Editor: Nam Cung Tử Uyển
Giản Mạt vừa nghe Tô Quân Ly có việc bận, cũng không tiếp tục cùng anh nói chuyện phiếm nữa, sau đó liền cúp điện thoại.
Tô Quân Ly nghe trong điện thoại có tiếng "Đô đô đô" cắt đứt, mới chậm rãi để điện thoại di dộng xuống, nhìn Lương Siêng đã ngồi xuống ở dối diện.
Có chút ngoài ý muốn, vành nón hạ xuống có thể rõ ràng nhìn thấy miếng băng gạc ở trên trán có một chút vết máu tràn ra.
Tô gia phía Bắc ở Lạc Thành có thế lực khá lớn, mặc dù là gia tộc bên mảng nghệ thuật văn hóa, cũng không đại biểu rằng bối cảnh của Tô gia thực sự đơn thuần không có một chút tì vết.......
Lúc nhìn thấy vết thương trên trán của Lương Siêu, anh đại thể có thể đoán được đó là kiệt tác của ai.
Tô Quân Ly đem một phần túi văn kiện đẩy lên, "Ký đi, tôi đưa chi phiếu cho anh."
Lương Siêu không cử động, chỉ là khóe miệng nâng lên một mạt cười lạnh, lập tức lấy điện thoại di động ra, phát lên đoạn video ngắn liền đưa cho Tô Quân Ly, "Tô tiên sinh không bằng xem trước đoạn video này....... Sau đó chúng ta lại tiếp tục nói giá."
Tô Quân Ly chỉ nhẹ liếc mắt nhìn qua đoạn video ghi lại cảnh tai nạn xe đêm hôm đó, anh lạnh lùng khẽ hừ một tiếng, "Dã nghe nói qua Sở Tử Tiêu chưa?"
Lương Siêu nhíu mày, không biết Tô Quân Ly vì sao lại nhắc tới hắn.
"Anh cho rằng, tình huống này đưa đến cho Sở luật sư, nếu như lên tòa án, chuyện của mấy người sẽ thắng được mấy phần trăm?" Thanh âm của Tô Quân Ly từ đầu đến cuối đều dửng dưng.
Lương Siêu mím môi, có chút kinh ngạc, "Anh có ý gì?"
"Ý tứ ở trên mặt chữ!" Tô Quân Ly lạnh lùng mở miệng, "Bất kể các anh náo đến tòa án, hay là lén giải quyết......... Các anh, đều không có tư cách nói đến điều kiện." Thanh âm của anh càng phát ra lại càng lạnh lùng, cầm di động lên, ngay trước mặt Lương Siêu ung dung đập vỡ, thậm chí, trực tiếp đem thẻ nhớ bẻ nát.
Lương Siêu cũng không có để ý nhiều, vẻ mặt cười gian nói: "Tô tiên sinh, anh không nghĩ đến là video này còn có sao lưu hay sao??"
Tô Quân Ly chỉ là cười, rất thanh đạm, lộ ra vẻ ưu nhã....... Anh cao thủ tâm lý học, lúc này tâm tính của Lương Siêu đã bị nhiễu loạn, anh chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
"Cơ hội cuối cùng tôi đã cho anh, đáng tiếc......" Tô Quân Ly cười lạnh, "....... Anh lại vứt bỏ!" Dứt lời, anh đem túi văn kiện thu hồi lại, lập tức đứng dậy muốn đi ra ngoài.
Lương Siêu có chút luống cuống, "Tô tiên sinh không sợ tôi đem video giao cho đồn cảnh sát hay sao?" Thanh âm của hắn lộ ra vẻ uy hiếp, "Anh hẳn nên hiểu rõ, video này ghi chép rất rõ ràng việc Giản tiểu thư lái xe đụng phải người của chúng tôi."
Tô Quân Ly ngừng bước chân, cố ý dừng lại vài giây khiến tâm lý của Lương Siêu sinh ra cảm giác áp bức, sau đó hơi xoay người, đáy mắt âm u, lạnh lẽo, lên tiếng nói: "Nếu như....... Anh có đoạn video có lời." Anh cười lạnh một tiếng, không dừng lại một giây nào, cười một tiếng lạnh lùng sau đó rời đi.
Sáng sớm hôm nay, Tiêu Cảnh liền gọi điện thoại cho anh, nói là lúc điều tra chuyện này mới biết đêm đó người đưa Giản Mạt đi bệnh viện là anh.......
Nhắc tới sự việc bị uy hiếp lần này, Tiêu Cảnh gọi điện thoại cho anh, mục đích cũng là việc này......... Rất đơn giản, hắn chỉ nói chuyện này Cố Bắc Thần sẽ xử lý.
Suy nghĩ của Cố Bắc Thần là gì, anh cũng không rõ lắm, thế nhưng, anh nhìn ra được chuyện này khiến cho hắn ta rất để bụng....... Ít nhất, suy nghĩ đầu tiên đều liên qua đến cảm nhận của Giản Mạt.
Anh đến đi đến cuộc hẹn này cũng chỉ là muốn giữ lời hứa, anh nghĩ...... Chỉ cần Lương Siêu chấp nhận tiếp thu nội dung của bản hợp đồng, thì có thể dàn xếp ổn thỏa, anh không để ý Cố Bắc Thần cũng đã có hành động dưới tình huống này đã cho hắn ta chi phiếu năm vạn.
Đáng tiếc, con người có tính tham dục là vô cùng lớn!
Cùng lúc đó, Giản Hành cũng đã phát hiện di động của hắn có cái gì đó không đúng, lúc trước bên trong điện thoại có một video mở không ra...... Hắn lại đến mở máy vi tính, nhưng đoạn video lại xuất hiện mật mã đang chạy loạn, ngay sau đó cũng không thể mở ra xem được.
Lúc đầu hắn cũng chỉ yên lặng không có suy nghĩ gì, thế nhưng, mấy video tồn trữ trong điện thoại sau đó cũng đều xuất hiện tình huống như vậy....... Nếu như lúc này hắn còn chưa có phát hiện chuyện gì, đó mới là kỳ quái.
Tâm đột nhiên rét lạnh, Giản Hành vội vàng tìm nhân viên IT chuyên nghiệp đến kiểm tra máy vi tính, phát hiện máy tính đã bị trúng mã độc....... Chỉ cần dùng qua địa chỉ IP này để lên mạng thì các thiết bị điện tử đều sẽ bị như vậy.
"Shit!" Giản Hành tức giận đến phát điên, miệng quát mắng, "Không có cách nào khôi phục sao?"
Nhân viên IT lắc đầu, "Đối phương là cao thủ trình tự, hẳn là một nhân vật hacker nào đó......." Nói xong, hắn ta nghi hoặc nhìn Giản Hành, "Dạng tư liệu gì mà lại cần có một người lợi hại như vậy nhúng tay vào?"
Giản Hành tự nhiên không cho hắn ta nói hết câu, đuổi người đi, sau đó hắn vội vàng gọi điện thoại cho Lương Siêu, lại nghe được đoạn video đó đã bị Tô Quân Ly phá hủy, sắc mặt lạnh lẽo, tức giận đem di động trên tay ném đi.
Tầng cao nhất của tập đoàn Đế Hoàng.
Tiêu Cảnh đem sự việc của Giản Hành đi xử lý, sau đó gõ cửa phòng làm việc của Cố Bắc Thần.
"Tiến vào." Cố Bắc Thần lãnh đạm mở miệng, ngón tay thon dài tự do để ở trên bàn gõ rất nhanh, trên màn hình là giao dịch chứng khoán thị trường, từng đường nét màu hồng lục theo động tác đánh bàn phím của hắn hơi biến động.
Tiêu Cảnh đẩy cửa đi đến, "Thần thiếu, cũng đã xử lý tốt......."
Cố Bắc Thần không mở miệng, chỉ híp đôi mắt tinh anh, sâu hút nhìn biểu đồ giao dịch thị trường chứng khoán..... Phải đợi khoảng chừng một phút đồng hồ sau, mới hạ tay ấn enter.
"Người đứng sau lưng Lương Siêu là ai?" Cố Bắc Thần lành lạnh hỏi, khuôn mặt lạnh lùng giống như tranh vẽ không có nửa điểm biến chuyển.
"Giản Hành!" Lúc Tiêu Cảnh phun ra cái tên này có chút nhướn mày, "Là anh trai của Giản tiểu thư."
Đôi mắt như chim ưng của Cố Bắc Thần lập tức trở nên sắc bén, mực đồng sâu thẳm nhìn Tiêu Cảnh, thấy trong lòng hắn có chút sợ hãi.......
"Thần thiếu." Tiêu Cảnh có chút do dự không biết có nên nói hay không, "Cái kia..." Hắn hình như có một chút khó xử.
Đáy mắt sắc bén của Cố Bắc Thần lướt qua Tiêu Cảnh, "Chờ tôi mời cậu nói nữa hay sao?"
Tiêu Cảnh vừa nghe, vội vàng lắc đầu...... Đang đùa hay sao, hắn cũng không phải đang ngại sống quá lâu.
"Thần thiếu, Giản Hành có thể là người hai năm trước tiết lộ dự án thiết kế ngự Cảnh Hồ........." Tiêu Cảnh nói, "Còn chưa điều tra kỹ càng, thế nhưng, hôm nay lúc truy xét người đứng phía sau Lương Siêu, trong lúc vô tình tôi nhìn thấy từ mã độc trong máy vi tính, nhìn thấy có một chút manh mối, sự tình liên quan với chuyện hai năm về trước."
Cố Bắc Thần nghe xong, trong nháy mắt cau lại mày kiếm........
"Mặt khác, tôi có tra xét được." Tiêu Cảnh tiếp tục mở miệng nói, "Lúc trước người phụ trách công trình ngự Cảnh Hồ là bạn trong công ty, gọi là xa đạt, người phụ trách là Giản Triển Phong!"
Cái này, mi tâm của Cố Bắc Thần nhíu càng chặt hơn...
"Giản Triển Phong cùng Giản Mạt có quan hệ gì?" Cố Bắc Thần lạnh giọng hỏi, mặt mày ngả ngớn, đôi mắt đang híp ánh lên vẻ hoảng sợ nhàn nhạt.
Tiêu Cảnh âm thầm nuốt nước bọt, sau đó mới kiên trì nói: "Cha và con gái!"
"......." Mắt Cố Bắc Thần hơi ngưng trọng, không nghĩ đến Giản Mạt và hắn lại có quan hệ từ ban đầu.
"Mặt khác........" Tiêu Cảnh hôm nay hiển nhiên lại cứ nói chuyện ấp a ấp úng, "Hai năm trước, lúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn đêm đó, Giản Mạt cũng ở khách sạn Sofia!"
Đáy mắt Cố Bắc Thần trong nháy mắt u lãnh, thâm thúy, "Nói nhiều như vậy...... Có phải cậu muốn nói cho tôi biết, kỳ thực người con gái lặng lẽ rời đi đêm đó là Giản Mạt hay không?"
Tiêu Cảnh vội vàng lắc đầu, "Thời gian quá ngắn, tôi còn chưa có tra được......" Hắn âm thầm nuốt nước bọt, kiên trì nói, "Chỉ là, Thần thiếu...... Nếu như người đêm đó thật sự là Giản tiểu thư......"
Cố Bắc Thần không trả lời, chỉ là hơi cụp mi mắt, đôi mắt thâm thúy trong lúc mơ hồ lộ ra một trận phức tạp, nói không nên lời....... Mà loại phức tạp này, lộ ra làm cho người ta cảm thấy hàn khí lạnh lẽo.
Đêm đó, hắn bị bác hai hãm hại........ Bị gạt cho uống mê dược, tình huống như vậy, cơ hồ sắp phá hủy hắn!
Nếu như không phải nhờ nữ nhân kia, hắn sợ rằng đã bị phế luôn rồi! Chủ yếu chính là, nếu như không tìm cách giải quyết rất khó thể rơi vào tình trạng vô lực.......
Ngày hôm sau, trên ga giường còn lưu lại một vết đỏ giống như đóa hoa mai nở rộ, khiến hắn phát điên muốn biết nữ nhân kia là ai........ Đáng tiếc, nữ nhân kia giống như biến mất hoàn toàn, tùy ý hắn thế nào điều tra, đều không thể tìm được!
"Tra!" Thanh âm lành lạnh của Cố Bắc Thần tràn ra môi mỏng.
Giản Mạt, nếu như đêm đó thật là em.......
Giản Mạt vừa nghe Tô Quân Ly có việc bận, cũng không tiếp tục cùng anh nói chuyện phiếm nữa, sau đó liền cúp điện thoại.
Tô Quân Ly nghe trong điện thoại có tiếng "Đô đô đô" cắt đứt, mới chậm rãi để điện thoại di dộng xuống, nhìn Lương Siêng đã ngồi xuống ở dối diện.
Có chút ngoài ý muốn, vành nón hạ xuống có thể rõ ràng nhìn thấy miếng băng gạc ở trên trán có một chút vết máu tràn ra.
Tô gia phía Bắc ở Lạc Thành có thế lực khá lớn, mặc dù là gia tộc bên mảng nghệ thuật văn hóa, cũng không đại biểu rằng bối cảnh của Tô gia thực sự đơn thuần không có một chút tì vết.......
Lúc nhìn thấy vết thương trên trán của Lương Siêu, anh đại thể có thể đoán được đó là kiệt tác của ai.
Tô Quân Ly đem một phần túi văn kiện đẩy lên, "Ký đi, tôi đưa chi phiếu cho anh."
Lương Siêu không cử động, chỉ là khóe miệng nâng lên một mạt cười lạnh, lập tức lấy điện thoại di động ra, phát lên đoạn video ngắn liền đưa cho Tô Quân Ly, "Tô tiên sinh không bằng xem trước đoạn video này....... Sau đó chúng ta lại tiếp tục nói giá."
Tô Quân Ly chỉ nhẹ liếc mắt nhìn qua đoạn video ghi lại cảnh tai nạn xe đêm hôm đó, anh lạnh lùng khẽ hừ một tiếng, "Dã nghe nói qua Sở Tử Tiêu chưa?"
Lương Siêu nhíu mày, không biết Tô Quân Ly vì sao lại nhắc tới hắn.
"Anh cho rằng, tình huống này đưa đến cho Sở luật sư, nếu như lên tòa án, chuyện của mấy người sẽ thắng được mấy phần trăm?" Thanh âm của Tô Quân Ly từ đầu đến cuối đều dửng dưng.
Lương Siêu mím môi, có chút kinh ngạc, "Anh có ý gì?"
"Ý tứ ở trên mặt chữ!" Tô Quân Ly lạnh lùng mở miệng, "Bất kể các anh náo đến tòa án, hay là lén giải quyết......... Các anh, đều không có tư cách nói đến điều kiện." Thanh âm của anh càng phát ra lại càng lạnh lùng, cầm di động lên, ngay trước mặt Lương Siêu ung dung đập vỡ, thậm chí, trực tiếp đem thẻ nhớ bẻ nát.
Lương Siêu cũng không có để ý nhiều, vẻ mặt cười gian nói: "Tô tiên sinh, anh không nghĩ đến là video này còn có sao lưu hay sao??"
Tô Quân Ly chỉ là cười, rất thanh đạm, lộ ra vẻ ưu nhã....... Anh cao thủ tâm lý học, lúc này tâm tính của Lương Siêu đã bị nhiễu loạn, anh chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
"Cơ hội cuối cùng tôi đã cho anh, đáng tiếc......" Tô Quân Ly cười lạnh, "....... Anh lại vứt bỏ!" Dứt lời, anh đem túi văn kiện thu hồi lại, lập tức đứng dậy muốn đi ra ngoài.
Lương Siêu có chút luống cuống, "Tô tiên sinh không sợ tôi đem video giao cho đồn cảnh sát hay sao?" Thanh âm của hắn lộ ra vẻ uy hiếp, "Anh hẳn nên hiểu rõ, video này ghi chép rất rõ ràng việc Giản tiểu thư lái xe đụng phải người của chúng tôi."
Tô Quân Ly ngừng bước chân, cố ý dừng lại vài giây khiến tâm lý của Lương Siêu sinh ra cảm giác áp bức, sau đó hơi xoay người, đáy mắt âm u, lạnh lẽo, lên tiếng nói: "Nếu như....... Anh có đoạn video có lời." Anh cười lạnh một tiếng, không dừng lại một giây nào, cười một tiếng lạnh lùng sau đó rời đi.
Sáng sớm hôm nay, Tiêu Cảnh liền gọi điện thoại cho anh, nói là lúc điều tra chuyện này mới biết đêm đó người đưa Giản Mạt đi bệnh viện là anh.......
Nhắc tới sự việc bị uy hiếp lần này, Tiêu Cảnh gọi điện thoại cho anh, mục đích cũng là việc này......... Rất đơn giản, hắn chỉ nói chuyện này Cố Bắc Thần sẽ xử lý.
Suy nghĩ của Cố Bắc Thần là gì, anh cũng không rõ lắm, thế nhưng, anh nhìn ra được chuyện này khiến cho hắn ta rất để bụng....... Ít nhất, suy nghĩ đầu tiên đều liên qua đến cảm nhận của Giản Mạt.
Anh đến đi đến cuộc hẹn này cũng chỉ là muốn giữ lời hứa, anh nghĩ...... Chỉ cần Lương Siêu chấp nhận tiếp thu nội dung của bản hợp đồng, thì có thể dàn xếp ổn thỏa, anh không để ý Cố Bắc Thần cũng đã có hành động dưới tình huống này đã cho hắn ta chi phiếu năm vạn.
Đáng tiếc, con người có tính tham dục là vô cùng lớn!
Cùng lúc đó, Giản Hành cũng đã phát hiện di động của hắn có cái gì đó không đúng, lúc trước bên trong điện thoại có một video mở không ra...... Hắn lại đến mở máy vi tính, nhưng đoạn video lại xuất hiện mật mã đang chạy loạn, ngay sau đó cũng không thể mở ra xem được.
Lúc đầu hắn cũng chỉ yên lặng không có suy nghĩ gì, thế nhưng, mấy video tồn trữ trong điện thoại sau đó cũng đều xuất hiện tình huống như vậy....... Nếu như lúc này hắn còn chưa có phát hiện chuyện gì, đó mới là kỳ quái.
Tâm đột nhiên rét lạnh, Giản Hành vội vàng tìm nhân viên IT chuyên nghiệp đến kiểm tra máy vi tính, phát hiện máy tính đã bị trúng mã độc....... Chỉ cần dùng qua địa chỉ IP này để lên mạng thì các thiết bị điện tử đều sẽ bị như vậy.
"Shit!" Giản Hành tức giận đến phát điên, miệng quát mắng, "Không có cách nào khôi phục sao?"
Nhân viên IT lắc đầu, "Đối phương là cao thủ trình tự, hẳn là một nhân vật hacker nào đó......." Nói xong, hắn ta nghi hoặc nhìn Giản Hành, "Dạng tư liệu gì mà lại cần có một người lợi hại như vậy nhúng tay vào?"
Giản Hành tự nhiên không cho hắn ta nói hết câu, đuổi người đi, sau đó hắn vội vàng gọi điện thoại cho Lương Siêu, lại nghe được đoạn video đó đã bị Tô Quân Ly phá hủy, sắc mặt lạnh lẽo, tức giận đem di động trên tay ném đi.
Tầng cao nhất của tập đoàn Đế Hoàng.
Tiêu Cảnh đem sự việc của Giản Hành đi xử lý, sau đó gõ cửa phòng làm việc của Cố Bắc Thần.
"Tiến vào." Cố Bắc Thần lãnh đạm mở miệng, ngón tay thon dài tự do để ở trên bàn gõ rất nhanh, trên màn hình là giao dịch chứng khoán thị trường, từng đường nét màu hồng lục theo động tác đánh bàn phím của hắn hơi biến động.
Tiêu Cảnh đẩy cửa đi đến, "Thần thiếu, cũng đã xử lý tốt......."
Cố Bắc Thần không mở miệng, chỉ híp đôi mắt tinh anh, sâu hút nhìn biểu đồ giao dịch thị trường chứng khoán..... Phải đợi khoảng chừng một phút đồng hồ sau, mới hạ tay ấn enter.
"Người đứng sau lưng Lương Siêu là ai?" Cố Bắc Thần lành lạnh hỏi, khuôn mặt lạnh lùng giống như tranh vẽ không có nửa điểm biến chuyển.
"Giản Hành!" Lúc Tiêu Cảnh phun ra cái tên này có chút nhướn mày, "Là anh trai của Giản tiểu thư."
Đôi mắt như chim ưng của Cố Bắc Thần lập tức trở nên sắc bén, mực đồng sâu thẳm nhìn Tiêu Cảnh, thấy trong lòng hắn có chút sợ hãi.......
"Thần thiếu." Tiêu Cảnh có chút do dự không biết có nên nói hay không, "Cái kia..." Hắn hình như có một chút khó xử.
Đáy mắt sắc bén của Cố Bắc Thần lướt qua Tiêu Cảnh, "Chờ tôi mời cậu nói nữa hay sao?"
Tiêu Cảnh vừa nghe, vội vàng lắc đầu...... Đang đùa hay sao, hắn cũng không phải đang ngại sống quá lâu.
"Thần thiếu, Giản Hành có thể là người hai năm trước tiết lộ dự án thiết kế ngự Cảnh Hồ........." Tiêu Cảnh nói, "Còn chưa điều tra kỹ càng, thế nhưng, hôm nay lúc truy xét người đứng phía sau Lương Siêu, trong lúc vô tình tôi nhìn thấy từ mã độc trong máy vi tính, nhìn thấy có một chút manh mối, sự tình liên quan với chuyện hai năm về trước."
Cố Bắc Thần nghe xong, trong nháy mắt cau lại mày kiếm........
"Mặt khác, tôi có tra xét được." Tiêu Cảnh tiếp tục mở miệng nói, "Lúc trước người phụ trách công trình ngự Cảnh Hồ là bạn trong công ty, gọi là xa đạt, người phụ trách là Giản Triển Phong!"
Cái này, mi tâm của Cố Bắc Thần nhíu càng chặt hơn...
"Giản Triển Phong cùng Giản Mạt có quan hệ gì?" Cố Bắc Thần lạnh giọng hỏi, mặt mày ngả ngớn, đôi mắt đang híp ánh lên vẻ hoảng sợ nhàn nhạt.
Tiêu Cảnh âm thầm nuốt nước bọt, sau đó mới kiên trì nói: "Cha và con gái!"
"......." Mắt Cố Bắc Thần hơi ngưng trọng, không nghĩ đến Giản Mạt và hắn lại có quan hệ từ ban đầu.
"Mặt khác........" Tiêu Cảnh hôm nay hiển nhiên lại cứ nói chuyện ấp a ấp úng, "Hai năm trước, lúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn đêm đó, Giản Mạt cũng ở khách sạn Sofia!"
Đáy mắt Cố Bắc Thần trong nháy mắt u lãnh, thâm thúy, "Nói nhiều như vậy...... Có phải cậu muốn nói cho tôi biết, kỳ thực người con gái lặng lẽ rời đi đêm đó là Giản Mạt hay không?"
Tiêu Cảnh vội vàng lắc đầu, "Thời gian quá ngắn, tôi còn chưa có tra được......" Hắn âm thầm nuốt nước bọt, kiên trì nói, "Chỉ là, Thần thiếu...... Nếu như người đêm đó thật sự là Giản tiểu thư......"
Cố Bắc Thần không trả lời, chỉ là hơi cụp mi mắt, đôi mắt thâm thúy trong lúc mơ hồ lộ ra một trận phức tạp, nói không nên lời....... Mà loại phức tạp này, lộ ra làm cho người ta cảm thấy hàn khí lạnh lẽo.
Đêm đó, hắn bị bác hai hãm hại........ Bị gạt cho uống mê dược, tình huống như vậy, cơ hồ sắp phá hủy hắn!
Nếu như không phải nhờ nữ nhân kia, hắn sợ rằng đã bị phế luôn rồi! Chủ yếu chính là, nếu như không tìm cách giải quyết rất khó thể rơi vào tình trạng vô lực.......
Ngày hôm sau, trên ga giường còn lưu lại một vết đỏ giống như đóa hoa mai nở rộ, khiến hắn phát điên muốn biết nữ nhân kia là ai........ Đáng tiếc, nữ nhân kia giống như biến mất hoàn toàn, tùy ý hắn thế nào điều tra, đều không thể tìm được!
"Tra!" Thanh âm lành lạnh của Cố Bắc Thần tràn ra môi mỏng.
Giản Mạt, nếu như đêm đó thật là em.......
/265
|