Căn phòng phẩu thuật vẫn chưa được tắt đèn, đã trôi qua mấy tiếng rồi, người ở ngoài cảm giác như hàng ngàn thế kỷ đã trôi qua
Phương Hạo nhìn chằm chằm vào căn phòng cấp cứu trước mắt, trái tim không ngừng cảm thấy đau đớn. Cuối cùng vị bác sĩ đã bước ra, Phương Hạo đứng bật dậy lại gần ông ấy hỏi lia hỏi lịa
“ Cô ấy thế nào rồi ”
“ Xin lỗi! Tim cô ấy ngừng đập rồi ” Vị bác sĩ kia lắc đầu nói
Câu nói của vị bác sĩ kia vang lên. Mẹ cô nghe xong liền ngất đi ba Lạc đau lòng đưa bà cấp cứu. Ba mẹ anh đứng điếng người không tin vào những gì bác sĩ nói. Con dâu của họ, con dâu tốt của họ
Phương Hạo liên tục lắc đầu, đầy sợ hãi chạy vào bên trong phòng phẩu thuật. Lạc Y Sương đã được đấp vải trắng chỉ còn mỗi khuôn mặt trắng bệch của cô
Anh liền ôm chầm lấy cơ thế cô, miệng liên tục nói với cô
“ Y Sương tỉnh lại! Y Sương tôi sai rồi làm ơn tỉnh lại đi. Em tỉnh lại đi tôi đưa em đi công viên lúc nhỏ ta hay chơi được không? Đưa em đi ăn kem nhé ”
“ Sương Nhi! Em tỉnh lại đi ”
Phương Hạo bất lực gục mặt vào lòng bàn tay cô, nước mắt anh rơi rồi, rơi ướt cả bàn tay của cô. Đột nhiên tiếng bíp bíp vang lên, một nữ y tá bất ngờ la lớn
“ Nhịp tim cô ấy có lại rồi bác sĩ ” Cô ta nói sau đó lau vụt ra ngoài gọi bác sĩ
Phương Hạo nhìn lên chiếc máy nhỏ, nhịp tim của cô đang dầng dầng trở lại. Chứng tỏ cô ấy đã nghe được những gì anh nói
Vị bác sĩ cũng không thể ngờ được, vội chạy vào xem. Đúng là kỳ tích mà khi nãy bọn họ đã sốc điện nhưng nhịp tim của cô không hề có động tỉnh, hay là do chồng cô ấy đã nói gì chăng?
“ Phương Tổng mời ngài ra ngoài đợi. Chúng tôi sẽ cố gắng cứu cô ấy một lần nữa ”
“ Tôi muốn ở lại ” Phương Hạo lạnh lùng nói
Vị bác sĩ kia cũng không dám cãi lại anh, ai mà không biết anh như thế nào chứ
Ca phẩu thuật tiếp tục diễn ra trước mắt anh, nhìn cô anh không khỏi đau lòng. Cho đến khi ca phẩi thuật kết thúc trong sự thành công của kỳ tích
Lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm. Lạc Y Sương được đưa về phòng chăm sóc đặc biệt, ba mẹ cô và ba mẹ anh cũng vui mừng không kém. Từ bé cô đã rất được lòng liền mẹ anh họ rất yêu mến cô, thương yêu cô như con ruột, nên mới chấm con dâu từ nhỏ như vậy
Phương Hạo mấy ngày liền không đến công ty, anh ở lại bệnh viện với cô trừ phi có cuộc họp quan trọng anh mới đến công ty
Vy Vy lúc biết cô vừa trở về từ cửa tử liền thất kinh hồn vía. Trong khi cô không biết gì thì bạn cô xém tí nữa đã không còn nữa rồi
Dương Tử Văn nghe tin liền đánh cho Phương Hạo mấy cái, hôm đó là do Phương Hạo lôi cô đi, rõ ràng anh nhìn ra được giữa bọn họ không có tình yêu. Phương Hạo không hề có tình cảm với Y Sương
“ Y Sương em ngủ ba ngày rồi ” Phương Hạo nhìn trên người đầy ấp dây được ghim vào người. Bác sĩ nói da va chạm mạnh ở đầu nên việc cô tỉnh lại sớm hay muộn đều phụ thuộc vào ý chí của cô
Mỗi khi Phương Hạo đến công ty ba mẹ cô và ba mẹ anh sẽ thay phiên nhau đến chăm cô. Đến tối anh sẽ lại vào bệnh viện với cô, cơn ác mộng đó như ám ảnh lấy anh, hình ảnh cô bị chiếc xe lau vào, hình ảnh cô nằm trên nền máu hiện ra đầy tâm trí anh khiến con tim anh rung rẩy đầy sợ hãi
Phương Hạo nắm lấy tay cô, anh nghĩ đây là bản thân thấy có lỗi nên mới như thế. Chứ thật ra anh không hề yêu cô, là tại anh nên Y Sương mới thế này
Phương Hạo nhìn chằm chằm vào căn phòng cấp cứu trước mắt, trái tim không ngừng cảm thấy đau đớn. Cuối cùng vị bác sĩ đã bước ra, Phương Hạo đứng bật dậy lại gần ông ấy hỏi lia hỏi lịa
“ Cô ấy thế nào rồi ”
“ Xin lỗi! Tim cô ấy ngừng đập rồi ” Vị bác sĩ kia lắc đầu nói
Câu nói của vị bác sĩ kia vang lên. Mẹ cô nghe xong liền ngất đi ba Lạc đau lòng đưa bà cấp cứu. Ba mẹ anh đứng điếng người không tin vào những gì bác sĩ nói. Con dâu của họ, con dâu tốt của họ
Phương Hạo liên tục lắc đầu, đầy sợ hãi chạy vào bên trong phòng phẩu thuật. Lạc Y Sương đã được đấp vải trắng chỉ còn mỗi khuôn mặt trắng bệch của cô
Anh liền ôm chầm lấy cơ thế cô, miệng liên tục nói với cô
“ Y Sương tỉnh lại! Y Sương tôi sai rồi làm ơn tỉnh lại đi. Em tỉnh lại đi tôi đưa em đi công viên lúc nhỏ ta hay chơi được không? Đưa em đi ăn kem nhé ”
“ Sương Nhi! Em tỉnh lại đi ”
Phương Hạo bất lực gục mặt vào lòng bàn tay cô, nước mắt anh rơi rồi, rơi ướt cả bàn tay của cô. Đột nhiên tiếng bíp bíp vang lên, một nữ y tá bất ngờ la lớn
“ Nhịp tim cô ấy có lại rồi bác sĩ ” Cô ta nói sau đó lau vụt ra ngoài gọi bác sĩ
Phương Hạo nhìn lên chiếc máy nhỏ, nhịp tim của cô đang dầng dầng trở lại. Chứng tỏ cô ấy đã nghe được những gì anh nói
Vị bác sĩ cũng không thể ngờ được, vội chạy vào xem. Đúng là kỳ tích mà khi nãy bọn họ đã sốc điện nhưng nhịp tim của cô không hề có động tỉnh, hay là do chồng cô ấy đã nói gì chăng?
“ Phương Tổng mời ngài ra ngoài đợi. Chúng tôi sẽ cố gắng cứu cô ấy một lần nữa ”
“ Tôi muốn ở lại ” Phương Hạo lạnh lùng nói
Vị bác sĩ kia cũng không dám cãi lại anh, ai mà không biết anh như thế nào chứ
Ca phẩu thuật tiếp tục diễn ra trước mắt anh, nhìn cô anh không khỏi đau lòng. Cho đến khi ca phẩi thuật kết thúc trong sự thành công của kỳ tích
Lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm. Lạc Y Sương được đưa về phòng chăm sóc đặc biệt, ba mẹ cô và ba mẹ anh cũng vui mừng không kém. Từ bé cô đã rất được lòng liền mẹ anh họ rất yêu mến cô, thương yêu cô như con ruột, nên mới chấm con dâu từ nhỏ như vậy
Phương Hạo mấy ngày liền không đến công ty, anh ở lại bệnh viện với cô trừ phi có cuộc họp quan trọng anh mới đến công ty
Vy Vy lúc biết cô vừa trở về từ cửa tử liền thất kinh hồn vía. Trong khi cô không biết gì thì bạn cô xém tí nữa đã không còn nữa rồi
Dương Tử Văn nghe tin liền đánh cho Phương Hạo mấy cái, hôm đó là do Phương Hạo lôi cô đi, rõ ràng anh nhìn ra được giữa bọn họ không có tình yêu. Phương Hạo không hề có tình cảm với Y Sương
“ Y Sương em ngủ ba ngày rồi ” Phương Hạo nhìn trên người đầy ấp dây được ghim vào người. Bác sĩ nói da va chạm mạnh ở đầu nên việc cô tỉnh lại sớm hay muộn đều phụ thuộc vào ý chí của cô
Mỗi khi Phương Hạo đến công ty ba mẹ cô và ba mẹ anh sẽ thay phiên nhau đến chăm cô. Đến tối anh sẽ lại vào bệnh viện với cô, cơn ác mộng đó như ám ảnh lấy anh, hình ảnh cô bị chiếc xe lau vào, hình ảnh cô nằm trên nền máu hiện ra đầy tâm trí anh khiến con tim anh rung rẩy đầy sợ hãi
Phương Hạo nắm lấy tay cô, anh nghĩ đây là bản thân thấy có lỗi nên mới như thế. Chứ thật ra anh không hề yêu cô, là tại anh nên Y Sương mới thế này
/85
|