Editor: Nam Cung Tử Uyển
Cố Bắc Thần hai tay để trong túi đứng ở trước cửa phòng phẫu thật của bệnh viện Mẫn Khang, trên khuôn mặt lạnh lùng như điêu khắc lộ ra sát khí khát máu, khí thế nghiêm nghị toàn thân càng làm cho không khí quanh mình đều đóng băng lại.
Lúc Long Kiêu cùng Lệ Vân Trạch đuổi tới, đầu tiên là cùng Lệ Cẩn Tịch khẽ gật đầu báo cho biết, rồi vội vàng bước lên phía trước...
Chuyện gì xảy ra vậy? Thanh âm Long Kiêu lạnh giá hỏi.
Đôi mắt như loài chim ưng của Cố Bắc Thần híp lại sau đó mở ra, đáy mắt bắn ra hai tia âm trầm lạnh lẽo, Có người muốn ngăn cản chúng ta cấu án, tự nhiên... Hạ thủ với Thiếu Sâm đầu tiên.
Hôm qua mới cùng Mạc Thiếu Sâm hoàn thành hợp đồng, hôm nay hắn ta liền gặp tai nạn xe ngoài ý muốn, nghĩ cũng không cần nghĩ cũng biết được khả năng là ai làm.
Tôi đi điều tra... Long Kiêu lạnh lùng nói xong, người đã lạnh lùng muốn xoay người rời đi.
Long lão đại, chuyện này để tự tôi đi xử lý. Thanh âm Cố Bắc Thần lộ ra sự chân thật khí phách nghiêm nghị đáng tin, đôi mắt như chim ưng híp lại lúc, lạnh lẽo hiện ra.
Đông tác xoay người của Long Kiêu liền dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Cố Bắc Thần... Chỉ thấy khuôn mặt lạnh lùng như điêu khắc của hắn bị vẻ lo lắng bao phủ.
Trên cái thế giới này, muốn sinh tồn, không có người nào hoàn toàn sạch sẽ... Huống chi, Đế Hoàng lại là một tập đoàn hùng lớn nổi tiếng ở trong Lạc Thành, tự nhiên lại càng không có chỗ nào sạch sẽ.
Tập đoàn JK đã muốn chơi, tôi liền bồi bọn họ thật tốt... Cố Bắc Thần cười lạnh một tiếng, lạnh lùng thu hồi đáy mắt.
Đúng lúc đó, trong phòng mổ có người hỗ trợ bác sĩ đi ra, lúc nhìn thấy Lệ Vân Trạch, liền kinh hỉ, vội vàng bước lên phía trước nói: Lệ thiếu, Vương viện trưởng nói ca phẫu thuật này muốn mời ngài cùng tham gia.
Lệ Vân Trạch liếc mắt một cái nhìn Cố Bắc Thần, gật gật đầu, đi thay đổi áo phẫu thuật sau đó trở về, Giao cho tôi, được chứ?
Cố Bắc Thần môi mỏng nhẹ câu thành một độ cung tín nhiệm, nhìn Lệ Vân Trạch tiến vào phòng phẫu thuật, sau đó mới hơi cụp mắt.
Có Vân Trạch ở trong, xác suất phẫu thuật thành công sẽ gia tăng không ít... Lệ Cẩn Tịch tiến lên nói, Mạc Thiếu Sâm sẽ không có chuyện gì đâu.
Cố Bắc Thần không nói gì, chỉ yên lặng chờ đợi... Nếu như Mạc Thiếu Sâm bởi vì việc cấu án mà gặp chuyện không may, hắn có phải sẽ làm Tiểu Di thất vọng?
Chờ đợi thời gian là một quá trình luôn luôn dài dằng dặc, hành lang trống vắng yên tĩnh có thể đem thanh âm của hô hấp đều nghe được rất rõ ràng...
Long Kiêu ngồi ở trên ghế chờ, hai chân thon dài tùy ý nâng lên, đáy mắt âm u lạnh lẽo.
Cố Bắc Thần như trước vẫn duy trì tư thế đứng ở cửa phòng giải phẫu, theo thời gian trôi qua, sắc mặt lo lắng của hắn càng ngày càng nặng...
Đinh một tiếng vang ở trong không gian yên tĩnh đột ngột truyền đến, tầm mắt của mọi người đều rơi vào cửa phòng mổ... Vài giây qua đi, Lệ Vân Trạch cởi khẩu trang đi ra.
Vân Trạch, thế nào rồi? Lệ Cẩn Tịch vội vàng hỏi.
Bị thương rất nặng. Sắc mặt Lệ Vân Trạch ngưng trọng, Tạm thời đẩy đến phòng Icu, nếu như sống quá đêm nay có thể tỉnh lại, cậu ta sẽ không có trở ngại gì lớn nữa... Nếu như nhịn không được... Sợ rằng có thể sẽ rắc rối hơn. Sắc mặt hắn có chút ngưng trọng nhìn Cố Bắc Thần.
Đôi mắt như chim ưng của Cố Bắc Thần trở nên lạnh lẽo, cũng không nói lời nào, lấy tay ra khỏi túi liền xoay người, hướng về phía thang máy đi đến...
Lão đại, có nên đi xem một chút hay không? Lệ Vân Trạch có chút lo lắng mở miệng.
Long Kiêu không có hành động nhiều, Bắc Thần sẽ có chừng mực!
Mi tâm của Lệ Vân Trạch hơi nhíu lại, Lần này Mạc Thiếu Sâm đáp ứng hắn, anh và tôi đều biết, xét vè trình độ còn có tình cảm trong đó... Nếu như Mạc Thiếu Sâm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Bắc Thần sợ sẽ chịu không nổi.
Lệ Cẩn Tịch nghi hoặc nhìn Lệ Vân Trạch, Dường như... Sự việc này không hề đơn giản?
Cô tốt nhất nên đi giải quyết cho tốt chuyện ở truyền thông đi, còn sự việc của Bắc Thần, cô cần bận tâm cái gì? Lệ Vân Trạch liếc mắt nói.
Lệ Cẩn Tịch nhẹ xùy môi, Chẳng lẽ Mạc Thiếu Sâm đáp ứng Bắc Thần, không phải là bởi vì Thẩm Sơ hay sao? Nếu như bởi vì cô ấy, tôi vì sao lại không được lo lắng chứ? Long Kiêu tức thì lạnh mặt, Lệ Cẩn Tịch, hiện tại nhắc tới Thẩm Sơ... Cô cảm thấy thích hợp sao?
Lệ Cẩn Tịch hất mặt nhìn Long Kiêu, Bắc Thần không có ở đây!
... Lệ Vân Trạch bất đắc dĩ, có đôi khi hắn thực sự rất khó hiểu, người chị gái song sinh cùng một bào thai chui ra này của hắn, không biết trong đầu rốt cuộc đang đựng những thứ gì, dường như, não của chị ta không giống với não của những người bình thường khác.
Chiếc xe của hắn mang theo kiêu ngạo, điên cuồng tự do chạy ở trên đường cái ở Lạc Thành, sau đó đèn đường cùng biển báo trong nháy mắt đều lướt qua bóng chiếc xe ngạo nghễ...
Chi ——
Thanh âm phanh gấp của chiếc xe vang lên phá vỡ không gian yên tĩnh của buổi đêm, cuối cùng dừng lại ở trên cầu bắc qua sông Hi Vọng của Lạc Thành.
Cố Bắc Thần xuống xe, đứng ở lan can bên cạnh nhìn dòng sông đang chảy chầm chậm, mực đồng thâm thúy không thấy đáy, liền giống như hố sâu, đồng thời đem bóng tối nguy hiểm thu nạp lại, đặt chính mình trong ở trong thế giới hắc ám.
Có vết thương, không thể đụng vào, dường như vừa đụng vào liền khiến máu tươi chảy đầm đìa...
Đã bao nhiêu năm rồi?
Bắc Thần, tôi trở về, nhất là trở lại Lạc Thành, cậu có biết việc này cần có bao nhiêu dũng khí không? Tối hôm qua, ngay tại bờ sông này, Mạc Thiếu Sâm cùng hắn một người một lon bia, thanh âm của Thiếu Sâm nhàn nhạt lộ ra sự bi thương nói, Lúc trước bởi vì cậu, tôi mới rời đi. Bây giờ, bởi vì cậu, tôi lại trở về...
Thiếu Sâm, sự việc của Tiểu Sơ... Cố Bắc Thần cắn răng, câu nói kế tiếp liền bị đè ép nuốt trở lại trong bụng.
Cậu cùng A Sơ, rốt cuộc là cậu không đủ kiên định, hay là tình yêu của cậu không đủ? Mạc Thiếu Sâm lành lạnh nâng khóe môi, Bắc Thần, có một số việc, tôi không muốn đề cập đến nữa...
Cố Bắc Thần nhắm mắt lại, trong đầu hoàn toàn là lời nói đêm qua của Mạc Thiếu Sâm...
Bọn họ vốn là huynh đệ, chưa từng giấu nhau bất cứ chuyện gì, cả gia đình Tiểu Di, ngoại trừ Tiểu Di thì đều ngoài ý muốn bỏ mình, hai người bọn họ cùng nhau lớn lên, học cùng với nhau... Nhưng cuối cùng thì sao, rốt cuộc lại bởi vì Thẩm Sơ mới trở nên quyết liệt.
Buổi đêm, sâu thẳm giống như muốn đem cả thế giới này cắn nuốt.
Giản Mạt co rúc ở trên sô pha, cũng không biết ngủ từ lúc nào, trong tay còn nắm chặt di động...
Phương Đông đổ trận mưa rào, làm cho vạn vật dường như sống lại, tia nắng ban mai mang theo luồng sáng hi vọng xuyên thấu qua ô cửa sổ sạch sẽ ở sát đất, sau đó chiếu rọi ở trên người cô, theo bản năng cô lật người ra phía sau, yếu ớt tỉnh dậy.
Trong không gian yên tĩnh mang theo một tia nắng ấm áp, lập tức Giản Mạt bỗng nhiên ngồi dậy, vô thức nhìn xung quanh... Không gian lành lạnh nói rõ cho cô biết, đêm qua Cố Bắc Thần căn bản không trở về.
Thất vọng sao?
Giản Mạt đột nhiên phát hiện, mấy ngày nay dường như cô càng lúc lại càng ỷ lại hắn... Hiện tượng như vậy lại làm cho cô nhíu mày.
Xoa xoa cần cổ cứng ngắc bởi vì chỗ ngủ không được thoải mái, Giản Mạt lên lầu rửa mặt thay quần áo, đi xuống lầu, tùy tiện làm một chút điểm tâm ăn sáng, sau đó liền lái xe đi đến công ty.
Tối hôm qua là buổi diễn tấu của Tô Quân Ly, bởi vì lấy được thành công chưa từng có, cho nên những tờ báo của sáng hôm sau của Lạc Thành đều viết về anh... Nhất là, nói về khúc nhạc《 khiến tai mang thai 》kia, càng lấy Lạc Thành làm trung tâm, quát lên một trận gió trên toàn quốc về Tô Quân Ly.
Chỉ là, theo luồng gió nổi lên của Tô Quân Ly, ngay sau đó dường như trong nước lại giống như có quán tính... Một người chưa bao giờ xuất hiện bất kỳ một scandal nào như anh, lại bị tuôn ra tin tức anh cùng một nữ nhân nào đó có cử chỉ thân mật.
Một loạt hình ảnh trong ảnh chụp, bởi vì góc độ xảo quyệt, cơ bản mỗi một góc đều mang hơi thở ái muội. Thậm chí, nếu như nhìn qua liền tưởng tượng được cử chỉ trong hình giống như đang thân mật thâm tình hôn môi.
Lập tức, toàn thành phố bắt đầu truy tìm người con gái trong bức ảnh chụp, rất nhanh, liền như ngừng lại trên người của một nữ kiến trúc làm việc trong phòng thiết kế của Tường Vũ là Giản Mạt...
Trong lúc nhất thời, đột nhiên lại dính vào tin nóng với Tô Quân Ly, Giản Mạt bất đắc dĩ trở thành danh nhân ở Lạc Thành!
Lúc Cố Bắc Thần nhìn thấy tờ báo, thời gian phát hành là lúc mà Mạc Thiếu Sâm đã qua giai đoạn nguy hiểm, hắn vội vàng trở về công ty giải quyết công việc, cách mấy tiếng sau, căn bản mới nhìn thấy tin tức này, nhưng chuyện này lại ngoài ý muốn đã lan rộng ra...
Nhìn mấy tấm ảnh chụp Hôn môi kia, mực động trong đáy mắt hắn lại càng trở nên thâm thúy...
Cố Bắc Thần hai tay để trong túi đứng ở trước cửa phòng phẫu thật của bệnh viện Mẫn Khang, trên khuôn mặt lạnh lùng như điêu khắc lộ ra sát khí khát máu, khí thế nghiêm nghị toàn thân càng làm cho không khí quanh mình đều đóng băng lại.
Lúc Long Kiêu cùng Lệ Vân Trạch đuổi tới, đầu tiên là cùng Lệ Cẩn Tịch khẽ gật đầu báo cho biết, rồi vội vàng bước lên phía trước...
Chuyện gì xảy ra vậy? Thanh âm Long Kiêu lạnh giá hỏi.
Đôi mắt như loài chim ưng của Cố Bắc Thần híp lại sau đó mở ra, đáy mắt bắn ra hai tia âm trầm lạnh lẽo, Có người muốn ngăn cản chúng ta cấu án, tự nhiên... Hạ thủ với Thiếu Sâm đầu tiên.
Hôm qua mới cùng Mạc Thiếu Sâm hoàn thành hợp đồng, hôm nay hắn ta liền gặp tai nạn xe ngoài ý muốn, nghĩ cũng không cần nghĩ cũng biết được khả năng là ai làm.
Tôi đi điều tra... Long Kiêu lạnh lùng nói xong, người đã lạnh lùng muốn xoay người rời đi.
Long lão đại, chuyện này để tự tôi đi xử lý. Thanh âm Cố Bắc Thần lộ ra sự chân thật khí phách nghiêm nghị đáng tin, đôi mắt như chim ưng híp lại lúc, lạnh lẽo hiện ra.
Đông tác xoay người của Long Kiêu liền dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Cố Bắc Thần... Chỉ thấy khuôn mặt lạnh lùng như điêu khắc của hắn bị vẻ lo lắng bao phủ.
Trên cái thế giới này, muốn sinh tồn, không có người nào hoàn toàn sạch sẽ... Huống chi, Đế Hoàng lại là một tập đoàn hùng lớn nổi tiếng ở trong Lạc Thành, tự nhiên lại càng không có chỗ nào sạch sẽ.
Tập đoàn JK đã muốn chơi, tôi liền bồi bọn họ thật tốt... Cố Bắc Thần cười lạnh một tiếng, lạnh lùng thu hồi đáy mắt.
Đúng lúc đó, trong phòng mổ có người hỗ trợ bác sĩ đi ra, lúc nhìn thấy Lệ Vân Trạch, liền kinh hỉ, vội vàng bước lên phía trước nói: Lệ thiếu, Vương viện trưởng nói ca phẫu thuật này muốn mời ngài cùng tham gia.
Lệ Vân Trạch liếc mắt một cái nhìn Cố Bắc Thần, gật gật đầu, đi thay đổi áo phẫu thuật sau đó trở về, Giao cho tôi, được chứ?
Cố Bắc Thần môi mỏng nhẹ câu thành một độ cung tín nhiệm, nhìn Lệ Vân Trạch tiến vào phòng phẫu thuật, sau đó mới hơi cụp mắt.
Có Vân Trạch ở trong, xác suất phẫu thuật thành công sẽ gia tăng không ít... Lệ Cẩn Tịch tiến lên nói, Mạc Thiếu Sâm sẽ không có chuyện gì đâu.
Cố Bắc Thần không nói gì, chỉ yên lặng chờ đợi... Nếu như Mạc Thiếu Sâm bởi vì việc cấu án mà gặp chuyện không may, hắn có phải sẽ làm Tiểu Di thất vọng?
Chờ đợi thời gian là một quá trình luôn luôn dài dằng dặc, hành lang trống vắng yên tĩnh có thể đem thanh âm của hô hấp đều nghe được rất rõ ràng...
Long Kiêu ngồi ở trên ghế chờ, hai chân thon dài tùy ý nâng lên, đáy mắt âm u lạnh lẽo.
Cố Bắc Thần như trước vẫn duy trì tư thế đứng ở cửa phòng giải phẫu, theo thời gian trôi qua, sắc mặt lo lắng của hắn càng ngày càng nặng...
Đinh một tiếng vang ở trong không gian yên tĩnh đột ngột truyền đến, tầm mắt của mọi người đều rơi vào cửa phòng mổ... Vài giây qua đi, Lệ Vân Trạch cởi khẩu trang đi ra.
Vân Trạch, thế nào rồi? Lệ Cẩn Tịch vội vàng hỏi.
Bị thương rất nặng. Sắc mặt Lệ Vân Trạch ngưng trọng, Tạm thời đẩy đến phòng Icu, nếu như sống quá đêm nay có thể tỉnh lại, cậu ta sẽ không có trở ngại gì lớn nữa... Nếu như nhịn không được... Sợ rằng có thể sẽ rắc rối hơn. Sắc mặt hắn có chút ngưng trọng nhìn Cố Bắc Thần.
Đôi mắt như chim ưng của Cố Bắc Thần trở nên lạnh lẽo, cũng không nói lời nào, lấy tay ra khỏi túi liền xoay người, hướng về phía thang máy đi đến...
Lão đại, có nên đi xem một chút hay không? Lệ Vân Trạch có chút lo lắng mở miệng.
Long Kiêu không có hành động nhiều, Bắc Thần sẽ có chừng mực!
Mi tâm của Lệ Vân Trạch hơi nhíu lại, Lần này Mạc Thiếu Sâm đáp ứng hắn, anh và tôi đều biết, xét vè trình độ còn có tình cảm trong đó... Nếu như Mạc Thiếu Sâm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Bắc Thần sợ sẽ chịu không nổi.
Lệ Cẩn Tịch nghi hoặc nhìn Lệ Vân Trạch, Dường như... Sự việc này không hề đơn giản?
Cô tốt nhất nên đi giải quyết cho tốt chuyện ở truyền thông đi, còn sự việc của Bắc Thần, cô cần bận tâm cái gì? Lệ Vân Trạch liếc mắt nói.
Lệ Cẩn Tịch nhẹ xùy môi, Chẳng lẽ Mạc Thiếu Sâm đáp ứng Bắc Thần, không phải là bởi vì Thẩm Sơ hay sao? Nếu như bởi vì cô ấy, tôi vì sao lại không được lo lắng chứ? Long Kiêu tức thì lạnh mặt, Lệ Cẩn Tịch, hiện tại nhắc tới Thẩm Sơ... Cô cảm thấy thích hợp sao?
Lệ Cẩn Tịch hất mặt nhìn Long Kiêu, Bắc Thần không có ở đây!
... Lệ Vân Trạch bất đắc dĩ, có đôi khi hắn thực sự rất khó hiểu, người chị gái song sinh cùng một bào thai chui ra này của hắn, không biết trong đầu rốt cuộc đang đựng những thứ gì, dường như, não của chị ta không giống với não của những người bình thường khác.
Chiếc xe của hắn mang theo kiêu ngạo, điên cuồng tự do chạy ở trên đường cái ở Lạc Thành, sau đó đèn đường cùng biển báo trong nháy mắt đều lướt qua bóng chiếc xe ngạo nghễ...
Chi ——
Thanh âm phanh gấp của chiếc xe vang lên phá vỡ không gian yên tĩnh của buổi đêm, cuối cùng dừng lại ở trên cầu bắc qua sông Hi Vọng của Lạc Thành.
Cố Bắc Thần xuống xe, đứng ở lan can bên cạnh nhìn dòng sông đang chảy chầm chậm, mực đồng thâm thúy không thấy đáy, liền giống như hố sâu, đồng thời đem bóng tối nguy hiểm thu nạp lại, đặt chính mình trong ở trong thế giới hắc ám.
Có vết thương, không thể đụng vào, dường như vừa đụng vào liền khiến máu tươi chảy đầm đìa...
Đã bao nhiêu năm rồi?
Bắc Thần, tôi trở về, nhất là trở lại Lạc Thành, cậu có biết việc này cần có bao nhiêu dũng khí không? Tối hôm qua, ngay tại bờ sông này, Mạc Thiếu Sâm cùng hắn một người một lon bia, thanh âm của Thiếu Sâm nhàn nhạt lộ ra sự bi thương nói, Lúc trước bởi vì cậu, tôi mới rời đi. Bây giờ, bởi vì cậu, tôi lại trở về...
Thiếu Sâm, sự việc của Tiểu Sơ... Cố Bắc Thần cắn răng, câu nói kế tiếp liền bị đè ép nuốt trở lại trong bụng.
Cậu cùng A Sơ, rốt cuộc là cậu không đủ kiên định, hay là tình yêu của cậu không đủ? Mạc Thiếu Sâm lành lạnh nâng khóe môi, Bắc Thần, có một số việc, tôi không muốn đề cập đến nữa...
Cố Bắc Thần nhắm mắt lại, trong đầu hoàn toàn là lời nói đêm qua của Mạc Thiếu Sâm...
Bọn họ vốn là huynh đệ, chưa từng giấu nhau bất cứ chuyện gì, cả gia đình Tiểu Di, ngoại trừ Tiểu Di thì đều ngoài ý muốn bỏ mình, hai người bọn họ cùng nhau lớn lên, học cùng với nhau... Nhưng cuối cùng thì sao, rốt cuộc lại bởi vì Thẩm Sơ mới trở nên quyết liệt.
Buổi đêm, sâu thẳm giống như muốn đem cả thế giới này cắn nuốt.
Giản Mạt co rúc ở trên sô pha, cũng không biết ngủ từ lúc nào, trong tay còn nắm chặt di động...
Phương Đông đổ trận mưa rào, làm cho vạn vật dường như sống lại, tia nắng ban mai mang theo luồng sáng hi vọng xuyên thấu qua ô cửa sổ sạch sẽ ở sát đất, sau đó chiếu rọi ở trên người cô, theo bản năng cô lật người ra phía sau, yếu ớt tỉnh dậy.
Trong không gian yên tĩnh mang theo một tia nắng ấm áp, lập tức Giản Mạt bỗng nhiên ngồi dậy, vô thức nhìn xung quanh... Không gian lành lạnh nói rõ cho cô biết, đêm qua Cố Bắc Thần căn bản không trở về.
Thất vọng sao?
Giản Mạt đột nhiên phát hiện, mấy ngày nay dường như cô càng lúc lại càng ỷ lại hắn... Hiện tượng như vậy lại làm cho cô nhíu mày.
Xoa xoa cần cổ cứng ngắc bởi vì chỗ ngủ không được thoải mái, Giản Mạt lên lầu rửa mặt thay quần áo, đi xuống lầu, tùy tiện làm một chút điểm tâm ăn sáng, sau đó liền lái xe đi đến công ty.
Tối hôm qua là buổi diễn tấu của Tô Quân Ly, bởi vì lấy được thành công chưa từng có, cho nên những tờ báo của sáng hôm sau của Lạc Thành đều viết về anh... Nhất là, nói về khúc nhạc《 khiến tai mang thai 》kia, càng lấy Lạc Thành làm trung tâm, quát lên một trận gió trên toàn quốc về Tô Quân Ly.
Chỉ là, theo luồng gió nổi lên của Tô Quân Ly, ngay sau đó dường như trong nước lại giống như có quán tính... Một người chưa bao giờ xuất hiện bất kỳ một scandal nào như anh, lại bị tuôn ra tin tức anh cùng một nữ nhân nào đó có cử chỉ thân mật.
Một loạt hình ảnh trong ảnh chụp, bởi vì góc độ xảo quyệt, cơ bản mỗi một góc đều mang hơi thở ái muội. Thậm chí, nếu như nhìn qua liền tưởng tượng được cử chỉ trong hình giống như đang thân mật thâm tình hôn môi.
Lập tức, toàn thành phố bắt đầu truy tìm người con gái trong bức ảnh chụp, rất nhanh, liền như ngừng lại trên người của một nữ kiến trúc làm việc trong phòng thiết kế của Tường Vũ là Giản Mạt...
Trong lúc nhất thời, đột nhiên lại dính vào tin nóng với Tô Quân Ly, Giản Mạt bất đắc dĩ trở thành danh nhân ở Lạc Thành!
Lúc Cố Bắc Thần nhìn thấy tờ báo, thời gian phát hành là lúc mà Mạc Thiếu Sâm đã qua giai đoạn nguy hiểm, hắn vội vàng trở về công ty giải quyết công việc, cách mấy tiếng sau, căn bản mới nhìn thấy tin tức này, nhưng chuyện này lại ngoài ý muốn đã lan rộng ra...
Nhìn mấy tấm ảnh chụp Hôn môi kia, mực động trong đáy mắt hắn lại càng trở nên thâm thúy...
/412
|