Hôm nay tiếp tục lên 10 chương nhé!
-------*-*-------
Về lại trấn Hồng Môn, Đăng Dương cảm thấy như được hồi sinh nơi thiên đường, cơ thể, đầu óc thoải mái vô cùng, không giống như khi ở trong rừng rậm, lúc nào cũng căn não ra cảnh giác, dòm trước ngó sau, lo sợ không biết khi nào sẽ có một con quái thú nào đó bổng dưng lao ra tập kích.
La Quốc Hùng thoải mái duỗi lưng một cái “nhiệm vụ xong rồi,mọi ngươi định làm gì hay là muốn về trấn Lạc Ngôn luôn?”
“ Hay là chúng ta đi bán chiến lợi phẩm trước đi, mang cái ba lô to đùng sau lưng đi lại có chút không tiện” Trọng Tuấn vỗ vỗ ba lô đầy ắp sau lưng cười nói
“ Đúng đấy, chúng ta đến chi nhánh Hồng Lâu Kim Xá thương hội bán đồ đi, ở đó giá tốt nhất” Cẩm Tú tán thành, đề nghị nói
“ Vậy thì Hồng Lâu Kim Xá thương hội thẳng tiến!”
La Quốc Hùng dẫn đường, ngoằn nghèo mấy cái, tiểu đội Phong Long đã đến trước một tòa nhà ba tầng màu đỏ như son, bên trên còn vẽ lên những viên kim châu lấp lánh quang mang vô cùng đẹp mắt.
Tiểu đội Phong Long vừa bước vào cửa, một thiếu nữ mặc áo trắng váy đen bó sát đã tiến đến tiếp đón
“ Hoan nghênh mấy vị võ giả ghé qua cửa hàng Hồng Lâu Kim Xá, không biết các vị muốn bán hay là muốn mua?”
La Quốc Hùng lịch sự đáp “ vị tiểu thư này, chúng ta muốn bán nguyên liệu quái thú”
“ Vậy xin mời các vị đi theo ta, khu vực giám định và thu mua nguyên liệu ở hướng này” Thiếu nữ mỉm cười làm động tác mời rồi đi trước dẫn đường.
Năm người tiểu đội Phong Long liền đi theo phía sau.
Trên đường, Đăng Dương quét mắt trên dưới nhìn thiếu nữ tiếp viên mấy lần, hơi khó hiểu quay ra hỏi Cẩm Tú đi bên cạnh
“ Cẩm Tú tỷ, không phải tỷ nói trong thị trấn này không có người thường sinh sống sao, cô gái trước mặt này rõ ràng không phải võ giả mà?”
Cẩm Tú cười đáp “ đó là ta nói những người dân bình thường, còn cô gái này là nhân viên của Hồng Lâu Kim Xá thương hội, mà Hồng Lâu Kim Xá lại là đại thương hội lớn nhất Việt quốc chúng ta, đệ nghĩ xem, có thằng ngu nào lại đi gây chuyện với đại quái vật này chứ”
“ Ra là vậy!” Đăng Dương tỏ vẻ hiểu ra, sau đó hơi tò mò hỏi tiếp “ à mà cái Hồng Lâu Kim Xá thương hội này, nó lớn đến mức nào thế?”
Nghe vậy, Triệu Dũng liền hỏi một câu không chút ăn nhập “ A Dương, ngươi biết trên mấy cảnh giới Võ Giả, Võ Sư và Võ Tướng là những cảnh giới nào không?”
Đăng Dương bổng nhiên bị hỏi thì hơi khó hiểu nhưng vẫn thành thật trả lời, biết gì nói đó “ cảnh giới trên Võ Giả, Võ Sư, Võ Tướng? Hình như là còn cảnh giới Kình Quân và Vân Lãng nữa thì phải”
“ Đúng rồi đấy, thế nhưng ngươi vẫn còn thiếu một chút, trên cảnh giới Kình Quân và Vân Lãng thì vẫn còn cảnh giới càng mạnh mẽ hơn nữa, gọi là Độn Thiên. Mà người đạt đến cảnh giới này đều là những siêu cấp cường giả đỉnh tiêm của Việt quốc, thậm chí là toàn bộ bán đảo Đông Dương. Ngươi thử nghĩ xem, thế lực sở hữu một cường giả cảnh giới Độn Thiên có phải là đại quái vật không?” Triệu Dũng lãnh đạm nói
Đăng Dương hơi chấn kinh “ Cảnh giới Độn Thiên? Triệu ca, chẳng lẽ ý của huynh là… người đứng đầu Hồng Lâu Kim Xá thương hội chính là một cường giả Độn Thiên?”
Triệu Dũng liền búng tay cái tách “ chính xác, một thế lưc có cường giả Độn Thiên đứng đầu, độ lớn của nó là khỏi phải bàn!”
“ Đúng là lớn khỏi phải bàn thật!” Đăng Dương cảm khái gật gù, trong lòng lại thầm nghĩ ‘Không biết ân nhân đã đạt đến cảnh giới nào rồi nhỉ, là Kình Quân hay Vân Lãng? Hơn nữa đó đã là việc mười năm về trước, mời năm qua đi, nói không chừng ân nhân đã đột phát trở thành cường giả Độn Thiên rồi cũng nên’
Trong lúc mọi người tán chuyện rôm rả, thiếu nữ đã đưa mọi người đến nơi giám định và mua bán nguyên liệu quái thú. Nơi này nằm ở một khu vực tách biệt với đại sảnh, được chia là nhiều phòng khác nhau, tiểu đội Phong Long chính là đang ở một trong những phòng đó.
Trong căn phòng tương đối rộng rãi, có một vị lão giả tóc hoa râm đang ngồi không uống trà, khi thấy thiếu nữ dẫn năm người Đăng Dương vào, ông ta liền đứng dậy chào đón
“ Các vị khách nhân, ta gọi Hoa Cường, không biết mọi người muốn bán những nguyên liệu loại nào, Tinh Hoa Thạch hay là bộ phận quái thú?”
“ Chào Hoa lão, chúng ta bán cả hai, mọi người trút đồ ra đi, làm nhanh gọn lẹ rồi về” La Quốc Hùng nói
Trừ năm bộ lông Ảnh Lang và bảy chiếc sừng Độc Giác Thú và một số dụng cụ chuyên dụng, cả năm người tiểu đội Phong Long đều dốc ba lô đổ ra tất cả những thứ bên trong, tạo thành năm đống đồ vật nho nhỏ trên sàn nhà.
Có Tinh Hoa Thạch, nanh sói, gân rắn, độc bọ cạp, lông bờm, lông đuôi Độc Giác Thú, và vô số tài liệu quái thú mà năm người Đăng Dương săn bắt được trong cuộc hành trình dài 4 ngày ở hồ Thiên Ba.
“ Các vị tính chung hay tính riêng?” lão giả tóc hoa râm cười hỏi
“ Tính riêng đi!” La Quốc Hùng đáp
Lão giả Hoa Cường gật đầu “ vậy thì phiền năm vị đợi một lát, cứ thoải mái ngồi uống nước, ta sẽ cố gắng thẩm định một cách nhanh nhất”
Nói rồi lão giả lấy từ túi áo ra một chiếc kính nhỏ, từ từ kiểm tra từng nguyên liệu một. Bất quá, tuy nói là làm từng cái nhưng hình như là bởi kinh nghiệm lâu năm, lão giả Hoa Cường giám định rất nhanh, mỗi vật phẩm lão chỉ nhìn hai ba giây liền ghi chú lại vào trong cuốn sổ trên tay.
Bốn người La Quốc Hùng đã quen với việc này từ lâu, cũng không có lên tiếng hối thúc mà đi đến ngồi xuống bộ sa lông thoải mái, vừa uống trà vừa chờ đợi, chỉ có tên tâm binh duy nhất là Đăng Dương ôm tâm trạng tò mò đứng lại xem lão giả thẩm định.
Khoản mười phút sau, lão giả đã thẩm định xong xui, mang một xấp năm tờ giấy thống kê vật phẩm và giá trị đầy đủ đưa cho năm người La Quốc Hùng.
“ Đây là tổng giá trị nguyên liệu quái thú của các vị, mọi người xem thử có sai sót gì không? Nếu không có thì chúng ta bắt đầu giao dịch?”
-------*-*-------
Về lại trấn Hồng Môn, Đăng Dương cảm thấy như được hồi sinh nơi thiên đường, cơ thể, đầu óc thoải mái vô cùng, không giống như khi ở trong rừng rậm, lúc nào cũng căn não ra cảnh giác, dòm trước ngó sau, lo sợ không biết khi nào sẽ có một con quái thú nào đó bổng dưng lao ra tập kích.
La Quốc Hùng thoải mái duỗi lưng một cái “nhiệm vụ xong rồi,mọi ngươi định làm gì hay là muốn về trấn Lạc Ngôn luôn?”
“ Hay là chúng ta đi bán chiến lợi phẩm trước đi, mang cái ba lô to đùng sau lưng đi lại có chút không tiện” Trọng Tuấn vỗ vỗ ba lô đầy ắp sau lưng cười nói
“ Đúng đấy, chúng ta đến chi nhánh Hồng Lâu Kim Xá thương hội bán đồ đi, ở đó giá tốt nhất” Cẩm Tú tán thành, đề nghị nói
“ Vậy thì Hồng Lâu Kim Xá thương hội thẳng tiến!”
La Quốc Hùng dẫn đường, ngoằn nghèo mấy cái, tiểu đội Phong Long đã đến trước một tòa nhà ba tầng màu đỏ như son, bên trên còn vẽ lên những viên kim châu lấp lánh quang mang vô cùng đẹp mắt.
Tiểu đội Phong Long vừa bước vào cửa, một thiếu nữ mặc áo trắng váy đen bó sát đã tiến đến tiếp đón
“ Hoan nghênh mấy vị võ giả ghé qua cửa hàng Hồng Lâu Kim Xá, không biết các vị muốn bán hay là muốn mua?”
La Quốc Hùng lịch sự đáp “ vị tiểu thư này, chúng ta muốn bán nguyên liệu quái thú”
“ Vậy xin mời các vị đi theo ta, khu vực giám định và thu mua nguyên liệu ở hướng này” Thiếu nữ mỉm cười làm động tác mời rồi đi trước dẫn đường.
Năm người tiểu đội Phong Long liền đi theo phía sau.
Trên đường, Đăng Dương quét mắt trên dưới nhìn thiếu nữ tiếp viên mấy lần, hơi khó hiểu quay ra hỏi Cẩm Tú đi bên cạnh
“ Cẩm Tú tỷ, không phải tỷ nói trong thị trấn này không có người thường sinh sống sao, cô gái trước mặt này rõ ràng không phải võ giả mà?”
Cẩm Tú cười đáp “ đó là ta nói những người dân bình thường, còn cô gái này là nhân viên của Hồng Lâu Kim Xá thương hội, mà Hồng Lâu Kim Xá lại là đại thương hội lớn nhất Việt quốc chúng ta, đệ nghĩ xem, có thằng ngu nào lại đi gây chuyện với đại quái vật này chứ”
“ Ra là vậy!” Đăng Dương tỏ vẻ hiểu ra, sau đó hơi tò mò hỏi tiếp “ à mà cái Hồng Lâu Kim Xá thương hội này, nó lớn đến mức nào thế?”
Nghe vậy, Triệu Dũng liền hỏi một câu không chút ăn nhập “ A Dương, ngươi biết trên mấy cảnh giới Võ Giả, Võ Sư và Võ Tướng là những cảnh giới nào không?”
Đăng Dương bổng nhiên bị hỏi thì hơi khó hiểu nhưng vẫn thành thật trả lời, biết gì nói đó “ cảnh giới trên Võ Giả, Võ Sư, Võ Tướng? Hình như là còn cảnh giới Kình Quân và Vân Lãng nữa thì phải”
“ Đúng rồi đấy, thế nhưng ngươi vẫn còn thiếu một chút, trên cảnh giới Kình Quân và Vân Lãng thì vẫn còn cảnh giới càng mạnh mẽ hơn nữa, gọi là Độn Thiên. Mà người đạt đến cảnh giới này đều là những siêu cấp cường giả đỉnh tiêm của Việt quốc, thậm chí là toàn bộ bán đảo Đông Dương. Ngươi thử nghĩ xem, thế lực sở hữu một cường giả cảnh giới Độn Thiên có phải là đại quái vật không?” Triệu Dũng lãnh đạm nói
Đăng Dương hơi chấn kinh “ Cảnh giới Độn Thiên? Triệu ca, chẳng lẽ ý của huynh là… người đứng đầu Hồng Lâu Kim Xá thương hội chính là một cường giả Độn Thiên?”
Triệu Dũng liền búng tay cái tách “ chính xác, một thế lưc có cường giả Độn Thiên đứng đầu, độ lớn của nó là khỏi phải bàn!”
“ Đúng là lớn khỏi phải bàn thật!” Đăng Dương cảm khái gật gù, trong lòng lại thầm nghĩ ‘Không biết ân nhân đã đạt đến cảnh giới nào rồi nhỉ, là Kình Quân hay Vân Lãng? Hơn nữa đó đã là việc mười năm về trước, mời năm qua đi, nói không chừng ân nhân đã đột phát trở thành cường giả Độn Thiên rồi cũng nên’
Trong lúc mọi người tán chuyện rôm rả, thiếu nữ đã đưa mọi người đến nơi giám định và mua bán nguyên liệu quái thú. Nơi này nằm ở một khu vực tách biệt với đại sảnh, được chia là nhiều phòng khác nhau, tiểu đội Phong Long chính là đang ở một trong những phòng đó.
Trong căn phòng tương đối rộng rãi, có một vị lão giả tóc hoa râm đang ngồi không uống trà, khi thấy thiếu nữ dẫn năm người Đăng Dương vào, ông ta liền đứng dậy chào đón
“ Các vị khách nhân, ta gọi Hoa Cường, không biết mọi người muốn bán những nguyên liệu loại nào, Tinh Hoa Thạch hay là bộ phận quái thú?”
“ Chào Hoa lão, chúng ta bán cả hai, mọi người trút đồ ra đi, làm nhanh gọn lẹ rồi về” La Quốc Hùng nói
Trừ năm bộ lông Ảnh Lang và bảy chiếc sừng Độc Giác Thú và một số dụng cụ chuyên dụng, cả năm người tiểu đội Phong Long đều dốc ba lô đổ ra tất cả những thứ bên trong, tạo thành năm đống đồ vật nho nhỏ trên sàn nhà.
Có Tinh Hoa Thạch, nanh sói, gân rắn, độc bọ cạp, lông bờm, lông đuôi Độc Giác Thú, và vô số tài liệu quái thú mà năm người Đăng Dương săn bắt được trong cuộc hành trình dài 4 ngày ở hồ Thiên Ba.
“ Các vị tính chung hay tính riêng?” lão giả tóc hoa râm cười hỏi
“ Tính riêng đi!” La Quốc Hùng đáp
Lão giả Hoa Cường gật đầu “ vậy thì phiền năm vị đợi một lát, cứ thoải mái ngồi uống nước, ta sẽ cố gắng thẩm định một cách nhanh nhất”
Nói rồi lão giả lấy từ túi áo ra một chiếc kính nhỏ, từ từ kiểm tra từng nguyên liệu một. Bất quá, tuy nói là làm từng cái nhưng hình như là bởi kinh nghiệm lâu năm, lão giả Hoa Cường giám định rất nhanh, mỗi vật phẩm lão chỉ nhìn hai ba giây liền ghi chú lại vào trong cuốn sổ trên tay.
Bốn người La Quốc Hùng đã quen với việc này từ lâu, cũng không có lên tiếng hối thúc mà đi đến ngồi xuống bộ sa lông thoải mái, vừa uống trà vừa chờ đợi, chỉ có tên tâm binh duy nhất là Đăng Dương ôm tâm trạng tò mò đứng lại xem lão giả thẩm định.
Khoản mười phút sau, lão giả đã thẩm định xong xui, mang một xấp năm tờ giấy thống kê vật phẩm và giá trị đầy đủ đưa cho năm người La Quốc Hùng.
“ Đây là tổng giá trị nguyên liệu quái thú của các vị, mọi người xem thử có sai sót gì không? Nếu không có thì chúng ta bắt đầu giao dịch?”
/461
|