Hôm nay là ngày Vy Vy về nước, cô cùng Dương Tử Văn bế Khải Trạch đi đón Vy Vy.
Vy Vy thân mặc chiếc quần thun màu hồng nhạt, khoách lên người chiếc hoodie cùng màu, cô đẩy chiếc vali từ bên đi trong đi ra, vừa thấy ba người họ liền chạy lại ôm lấy Lạc Y Sương.
“ Nhớ cậu chết đi mất ” Vy Vy giọng điệu đầy nhõng nhẽo nói với Lạc Y Sương.
“ Thật trẻ con ” Lạc Y Sương kí nhẹ vào đầu Vy Vy một cái mỉm cười đầy dịu dàng nói.
Từ xa Phương Hạo đã nhìn thấy 4 người bọn họ, hôm nay anh cũng bay sang Pháp để bàn chuyện làm ăn bên đấy, nhưng không ngờ lại bắt gặp cô và Dương Tử Văn ở đây đón Vy Vy.
Phương Hạo kéo vali đi lại chổ của bốn người họ, sắc mặt có chút không vui khi thấy cô đứng kế Dương Tử Văn, phải nói mặt của anh sắp thành cái đít nồi rồi. Lạc Y Sương thấy anh từ xa tiến lại thì nhíu mài khó hiểu, nhưng cô cũng tỏ ra bình thường có Tiểu Trạch trong tay cô là bất ngờ gọi anh thôi.
“ Chú đẹp trai ” Tiểu Trạch vẫy vẫy tay chào anh, anh cùng chào thằng bé, lúc trước thằng bé gọi anh là chú người xấu, nhưng sau hôm ở nhà ba mẹ cô thì thằng bé liền đổi xưng hô.
“ Chúc mừng em về nước nhé Vy Vy ” Phương Hạo nhìn Vy Vy gật đầu chào rồi nói, lúc trước anh không biết Vy Vy có liên quan đến Hạc Hiên, chỉ biết cô là bạn của Lạc Y Sương, nhưng sau này mới biết cô gái này khiến Hạc Hiên khổ sở lên khổ sở xuống.
“ Cảm ơn anh ” Vy Vy lễ phép cảm ơn Phương Hạo.
Tiểu Trạch lúc này từ trên tay mẹ tuột xuống khiến Lạc Y Sương bất ngờ, cô cẩn thận đỡ cậu bé sợ té, bước chân nhỏ nhắn chạy lại chổ Phương Hạo kéo kéo ống quần anh, Phương Hạo lúc này mới cúi người xuống bế cậu bé lên.
Dương Tử Văn thấy anh liền thái độ khó chịu ra mặt, anh liền lên tiếng khi thấy Phương Hạo bế Khải Trạch “ Tiểu Trạch không được cho người lạ bế ”.
“ Chú ấy không phải người lạ, ông bà ngoại cũng biết chú ấy mà ” Khải Trạch trong tay Phương Hạo liền nói lại, câu nói của cậu khiến Dương Tử Văn bất ngờ nhìn sang Lạc Y Sương thấy cô vẫn đang nhìn Phương Hạo và Khải Trạch.
Phương Hạo bế cậu bé khiến cả Lạc Y Sương và Vy Vy bất ngờ, hai con người giống nhau như đúc, từ đôi mắt đến mái tóc, còn có cả nét mặt như từ một khuôn đúc ra thật hoàn hảo, hai cha con họ đều mang vẻ đẹp lạnh lùng giống nhau.
Lạc Y Sương lúc này nhìn Phương Hạo xong liền quay sang Khải Trạch rồi lên tiếng “ Tiểu Trạch sang đây mẹ bế, đừng làm phiền người khác bế con ”
Phương Hạo nhìn cô rồi tiến lại gần sau đó nói “ Để anh bế thằng bé cho, nếu không em sẽ mỏi tay ” giọng điệu đầy dịu dàng ân cần càng khiến Dương Tử Văn không kiềm lòng được muốn bộc phát bao nhiêu bực tức ở đây.
“ Tiểu Trạch con có nghe ba nói không? Mau sang đây ” Dương Tử Văn lúc này đưa tay bế thằng bé từ tay Phương Hạo giọng có chút nóng giận.
Khiến Khải Trạch miếu máo quay sang Lạc Y Sương lúc này nước mắt cũng rơi ra “ Hức...hức mẹ ơi ”
“ Anh sao lại quát thằng bé, rõ ràng nó không muốn anh bế mà ” Phương Hạo đột nhiên nhìn thấy Khải Trạch khóc liền tức giận nhìn Dương Tử Văn với con mắt muốn giết người nói.
Lạc Y Sương cũng bế lấy thằng bé từ tay Phương Hạo vỗ về, thằng bé sợ đến nổi khóc sướt mướt, lúc này nghe Phương Hạo rời đi còn khóc to hơn, đến khi anh hứa có dịp rảnh sẽ đón thằng bé đi chơi thì Tiểu Trạch mới ngậm ngùi gật đầu.
Phương Hạo phải bay sang Pháp nên rời đi trước, trước khi đi anh còn nhếch mép liếc xéo Dương Tử Văn một cái, tên này chính là người giấu vợ anh suốt hai năm liền, đợi anh đây quay về sẽ từ từ tính sổ với anh ta.
Lạc Y Sương vỗ Tiểu Trạch một lúc mới chịu thôi, Dương Tử Văn thấy Y Sương khó chịu liền cảm thấy mình hơi quá, anh nhìn sang Khải Trạch đang sợ anh thì liền cảm thấy có lỗi muốn bế cậu bé nhưng thằng bé quay ngoắc sang chổ khác.
Vy Vy đứng nhìn mọi chuyện mà cảm thấy thật phiền phức thay cho Lạc Y Sương, bình thường cô chỉ một mình Hạc Hiên đã muốn điên rồi, còn Y Sương vừa Khải Trạch vừa Phương Hạo lại còn có thêm Tử Văn thật phiền phức mà, nhưng ai bảo bạn cô xinh đẹp quá làm chi.1
“ Chúng ta về thôi tớ buồn ngủ quá ” Vy Vy nhìn ba người họ nói, cô buồn ngủ sắp chết đến nơi rồi nếu còn đứng tại đây nữa cô ngủ ở đây luôn mất, lúc này cả ba người bọn họ mới cùng nhau rời đi, trên đường về còn ghé trung tâm thương mại mua một ít đồ để tối mở tiệc nhỏ cùng Vy Vy nữa.
Vy Vy thân mặc chiếc quần thun màu hồng nhạt, khoách lên người chiếc hoodie cùng màu, cô đẩy chiếc vali từ bên đi trong đi ra, vừa thấy ba người họ liền chạy lại ôm lấy Lạc Y Sương.
“ Nhớ cậu chết đi mất ” Vy Vy giọng điệu đầy nhõng nhẽo nói với Lạc Y Sương.
“ Thật trẻ con ” Lạc Y Sương kí nhẹ vào đầu Vy Vy một cái mỉm cười đầy dịu dàng nói.
Từ xa Phương Hạo đã nhìn thấy 4 người bọn họ, hôm nay anh cũng bay sang Pháp để bàn chuyện làm ăn bên đấy, nhưng không ngờ lại bắt gặp cô và Dương Tử Văn ở đây đón Vy Vy.
Phương Hạo kéo vali đi lại chổ của bốn người họ, sắc mặt có chút không vui khi thấy cô đứng kế Dương Tử Văn, phải nói mặt của anh sắp thành cái đít nồi rồi. Lạc Y Sương thấy anh từ xa tiến lại thì nhíu mài khó hiểu, nhưng cô cũng tỏ ra bình thường có Tiểu Trạch trong tay cô là bất ngờ gọi anh thôi.
“ Chú đẹp trai ” Tiểu Trạch vẫy vẫy tay chào anh, anh cùng chào thằng bé, lúc trước thằng bé gọi anh là chú người xấu, nhưng sau hôm ở nhà ba mẹ cô thì thằng bé liền đổi xưng hô.
“ Chúc mừng em về nước nhé Vy Vy ” Phương Hạo nhìn Vy Vy gật đầu chào rồi nói, lúc trước anh không biết Vy Vy có liên quan đến Hạc Hiên, chỉ biết cô là bạn của Lạc Y Sương, nhưng sau này mới biết cô gái này khiến Hạc Hiên khổ sở lên khổ sở xuống.
“ Cảm ơn anh ” Vy Vy lễ phép cảm ơn Phương Hạo.
Tiểu Trạch lúc này từ trên tay mẹ tuột xuống khiến Lạc Y Sương bất ngờ, cô cẩn thận đỡ cậu bé sợ té, bước chân nhỏ nhắn chạy lại chổ Phương Hạo kéo kéo ống quần anh, Phương Hạo lúc này mới cúi người xuống bế cậu bé lên.
Dương Tử Văn thấy anh liền thái độ khó chịu ra mặt, anh liền lên tiếng khi thấy Phương Hạo bế Khải Trạch “ Tiểu Trạch không được cho người lạ bế ”.
“ Chú ấy không phải người lạ, ông bà ngoại cũng biết chú ấy mà ” Khải Trạch trong tay Phương Hạo liền nói lại, câu nói của cậu khiến Dương Tử Văn bất ngờ nhìn sang Lạc Y Sương thấy cô vẫn đang nhìn Phương Hạo và Khải Trạch.
Phương Hạo bế cậu bé khiến cả Lạc Y Sương và Vy Vy bất ngờ, hai con người giống nhau như đúc, từ đôi mắt đến mái tóc, còn có cả nét mặt như từ một khuôn đúc ra thật hoàn hảo, hai cha con họ đều mang vẻ đẹp lạnh lùng giống nhau.
Lạc Y Sương lúc này nhìn Phương Hạo xong liền quay sang Khải Trạch rồi lên tiếng “ Tiểu Trạch sang đây mẹ bế, đừng làm phiền người khác bế con ”
Phương Hạo nhìn cô rồi tiến lại gần sau đó nói “ Để anh bế thằng bé cho, nếu không em sẽ mỏi tay ” giọng điệu đầy dịu dàng ân cần càng khiến Dương Tử Văn không kiềm lòng được muốn bộc phát bao nhiêu bực tức ở đây.
“ Tiểu Trạch con có nghe ba nói không? Mau sang đây ” Dương Tử Văn lúc này đưa tay bế thằng bé từ tay Phương Hạo giọng có chút nóng giận.
Khiến Khải Trạch miếu máo quay sang Lạc Y Sương lúc này nước mắt cũng rơi ra “ Hức...hức mẹ ơi ”
“ Anh sao lại quát thằng bé, rõ ràng nó không muốn anh bế mà ” Phương Hạo đột nhiên nhìn thấy Khải Trạch khóc liền tức giận nhìn Dương Tử Văn với con mắt muốn giết người nói.
Lạc Y Sương cũng bế lấy thằng bé từ tay Phương Hạo vỗ về, thằng bé sợ đến nổi khóc sướt mướt, lúc này nghe Phương Hạo rời đi còn khóc to hơn, đến khi anh hứa có dịp rảnh sẽ đón thằng bé đi chơi thì Tiểu Trạch mới ngậm ngùi gật đầu.
Phương Hạo phải bay sang Pháp nên rời đi trước, trước khi đi anh còn nhếch mép liếc xéo Dương Tử Văn một cái, tên này chính là người giấu vợ anh suốt hai năm liền, đợi anh đây quay về sẽ từ từ tính sổ với anh ta.
Lạc Y Sương vỗ Tiểu Trạch một lúc mới chịu thôi, Dương Tử Văn thấy Y Sương khó chịu liền cảm thấy mình hơi quá, anh nhìn sang Khải Trạch đang sợ anh thì liền cảm thấy có lỗi muốn bế cậu bé nhưng thằng bé quay ngoắc sang chổ khác.
Vy Vy đứng nhìn mọi chuyện mà cảm thấy thật phiền phức thay cho Lạc Y Sương, bình thường cô chỉ một mình Hạc Hiên đã muốn điên rồi, còn Y Sương vừa Khải Trạch vừa Phương Hạo lại còn có thêm Tử Văn thật phiền phức mà, nhưng ai bảo bạn cô xinh đẹp quá làm chi.1
“ Chúng ta về thôi tớ buồn ngủ quá ” Vy Vy nhìn ba người họ nói, cô buồn ngủ sắp chết đến nơi rồi nếu còn đứng tại đây nữa cô ngủ ở đây luôn mất, lúc này cả ba người bọn họ mới cùng nhau rời đi, trên đường về còn ghé trung tâm thương mại mua một ít đồ để tối mở tiệc nhỏ cùng Vy Vy nữa.
/85
|