Trở về ngôi nhà tưởng chừng là nơi hạnh phúc cất dấu nào ngờ lại là nơi hp kết thúc. Đúng rồi! Bắt đầu ở đâu thì lên kết thúc tại đó thôi. Nghĩ vậy Thư thay đồ rồi ngồi trên ghế sofa đợi Lâm về.
Chiếc đồng hồ treo tường cứ nặng nhọc nhích từng chút 1 tik tóc...tik tóc...tik tóc Lâm vẫn chưa về Thư đợi hoài, đợi mãi và rồi thiếp đi lúc nào ko hay. Lúc tỉnh dậy trời đã sáng, 1 ngày mới lại bắt đầu với bao điều mới mẻ đang đợi ta phía trước. Thư đang nằm ngay chính chiếc giường thân yêu của mình, bên cạnh có đặt 1 hộp quà lớn được bọc bởi 1 lớp giấy màu hồng phấn bên ngoài. Đêm qua Lâm đã về và sáng nay lại ra ngoài sớm. Lâm để lại hộp quà và 1 lời nhắn.
"Chúc mừng sinh nhật vk yêu. Hẹn em 7h tối nay trên ngọn đồi gió. Anh có chuyện muốn nói.....!"
Hôm nay là sinh nhật Thư, là ngày nó đủ 18 tuổi, là ngày nó ước hp sẽ thuộc về mình 1 cách vẹn nguyên vậy mà h đây TAN VỠ.
Thư từ từ kéo dải duy băng trên hộp quà, từ từ mở ra xem là 1 chiếc đầm dài chấm gót màu trắng tinh khôi, 1 đôi dầy cao gót có đính vài viên đá lấp lánh trông tuyệt đẹp. Thư sẽ diện nó trong ngày hôm nay đến gặp Lâm để kết thúc mọi chuyện.
______
Ngọn đồi gió Thư ngồi bên Lâm lần cuối. Hôm nay trông Thư thật xinh đẹp trong bộ đầm, khoác bên ngoài là chiếc áo lông ấm áp. Nó ngồi tựa đầu vào vai Lâm nghe tiếng trái tim thổn thức. Khoảnh khắc này nhanh chóng trôi đi khi cả 2 cùng lên tiếng.
- Em (anh) có chuyện muốn nói với anh (em)
Lâm mỉm cười.
- Em nói trước đi!
Thư cúi đầu tự dặn lòng ko được khóc, nó nắm chặt tay gồng mình ghìm giữ cảm xúc quay sang nhìn Lâm giọng lạnh lùng.
- Mình chia tay đi!
Lâm rùng mình nở nụ cười chối bỏ tất cả.
- ko! Thư em đang đùa anh phải ko?
Thư đứng dậy cắn chặt môi "Đừng khóc mày phải mạnh mẽ lên Thư à!"
Nuốt nước mắt vào trong Thư cười nhạt.
- Em ko đùa anh, mà chính là anh đang biến em thành quân cờ để anh lợi dụng.
Lâm chau mày đôi mắt đỏ au, cố ghìm chắc vai Thư mà gắt lớn.
- EM ĐANG NÓI GÌ VẬY CHỨ?
Lúc này Thư ko thể gắng gượng nữa rồi nước mắt trào ra cùng tiếng hét lớn át đi tiếng nấc.
- ĐỪNG XEM EM LÀ CON NGỐC. Em ĐÃ THẤY ANH VÀ DƯƠNG TUYỀN TRONG BAR. Đừng đùa em nữa.
Nói đoạn nó xoay người bỏ đi Lâm vội kéo nó lại và rồi môi chạm môi. Nụ hôn nồng nàn pha chút mặn chát của nước mắt. Thư hóa đá Lâm rời môi Thư anh qùy xuống bật chiếc hộp nhỏ xinh màu nhung đen. Thật bất ngờ nhưng cũng thật đớn đau. 1 chiếc nhẫn lấp lánh phát sang trong đêm khuya.
- Thư em hiểu lầm rồi người anh yêu là e, anh chơi đàn là vì em.
- Vì em?
- Đúng vậy anh muốn tự tay kiếm tiền mua nhẫn để cầu hôn e. Làm vk anh nhé cô bé ngốc.
Thư dường như ko tin về những gì đang diễn ra trước mắt. Nó đã hiểu lầm Lâm ư? Lâm đang cầu hôn nó. Hạnh phúc sau 1 phút giây lạc lõng lại bất ngờ được đôi tay Lâm kéo về. Thật sự như 1 nhà văn từng nói đau khổ là để dọn đường cho hp hay sao?
- Em đồng ý!
Chỉ thế thôi đớn đau qua đi hp lại ùa về.
T/g oi doan nay mjh thay ko h0p ly lam la luc thu thay duong tuyen om lam trong bar thi thu da rat dau long thi tai chj sau co 1loi cau hon thu da bo qua het dc chu mjh nghi t/g nen sua lai doan nay
Tờ mờ sáng hôm sau Lâm đã mò sang phòng Thư đánh thức cô nàng dậy.
- Vk yêu dậy thôi chúng mình đi đăng kí kết hôn.
Thư lười biếng chùm chăn kín mít. Nó vừa mới chợp mắt được 1 chút thôi. Cả đêm qua Thư đã suy nghĩ rất nhiều về lời cầu hôn của Lâm. Liệu rằng Thư có sai ko khi quyết định tin Lâm? Thư cũng ko biết nữa, nó chấp nhận lời cầu hôn vì nhìn thấy sự chân thành trong mắt Lâm. Chấp nhận là 1 chuyện đăng kí kết hôn lại là chuyện khác. Thư chưa đủ tự tin để bắt đầu 1 hp gia đình.
- Vk yêu dậy đi!
Lâm lật mềnh ra ngồi sán lấy Thư kéo nó dậy. Thư đưa đôi mắt lờ đờ nhìn Lâm.
- Chưa được đâu đợi khi nào cả 2 thi đại học xong thì mới tính chuyện đó.
Lâm buông tay Thư ra buồn dầu.
- Em vẫn chưa tin anh sao?
Thư im lặng cũng đủ để Lâm hiểu.
- Anh đã nói tất cả chỉ là hiểu lầm thôi mà. Đó chỉ là cái ôm xã giao đâu có gì mà em giận. Đừng giận anh nữa đk
- Vậy tại sao anh phải dấu em chuyện anh đi làm.
- Anh muốn làm em bất ngờ về chuyện chiếc nhẫn và lời cầu hôn. Chính Tuyền đã giới thiệu anh vào làm trong bar đó.
Thư nghi hoặc hỏi lại.
- Thật vậy chứ? Thật sự anh đi làm đêm để mua nhẫn cầu hôn em?
Lâm gật đầu đưa tay lên trời thề thốt.
- Anh xin thề nếu anh...!
Lâm chưa nói hết câu Thư đã đưa ngón tay trỏ lên bịt miệng cậu.
- Em tin! Em tin anh mà. Nhưng còn chuyện kết hôn đợj pama về rồi mình tính đk k anh? Và nhớ đừng dấu em chuyện gì nữa nhé!
Lâm gật đầu đồng ý mặc dù ko muốn dời lại việc đăng kí kết hôn. Đang im lặng bỗng có tiếng chuông của gieo lại 1 vị khách bất đắc dĩ.
Chiếc đồng hồ treo tường cứ nặng nhọc nhích từng chút 1 tik tóc...tik tóc...tik tóc Lâm vẫn chưa về Thư đợi hoài, đợi mãi và rồi thiếp đi lúc nào ko hay. Lúc tỉnh dậy trời đã sáng, 1 ngày mới lại bắt đầu với bao điều mới mẻ đang đợi ta phía trước. Thư đang nằm ngay chính chiếc giường thân yêu của mình, bên cạnh có đặt 1 hộp quà lớn được bọc bởi 1 lớp giấy màu hồng phấn bên ngoài. Đêm qua Lâm đã về và sáng nay lại ra ngoài sớm. Lâm để lại hộp quà và 1 lời nhắn.
"Chúc mừng sinh nhật vk yêu. Hẹn em 7h tối nay trên ngọn đồi gió. Anh có chuyện muốn nói.....!"
Hôm nay là sinh nhật Thư, là ngày nó đủ 18 tuổi, là ngày nó ước hp sẽ thuộc về mình 1 cách vẹn nguyên vậy mà h đây TAN VỠ.
Thư từ từ kéo dải duy băng trên hộp quà, từ từ mở ra xem là 1 chiếc đầm dài chấm gót màu trắng tinh khôi, 1 đôi dầy cao gót có đính vài viên đá lấp lánh trông tuyệt đẹp. Thư sẽ diện nó trong ngày hôm nay đến gặp Lâm để kết thúc mọi chuyện.
______
Ngọn đồi gió Thư ngồi bên Lâm lần cuối. Hôm nay trông Thư thật xinh đẹp trong bộ đầm, khoác bên ngoài là chiếc áo lông ấm áp. Nó ngồi tựa đầu vào vai Lâm nghe tiếng trái tim thổn thức. Khoảnh khắc này nhanh chóng trôi đi khi cả 2 cùng lên tiếng.
- Em (anh) có chuyện muốn nói với anh (em)
Lâm mỉm cười.
- Em nói trước đi!
Thư cúi đầu tự dặn lòng ko được khóc, nó nắm chặt tay gồng mình ghìm giữ cảm xúc quay sang nhìn Lâm giọng lạnh lùng.
- Mình chia tay đi!
Lâm rùng mình nở nụ cười chối bỏ tất cả.
- ko! Thư em đang đùa anh phải ko?
Thư đứng dậy cắn chặt môi "Đừng khóc mày phải mạnh mẽ lên Thư à!"
Nuốt nước mắt vào trong Thư cười nhạt.
- Em ko đùa anh, mà chính là anh đang biến em thành quân cờ để anh lợi dụng.
Lâm chau mày đôi mắt đỏ au, cố ghìm chắc vai Thư mà gắt lớn.
- EM ĐANG NÓI GÌ VẬY CHỨ?
Lúc này Thư ko thể gắng gượng nữa rồi nước mắt trào ra cùng tiếng hét lớn át đi tiếng nấc.
- ĐỪNG XEM EM LÀ CON NGỐC. Em ĐÃ THẤY ANH VÀ DƯƠNG TUYỀN TRONG BAR. Đừng đùa em nữa.
Nói đoạn nó xoay người bỏ đi Lâm vội kéo nó lại và rồi môi chạm môi. Nụ hôn nồng nàn pha chút mặn chát của nước mắt. Thư hóa đá Lâm rời môi Thư anh qùy xuống bật chiếc hộp nhỏ xinh màu nhung đen. Thật bất ngờ nhưng cũng thật đớn đau. 1 chiếc nhẫn lấp lánh phát sang trong đêm khuya.
- Thư em hiểu lầm rồi người anh yêu là e, anh chơi đàn là vì em.
- Vì em?
- Đúng vậy anh muốn tự tay kiếm tiền mua nhẫn để cầu hôn e. Làm vk anh nhé cô bé ngốc.
Thư dường như ko tin về những gì đang diễn ra trước mắt. Nó đã hiểu lầm Lâm ư? Lâm đang cầu hôn nó. Hạnh phúc sau 1 phút giây lạc lõng lại bất ngờ được đôi tay Lâm kéo về. Thật sự như 1 nhà văn từng nói đau khổ là để dọn đường cho hp hay sao?
- Em đồng ý!
Chỉ thế thôi đớn đau qua đi hp lại ùa về.
T/g oi doan nay mjh thay ko h0p ly lam la luc thu thay duong tuyen om lam trong bar thi thu da rat dau long thi tai chj sau co 1loi cau hon thu da bo qua het dc chu mjh nghi t/g nen sua lai doan nay
Tờ mờ sáng hôm sau Lâm đã mò sang phòng Thư đánh thức cô nàng dậy.
- Vk yêu dậy thôi chúng mình đi đăng kí kết hôn.
Thư lười biếng chùm chăn kín mít. Nó vừa mới chợp mắt được 1 chút thôi. Cả đêm qua Thư đã suy nghĩ rất nhiều về lời cầu hôn của Lâm. Liệu rằng Thư có sai ko khi quyết định tin Lâm? Thư cũng ko biết nữa, nó chấp nhận lời cầu hôn vì nhìn thấy sự chân thành trong mắt Lâm. Chấp nhận là 1 chuyện đăng kí kết hôn lại là chuyện khác. Thư chưa đủ tự tin để bắt đầu 1 hp gia đình.
- Vk yêu dậy đi!
Lâm lật mềnh ra ngồi sán lấy Thư kéo nó dậy. Thư đưa đôi mắt lờ đờ nhìn Lâm.
- Chưa được đâu đợi khi nào cả 2 thi đại học xong thì mới tính chuyện đó.
Lâm buông tay Thư ra buồn dầu.
- Em vẫn chưa tin anh sao?
Thư im lặng cũng đủ để Lâm hiểu.
- Anh đã nói tất cả chỉ là hiểu lầm thôi mà. Đó chỉ là cái ôm xã giao đâu có gì mà em giận. Đừng giận anh nữa đk
- Vậy tại sao anh phải dấu em chuyện anh đi làm.
- Anh muốn làm em bất ngờ về chuyện chiếc nhẫn và lời cầu hôn. Chính Tuyền đã giới thiệu anh vào làm trong bar đó.
Thư nghi hoặc hỏi lại.
- Thật vậy chứ? Thật sự anh đi làm đêm để mua nhẫn cầu hôn em?
Lâm gật đầu đưa tay lên trời thề thốt.
- Anh xin thề nếu anh...!
Lâm chưa nói hết câu Thư đã đưa ngón tay trỏ lên bịt miệng cậu.
- Em tin! Em tin anh mà. Nhưng còn chuyện kết hôn đợj pama về rồi mình tính đk k anh? Và nhớ đừng dấu em chuyện gì nữa nhé!
Lâm gật đầu đồng ý mặc dù ko muốn dời lại việc đăng kí kết hôn. Đang im lặng bỗng có tiếng chuông của gieo lại 1 vị khách bất đắc dĩ.
/19
|