An Ninh vừa xuất hiện, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp càng thêm kích thích An Như Yên, không nhìn vào khuôn mặt kia nữa, ánh mắt An Như Yên càng lạnh băng sắc bén.
"Tối hôm qua ngươi đi đâu vậy ?" An Như Yên nói thẳng, lớn tiếng chất vấn, hoàn toàn quên lời dặn của đại phu nhân, bây giờ nàng đã có bộ dáng như thế này, làm sao còn có tâm tư diễn trò trước mặt An Ninh được nữa!
An Ninh vẻ mặt nghi hoặc, "Tỷ tỷ sao lại hỏi như vậy? Ninh Nhi tối hôm qua ở thư các xem sách, chắc vì quá mệt mỏi, nên ngủ quên , lúc tỉnh lại đã là gần sáng rồi!"
"Ngủ ở thư các?" An Như Yên nửa tin nửa ngờ, nhìn thoáng qua Bích Châu phía sau, Bích Châu lập tức rũ mắt xuống, "Đúng vậy, nô tỳ tối hôm qua cùng nhị tiểu thư ở thư các nghỉ ngơi một đêm."
"Tỷ tỷ, tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ninh Nhi mới vừa nghe nói... Tứ di nương nàng...
Nàng đẻ non ..." An Ninh thu hạ mi mắt, ám chỉ tin tức tứ phu nhân đẻ non,tin tức đã truyền khắp Hầu phủ mà nguyên nhân đẻ non là do tối qua có chuyện xảy ra mà mọi người ai củng biết đứa trẻ của tứ phu nhân bị chết là do đại tiểu thư.
An Như Yên sắc mặt lại trầm xuống, nhưng ngoan ý trong đáy mắt cũng không có chút che dấu, " Tiện nhân xứng đáng bị như vậy, hừ, tưởng tính kế ta, không có đứa nhỏ, đây là báo ứng của tiện nhân họ Dương kia!"
An Ninh giật mình, báo ứng sao? Tối hôm qua nếu bọn họ không phát hiện ra manh mối trước thì chắc quang cảnh ngày hôm nay sẽ khác, bắt kẻ thong dâm?các nàng muốn hủy trong sạch của nàng a,những người này thật đúng là ngoan độc, Đông Tần quốc dân phong tuy khá cởi mở , nhưng nữ tử không còn trong sạch, đời này sẽ phị người ngoài chỉ trỏ, càng đừng nói đến việc lập gia đình dù là người nghèo khổ cũng sẽ không nhận một người con dâu như vậy, nếu là nàng kiếp trước sợ là đã bị sài lang hổ báo đó ăn tươi nuốt sống, tứ phu nhân và An Như yên đều là cùng một dạng người, An Như Yên tối hôm qua đã ăn mấy bạt tay, xem như cấp cho nàng một cái giáo huấn, bất quá đứa nhỏ trong bụng tứ phu nhân , cũng chết trong tay An Như Yên, lam sao tứ phu nhân có thể bỏ qua?
Bây giờ chắc Hầu gia cũng sắp đến, chợt nghe trong viện truyền đến một trận rống giận, bất quá thanh âm kia các nàng lại quá quen thuộc .
"Vô liêm sỉ!" An Bình Hầu nổi giận đùng đùng vào phòng An Như Yên, mặt âm trầm, trên trán gân xanh nổi lên, hắn bất qúa rời khỏi nhà mấy ngày, trong phủ nhưng lại xảy ra việc, nghĩ đến lời nói của hạ nhân, đứa nhỏ của hắn nhưng lại...
"Cha?"gương mặt An Như Yên lộ vẻ giật mình, bất khả tư nghị nhìn người tới, cha? Hắn không phải ra phủ sao? Vì sao đột nhiên trở về?
"Ngươi là đồ nữ nhân bất hiếu, đã vậy còn quá tâm ngoan thủ lạt!" An Bình Hầu chỉ ngón tay vào An Như Yên, hận không thể tiến lên tự mình giáo huấn nữ nhi này .
Đại phu nhân theo sát hắn vào vừa thấy tình thế, bất chấp mọi chuyện, lập tức bám trụ An Bình hầu gia, "Lão gia, ngươi bớt giận, Yên nhi nàng không phải cố ý , kia chính là ngoài ý muốn, chính là ngoài ý muốn a!"
Lưu Hương Liên như thế nào cũng thật không ngờ chuyện này nhanh như vậy bị lão gia biết, nàng còn tính toán thừa dịp lão gia không ở trong phủ , đem chuyện này áp chế đi, nhưng là,đột nhiên lão gia trở về như vậy, là trùng hợp sao? Mới vừa rồi nàng nhận được tin tức, lập tức chạy tới, sợ lão gia dưới cơn thịnh nộ làm bị thương đến Yên nhi của nàng!
"Cha..." An Như Yên sắc mặt nhất thời trắng bệch, "Cha, ngươi nghe Yên nhi nói, đều là Dương Mộc Hoan nàng cố ý hãm hại Yên nhi, ngươi xem... mặt Yên nhi... Đây đều là do Dương Mộc Hoan ban tặng, cha... Yên nhi cũng không biết nàng có bầu, là nàng tính kế Yên nhi trước ..."
"Ngươi ngậm máu phun người!" ngoài cửa, ngũ phu nhân cùng nha hoàn giúp đỡ tứ phu nhân với vẻ mặt suy yếu, trong mắt tràn đầy hận ý, nàng chỉ biết An Như Yên sẽ không nhận tội,Dương Mộc Hoan nàng làm sao có thể để cho đứa nhỏ của nàng chết không minh bạch đươc!
"Lão gia, ngươi nên vì thiếp thân làm chủ a, lão gia, con của chúng ta mệnh thật khổ a, còn không có ra đời, liền bị tỷ tỷ của hắn hại chết, lão gia..." Dương Mộc Hoan bi thống tố khổ, kéo than mình suy yếu, lảo đảo một cái, An Bình hầu dù là ý chí sắt đá, giờ phút này nhìn đến Dương Mộc Hoan suy yếu, tâm cũng nhuyễn xuống , đẩy ra đại phu nhân bên người, tiến lên, đem Dương Mộc Hoan ôm vào trong lòng.
Hành động này, làm cho đại phu nhân cùng An Như Yên trên mặt đều trầm xuống, Dương Mộc Hoan cố ý đem toàn bộ sức nặng than thể đều đặt ở trên người An Bình hầu gia, nàng biết, phía sau, chỉ có thể dùng mảnh mai đến đả động An Bình hầu.
Nước mắt không ngừng chảy ra, Dương Mộc Hoan gắt gao nắm vạt áo An Bình hầu gia khóc hoa lê đẫm mưa, "Lão gia, ta vốn định chờ ngươi hồi phủ liền nói cho ngươi tin tức tốt này, nhưng là...
Kia đứa nhỏ mệnh khổ, hắn không muốn đi a, tối hôm qua thiếp thân mơ thấy hắn, hắn nói hắn không nghĩ rời đi nương, tưởng bồi ở bên người lão gia ... Phải làm một đứa con tốt của lão gia... Hiếu thuận lão gia..."
"Cha, ngươi đừng nghe nàng nói bậy... Nàng..." An Như Yên nhìn thấy trên mặt An Bình hầu gia toát ra sự đau sót thương tiếc đối với Dương Mộc Hoan, nhất thời hoảng,trong long hiểu được ý đồ của Dương Mộc Hoan, tiện nhân này, thế nhưng muốn dùng thủ đoạn này để lấy sự đồng tình của cha!
"Câm miệng!" An Bình Hầu lớn tiếng quát, trong lòng có bao nhiêu thương tiếc Dương Mộc Hoan cùng đứa nhỏ của bọn họ, sắc mặt càng thêm chán ghét đối với An Như Yên, nàng còn không biết sám hối, còn nói như vậy, làm sao còn giống Yên nhi ngày thường dịu dàng hiền lành?
"Lão gia..." Dương Mộc Hoan lạnh rung oa tiến vào trong lòng An Bình Hầu , đáy mắt cũng xẹt qua một tia ngoan ý.
"Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi cùng đứa nhỏ một cái công đạo." An Bình hầu gia trấn an Dương Mộc Hoan trong lòng, trong lòng đã có quyết định, hôm nay không xử phạt An Như Yên, trong lòng hắn cũng nuốt không trôi!
"Cha..." An Như Yên nhất thời hoảng lên, cha nhưng lại tin lời nói của Dương tiện nhân kia , cấp nàng công đạo? Hắn muốn như thế nào cấp nàng công đạo?
"Lão gia, Yên nhi phạm sai, là nên phạt!" ngoài dự kiến của mọi người , đại phu nhân nhưng lại bình tĩnh mở miệng.
"Nương?" An Như Yên sắc mặt xanh mét, không nghĩ tới nương nàng chẳng những không giúp chính mình, ngược lại là tán thành cha phạt nàng!
Đại phu nhân thở dài, cũng là quỳ mạnh trên mặt đất, "Tứ muội, Yên nhi không hiểu chuyện, va chạm ngươi, giáo huấn là đúng , đại tỷ hy vọng tỉ muội chúng ta không cần vì nguyên nhân này mà sinh ra hiềm khích, gia cùng mọi sự tốt, chúng ta đều là thê thiếp của lão gia, ta hy vọng chúng ta vẫn là hảo tỷ muội, hảo hảo thay lão gia lo liệu chuyện trong phủ."
Tứ phu nhân giật mình, thật không ngờ Lưu Hương Liên này là đương gia chủ mẫu nhưng lại quỳ xuống trước mặt nàng, nàng ăn nói khép nép như vậy, là muốn tính kế gì?
An Bình Hầu mâu quang vi thiểm, trên mặt tức giận có chiều hướng dịu đi, nâng tay đem nàng nâng dậy, một tay đem Dương Mộc Hoan ôm vào trong ngực, một tay nắm cả đại phu nhân, "Hương Liên xưa nay luôn hiểu chuyện, ngươi có thể nghĩ đến như vậy ta thực vui mừng, ngày sau than thể Hoan nhi , ngươi còn phải thay nàng điều dưỡng”
"Đây là tự nhiên, thời gian trước, Uyển quý phi nương nương thưởng một nhánh nhân sâm ngàn năm cho thiếp, thiếp thân lập tức cho người đem nó đến để bồi bổ thân thể tư muội."
Đại phu nhân ôn hòa mở miệng, nghiễm nhiên giống một thê tử hiền lành, nhưng trong lời nói của nàng mỗi chữ đều bao hàm thâm ý.
An Ninh nghe vào trong tai, trong lòng quả thật hiểu rõ, đại phu nhân quả nhiên không hổ là đại phu nhân, biết chuyện này không thể cứng rắn tới cùng, nàng nếu là thay An Như Yên cầu tình, sợ chỉ càng thêm chọc giận An Bình hầu gia, nàng suy nghĩ tốt lắm, thứ nhất có thể thể hiện chính mình hiền lành, thứ hai cố ý vô tình nhắc đến Uyển quý phi, ám chỉ cho Hầu gia biết nàng và Uyển quý phi có thêm một tầng thân phận thân thích, Uyển quý phi nương cùng nàng là tỷ muội, đánh chó cũng phải nể mặt chủ!
Lão luyện như An Bình Hầu đương nhiên biết tầng quan hệ lợi hại này, Uyển quý phi ở trong cung được sủng ái, về sau rất nhiều chuyện đều cần tầng quan hệ này hỗ trợ, thản nhiên quét mắt sang An Như Yên một cái, "Từ hôm nay trở đi, Yên nhi liền chuyển đến Cách viên, không có sự đồng ý của ta, không cho phép ra ngoài."
Này đã là nhượng bộ lớn nhất của hắn! .
An Như Yên thân thể ngẩn ra, sắc mặt càng thêm khó coi, Cách viên? Cha thế nhưng cho nàng chuyển đến cái địa phương quỷ quái kia? ! Nàng không cam lòng!
"Cha..."
"Lão gia..." Tứ phu nhân vừa nghe, lại không thuận theo, An Như Yên hại chết đứa nhỏ của nàng, chỉ cần là đem nàng tiến vào Cách viên lcó thể khiến nàng xả hết nổi giận sao? Nàng nuốt không trôi cục tức này!
"Hoan nhi, ngươi hảo hảo dưỡng thân thể, chuyện này không cần quan tâm, ngày mai tướng quân khải hoàn, hoàng thượng cho ta cùng vài đại thần đi ngoài thành đón chào, ngươi chiếu cố Hinh Nhi, khiến cho nàng ngày mai theo ta cùng đi đi."
Lời nói của An Bình hầu rơi xuống,mọi người ở đây đều cả kinh.thần sắc khác nhau, tướng quânngày mai trở về? Hầu gia nhưng lại mang tam tiểu thư An Lan Hinh cùng đi nghênh đón!
"Tối hôm qua ngươi đi đâu vậy ?" An Như Yên nói thẳng, lớn tiếng chất vấn, hoàn toàn quên lời dặn của đại phu nhân, bây giờ nàng đã có bộ dáng như thế này, làm sao còn có tâm tư diễn trò trước mặt An Ninh được nữa!
An Ninh vẻ mặt nghi hoặc, "Tỷ tỷ sao lại hỏi như vậy? Ninh Nhi tối hôm qua ở thư các xem sách, chắc vì quá mệt mỏi, nên ngủ quên , lúc tỉnh lại đã là gần sáng rồi!"
"Ngủ ở thư các?" An Như Yên nửa tin nửa ngờ, nhìn thoáng qua Bích Châu phía sau, Bích Châu lập tức rũ mắt xuống, "Đúng vậy, nô tỳ tối hôm qua cùng nhị tiểu thư ở thư các nghỉ ngơi một đêm."
"Tỷ tỷ, tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ninh Nhi mới vừa nghe nói... Tứ di nương nàng...
Nàng đẻ non ..." An Ninh thu hạ mi mắt, ám chỉ tin tức tứ phu nhân đẻ non,tin tức đã truyền khắp Hầu phủ mà nguyên nhân đẻ non là do tối qua có chuyện xảy ra mà mọi người ai củng biết đứa trẻ của tứ phu nhân bị chết là do đại tiểu thư.
An Như Yên sắc mặt lại trầm xuống, nhưng ngoan ý trong đáy mắt cũng không có chút che dấu, " Tiện nhân xứng đáng bị như vậy, hừ, tưởng tính kế ta, không có đứa nhỏ, đây là báo ứng của tiện nhân họ Dương kia!"
An Ninh giật mình, báo ứng sao? Tối hôm qua nếu bọn họ không phát hiện ra manh mối trước thì chắc quang cảnh ngày hôm nay sẽ khác, bắt kẻ thong dâm?các nàng muốn hủy trong sạch của nàng a,những người này thật đúng là ngoan độc, Đông Tần quốc dân phong tuy khá cởi mở , nhưng nữ tử không còn trong sạch, đời này sẽ phị người ngoài chỉ trỏ, càng đừng nói đến việc lập gia đình dù là người nghèo khổ cũng sẽ không nhận một người con dâu như vậy, nếu là nàng kiếp trước sợ là đã bị sài lang hổ báo đó ăn tươi nuốt sống, tứ phu nhân và An Như yên đều là cùng một dạng người, An Như Yên tối hôm qua đã ăn mấy bạt tay, xem như cấp cho nàng một cái giáo huấn, bất quá đứa nhỏ trong bụng tứ phu nhân , cũng chết trong tay An Như Yên, lam sao tứ phu nhân có thể bỏ qua?
Bây giờ chắc Hầu gia cũng sắp đến, chợt nghe trong viện truyền đến một trận rống giận, bất quá thanh âm kia các nàng lại quá quen thuộc .
"Vô liêm sỉ!" An Bình Hầu nổi giận đùng đùng vào phòng An Như Yên, mặt âm trầm, trên trán gân xanh nổi lên, hắn bất qúa rời khỏi nhà mấy ngày, trong phủ nhưng lại xảy ra việc, nghĩ đến lời nói của hạ nhân, đứa nhỏ của hắn nhưng lại...
"Cha?"gương mặt An Như Yên lộ vẻ giật mình, bất khả tư nghị nhìn người tới, cha? Hắn không phải ra phủ sao? Vì sao đột nhiên trở về?
"Ngươi là đồ nữ nhân bất hiếu, đã vậy còn quá tâm ngoan thủ lạt!" An Bình Hầu chỉ ngón tay vào An Như Yên, hận không thể tiến lên tự mình giáo huấn nữ nhi này .
Đại phu nhân theo sát hắn vào vừa thấy tình thế, bất chấp mọi chuyện, lập tức bám trụ An Bình hầu gia, "Lão gia, ngươi bớt giận, Yên nhi nàng không phải cố ý , kia chính là ngoài ý muốn, chính là ngoài ý muốn a!"
Lưu Hương Liên như thế nào cũng thật không ngờ chuyện này nhanh như vậy bị lão gia biết, nàng còn tính toán thừa dịp lão gia không ở trong phủ , đem chuyện này áp chế đi, nhưng là,đột nhiên lão gia trở về như vậy, là trùng hợp sao? Mới vừa rồi nàng nhận được tin tức, lập tức chạy tới, sợ lão gia dưới cơn thịnh nộ làm bị thương đến Yên nhi của nàng!
"Cha..." An Như Yên sắc mặt nhất thời trắng bệch, "Cha, ngươi nghe Yên nhi nói, đều là Dương Mộc Hoan nàng cố ý hãm hại Yên nhi, ngươi xem... mặt Yên nhi... Đây đều là do Dương Mộc Hoan ban tặng, cha... Yên nhi cũng không biết nàng có bầu, là nàng tính kế Yên nhi trước ..."
"Ngươi ngậm máu phun người!" ngoài cửa, ngũ phu nhân cùng nha hoàn giúp đỡ tứ phu nhân với vẻ mặt suy yếu, trong mắt tràn đầy hận ý, nàng chỉ biết An Như Yên sẽ không nhận tội,Dương Mộc Hoan nàng làm sao có thể để cho đứa nhỏ của nàng chết không minh bạch đươc!
"Lão gia, ngươi nên vì thiếp thân làm chủ a, lão gia, con của chúng ta mệnh thật khổ a, còn không có ra đời, liền bị tỷ tỷ của hắn hại chết, lão gia..." Dương Mộc Hoan bi thống tố khổ, kéo than mình suy yếu, lảo đảo một cái, An Bình hầu dù là ý chí sắt đá, giờ phút này nhìn đến Dương Mộc Hoan suy yếu, tâm cũng nhuyễn xuống , đẩy ra đại phu nhân bên người, tiến lên, đem Dương Mộc Hoan ôm vào trong lòng.
Hành động này, làm cho đại phu nhân cùng An Như Yên trên mặt đều trầm xuống, Dương Mộc Hoan cố ý đem toàn bộ sức nặng than thể đều đặt ở trên người An Bình hầu gia, nàng biết, phía sau, chỉ có thể dùng mảnh mai đến đả động An Bình hầu.
Nước mắt không ngừng chảy ra, Dương Mộc Hoan gắt gao nắm vạt áo An Bình hầu gia khóc hoa lê đẫm mưa, "Lão gia, ta vốn định chờ ngươi hồi phủ liền nói cho ngươi tin tức tốt này, nhưng là...
Kia đứa nhỏ mệnh khổ, hắn không muốn đi a, tối hôm qua thiếp thân mơ thấy hắn, hắn nói hắn không nghĩ rời đi nương, tưởng bồi ở bên người lão gia ... Phải làm một đứa con tốt của lão gia... Hiếu thuận lão gia..."
"Cha, ngươi đừng nghe nàng nói bậy... Nàng..." An Như Yên nhìn thấy trên mặt An Bình hầu gia toát ra sự đau sót thương tiếc đối với Dương Mộc Hoan, nhất thời hoảng,trong long hiểu được ý đồ của Dương Mộc Hoan, tiện nhân này, thế nhưng muốn dùng thủ đoạn này để lấy sự đồng tình của cha!
"Câm miệng!" An Bình Hầu lớn tiếng quát, trong lòng có bao nhiêu thương tiếc Dương Mộc Hoan cùng đứa nhỏ của bọn họ, sắc mặt càng thêm chán ghét đối với An Như Yên, nàng còn không biết sám hối, còn nói như vậy, làm sao còn giống Yên nhi ngày thường dịu dàng hiền lành?
"Lão gia..." Dương Mộc Hoan lạnh rung oa tiến vào trong lòng An Bình Hầu , đáy mắt cũng xẹt qua một tia ngoan ý.
"Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi cùng đứa nhỏ một cái công đạo." An Bình hầu gia trấn an Dương Mộc Hoan trong lòng, trong lòng đã có quyết định, hôm nay không xử phạt An Như Yên, trong lòng hắn cũng nuốt không trôi!
"Cha..." An Như Yên nhất thời hoảng lên, cha nhưng lại tin lời nói của Dương tiện nhân kia , cấp nàng công đạo? Hắn muốn như thế nào cấp nàng công đạo?
"Lão gia, Yên nhi phạm sai, là nên phạt!" ngoài dự kiến của mọi người , đại phu nhân nhưng lại bình tĩnh mở miệng.
"Nương?" An Như Yên sắc mặt xanh mét, không nghĩ tới nương nàng chẳng những không giúp chính mình, ngược lại là tán thành cha phạt nàng!
Đại phu nhân thở dài, cũng là quỳ mạnh trên mặt đất, "Tứ muội, Yên nhi không hiểu chuyện, va chạm ngươi, giáo huấn là đúng , đại tỷ hy vọng tỉ muội chúng ta không cần vì nguyên nhân này mà sinh ra hiềm khích, gia cùng mọi sự tốt, chúng ta đều là thê thiếp của lão gia, ta hy vọng chúng ta vẫn là hảo tỷ muội, hảo hảo thay lão gia lo liệu chuyện trong phủ."
Tứ phu nhân giật mình, thật không ngờ Lưu Hương Liên này là đương gia chủ mẫu nhưng lại quỳ xuống trước mặt nàng, nàng ăn nói khép nép như vậy, là muốn tính kế gì?
An Bình Hầu mâu quang vi thiểm, trên mặt tức giận có chiều hướng dịu đi, nâng tay đem nàng nâng dậy, một tay đem Dương Mộc Hoan ôm vào trong ngực, một tay nắm cả đại phu nhân, "Hương Liên xưa nay luôn hiểu chuyện, ngươi có thể nghĩ đến như vậy ta thực vui mừng, ngày sau than thể Hoan nhi , ngươi còn phải thay nàng điều dưỡng”
"Đây là tự nhiên, thời gian trước, Uyển quý phi nương nương thưởng một nhánh nhân sâm ngàn năm cho thiếp, thiếp thân lập tức cho người đem nó đến để bồi bổ thân thể tư muội."
Đại phu nhân ôn hòa mở miệng, nghiễm nhiên giống một thê tử hiền lành, nhưng trong lời nói của nàng mỗi chữ đều bao hàm thâm ý.
An Ninh nghe vào trong tai, trong lòng quả thật hiểu rõ, đại phu nhân quả nhiên không hổ là đại phu nhân, biết chuyện này không thể cứng rắn tới cùng, nàng nếu là thay An Như Yên cầu tình, sợ chỉ càng thêm chọc giận An Bình hầu gia, nàng suy nghĩ tốt lắm, thứ nhất có thể thể hiện chính mình hiền lành, thứ hai cố ý vô tình nhắc đến Uyển quý phi, ám chỉ cho Hầu gia biết nàng và Uyển quý phi có thêm một tầng thân phận thân thích, Uyển quý phi nương cùng nàng là tỷ muội, đánh chó cũng phải nể mặt chủ!
Lão luyện như An Bình Hầu đương nhiên biết tầng quan hệ lợi hại này, Uyển quý phi ở trong cung được sủng ái, về sau rất nhiều chuyện đều cần tầng quan hệ này hỗ trợ, thản nhiên quét mắt sang An Như Yên một cái, "Từ hôm nay trở đi, Yên nhi liền chuyển đến Cách viên, không có sự đồng ý của ta, không cho phép ra ngoài."
Này đã là nhượng bộ lớn nhất của hắn! .
An Như Yên thân thể ngẩn ra, sắc mặt càng thêm khó coi, Cách viên? Cha thế nhưng cho nàng chuyển đến cái địa phương quỷ quái kia? ! Nàng không cam lòng!
"Cha..."
"Lão gia..." Tứ phu nhân vừa nghe, lại không thuận theo, An Như Yên hại chết đứa nhỏ của nàng, chỉ cần là đem nàng tiến vào Cách viên lcó thể khiến nàng xả hết nổi giận sao? Nàng nuốt không trôi cục tức này!
"Hoan nhi, ngươi hảo hảo dưỡng thân thể, chuyện này không cần quan tâm, ngày mai tướng quân khải hoàn, hoàng thượng cho ta cùng vài đại thần đi ngoài thành đón chào, ngươi chiếu cố Hinh Nhi, khiến cho nàng ngày mai theo ta cùng đi đi."
Lời nói của An Bình hầu rơi xuống,mọi người ở đây đều cả kinh.thần sắc khác nhau, tướng quânngày mai trở về? Hầu gia nhưng lại mang tam tiểu thư An Lan Hinh cùng đi nghênh đón!
/210
|