Hậu Phi Bí Sử

Chương 13 - Chương 13

/24


Lâu Tùy Ý nghiêng đầu nhìn sang công công, lạnh nhạt gật đầu: ừ Rồi rời đi, không hỏi nhiều cũng không suy nghĩ, môi hắn lại hơi nhếch lên, đại tẩu của hắn lại có chuyện gì muốn tính toán hắn đây?

Thái Cực điện.

Lâu Tùy Ý bước vào, mọi người đều cúi người hành lễ: Tham kiến Nhiếp Chính Vương điện hạ Nhìn dáng người nam nhân phi phàm kia bước vào, mấy cung nữ đều đỏ mặt cúi đầu, hắn trong hoàng cung này chính là đối tượng thứ 2 được nữ nhân ái mộ nhiều khủng khiếp, không chỉ các cung nữ mà mấy mụ ma ma cũng e lệ ngại ngùng.

Thái hậu ngồi trên nhuyễn tháp mặc phụng bào đỏ thẫm, có phần uy nghiêm hơn bộ hoàng hậu, trên đầu đội mũ phượng bằng vàng rung rung, tuổi tác không thể làm khó được nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của bà, có thể nhìn ra bà từng là một đại mỹ nhân, trên mặt vết nhăn không nhiều, nụ cười nhẹ nhàng lúc nào cũng trên môi, bà nhìn nam nhân trước mặt: Hoàng đệ, lâu như vậy đệ không định trở lại phủ Nhiếp Chính sao?

Lâu Tùy Ý cười nhạt, chậm rãi nhìn Thái hậu nói: Thái hậu, bổn vương không định rời đi Giọng hắn trầm trầm dễ nghe, như tiếng tiêu êm dịu mát tai người nghe.

Thái hậu nheo mắt lại, cười cười nhìn hắn, nhưng nơi đáy mắt xoẹt qua một tia thâm hiểm: Hả? Ý đệ là? Phu quân của bà cùng nam nhân này là huynh đệ,từ ngày bà lên làm thái hậu đến nay,hắn luôn ngo nghe giám sát bà, không phải bà không biết mà là giả như không biết, hắn đối với bà còn nguy hiểm hơn cả tử địch, một ngày chưa loại bỏ được hắn, vị trí của bà và hoàng thượng sẽ bị uy hiếp trầm trọng!

Lâu Tùy Ý nhạt nhẽo nhếch môi, ánh mắt hơi hơi nhếch lên tựa tiếu phi tiếu: Ý của bổn vương tự nhiên ngài sẽ biết, không còn chuyện gì, bổn vương còn muốn đi chẻ củi Tâm tư của thái hậu hắn phi thường rõ, năm bà ta được hoàng huynh hắn nâng lên hậu vị, hắn đã nhận ra tâm tư của bà ta không hề nhỏ, hắn không khuyên can cũng không đả kích bà ta vì hoàng huynh hắn từng nói, hãy để bà ta sống, bà ta khổ vì hoàng huynh quá nhiều rồi! Hắn nghe theo, một mực an phận nhưng mấy năm nay, bà ta lại dám động đến hắn! Sai người theo dõi điều tra hắn thường xuyên! Hắn biết bà ta lo lắng cái gì!

Thái hậu không tức giận, chỉ âm trầm nhìn theo bóng dáng cao lớn kia, bà khẽ cười, hắn cũng quá giống phu quân của bà, thật khiến bà hoài niệm tiên hoàng

, phải chi mà con người này.......Nhưng là hắn không thể làm bà yên tâm được, vì vậy chỉ đành, một sống một còn với hắn!!!

Nháy mắt cả người bà bao trùm một sát khí, bà....không thể để mất mọi thứ được! Không thể! Giang sơn này chỉ có thể thuộc về mẫu tử bà!!!! Nhất định!

Người đâu, mau phái người sang bẩm báo hoàng thượng, ai gia muốn gặp người

Từ công công lui ra: Nô tài tuân mệnh

... ...... .....

Sở Viễn bước vào Thái Cực điện, khom người kính cẩn: Nhi thần tham kiến mẫu hậu

Thái hậu cười hiền từ, vẫy tay hắn: Mau lại đây, hoàng thượng mấy ngày nay vất vả nhiều lắm rồi Nhìn nhi tử mà bà phải dùng hết bao nhiêu công sức mới nuôi lớn được, trong thâm cung này, sinh ra một đứa bé đã là chuyện khó, nuôi lớn một đứa bé trưởng thành còn khó hơn gấp trăm ngàn lần, người người dòm ngó, luôn có cơ hội hại mẫu tử bà! Tay bà bắt buộc phải nhuốm máu bao nhiêu người,vô tội có, có tội cũng có, đều bị bà đưa tiễn! Nhưng bà biết, bà không làm cũng sẽ có kẻ làm thôi, lúc đó người chết không phải sẽ là bà và nhi tử bà sao? Vậy thà để bà ra tay trước!

Sở Viễn khẽ cười tự giễu hạ mắt, tràn ngập ưu thương: Ha ha, trẫm có làm gì có việc để làm, đều không phải mẫu hậu thu xếp hết rồi sao? Hắn danh là hoàng thượng một nước nhưng lại không hề tự do quyết đoán được như phụ hoàng, mọi việc đều phải thông qua mẫu hậu, hắn cứ như là bù nhìn

/24

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status