Chương 108: Bệnh của Triệu An An.
Triệu An An đưa tay lau nước mắt cho cô, lúc này mới phát hiện, Thượng Quan Ngưng đã đổi kiểu tóc: “Cậu chỉ nói tôi, tóc cậu đâu? Mái tóc dài như vậy đẹp đẽ như vậy sao cậu có thể cắt bỏ, mau đem tóc dài trả lại cho tôi!”
“Ơ kìa, không đúng không đúng!” Triệu An An vỗ vỗ cái đầu trọc của mình, hổn hển mà nói: “Tôi đúng là dông dài, còn chưa có hỏi tại sao cậu đến đây cùng anh tôi vậy? Chuyện tôi bị bệnh, anh ấy trước giờ không nói với bất kì ai, càng không dẫn ai tới! Nhanh chóng khai báo!”
Thượng Quan Ngưng thấy cô đã vui tươi lạc quan như cũ, nhìn qua tâm trạng rất tốt, không còn khổ sở như lúc nãy.
Bây giờ cô ấy nói, Thượng Quan Ngưng hơi bối rối: “Vẫn là cảm ơn cậu...”
“Cảm ơn tôi?!”
“Ah... chúng tôi... kết hôn.”
Triệu An An sửng sốt, nhưng ngay sau đó thét chói tai: “Kết hôn?! Cậu gả cho anh họ?!”
Thượng Quan Ngưng gật gật đầu, nở ra nụ cười hạnh phúc: “Ừm, gả cho anh ấy rồi.”
“Khi nào chuyện này lại xảy ra? Tại sao ngay cả một tiếng gió tôi cũng không nghe thấy, Tiểu Ngưng, cậu che dấu quá kĩ đấy!”
Vẻ mặt Triệu An An hết sức xấu xa, nhưng nổ lực đó chỉ xảy ra trong một khoảnh khắc, cô không thể kéo dài, cười lên ha hả.
“Ha ha, tôi đã nói sao nào, nước phù sa không lưu ruộng người ngoài, cậu thật sự trở thành chị dâu của tôi rồi! Tôi thật sự rất vui, cuối cùng cũng có người chịu cưới anh trai tôi, anh ấy luôn bị mọi người đồn là đồng tính và không có năng lực đấy, tôi còn tưởng anh họ...”
Cô không được đắc ý lâu lắm, nói cũng chưa xong, đã bị một âm thanh lạnh lùng cắt đứt.
“Triệu An An, mái tóc em cũng đã rơi sạch rồi mà còn có thể nói như vậy, có phải cũng muốn hàm răng rơi sạch luôn em mới chịu im lặng?”
Vừa nghe được giọng nói này, tiếng cười nhạo của Triệu An An nhanh chóng biến thành âm thanh lấy lòng, cùng với ngữ điệu ngọt ngào không thuận tai hét lên: “Anh – anh tốt nhất! Em vẫn luôn sùng bái anh, chẳng lẽ anh không biết sao?”
Cảnh Dật Thần căn bản không để ý đến cô, chỉ giới thiệu những người bên cạnh cho Thượng Quan Ngưng.
“A Ngưng, đây là dì nhỏ, mẹ An An.”
Thượng Quan Ngưng vội vàng đứng dậy chào hỏi: “Dì nhỏ, người khỏe chứ, con là Thượng Quan Ngưng.”
Triệu Chiêu cũng vừa mới nghe Cảnh Dật Thần nói anh đã kết hôn, bà hơn hai tháng qua vẫn luôn ở Đức chăm sóc Triệu An An điều trị, trong lúc đó rất ít khi liên lạc với Cảnh Dật Thần, mà cũng vì chị bà Triệu Tình, nguyên nhân cái chết của mẹ Cảnh Dật Thần, bà luôn không thích gia đình Cảnh Trung Tu, cho nên cũng không nghe ông ấy nói chuyện kết hôn.
Kể từ khi chị gái qua đời, Triệu Chiêu vẫn luôn thay thế chị gái chăm sóc đứa con duy nhất Cảnh Dật Thần, bà xem anh giống con trai của mình, mắt thấy đứa cháu trai đã hơn ba mươi tuổi rồi mà bên cạnh cũng không có một người phụ nữ, cả người như kiến bò trên chảo nóng, mỗi ngày ở khắp nơi tìm kiếm đối tượng cho anh, nên lúc mới nghe Triệu An An giới thiệu người thích hợp cho Cảnh Dật Thần, bà lập tức cho con gái mười vạn đồng tiền tiêu vặt.
Không nghĩ đến con gái không đáng tin cậy lại có lúc đáng tin cậy! Hai người thực sự thành!
Bà trước kia từng nghe Triệu An An nhiều lần nói về Thượng Quan Ngưng, hôm nay nhìn thấy người thật, bà vui vẻ nở nụ cười, vốn dĩ con gái vì bệnh tình mà gương mặt có chút tái nhợt, giờ phút này tất cả đều là nụ cười.
“Ôi, cô bé, dì có thể được nhìn thấy con! An An ngày ngày nhắc đến con, không nghĩ rằng chúng thành người một nhà, thật sự là tuyệt vời! Chị gái dì trên trời có linh thiêng nếu biết mình có con dâu tốt như vậy, đã có thể nhắm mắt!”
Bà vừa nói không nhịn được mà khóc.
Không để cho Thượng Quan Ngưng an ủi bà, Triệu An An đã bất mãn nói: “Con nói, mẹ ơi, hai người bọn họ là đến thăm con, mẹ có thể nói gì vui vẻ chút không, cậu ấy mới khóc xong, đôi mắt cũng sưng lên giống quả đào rồi, giờ mẹ khóc, một lát có đến bốn quả đào đó, cơm tối cũng không cần ăn nữa, trực tiếp ăn đào là được rồi!”
Triệu Chiêu bị con gái pha trò thoáng cái nở nụ cười, rõ ràng lúc trước ngày nào cũng buồn, chỉ chớp mắt lại vui vẻ lôi kéo Thượng Quan Ngưng hỏi đông hỏi tây, tâm trạng chuyển biến cực kì nhanh, không chút nào chịu ảnh hưởng mới vừa rồi.
Thượng Quan Ngưng rốt cuộc cũng biết, tại sao tính cách Triệu An An vui vẻ như vậy rồi, hóa ra tất cả đều là di truyền gien vui vẻ từ mẹ cô ấy.
Cơ thể Triệu An An đặc biệt không tốt, mặc dù tâm trạng cô rất tốt, nhưng có thể chết bất cứ lúc nào.
Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An trò chuyện một lúc, liền nhanh chóng để cô nghỉ ngơi thật tốt, nói với cô buổi tối sẽ đến thăm, sau đó đi theo Cảnh Dật Thần ra khỏi bệnh viện, hai người đàn ông tóc vàng mắt xanh lại đến đón họ, đưa bọn họ tới khách sạn.
Về khách sạn, Thượng Quan Ngưng mới có chút tức giận hỏi Cảnh Dật Thần: “Tại sao cô ấy bệnh anh không nói cho em biết?”
Cảnh Dật Thần có chút bất đắc dĩ cười khổ, anh biết cả đoạn đường Thượng Quan Ngưng không để ý anh, khẳng định là tức giận.
Anh nắm lấy tay Thượng Quan Ngưng, kéo cô vào trong ngực mình, thì thầm: “Đây là ý của An An, cô ấy không muốn người khác biết bản thân bị bệnh, hơn nữa rất không muốn để cho em biết cô ấy bệnh nghiêm trọng như thế.”
Mặc dù Thượng Quan Ngưng có chút tức giận anh không chịu nói thật mọi chuyện, nhưng cô biết lúc này không phải là thời điểm tức giận, có chút lo lắng hỏi: “Rốt cuộc cô ấy bị bệnh gì? Tại sao...”
Tại sao còn phải điều trị bằng hóa chất?
Cô không muốn nghe đến cái tên kia làm người ta sợ hãi, nhưng mà Cảnh Dật Thần đã phun ra mấy chữ làm cô cảm thấy sụp đổ.
“Ung thư, ung thư cổ tử cung.”
Trước mắt Thượng Quan Ngưng tối sầm, cảm thấy sức lực cả người bị rút cạn sạch sẽ.
Làm sao lại như vậy?!
Cô ấy còn trẻ và tràn đầy năng lượng, như thế nào lại bị ung thư cổ tử cung? Bệnh này không phải tập trung đa số vào phụ nữ trung niên ư?
Cảnh Dật Thần ôm lấy cô, kéo cô đến ngồi trên ghế sofa.
“Em đừng sợ, tình trạng của cô ấy đã được kiểm soát, sau hơn hai tháng trị liệu bằng hóa chất, trước mắt trong cơ thể đã không còn tế bào ung thư, bác sĩ nói chỉ cần được kiểm tra định kì, dựa vào chương trình trị liệu của bệnh viện, sẽ không có việc gì.”
Thượng Quan Ngưng nghe vậy ngước đôi mắt đỏ lên, tràn đầy mong chờ mà nói: “Có thật không? Anh không có gạt em? Lần này anh nói đúng sự thật sao?”
Cảnh Dật Thần gật đầu, nghiêm túc nói: “Thật sự, cô ấy bị bệnh, thật ra thì mấy năm trước, bởi vì cô ấy đi bệnh viện phá thai nên mới phát hiện.”
“Cái gì?!” Thượng bị shock, Triệu An An đã phá thai?! Làm sao lại như vậy?
Cảnh Dật Thần biết cô trong một thời gian ngắn khó có thể chấp nhận được tin tức làm người khác đau lòng này, nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng cô.
“Ừm, An An đã phá thai, có điều, cũng vì lần phá thai đó, mới phát hiện cô mắc phải bệnh ung thư cổ tử cung, khi đó phát hiện vô cùng sớm, vì vậy sau khi điều trị, cô ấy đã hồi phục hoàn toàn. Chỉ là mỗi năm cô ấy sẽ trở lại Đức một lần làm kiểm tra, ngăn chặn tái phát. Tháng mười hai âm lịch năm ngoái, cô ấy được chuẩn đoán là bị tái phát, vì vậy vẫn ở đây điều trị.
“Tương lai nó sẽ không một lần nữa...”
Thượng Quan Ngưng ngập ngừng, cô không muốn nói ra hai chữ “Tái phát”, vì sợ sẽ không may mắn.
Cảnh Dật Thần lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Rất khó nói, có khả năng tái diễn, có thể được chữa lành, từ nay về sau không hề có vấn đề. Nhưng...”
/1680
|