế ông ta trở về.

Huyền ảo tinh quân? Vậy. . . . . . hôm nay không phải ông ta dữ nhiều lành ít rồi sao? !

"Ngươi! Hiên Viên Vô Thương, ngươi đã sớm tính đến ngày hôm nay?" Công Tôn Bằng hung hăng nhìn hắn chằm chằm.

Một giây kế tiếp, Hổ Phù bên hông ông ta liền bị Liên Hoa kéo xuống: "Vương gia, thuộc hạ đi đưa cho Liên Vụ!" Liên Vụ chính là huyền ảo tinh quân, giống như thiên diện lang quân có thể biến ảo thành hàng nghìn diện mạo khác nhau, hơn nữa bản lãnh biến hóa so với thiên diện lang quân còn tốt hơn! (Chỗ này ta giải thích tí: thiên diện lang quân và huyền ảo tinh quân là chỉ một người, chứ không phải một đội quân....Đến khúc này mới hiểu @.@, mà sao ta có cảm giác như tôn ngộ không nhỉ)

Hiên Viên Vô Thương gật đầu một cái, Liên Hoa liền đi khỏi. . . . . .

"Bổn vương cũng không tính làm vậy. Chỉ là, do biết có người muốn đánh chủ ý lên khuyển tử, hơn nữa không khéo còn biết người đó là ai, cho nên chuẩn bị động thủ với hắn thôi. Mà hôm nay tướng quân tự động đưa tới cửa, nếu bổn vương từ chối thịnh tình này thì bất kính, nên phải nhận lấy một mạng của tướng quân thôi! Kéo ra ngoài đi." Trên bộ mặt tuyệt mỹ vẫn treo một nụ cười nhạt, chỉ là trong nụ cười kia không nhìn thấy chút ấm áp nào!

"Hiên Viên Vô Thương, ngươi sẽ gặp báo ứng! Ngươi sẽ gặp báo ứng!" Khuôn mặt già nua của Công Tôn Bằng giận đến đỏ bừng.

Ngờ đâu người nọ chỉ là cười khẽ một tiếng, trầm thấp mở miệng: "Bổn vương có gặp báo ứng hay không, bổn vương không biết, chỉ là bổn vương biết Công Tôn đại nhân ngươi, hôm nay sẽ gặp báo ứng. Những con rắn trong hang xà kia sẽ giúp bổn vương chiêu đãi đại nhân thật tốt! Đừng để cho ông ta tự sát!"

"Dạ!" Hạ nhân trả lời.

"Buông bản tướng quân ra! Buông bản tướng quân ra. Hiên Viên Vô Thương, dù bản tướng quân thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Tiếng mắng chửi của Công Tôn Bằng truyền đến.

"Cắt đầu lưỡi." Ầm ĩ!

"Dạ!" . . . . . .

"A --" Sau một tiếng hét thảm, ngoài cửa liền yên tĩnh lại.

. . . . . .

"Đình Vân." Nhàn nhạt mở miệng.

"Có thuộc hạ!" Đình Vân quỳ một gối ở trước mặt của hắn. Mang trên mặt là vẻ kính ngưỡng và sùng bái! Đây mới là vương gia của bọn họ, hoặc là không động thủ, đã động thủ, dù là ai cũng chống đỡ không được! Hiện tại toàn bộ quân quyền đều rơi vào tay vương gia rồi, tiếp theo chính là ngày chết của những kẻ trong cung!

"Đi thông báo Dạ Tử Lân, chuẩn bị lên ngôi hoàng đế lần nữa. Còn nữa, nói cho hắn biết, nếu lần này còn ngồi không yên vị trí của mình, bổn vương tuyệt đối sẽ không sẽ giúp hắn lần thứ ba!" Trong giọng nói vô cùng từ tính mang theo khí phách bễ nghễ thiên hạ.

"Dạ!" Đình Vân đáp lại xong, giống như một trận gió bay đi.

"Thương Thương!" Giọng nói Vũ Văn Tiểu Tam vang lên từ ngoài cửa, rõ ràng còn mang theo tức giận.

Cười khẽ một tiếng, biết vì sao nàng tức giận, đứng lên ôm nàng vào trong ngực: "Tam nhi, Công Tôn Bằng bị người ta ném vào hang xà rồi."

Hả? "Vậy ta mới vừa nhìn thấy. . . . . ." Nhìn thấy ông ta đi ra ngoài, Công Tôn Bằng phái người động thủ với Cuồng nhi, lại có thể không có chuyện gì mà thả ông ta ra. Cho nên nàng mới có thể tức giận đùng đùng mà đi vào.

"Đó là Liên Vụ." Ở bên tai của nàng trầm thấp mở miệng, giọng nói càng ngày càng tràn ngập ý vị đầu độc, còn nhẹ nhàng thổi khí, lướt nhẹ qua tóc mai. . . . . .

Mặt già của mỗ nữ đỏ lên, biết tên này lại động dục rồi: "Thương Thương, ta cảm thấy chúng ta nên làm chút chánh sự, không thể cả ngày lẫn đêm. . . . . ." Ở trên giường lăn lộn.

"Đó chính là chánh sự! Tam nhi, có được không vậy. . . . . ." Người nào đó vô sỉ làm nũng. . . . . .

"Được rồi. . . . . ." Bất đắc dĩ thỏa hiệp, dù sao nàng cũng muốn có nữ nhi.

"Thật sao?" Trong nháy mắt giọng nói người nào đó cực kỳ cao vút.

"Thật! Nhưng, nhưng chàng đừng dùng sức như vậy?" Giọng nói rất bất mãn của mỗ nữ vang lên.

"Khụ khụ, người ta chỉ là quá kích động!"

". . . . . ."

. . . . . .

Buổi tối, Dạ Tử Mộng rốt cuộc cũng quét dọn sạch sẽ rau quả, hột gà thúi ở cửa, kéo thân thể mệt mỏi trở về phòng chứa củi.

Một hạ nhân đứng ở cửa, thấy nàng liền đưa một chén cháo loãng và một cái bánh ngô trên tay mình cho Dạ Tử mộng.

Dạ Tử Mộng nhận lấy, rồi sau đó ngơ ngác nhìn thức ăn nàng có được sau khi làm việc cả ngày, suýt nữa rơi lệ! Đói bụng một ngày một đêm,lại thêm nửa ngày hôm qua, nhanh chóng nhận lấy đồ ăn nhét vào miệng. Cháo loãng quả nhiên là cháo loãng, trong một bát cháo chỉ có năm hạt cơm!

"Mộng công chúa, vương phi nói gần đây vương phủ túng thiếu tiền sinh hoạt, hơn nữa Mộng công chúa còn chưa chân chính gả vào vương phủ, cho nên vẫn không tính là người của vương phủ chúng ta, cũng chỉ có thể uất ức Mộng công chúa ăn ít một chút!" Hạ nhân này nói xong, cũng không để ý tâm tình của Dạ Tử Mộng, quay đầu rời đi.

Để lại Dạ Tử mộng cắn răng đứng ở sau lưng hắn, đường đường phủ Nhiếp Chính vương - phủ đệ giàu nhất thiên hạ sẽ túng thiếu tiền sinh hoạt sao? Có quỷ mới tin!

Mặc dù trong lòng đã mắng tiện nhân đó trăm ngàn lần, nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc! Hừ, hôm nay tất cả những chuyện Dạ Tử Mộng ta đã đối mặt, ngày khác nhất định phải trả lại ngươi gấp trăm ngàn lần!

Trở lại trong phòng, tắm rửa thân thể, tắm cả buổi vẫn cảm thấy mùi trứng thối kia không tản đi được! Nghĩ tới khuất nhục hôm nay mình đã chịu, tức giận đến hai mắt đỏ tươi!

Chợt ngẩng đầu lên, nhìn giường ngủ của Thiên Mộ Tuyết một chút, nhớ tới bộ dạng thi thể nàng ta được mang ra khi đó, bị dọa đến mơ hồ có chút run rẩy. Ở thùng tắm trốn tránh một hồi lâu, mới co rúm thân thể lại, run rẩy ra ngoài. Mặc quần áo tử tế, đang chuẩn bị ngủ.

Đột nhiên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Dạ Tử Mộng biến sắc, chẳng lẽ lại là hai tiểu tạp chủng kia? Hôm nay nàng tuyệt đối sẽ không để cho bọn chúng đi vào! Mở miệng về phía ngoài cửa, giọng nói không vui: "Ai đó?"

"Là bổn vương." Giọng nói cực thấp, nhưng vẫn dễ nghe như vậy.

Là biểu huynh? Dạ Tử Mộng vui mừng, lập tức chạy đi mở cửa ra, đập vào mắt quả nhiên là nam tử mà nàng vẫn nhớ nhung! Biểu huynh hai lần nhìn nàng với thâm ý khác, nàng đều thấy được, tối nay có phải biểu huynh muốn, có phải muốn, muốn. . . . . .

"Biểu huynh." Ôn nhu mở miệng, cúi đầu có chút ngượng ngùng, mắt hạnh ngậm xuân, không dám nhìn hắn.

"Không mời bổn vương đi vào sao?" Giọng tà mị mang theo một chút ý cười.

"Biểu huynh nhanh vào đi!" Dạ Tử Mộng nhanh chóng tránh sang một bên.

Đôi giày không dính một hạt bụi nhỏ của nam tử tuyệt mỹ vững vàng đi vào, đến bên trong phòng, cười như không cười nhìn nàng ta, nốt ruồi giọt lệ nơi khóe mắt kia có vẻ hết sức mị hoặc, còn mang theo chút hơi thở tà tứ và lười biếng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dạ Tử Mộng mắc cỡ đỏ bừng: "Biểu huynh, huynh tới, tới. . . . . ."

"Nàng cứ nói?" Ba chữ tràn ra từ trong miệng, làm cho người ta mơ màng liên tục.

"Ta...ta. . . . . ." Ánh mắt Dạ Tử Mộng liên tục dao động, một giây kế tiếp, đèn trong phòng đột nhiên tắt, nàng ta đang muốn thét chói tai, lại nghe thấy giọng nói vô cùng từ tính của nam tử: "Suỵt. . . . . . Đừng lên tiếng!"

/255

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status