Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

Chương 129: Chương 99.2

/464


"Giang tiểu thư, cô đừng nói như vậy, nếu như hiện tại tôi làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa các người, thì tôi sẽ lập tức rời khỏi nơi này." Tô Tuyết vội vàng nói: "Thật sự xin lỗi, tôi đi ngay bây giờ. . . . . ."

"Tô tiểu thư, không cần vội như vậy." Giang Dĩ Mạch gọi cô ta lại: "Cô là mối tình đầu của ông xã tôi, lại mười mấy năm không gặp, hiện tại hình như còn gặp chuyện khó xử, làm sao ông xã tôi có thể bỏ mặc cô được phải không? Đây không phải cũng quá tuyệt tình rồi sao, Giang Dĩ Mạch tôi cũng không thể gả cho người đàn ông tuyệt tình như vậy được."

"Tôi thấy như vậy đi, Tô tiểu thư, cô chuyển đến nhà chúng tôi ở nhé, như vậy chúng tôi cũng có thể chăm sóc cho cô tốt hơn, coi như cũng thể hiện chút tấm lòng của chủ nhà." Giang Dĩ Mạch vô cùng khách sáo nói.

Ngược lại Mộ Thiên Thần có chút kinh ngạc trước biểu hiện của cô hôm nay.

Tô Tuyết lắc đầu: "Không cần. . . . . ."

"Đừng khách sáo, dù gì cô và ông xã của tôi cũng là người yêu cũ mười mấy năm rồi, còn khách sáo như thế làm cái gì?" Giang Dĩ Mạch cười nói: "Hơn nữa một mình cô ở nơi này quá nguy hiểm, không biết vị hôn phu của cô lại tới bắt cô lúc nào, lần này là do cô may mắn, ông xã tôi có thể đến cứu cô kịp thời, nhưng lần sau biết đâu lại không may mắn như vậy nữa thì sao, cô cứ ở tạm trong nhà của chúng tôi đi, như vậy cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, mà vị hôn phu của cô cũng sẽ không dám xông tới gây chuyện với cô nữa."

Tô Tuyết không nhìn ra được cô đang nói thật hay giả.

Giang Dĩ Mạch nhẹ nhàng đặt tay lên cánh tay của Mộ Thiên Thần: "Ông xã, anh mau khuyên Tô tiểu thư, bây giờ cô ấy thật đáng thương."

"Tô Tuyết, một mình em ở đây cũng nguy hiểm, trước hết cứ đến nhà anh ở tạm, những chuyện khác sẽ tính sau."

Mộ Thiên Thần cũng đã lên tiếng, nên Tô Tuyết liền đồng ý.

Nhưng cô cứ có cảm giác có điều gì đó là lạ.

Giang Dĩ Mạch giống như bà chủ, nhiệt tình nói: "Tô tiểu thư, tôi giúp cô dọn dẹp hành lý."

Mộ Thiên Thần nhìn hai người phụ nữ cùng nhau đi lên lầu, lúc này mới giơ ống tay áo áo sơ mi lên, nhìn thấy cánh tay đã bị nhéo bấm tím.

Đây đều là do Giang Dĩ Mạch vừa rồi để tay trên cánh tay anh len lén nhéo, ngoài mặt thì giống như không thèm để ý, nhưng thật ra thì trong lòng đã sớm giận điên lên rồi.

Mộ Thiên Thần bất đắc dĩ cười khổ một cái, nhưng đây cũng chính là kết quả anh mong muốn.

Cô ấy càng tức giận, càng chứng tỏ cô ấy quan tâm đến mình.

Nhưng mà anh hoàn toàn không nghĩ tới việc Giang Dĩ Mạch sẽ đưa Tô Tuyết về nhà họ Mộ.

Không biết cô đang có ý đồ gì.

Giang Dĩ Mạch khách sáo mời Tô Tuyết về nhà họ Mộ, bảo người làm nhà họ Mộ phải đối xử thật tốt, còn dọn dẹp phòng trên lầu để cho cô ta ở.

Đêm đó cũng chuẩn bị một bữa ăn tối thật phong phú, hành động và lời nói đều rất lễ độ.

Hoàn toàn không giống như tình địch gặp mặt, dáng vẻ không hề tức giận.

Đầu óc Tô Tuyết có chút choáng váng, có lẽ là không nghĩ đến việc Giang Dĩ Mạch không chỉ không tức giận, mà còn khách sáo như thế.

Cơm nước xong, Giang Dĩ Mạch cho người làm đi chuẩn bị đĩa trái cây, vừa ăn trái cây vừa trò chuyện thoải mái.

Mới đó mà đã trễ rồi.

Giang Dĩ Mạch ngáp một cái, Mộ Thiên Thần lập tức đứng dậy cùng cô trở về phòng nghỉ ngơi.

"Tô tiểu thư, tôi hơi mệt, về phòng nghỉ ngơi trước, mời cô cứ tự nhiên, cứ coi như nhà của mình." Lúc gần đi Giang Dĩ Mạch vẫn không quên nói lời khách sáo.

Tô Tuyết cũng lễ phép nói: "Giang tiểu thư, cô quá khách sáo rồi."

Cô đưa mắt nhìn hai người cùng nhau đi lên lầu trở về phòng, khi Mộ Thiên Thần đóng cửa thì thấy trong ánh mắt cô tràn đầy lưu luyến không rời, Giang Dĩ Mạch đột nhiên xoay mặt của anh qua, chủ động hôn lên.

Mộ Thiên Thần giật mình, kể từ khi kết hôn tới nay, cô chưa bao giờ nhiệt tình và chủ động như vậy, giống như không thể chờ đợi được nữa, muốn tuyên bố quyền sở hữu của mình với người nào đó.

Cô đã nhiệt tình và chủ động chủ động như vậy, thì làm sao anh có thể không nhiệt tình chủ động hơn được đây?

Trong khe cửa, hai người ôm nhau, lại hôn nhau nồng nhiệt.

Một màn này giống như đánh mạnh vào mặt của Tô Tuyết, đánh rụng tất cả những ý tưởng không nên có ở trong lòng cô ta.

Tô Tuyết không khỏi cảm thấy hơi lúng túng, nên lên lầu quay về phòng của mình, có thể loáng thoáng nghe được trong căn phòng sát vách truyền đến những tiếng rên ân ái.

Mãi cho đến nửa đêm cũng chưa ngừng nghỉ, Tô Tuyết càng cảm thấy tức giận và đau lòng hơn, càng ngủ không yên.

Hai gian phòng chỉ cách một bức tường, Giang Dĩ Mạch cố ý bảo quản gia sắp xếp căn phòng này, để tiếng động nào cũng có thể nghe thấy.

"Người yêu cũ của anh ở sát vách, nhỏ giọng một chút." Giang Dĩ Mạch cố ý nói.

"Bà xã, anh khống chế không được, em thơm quá." Mộ Thiên Thần không kịp nói xong, cúi đầu đã ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt trên người cô: "Bà xã, em thật thơm, la,f anh ăn thế nào cũng không đủ."

"Anh không sợ người yêu cũ của anh đau lòng sao?"

Mộ Thiên Thần nở nụ cười: "Bà xã, em thật là xấu. Em cố ý!"

Giang

/464

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status