Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Chương 101: Phó thị trưởng co được dãn được.
/1680
|
Chương 101: Phó thị trưởng co được dãn được.
Thượng Quan Chinh nhìn trên người vợ bởi vì bị bỏng mà sưng đỏ thối rữa bộ dạng thật sự dọa người, vừa tức vừa giận.
Hiện tại ông ta đã có thể khẳng định hoàn toàn, lúc trước ở thành phố N họ bị khách sạn đuổi đi, đích thực là do người đàn ông bên cạnh Thượng Quan Ngưng gây ra! Hôm nay, người đó lần nữa giở mánh khóe cũ!
Bệnh viện ở thành phố A nhiều như vậy, thế nhưng không có một nơi nào chịu điều trị bỏng cho Dương Văn Xu!
Người này rốt cuộc là ai, thế lực đã mạnh mẽ đến nắm trong tay cả thành phố A!
Chính là, ông đường đường là Phó thị trưởng thành phố A, lại chả biết gì về người này.
Ông quyết định muốn gọi Thượng Quan Ngưng trở về, Dương Văn Xu cũng được xem là mẹ của cô, từ mười tuổi đã nuôi cô lớn, cô chẳng những không cảm kích, ngược lại còn ác độc dùng nước nóng tưới lên người bà đến phỏng!
Đúng là vô pháp vô thiên!
Nếu người đàn ông kia đã bảo vệ cho cô như vậy, thế thì sẽ nhất định nghe lời Thượng Quan Ngưng nói,... chỉ cần Thượng Quan Ngưng không so đo, vợ ông có thể lập tức đến bệnh viện điều trị.
Để chậm trễ thêm, khuôn mặt vợ ông thật sự sẽ bị phá hủy, cho dù bây giờ có nhanh chóng đi bệnh viện, chỉ sợ trên mặt bà cũng sẽ để lại vết sẹo khó coi.
Tuy nhiên, mặc kệ là ông gọi, mặc kệ là Thượng Quan Nhu Tuyết gọi, Thượng Quan Ngưng đều một mực không nghe.
Thượng Quan Chinh tức giận đến mức muốn quăng cả điện thoại!
Con nhỏ này hiện tại đã đủ lông đủ cánh, dám không nghe điện thoại của ông rồi! Nhớ năm đó, ông nói hướng Đông, cô tuyệt đối không dám đi Tây, làm cho cô đính hôn cùng người sống đời sống thực vật Tạ Trác Quân, cô cuối cùng cũng phải chấp nhận đồng ý, giờ đây lại một chút cũng không người cha này để trong mắt.
Nhưng Thượng Quan Chinh chỉ tức giận trong chốc lát, sau đó lái xe ra khỏi nhà.
Vì con đường làm quan của ông ta, ông có thể không tiếc bất cứ giá nào, mà bây giờ chẳng qua là xin lỗi con gái mình một tiếng, rồi lại dỗ dành cô thôi, cũng chả có gì to tát lớn lao!
Ông không cách nào chịu đựng được quyền lực và chức vị biến mất mang đến cảm giác mất mác cùng cô tịch, nếu hiện tại ông không phải làm Phó thị trưởng, những người đó ngày ngày sẽ cúi mặt tiếp cận ông, phải thổi phồng mà nói chuyện cùng ông, ông ta nhất định sẽ chẳng thèm ngó tới!
Ông ta khát vọng chính mình có thể lên làm Thị trưởng, chỉ có thể lên làm Thị trưởng, ông mới có quyền lực lớn hơn, mới có thể đạt được những vinh quang lớn hơn, sẽ không giống như trước kia, xảy ra chuyện đã bị Quý Mẫn Du đưa ra đầu sóng ngọn gió!
Ông ta đã nhiều lần chịu oan cho Quý Mẫn Du, không muốn lần nữa bị cảm giác người này dẫm dưới lòng bàn chân!
Thượng Quan Chinh dựa theo địa chỉ của Thượng Quan Nhu Tuyết, lái xe đi đến của tiểu khu Lệ Cảnh.
Bảo an khu dân cư trực tiếp ngăn ông ta lại, sống chết không để cho ông ta đi vào.
Nghe ông ta nói mình là Phó thị trưởng thành phố A, bảo an tiểu khu giật giật khóe mắt, ngoài cười nhưng trong lòng không cười mà nói: “Sống trong tiểu khu chúng tôi là một nhân vật lớn, đừng nói Phó thị trưởng, dù cho Thị trưởng đến, không có giấy thông hành, cũng vào không được! Nếu không ông làm cho chủ nhà bên trong gọi điện cho chúng tôi, hoặc là tự mình đến đón, như vậy có thể không cần tốn sức đi vào!"
Kể từ khi mợ Thượng Quan Ngưng tùy ý ra vào tiểu khu Lệ Cảnh, sau đó đều xảy ra những chuyện bất ngờ, Cảnh Dật Thần liền ra lệnh cho người khác, đối với những người lạ mặt nếu không có giấy thông hành, nhất định không cho vào, nếu không những người khác ở trong tiểu khu nhanh chóng cuốn gói rời đi!
Thượng Quan Chinh tức giận dậm chân, nhưng không hề có tác dụng, chỉ có thể chờ ở cửa.
Hiện tại Thượng Quan Ngưng không nhận điện thoại của ông, ông căn bản sẽ không có người đến đón.
Thật tốt, vận khí ông không tệ, sau một lúc chờ không lâu, cũng gặp được người ông muốn gặp.
Thượng Quan Ngưng ngồi yên trên ghế lái phụ trong xe Cảnh Dật Thần, từ xa đã nhìn thấy xe Thượng Quan Chinh.
Thượng Quan Chinh vì muốn chứng tỏ bản thân liêm khiết phụng sự việc công, vẫn luôn dùng chiếc Audi A6 màu đen nửa mới nửa cũ mà chính phủ cấp cho, mặc dù không thấy được biển số xe, cũng chỉ là mấy con số, nhưng Thượng Quan Ngưng liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
Chờ bọn họ đến gần, Thượng Quan Chinh đã nhìn thấy Thượng Quan Ngưng, từ trong xe đi ra.
Ông ta bị Cảnh Dật Thần nhìn một cái, trên mặt có chút rét run.
Anh cứ nghĩ rằng cha anh Cảnh Trung Tu đã là người cực kì không có tư cách làm cha rồi, không ngờ đến cha của Thượng Quan Ngưng so sánh với Cảnh Trung Tu còn vô sỉ gấp trăm lần!
Tốt xấu gì Cảnh Trung Tu cũng là người có giới hạn, cho dù ngày mai tập đoàn Cảnh Thịnh phá sản, ông ấy cũng tuyệt đối không đem hai đứa con mình bán đi.
Nhưng Thượng Quan Chinh chỉ vì con đường thăng quan tiến chức của bản thân, đã dễ dàng đem Thượng Quan Ngưng bán đi, hơn nữa còn là bán hai lần!
Anh không biết trong hai mươi năm qua, một mình cô vượt qua ở ngôi nhà đó như thế nào, cô có thể hoàn hảo không tổn hao gì đợi đến lúc anh tìm được cô, thật sự là kỳ tích của ông trời.
Thượng Quan Chinh được nâng bợ đã quen, giờ khắc này lại bị Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Dật Thần lạnh lùng ngó lơ, trong lòng vô cùng tức giận.
Nhưng là, ông ta tung hoành trên quan trường hơn nửa đời người, đã sớm luyện thành một lớp da mặt cực đại dày có thể co có thể dãn.
Ông đi tới trước mặt Thượng Quan Ngưng, trên mặt lộ ra một nụ cười từ ái, nói: “Tiểu Ngưng, cha tới thăm con!”
Thượng Quan Ngưng bị nụ cười trên mặt ông ta cùng lời được nói ra sợ đến ngây người, từ khi mẹ qua đời tới nay, Thượng Quan Chinh chưa hề cười qua một lần với cô, đối với cô ông vĩnh viễn một vẻ mặt thập phần bất mãn, nếu không trách cứ cô khi dễ Thượng Quan Nhu Tuyết, thì cũng là mắng cô bất hiếu, không chí tiến thủ, từ bao giờ đã dùng giọng điệu từ ái nói chuyện với cô?
Trên người cô lập tức nổi lên một tầng da gà.
Mặc dù cô hận ông ta chưa lúc nào quan tâm đến cô, trong ngày thường chỉ biết liều mạng trèo cao, thậm chí còn dùng hạnh phúc cả đời cô để trao đổi, còn bắt tay cùng Cảnh Dật Nhiên hại cô, nhưng cuối cùng cô vẫn không thể độc ác như ông ta.
Ông ta vẫn là người cha sinh ra cô và nuôi dưỡng cô!
Thượng Quan Ngưng để lại cho Cảnh Dật Thần một ánh mắt an tâm, mở cửa xuống xe.
Cô không có gọi “Cha”, hai chữ này đã hơn nhiều năm rồi cô không có kêu, chỉ là nhàn nhạt nói: “Ngài đến có chuyện gì?”
“Cha...” Trong nháy mắt, Thượng Quan Chinh thế nhưng lại không biết nên cùng con gái nói cái gì, ông phát hiện, ông đối với con gái đã xa lạ như thế, không biết tất cả về cô, nghĩ muốn cùng cô trò chuyện một chút cũng không tìm ra chủ đề nào.
Ông ta đang bế tắc, bỗng nhìn thấy trong xe Cảnh Dật Thần mở cửa, đi ra.
Ông nhạy bén khẽ động, nói: “Con là lúc nào đã có bạn trai, sao lại không nói với người nhà một tiếng?”
Thượng Quan Ngưng nhìn người đi đến cạnh cô, anh giống như thành trì kiên cố nhất bảo vệ cô ở phía sau, trên mặt cuối cùng không lạnh nhạt nữa, cô suy nghĩ một chút, chính thức giới thiệu hai người với nhau: “Anh ấy gọi là Cảnh Dật Thần, là chồng của tôi, Dật Thần, người này là... ch...a em!”
Cảnh Dật Thần đứng ở bên cạnh Thượng Quan Ngưng, nhìn thấy trên mặt cô một mảng như cũ đỏ bừng chưa từng biến mất, nhàn nhạt nhìn đến Thượng Quan Chinh chào hỏi: “Xin chào, Thượng Quan Phó thị trưởng! Trên mặt vợ tôi đang bị bỏng, nơi này gió lớn, cô ấy không thích hợp nán lại ở bên ngoài quá lâu, chúng tôi đi vào trước, nếu ông có việc gì, có thể trực tiếp đến tìm tôi.”
Những gì anh nói, Thượng Quan Chinh một chữ cũng không nghe được, kinh ngạc hỏi: “Cái gì, Tiểu Ngưng, chồng con? Các người... Kết hôn?!”
“Không không không đúng, chờ một chút, con nói cậu ta tên gì? Cảnh Dật Thần?! Tổng giám đốc tập đoàn Cảnh Thịnh Cảnh Dật Thần?!”
/1680
|