Chương 168: Phá đám cưới (1).
Lúc này đây, đã có không ít khách khứa đều biết người mới đến, nhìn thấy cảnh tượng này, hai chân như mềm nhũn ra, hoảng loạn khe khẽ nói nhỏ.
Lần trước trong tiệc đính hôn của Tạ Trác Quân và Thượng Quan Nhu Tuyết, chính là người phụ nữ này xuất hiện, khiến toàn bộ buổi tiệc đính hôn quấy rối cho hỏng bét, hơn nữa có một người đàn ông còn kinh khủng hơn cả cô ta, không thèm quan tâm đến tính mạng của tất cả mọi người, chĩa súng vào đầu những người đó, dọa mọi người sợ đến phải rời khỏi buổi tiệc.
Làm sao cô ta lại đến một lần nữa!
Hai người này kết hôn có gây ra thù hận gì lớn lao, để loại vô lễ vô phép như vậy đến quấy rối tiệc đính hôn, rồi cả lễ kết hôn!
Thượng Quan Chinh ngồi trước Dương Văn Xu giận dữ cùng nhau đứng dậy, trong ánh mắt bọn họ gần như có thể phun ra lửa!
Gương mặt hồng hào của Thượng Quan Nhu Tuyết trong phút chốc trắng bệch, tuy rằng là cô ta bảo Tạ Trác Quân gửi thiệp mời cho Thượng Quan Ngưng, nhưng không hề ngờ Thượng Quan Ngưng đã chờ đợi nhiều năm như vậy phá hư buổi hôn lễ này!
Hi vọng Cảnh Dật Nhiên không khiến cô thất vọng, có thể tận dụng lợi thế của đám cưới, bắt Thượng Quan Ngưng!
Nếu không hôn lễ cô ta nửa đường bị gián đoạn, cơn giận này cô ta có nuốt cũng không trôi!
Mà điều khiến Thượng Quan Nhu Tuyết tức đến nghiến răng nghiến lợi, trái tim đau như bị dao cứa qua, là Tạ Trác Quân nhìn thấy Thượng Quan Ngưng xuất hiện, vậy mà trên mặt lộ ra ý cười!
Người cùng hắn kết hôn hôm nay là Thượng Quan Nhu Tuyết, không phải Thượng Quan Ngưng, bị cô cắt đứt lời tuyên thệ, thế mà hắn còn có thể cười được!
Móng tay Thượng Quan Nhu Tuyết véo thật sâu vào thịt, kìm nén không nói ra một chữ.
Cô ta là cô dâu, đám cưới bị gián đoạn, chỉ cần bày ra bộ mặt oan ức thương tâm là được, việc còn lại, tự nhiên sẽ có người đi làm.
Ồ, quá chính xác, thời điểm tiếp theo, giọng nói Thượng Quan Chinh phẫn nộ vang lên khắp căn phòng: “Thượng Quan Ngưng, mày ngay lập tức đi ra cho tao, nơi này không chào đón mày! Bảo an đâu, đưa nó ra ngoài, hôn lễ tiếp tục!”
Ông ta không thể để Thượng Quan Ngưng trước mặt nhiều người như vậy làm ông ta mất mặt, càng không thể chấp nhận buổi hôn lễ này bị phá hư, nếu mất đi sự trợ giúp từ Tạ gia, công việc của ông ta sẽ rất khó giữ lại!
Thượng Quan Ngưng giống như không nghe thấy bất cứ điều gì, mang theo vệ sĩ, tựa hồ như đang dạo trong vườn hoa ung dung đi vào.
“Cha không cần gọi người nữa đâu, tất cả bọn họ đều bị tôi xử lí hết rồi! Và tôi cũng sẽ không đi, em gái tôi kết hôn, sao lại có thể không có tôi được nhỉ?”
Rõ ràng trên mặt Thượng Quan Ngưng ngập tràn ý cười, nhưng giọng nói lại cực kì lạnh lẽo.
Tất cả khách khứa đều không biết đến cô, bởi vì cách xưng hô của cô mà ngây dại!
Đây là con gai Thượng Quan Chinh? Chị gái Thượng Quan Nhu Tuyết? Tại sao lại chưa hề nghe đến tên cô, tại sao lại nhẫn tâm phá hư hôn lễ của em gái mình?
Thượng Quan Chinh tức đến mức thiếu chút nữa là ngất xỉu, hai vợ chồng Tạ thị ngồi bên cạnh ông ta sắc mặt đều vô cùng khó coi, bọn họ dường như không nghĩ tới, Thượng Quan Ngưng sẽ quấy rối hôn lễ!
Để đảm bảo đám cưới được tiến hành trôi chảy, bọn họ đã bỏ ra một số tiền lơn thuê đến vài chục nhân viên an ninh từ công ty Bảo An, kết quả lại không ngăn cản được Thượng Quan Ngưng!
Mọi người đều không biết Thượng Quan Ngưng kết hôn với người thừa kế Cảnh gia, tổng giám đốc tập đoàn Cảnh Thịnh Cảnh Dật Thần, Thượng Quan Chinh chưa nói chuyện này với người trong nhà, đối với người nhà Tạ gia lại càng không, bởi vì Cảnh Dật Thần uy hiếp, đe dọa, khiến ông ta cảm thấy nhục không thể tả, một khi Tạ Đông Phong biết ông ta đắc tội với Cảnh Dật Thần, ngay lập tức sẽ ngoắc mông phủi sạch mọi quan hệ, thậm chí sẽ không để cho cho Tạ Trác Quân cưới Thượng Quan Nhu Tuyết!
Thế lực của nhà Cảnh thật sự khổng lồ, Tạ gia chắc chắn sẽ không dám gây mất lòng, ngay cả gia tộc Quý gia đang hưng thịnh trong thành phố A, cũng không dễ dàng trêu chọc nhà họ Cảnh.
Bởi vì thế lực Cảnh gia hoàn toàn không đơn giản để thăm dò, mặc dù bên ngoài chỉ là một tập đoàn Cảnh Thịnh cực kì to lớn, nhưng trên thực tế có rất nhiều chi nhánh phức tạp, bọn họ đã sớm đầu tư trên tất cả các khía cạnh, trong đó có dược phẩm y tế, xây dựng đô thị, hệ thống tài chính, công an và các lực lượng cảnh sát hay là *** trên hầu hết các lĩnh vực!...
Xúc tu của Cảnh gia từ vài thập niên trước đã sớm thâm nhập vào các tầng lớp xã hội, mỗi ngõ ngách mỗi phương diện, vì vậy không ai dám tùy tiện động chạm vào con quái vật khổng lồ này.
Người thừa kế mới của Cảnh gia Cảnh Dật Thần, là một chiếc chìa khóa bí ẩn, hầu như không ai biết đến diện mạo thật của anh, nhưng tiếng tăm anh như một huyền thoại được lưu truyền trong thành phố, thậm chí có người còn xem anh là tín ngưỡng là thần linh.
Người biết rõ tình hình bên trong, chính là anh buộc Quý Mẫn Du từ chức Thị trưởng thành phố A, dẫn đến con đường thăng quan tiến chức của bà ta bỗng chốc hóa thành mây gió, hơn nữa không tốn chút sức lực nào cướp mấy trăm vạn(*) từ tập đoàn Quý thị, khiến cho giá cổ phiếu tập đoàn Quý thị chỉ trong một giây bị rớt xuống thê thảm.
(*) Chỗ này thật ra lúc trước mình edit là hàng chục tỷ = mấy trăm vạn, “hàng chục tỷ” nghe thuần Việt hơn, nhưng “mấy trăm vạn” nghe ra TQ hơn, giờ mình sẽ dùng số tiền theo ngôn ngữ TQ nhé.
Nếu như mọi người biết thái độ Cảnh Dật Thần đối với ông ta, tất cả bọn họ sẽ nhanh chóng tránh xa ông ta!
Ngay cả khi nói anh là con rể ông cũng vô dụng, bởi vì tất cả mọi người đã thấy, con gái Thượng Quan Ngưng gần như đã chẳng còn mối quan hệ gì với ông ta, hơn nữa còn nhiều lần mang đến rắc rối!
Thượng Quan Chinh e dè thế lực của Cảnh Dật Thần và sự ủng hộ(*) của anh dành cho cô, trong lòng bừng bừng tức giận, nhưng cố gắng kìm nén không thể nói lung tung.
(*) Cụm từ “ủng hộ” là mình dịch dựa trên chữ Giản thể, chữ Trung Phồn thể thật ra là “sủng nịnh” trong trường hợp này mình thấy “ủng hộ” hợp văn phong hơn “sủng nịnh.”
Ông ta lo sợ nếu bản thân lỡ miệng nói nhiều lời, chọc giận Cảnh Dật Thần, thì cái chức Phó thị trưởng đang bấp bênh của ông ta, cũng sẽ ngay lập tức trôi dạt bờ sông!
Dương Văn Xu thì chẳng hề có nhiều e dè như vậy, bà đối với Thượng Quan Ngưng hận chỉ không thể rọc xương cô ra luôn mà thôi, thời điểm này thấy cô đến phá hỏng hôn lễ của con gái, cả người đã hoàn toàn mất khống chế, la hét chạy đến trước mặt Thượng Quan Ngưng, từ trên người móc ra một con dao, nhằm thẳng mặt cô để rạch!
Con dao này và vật tùy thân Dương Văn Xu thường xuyên mang bên người, kể từ khi làn da mà bà ta vẫn luôn tự hào bị Thượng Quan Ngưng phá hủy, đầu óc trở nên cố chấp lòng dạ ác độc, trái tim bà ta đã quá mức đen tối, hoàn toàn không thể che dấu.
Hiện tại Thượng Quan Chinh không còn quan tâm đến bà ta, nếu không phải vì ông ta sĩ diện, sợ ly hôn sẽ có ảnh hưởng không tốt đến cán bộ nhà nước, thì đã sớm ly hôn với Dương Văn Xu!
Ông ta nhìn Dương Văn Xu cầm con dao nhỏ nhằm vào mặt Thượng Quan Ngưng mà lao đến, đột nhiên cả người đổ ra một tầng mồ hôi lạnh, nếu Thượng Quan Ngưng xảy ra bất cứ chuyện gì, ngày hôm nay tất cả bọn họ sẽ chết chắc!
Thật may mắn, tất cả những vệ sĩ xung quanh Thượng Quan Ngưng đều thủ thuật giỏi giang, ngăn cản Dương Văn Xu dễ như trở bàn tay.
Trong căn phòng yên tĩnh không một âm thanh, chỉ duy nhất tiếng xương bị bẻ gãy vang lên thật nhứt tai, đi đôi sau đó là tiếng Dương Văn Xu hét lên, cánh tay bà ta đã được bẻ gãy, lưỡi dao vô cùng sắc bén bị bà ta nắm chặt đâm vào cánh tay, đột nhiên chảy ra rất nhiều máu.
Cuối cùng Thượng Quan Nhu Tuyết cũng không còn quan tâm đến bộ dáng ấm ức thương tâm đang khoác lên người nữa, thê lương gọi một tiếng “Mẹ”, vội vã chạy đến bên Dương Văn Xu, vừa đau lòng vừa phẫn nộ ôm lấy bà ta khóc lớn: “Mẹ, me không sao chứ? Con nhanh chóng đưa mẹ đến bệnh viện, mẹ đừng làm con sợ!”
“Chị, sao chị có thể tàn nhẫn như vậy! Mẹ là người đã nuôi chị lớn, chị lại báo ơn như vậy sao? Chị phá hư hôn lễ của tôi còn chưa tính, nhưng chị không nên làm tổn thương mẹ tôi! Chị làm tôi thật sự thất vọng!”
Thượng Quan Nhu Tuyết ngụy trang trong nhiều năm, đây là lần đầu tiên trước mặt mọi người để lộ ra hận ý, thế nhưng lí do lần này để cô ta có thể căm ghét vừa hay rất đúng, bởi vì Thượng Quan Ngưng làm mẹ cô ta bị thương, cô ta hận là điều hiển nhiên!
Thượng Quan Ngưng từ trên cao nhìn xuống cô ta, ánh nắng đầu hạ nhẹ nhàng đậu trên gương mặt lạnh lẽo của cô, rõ ràng là ấm áp, nhưng dường như không có một chút dấu vết của nhiệt độ.
/1680
|