Hào Môn Màu Đen: Gả Nhầm Ông Trùm Máu Lạnh

Chương 82 - Chương 82

/192


Edit : Sóc Là Ta

Úy Hải Lam tiến dần về phía trước một bước.

Với khói mù loạn bên trong, cô nhìn thấy Úy Mặc Doanh để trần thân thể tựa sát vào người anh, còn anh lại choàng tay quanh bả vai cô.

Thân thể trắng như tuyết, da thịt nhẵn nhụi căng mịn, tung tăng bật lên bật xuống khiến người khác mê đắm. Cô chỉ để lộ nửa thân thể của mình trên mặt nước, đôi nhũ hoa ngọc ngà yêu kiều, êm dịu đầy đặn, rắn chắc kiên cường, không có nửa phần rủ xuống. Cô như biểu thị cho một người phụ nữ đầy đủ kiêu ngạo. Tóc đã bị hơi nóng làm ẩm ướt, gò má nóng bừng ngổn ngang như dán vào ngực của người kia càng làm nổi bật thêm một mảnh tình màu đỏ. Lúc này càng nhìn cô càng thêm kiều mị cảm động.

Mà người đàn ông kia, hai tay tùy ý khoát lên mép bể bơi tựa như chim ưng oai hùng đang giương cánh bay lượn giữa bầu trời bao la rộng lớn, tư thế này vĩnh viễn là liều lĩnh và thô bạo như vậy. Đầu chim ưng rất rộng, từ chiếc cổ oai phong đến lồng ngực mạnh mẽ càng làm nổi rõ từng đường nét hoàn mỹ trên người anh. Anh tựa hồ như đang ngủ, hai mắt khép chặt, lông mi che khuất dày đặc như vẽ ra chiếc hình quạt bóng tối. Mái tóc đen nhánh như mực tàu buông xuống khiến lòng người ta thỉnh thoảng kinh hoàng, luôn cảm thấy anh sẽ mở mắt ra vào bất cứ lúc nào, như đôi mắt chim ưng oai hùng nhưng kiêu ngạo khóa chặt con mồi đang muốn trốn chạy trên mặt đất, dùng thời cơ tốt nhất để bắt được con mồi trong tay.

Không phải nói bỏ đồ ở đó và đi ra ngoài sao? Úy Mặc Doanh hết sức nhỏ giọng, giọng điệu hiển nhiên có một tia không còn kiên nhẫn nhưng vẫn cố gắng khắc chế tâm tình, tựa hồ như không muốn phá hoại bầu không khí an nhàn như thế này. Cô cũng chẳng thèm quay đầu lại, vẫn tiếp tục động tác đè ép của mình.

Úy Hải Lam vẫn ngơ ngẩn đứng đó bởi vì cô thật sự không kịp chuẩn bị để nhìn thấy tình cảnh như thế này.

Không nghe tiếng đối phương đáp lại, lại không nghe thấy tiếng bước chân rời đi, rốt cuộc Úy Mặc Doanh không vui quay đầu chất vấn: Sao vậy? Lẽ nào nghe không hiểu...

Cô chỉ nói đến một nửa, ánh mắt chớp chớp nhìn người kia. Lúc đầu trong ánh mắt né qua tia ngạc nhiên kinh ngạc lẫn cuống quít, khuôn mặt trắng bệch trở nên đỏ bừng. Đôi môi đang mở ra chưa kịp nói gì đã vội vã khép lại, lập tức mạnh mẽ cắn vào nhau, cảm giác xấu hổ tràn ngập trong lồng ngực cô.

Úy Hải Lam chỉ nhìn cô như thế, một mặt trầm tĩnh nghiêm túc, đôi mi thanh tú bỗng nhiên khẽ nhíu, ánh mắt kia gánh chịu sâu sắc bất mãn cùng phẫn nộ, lại như cuồn cuộn muốn dìm tất cả mọi thứ về phía cô ta, như mũi tên nhọn muốn đâm sâu vào cô ta một lần. Thế nhưng giờ phút này cô cũng tuyệt không dễ dàng để lộ tâm tình mình đối với Úy Mặc Doanh, che giấu tài tình đến nỗi Uý Mặc Doanh chỉ cho rằng cô bởi vì nhìn thấy mình cùng với anh ta nên trong lòng căm ghét không vui.

Nghĩ vậy khoé miệng Úy Mặc Doanh vung lên một nụ cười hướng về gần lồng ngực của anh ta, cánh tay mịn màng như mỡ đông choàng qua chiếc eo cường tráng của anh, đôi nhũ hoa cố ý ma sát vào thân thể anh. Đến một thời khắc nào đó cũng muốn gây nên dục vọng nam tính trong người anh. Cô cười duyên dáng không nóng không lạnh nói: Hóa ra là em gái, thực sự là trùng hợp đây, em cũng đến đây hưởng thụ sao?

Chỉ một câu nói cũng lập tức đổi khách làm chủ, không chút nào nhượng bộ.

Đi ra ngoài! Úy Hải Lam quát lớn với giọng điệu ra lệnh.

Lúc này Úy Mặc Doanh cũng nổi giận, phần không cam lòng kia bốc lên như một đám lửa hừng hực, hừng hực thiêu trong lồng ngực như muốn cùng cô đấu đến cùng.

Người nên đi ra ngoài là em chứ? Úy Mặc Doanh đem đầu dựa vào lồng ngực anh, bày ra tư thái xinh đẹp hướng về phía cô mỉm cười cảm thán Em gái, em thật là người không biết điều, không biết lớn nhỏ. Bây giờ còn không mau đi ra ngoài, đừng quấy nhiễu Lôi tiên sinh.

Con ngươi Úy Hải Lam căng thẳng, giọng nữ lạnh lùng lại vang lên lần thứ hai: Đi ra ngoài! Đừng để tôi nói lần thứ ba.

Người đàn ông kia đang nhắm mắt dưỡng thần không nhanh không chậm mở mắt ra, anh rốt cục mở miệng làm như mình vừa tỉnh ngủ bởi giọng nói của cô với giọng khàn khàn trầm thấp: Úy, em đến rồi.

Úy Hải Lam ngưng mắt đối diện nhìn anh, cặp con ngươi đen nhánh nhìn mông lung không rõ nhưng sóng mắt ngầm ý cười khiến cô biết rõ đây cũng chính là màn kịch mà anh ta đã tỉ mỉ sắp xếp. Mọi tấn bi kịch diễn ra mà anh chính là khán giả, nhàn hạ thoải mái như vậy, chỉ đáng thương cho Úy Mặc Doanh, chính mình là con hát diễn trò mà không hay biết.

Lôi tiên sinh, em hai nhà em cũng không lễ phép, em lập tức bảo cô ấy đi khỏi đây để anh tiếp tục nghỉ ngơi. Úy Mặc Doanh nhu thuận nói.

Lôi Thiệu Hành lại nhìn xuống bể bơi cũng xa xôi cười nói Đợi lâu như vậy rồi, cuối cùng em cũng đã đến rồi.

Lần này lại đến phiên Úy Mặc Doanh che đậy, đôi mắt đẹp trợn tròn hoàn toàn không thể hiểu rõ ràng tình hình đang diễn ra trước mắt.

Lôi Thiệu Hành cũng tàn nhẫn không ngại đẩy người phụ nữ bên cạnh mình ra xa, Úy Mặc Doanh vốn đang thất thần, chỉ cảm thấy lồng ngực bên cạnh mình chợt rơi vào khoảng không. Tiếng nước chảy xuôi ào ào đánh tới, nước lại theo cổ tay anh giơ lên rỏ từng giọt xuống theo từng cái anh vẫy tay gọi cô. Ánh mắt anh quyến rũ hướng về cô, ra hiệu cô bước đến gần.

Thế nhưng Úy Hải Lam cũng không nhúc nhích, cứ như thế đứng nhìn anh.

Lễ Giáng Sinh không có thời gian đi cùng em cũng là do anh quá bận, có vậy thôi mà em cũng nổi cáu. Em xem chị em cũng ở đây




/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status