Hệ thống khốn kiếp! Sao lại có thêm cái loại nhiệm vụ này nữa vậy hả? Gây nhau à?!?
[Là loại thiết lập đặc biệt nha. Loại nhiệm vụ này chỉ được phát khi ký chủ thu được điểm hấp dẫn từ nhân vật chính. Điểm hấp dẫn nhận được bao nhiêu thì điểm thù hận sẽ lớn hơn gấp trăm lần. Ngay vị diện đầu tiên mà ký chủ đã có thể mở ra loại thiết lập này rồi. Thật trâu bò quá nha.] Khỏi phải nói cũng biết hệ thống vui vẻ đến thế nào, nó thật chỉ hận không thể dìm chết ký chủ nhà nó.
Diên Hạo nhìn cô rồi lại nhìn Nguyệt Nha đang nằm trên tay cô không rõ sống chết.
Giao nàng ấy cho ta. Thanh âm trầm khàn, lạnh lùng đến cực độ.
Hừ! Một mình ngươi biết lạnh lùng sao?
Liên Nguyệt khẽ vuốt nhẹ lên đỉnh đầu của Nguyệt Nha, một sợi lông mảnh màu vàng như có như không xuất hiện trên tay của cô, khiêu khích nhìn về phía Diên Hạo, trên đôi môi không quên trang trí bằng một nụ cười mỉa mai: Nếu như không có ta thì bây giờ nàng đã phải chôn thây dưới miệng lũ sinh vật gớm ghiếc kia rồi! Mà lúc ấy ngay cả một cọng lông của ngươi cũng không thấy đâu, ngươi cho rằng ta sẽ dễ dàng giao cho ngươi?
Diên Hạo nhíu mày nhìn cô, không kiên nhẫn lặp lại một lần nữa: Giao nàng ấy cho ta!
Cô nghiêng đầu khẽ cười một tiếng, trong lời nói muốn bao nhiêu mỉa mai thì có bấy nhiêu: Ngươi bảo vệ được nàng sao? Với năng lực của ngươi?
Khí tràng trên người của Diên Hạo càng lúc càng trở nên lạnh lẽo, ngay cả hơi thở của hắn ta cũng viết to hai từ nguy hiểm. Có thể thấy hắn ta đang vô cùng tức giận.
Liên Nguyệt hếch cằm nhìn hắn ta. Đúng rồi, cứ tức giận đi. Tức đi. Ngươi càng tức ta lại càng vui.
Nhận thấy người mà cô bế trên tay có chút phản ứng, bàn tay đang để trên đỉnh đầu của Nguyệt Nha lại xoa thêm mấy vòng nữa rồi trực tiếp quăng nàng ta cho Diên Hạo.
Tặng cho ngươi! Ta chơi đủ rồi!
Thừa lúc Diên Hạo đang bắt lấy Nguyệt Nha, cô lập tức sử dụng pháp khí mà Cảnh Minh tặng cho cô ra, thuấn di bản thân tới một vị trí khác trong rừng.
[Ký chủ, cô vừa làm gì vậy?] Không thu thập giá trị thù hận của nam chính à?
Loại trứng thối như ngươi thì hiểu cái gì? Liên Nguyệt tiếp tục đi về phía trước. Bàn tay khẽ vuốt Tiểu Bạch Mao trong tay áo.
Tứ lúc tới đây thì nó lại ngủ liên tục, cô vàng đi sâu vào trong thì nó lại càng ngủ say.
Cô có chút không hiểu cái loại thiết lập này của bảo bối nhà cô.
[Cô vừa gọi tôi là gì?] Hệ thống nghiến răng nghiến lợi nói.
Đại Phôi Đản. Rất hợp với ngươi nhỉ? Liên Nguyệt vui vẻ đáp lời hệ thống.
Trước mặt cô đột nhiên sáng lên. Cô bé mà cô gặp trong không gian hệ thống đột nhiên xuất hiện. Bay lơ lửng trước mặt cô.
Hệ thống chống nạnh, phồng má lên: [Cô nói ai là trứng thối hả? Tôi như thế này mà gọi là trứng thối sao?]
Liên Nguyệt nghiêm túc nhìn hệ thống, lại quay một vòng quanh nó.
Hệ thống hất tóc một cách sang chảnh: [Thế nào?]
Liên Nguyệt nghiêm túc gật đầu: Đúng là trứng thối.
Hệ thống lập tức xù lông, la lớn: [ Cô mới là trứng thối ấy!]
...
Nguyệt Nha khó khăn mở mắt ra, chống người ngồi dậy.
Nàng ta quay đầu tìm khắp nơi, nhưng chỉ nhìn thấy Diên Hạo đang đứng đó nhìn nàng ta.
Tỉnh.
Nguyệt Nha ngơ ngác nhìn Diên Hạo. Trong đầu là những hình ảnh mờ nhạt cùng với giọng nói xa lạ nhưng đầy ấm áp.
Nếu như không có ta thì bây giờ nàng đã phải chôn thây dưới miệng lũ sinh vật gớm ghiếc kia rồi! Mà lúc ấy ngay cả một cọng lông của ngươi cũng không thấy đâu, ngươi cho rằng ta sẽ dễ dàng giao cho ngươi?
Ngươi bảo vệ được nàng sao? Với năng lực của ngươi?
Ta sẽ không bao giờ giao nàng ra cho ngươi!
Ngươi thì hiểu gì về nàng chứ?
Ngươi!!!
Tiểu Nha! Ngươi đứng lại đó cho ta!
Giọng nói đó liên tục lặp đi lặp lại những lời nói đó, trái tim của nàng ta như bị bóp nghẹt.
Nàng ta không biết người đó là ai, cũng không biết là vì sao người đó lại vì nàng ta mà làm ra những chuyện như vậy.
Đời này của nàng ta, dường như chỉ có kẻ đó là tốt với nàng ta nhất.
Nhưng, đó là ai?
Diên Hạo cúi người xuống, nhìn vào mắt của nàng ta: Nàng đang nghĩ gì? Nghĩ tới hắn ta sao?
Nguyệt Nha giật mình, lập tức nhớ tới giọng nói như nhỏ dần của người kia vẫn đang văng vẳng trong đầu thì lập tức khiếp sợ. Liên tục lắc đầu. Nước mắt như muốn trào ra.
Diên Hạo nắm lấy cằm của nàng ta, chống người xuống mạnh bạo hôn lên môi của nàng ta: Tốt nhất là nàng nên nhận thức được tình hình hiện tại của bản thân.
Câu nói đó làm cho trái tim của Nguyệt Nha khẽ run rẩy. Nàng ta đã bị tên khốn kiếp này ấn ký. Bây giờ, nàng ta là của hắn ta. Với bản tính cuồng bạo của hắn ta, nếu nàng ta dám có ý nghĩ không an phận thì chắc chắn là kết cục sẽ rất thảm.
Nàng ta chỉ có thể phục tùng hắn ta.
...
Hệ thống lúc này vẫn còn đang cãi nhau với Liên Nguyệt, càng cãi lại càng hăng [Thật không biết tại sao tôi lại mắc phải một ký chủ như cô, ngay cả nhiệm vụ cũng không làm cho đàng hoàng vào. Đối tượng nhiệm vụ cũng vứt đi! Vậy thì còn nước non gì nữa chứ!]
Đúng lúc đó thì liên tiếp có hai dòng lệnh xuất hiện trước mặt hệ thống.
[Điểm hấp dẫn cộng 300.]
[Điểm thù hận cộng 3000.]
Hệ thống [...]
[Là loại thiết lập đặc biệt nha. Loại nhiệm vụ này chỉ được phát khi ký chủ thu được điểm hấp dẫn từ nhân vật chính. Điểm hấp dẫn nhận được bao nhiêu thì điểm thù hận sẽ lớn hơn gấp trăm lần. Ngay vị diện đầu tiên mà ký chủ đã có thể mở ra loại thiết lập này rồi. Thật trâu bò quá nha.] Khỏi phải nói cũng biết hệ thống vui vẻ đến thế nào, nó thật chỉ hận không thể dìm chết ký chủ nhà nó.
Diên Hạo nhìn cô rồi lại nhìn Nguyệt Nha đang nằm trên tay cô không rõ sống chết.
Giao nàng ấy cho ta. Thanh âm trầm khàn, lạnh lùng đến cực độ.
Hừ! Một mình ngươi biết lạnh lùng sao?
Liên Nguyệt khẽ vuốt nhẹ lên đỉnh đầu của Nguyệt Nha, một sợi lông mảnh màu vàng như có như không xuất hiện trên tay của cô, khiêu khích nhìn về phía Diên Hạo, trên đôi môi không quên trang trí bằng một nụ cười mỉa mai: Nếu như không có ta thì bây giờ nàng đã phải chôn thây dưới miệng lũ sinh vật gớm ghiếc kia rồi! Mà lúc ấy ngay cả một cọng lông của ngươi cũng không thấy đâu, ngươi cho rằng ta sẽ dễ dàng giao cho ngươi?
Diên Hạo nhíu mày nhìn cô, không kiên nhẫn lặp lại một lần nữa: Giao nàng ấy cho ta!
Cô nghiêng đầu khẽ cười một tiếng, trong lời nói muốn bao nhiêu mỉa mai thì có bấy nhiêu: Ngươi bảo vệ được nàng sao? Với năng lực của ngươi?
Khí tràng trên người của Diên Hạo càng lúc càng trở nên lạnh lẽo, ngay cả hơi thở của hắn ta cũng viết to hai từ nguy hiểm. Có thể thấy hắn ta đang vô cùng tức giận.
Liên Nguyệt hếch cằm nhìn hắn ta. Đúng rồi, cứ tức giận đi. Tức đi. Ngươi càng tức ta lại càng vui.
Nhận thấy người mà cô bế trên tay có chút phản ứng, bàn tay đang để trên đỉnh đầu của Nguyệt Nha lại xoa thêm mấy vòng nữa rồi trực tiếp quăng nàng ta cho Diên Hạo.
Tặng cho ngươi! Ta chơi đủ rồi!
Thừa lúc Diên Hạo đang bắt lấy Nguyệt Nha, cô lập tức sử dụng pháp khí mà Cảnh Minh tặng cho cô ra, thuấn di bản thân tới một vị trí khác trong rừng.
[Ký chủ, cô vừa làm gì vậy?] Không thu thập giá trị thù hận của nam chính à?
Loại trứng thối như ngươi thì hiểu cái gì? Liên Nguyệt tiếp tục đi về phía trước. Bàn tay khẽ vuốt Tiểu Bạch Mao trong tay áo.
Tứ lúc tới đây thì nó lại ngủ liên tục, cô vàng đi sâu vào trong thì nó lại càng ngủ say.
Cô có chút không hiểu cái loại thiết lập này của bảo bối nhà cô.
[Cô vừa gọi tôi là gì?] Hệ thống nghiến răng nghiến lợi nói.
Đại Phôi Đản. Rất hợp với ngươi nhỉ? Liên Nguyệt vui vẻ đáp lời hệ thống.
Trước mặt cô đột nhiên sáng lên. Cô bé mà cô gặp trong không gian hệ thống đột nhiên xuất hiện. Bay lơ lửng trước mặt cô.
Hệ thống chống nạnh, phồng má lên: [Cô nói ai là trứng thối hả? Tôi như thế này mà gọi là trứng thối sao?]
Liên Nguyệt nghiêm túc nhìn hệ thống, lại quay một vòng quanh nó.
Hệ thống hất tóc một cách sang chảnh: [Thế nào?]
Liên Nguyệt nghiêm túc gật đầu: Đúng là trứng thối.
Hệ thống lập tức xù lông, la lớn: [ Cô mới là trứng thối ấy!]
...
Nguyệt Nha khó khăn mở mắt ra, chống người ngồi dậy.
Nàng ta quay đầu tìm khắp nơi, nhưng chỉ nhìn thấy Diên Hạo đang đứng đó nhìn nàng ta.
Tỉnh.
Nguyệt Nha ngơ ngác nhìn Diên Hạo. Trong đầu là những hình ảnh mờ nhạt cùng với giọng nói xa lạ nhưng đầy ấm áp.
Nếu như không có ta thì bây giờ nàng đã phải chôn thây dưới miệng lũ sinh vật gớm ghiếc kia rồi! Mà lúc ấy ngay cả một cọng lông của ngươi cũng không thấy đâu, ngươi cho rằng ta sẽ dễ dàng giao cho ngươi?
Ngươi bảo vệ được nàng sao? Với năng lực của ngươi?
Ta sẽ không bao giờ giao nàng ra cho ngươi!
Ngươi thì hiểu gì về nàng chứ?
Ngươi!!!
Tiểu Nha! Ngươi đứng lại đó cho ta!
Giọng nói đó liên tục lặp đi lặp lại những lời nói đó, trái tim của nàng ta như bị bóp nghẹt.
Nàng ta không biết người đó là ai, cũng không biết là vì sao người đó lại vì nàng ta mà làm ra những chuyện như vậy.
Đời này của nàng ta, dường như chỉ có kẻ đó là tốt với nàng ta nhất.
Nhưng, đó là ai?
Diên Hạo cúi người xuống, nhìn vào mắt của nàng ta: Nàng đang nghĩ gì? Nghĩ tới hắn ta sao?
Nguyệt Nha giật mình, lập tức nhớ tới giọng nói như nhỏ dần của người kia vẫn đang văng vẳng trong đầu thì lập tức khiếp sợ. Liên tục lắc đầu. Nước mắt như muốn trào ra.
Diên Hạo nắm lấy cằm của nàng ta, chống người xuống mạnh bạo hôn lên môi của nàng ta: Tốt nhất là nàng nên nhận thức được tình hình hiện tại của bản thân.
Câu nói đó làm cho trái tim của Nguyệt Nha khẽ run rẩy. Nàng ta đã bị tên khốn kiếp này ấn ký. Bây giờ, nàng ta là của hắn ta. Với bản tính cuồng bạo của hắn ta, nếu nàng ta dám có ý nghĩ không an phận thì chắc chắn là kết cục sẽ rất thảm.
Nàng ta chỉ có thể phục tùng hắn ta.
...
Hệ thống lúc này vẫn còn đang cãi nhau với Liên Nguyệt, càng cãi lại càng hăng [Thật không biết tại sao tôi lại mắc phải một ký chủ như cô, ngay cả nhiệm vụ cũng không làm cho đàng hoàng vào. Đối tượng nhiệm vụ cũng vứt đi! Vậy thì còn nước non gì nữa chứ!]
Đúng lúc đó thì liên tiếp có hai dòng lệnh xuất hiện trước mặt hệ thống.
[Điểm hấp dẫn cộng 300.]
[Điểm thù hận cộng 3000.]
Hệ thống [...]
/9
|