Hành Trình Sủng Phu

Chương 25 - Tiêu Vãn Dịu Dàng (Tiếp)

/114


Tạ Sơ Thần ngẩn ra, ánh mắt mê ly dán chặt vào một bên mặt hoàn mỹ của Tiêu Vãn. Gương mặt xinh đẹp vừa lạnh lùng vừa cao ngạo như dùng dao khắc cũng có nét ôn hòa. Nàng nói những lời này ôn nhu như thế, hoàn toàn không còn vẻ cương nghị, cứng rắn như lần đầu họ mới gặp lại. Điều này khiến hắn cảm thấy cõi lòng dâng lên một cảm giác ấm áp, hân hoan khó tả.

Tiêu Vãn đang quan tâm mình! Thê chủ của mình – cuối cùng nàng cũng thừa nhận nàng là thê chủ của mình!

Nghĩ như vậy, hắn lập tức hớn hở, cảm thấy trẹo chân cũng rất đáng!

Được tựa đầu vào vòm ngực rắn chắc của nàng, được nàng ôm trong lòng, cảm giác này thật thoải mái.

Người này, dù có muốn hắn chết vì nàng, hắn cũng sẽ quyết định dứt khoát không hối hận..

Thoa thuốc cho Tạ Sơ Thần xong, Tiêu Vãn thở phào nhẹ nhõm. Nhưng vừa nhấc mắt, trái tim thiếu điều nhảy ra.

Cả người Tạ Sơ Thần dựa hẳn vào Tiêu Vãn, bây giờ đang chớp chớp đôi mắt to, nhìn chằm chằm Tiêu Vãn, áo trên người đã trượt xuống hơn phân nửa, để lộ bả vai mềm mại nõn nà như tuyết, bên dưới áo lót mỏng manh là cặp chân thon dài trắng nõn, trong đó một chân bị thương hơi hơi nâng lên, đang được Tiêu Vãn nắm trong tay, cẩn thận thoa thuốc.

Trong tay là da thịt trắng nõn mềm mại như lụa, ấm áp, mà cánh môi ướt át tươi thắm hơi run rẩy, tư thế “Tới quyến rũ ta đi”.

Phát hiện Tiêu Vãn kinh ngạc nhìn mình, vẫn luôn si ngốc nhìn Tiêu Vãn, Tạ Sơ Thần mới phát hiện lành lạnh. Nhất thời, hắn giống nhưu nai con bị giật mình nhanh chóng kéo lại áo, khuôn mặt e lệ và da thịt cũng ửng hồng khó hiểu.

Tư thái mê hoặc người như vậy khiến cho máu Tiêu Vãn trào lên tới não. Nàng kiếp trước đã từng hưởng qua vui vẻ, giờ phút này lại như thiếu nữ mới biết yêu, tay chân long ngóng không biết đặt đâu.

Hai người đang cực kỳ lúng túng thì đúng lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng Vân Yên: “Tiểu thư,Tạ thiếu gia, người Từ gia đến, khí thế bừng bừng ép Tạ Thanh Vinh giao người.”

Rốt cuộc cũng tới!

Tiêu Vãn xoay lưng về phía Tạ Sơ Thần, không tiếng động thở dốc, nàng nhẫn nại, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, đôi mắt đen thâm thúy in hằn những đường tơ máu nóng rực, cố gắng ép mình tự chủ không nhìn hắn, chỉ sợ mình thú tính đại phát.

Dục vọng tạm bình ổn, Tiêu Vãn mới xoay người lại, chủ động phá vỡ không khí xấu hổ trong phòng: “Sơ Thần, ngươi sửa soạn đi, lát nữa ngươi và phụ thân về Tiêu phủ với ta.”

Cứ nghĩ mình có thể tự nhiên nói ra lời này, ai biết vừa nhìn vào mắt Tạ Sơ Thần, Tiêu Vãn không khỏi rạo rực, trong đầu không khỏi hiện lên màn hương diễm khi nãy Tiêu Vãn vội vàng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, vừa ý hoàn toàn không do dự tự mình làm chủ.

Ánh mắt nóng hừng hực đã dời di, trong lòng đọc hàng chục chương Kim Cang kinh, nhưng suy nghĩ vẫn nhịn không được so sánh Tạ


/114

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status