Chương 42-1: Bãi quán giai đoạn trước
Cuối cùng trong thái độ cường thế kèm theo nồng đậm ủy khuất của Tống Diễn, vẫn là Tần Y Y thỏa hiệp, ở thì ở, kể cả ở trong không gian thì Tống Diễn cũng chỉ ở phòng bên cạnh, dù sao có sự tồn tại của hệ thống, không thể để cho Tống Diễn biết được, bằng không nàng sữ nhận hậu quả là sự hủy diệt, tuy Tống Diễn vẫn chưng ra vẻ mặt tâm không cam tình không nguyện nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp, không muốn quá ép buộc Y Y, Tần Y Y cuối cùng vẫn ở phòng bên cạnh. Tần Y Y trong lòng buồn cười, người này, cho dù ở trong cùng một phòng, cũng sẽ không làm cái gì, thường thường cả thân phát hỏa nhưng cuối cùng vẫn phải đi tắm để hạ nhiệt, nàng làm như vậy là muốn tốt cho hắn, bằng không đến cuối cùng chịu thiệt cũng chỉ có hắn.
Tống Diễn tuy rằng không đồng ý tuy nhiên vẫn đáp ứng yêu cầu của Tần Y Y, Tống Diễn luôn cảm thấy Tần Y Y có chuyện gì không thể nói cho hắn, Tống Diễn cũng không cố tìm hiểu, nếu chuyện này sẽ làm Y Y rời bỏ hắn thì hắn cũng không nên biết. Dù sao ở trong lòng hắn loại cảm giác này rất mãnh liệt, cho nên vì muốn có thể ở cùng Y Y nên Tống Diễn cảm thấy bây giờ chịu chút ủy khuất cũng không tính là gì .
“Đúng rồi, Diễn, những người trong đội ngũ của anh có thể tin tưởng được, điều này em biết, vật tư trong không gian nhiều như vậy em cũng muốn chia cho họ một ít, nhưng nếu làm như vậy sẽ nảy sinh những phiền toái không cần thiết, cho nên chúng ta có thể tìm xem có biện pháp nào để tránh những phiền toái này không.” Tần Y Y mấy ngày nay luôn luôn lo lắng vấn đề này, hoa quả rau dưa trong không gian của nàng có thể chia đủ cho người của Lăng Thiên ăn, kì thật bản thân không gian không phải là vạn năng, bằng không có thể cho tất cả mọi người, nàng sẽ trở thành cứu thế chủ, nhưng hệ thống không chỉ có nhiệm vụ còn có quy tắc, đồ trong không gian chỉ có thể cho người mà mình tán thành, bằng không là ai cũng không được, Tần Y Y không phản cảm đối với quy định này, dù sao đây cũng là một loại bảo hộ nàng, bây giờ người của Lăng Thiên đều quen biết mình, nếu nàng lấy một hai lần thì còn được nhưng nếu nàng lấy ra quá nhiều thì sẽ có người nghi ngờ, đến lúc đó phiền toái nhất định không phải ít.
Kỳ thật Tần Y Y đưa ra vấn đề này Tống Diễn cũng đã nghĩ đến, Tống Diễn biết biện pháp tốt nhất bây giờ là những nghiên cứu viên kia nghiên cứu ra một mảnh đất tốt có thể trồng hoa quả, rau dừa, khoảng thời gian trước hắn có đôn đốc bọn họ nghiên cứu, hắn cũng đã nhìn qua thành quả, tiến triển quá chậm, những mảnh đất kia không có khả năng để thực vật phát triển. Thu hoạch duy nhất là làm thực vật không phát sinh dị biến.
“Y Y, không có chuyện gì, nếu thật sự muốn cho, đến căn cứ địa của Lăng Thiên rồi làm bọn họ kín miệng lại là được, tuy nhiên không thể mang ra quá nhiều, viện nghiên cứu bên kia anh cũng sẽ nhanh chóng đốc thúc họ nghiên cứu.” Tống Diễn cảm thấy bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy.“Ừ, cũng đúng, đúng rồi, để cho cha mẹ của Lâm vào viện nghiên cứu đi, em cảm thấy viện nghiên cứu sẽ cần trợ giúp từ họ.” Tần Y Y vẫn rất tin tưởng năng lực của cha mẹ Âu Dương Lâm, dù sao đây cũng là tác giả cho Tô Nhuế một ngón tay vàng mà.
“Được, Trong phương diện nghiên cứu y học Âu Dương Hồng cũng rất quyền uy .” Tống Diễn cũng là đồng ý với đề nghị của Tần Y Y. Mắt thấy đã giữa trưa , Tần Y Y bất đắc dĩ trong ánh mắt tha thiết của Tống Diễn đành phải vào phòng bếp, sủi cảo nhân rau, làm một nồi canh chua cay thêm một con vịt nướng, ăn cơm xong Tống Diễn vốn không muốn đi, nhưng Kỳ Dương tìm đến, nhìn bộ dạng của Tống Diễn thì chuyện này rất khó làm nhưng lại không nghiêm trọng, chỉ là trong mắt Tống Diễn có chút không muốn.
Thời điểm trước khi đi Tần Y Y để Kỳ Dương mang đi một túi táo to, một túi quýt to, còn có ba quả dưa hấu, may mắn Kỳ Dương đến có đi một chiếc xe quân dụng to, nếu không cũng không biết cách nào cất, nghĩ đến bộ dạng nhìn chằm chằm hoa quả của Kỳ Dương lúc gần đi Tần Y Y liền cười không ngừng, người không biết chuyện gì còn nghĩ Kỳ Dương nhìn thấy một đại mỹ nữ đấy
Cứ như vậy đoàn người Tần Y Y sắp xếp xong xuôi ở căn cứ phía tây, bởi vì có sự bảo đảm của Tống Diễn nên người nhà của Nhất dạ cũng được an toàn, tuy nhiên Tống Diễn cũng không có để Nhất Dạ gia nhập Lăng Thiên, mà để hắn làm bảo tiêu cho Tống gia gia chủ.
Một tuần sau ở thị trường giao dịch tự do,“Y Y, em nhìn mấy cửa hàng phía trước kia đi.” Tống Diễn chỉ vào chỗ mấy quầy hàng trong góc nói với Tần Y Y.“Ừ, về sau mỗi tháng sẽ ở nơi này.” Tần Y Y cẩn thận nhìn nhìn quầy hàng, phát hiện quầy hàng này quả thật không sai, lượng người đi qua rất lớn, tin tưởng ngay từ đầu sinh ý cũng rất vượng, mấy ngày nay Tần Y Y phát hiện căn cứ phía tây quản lý thực không sai, lúc trước bởi vì căn cứ phía tây do Lí gia một mình độc quyền quản lí nên rất loạn, một tháng trước Tống gia có động tác, Tống gia lão gia tử là kinh đô thủ trưởng, cha Tống Diễn phụ không kế thừa y bát của ông mà đi làm thương nhân trở thành một trong năm mươi người giàu có nhất thế giới, Tống Diễn còn lại là song trọng kết hợp của ông nội và cha, không chỉ trở thành thiếu tướng trẻ tuổi nhất mà còn là vị tổng giám đốc giá trị hàng tỉ, tuy nhiên vị tổng giám đốc này chỉ đứng sau màn chỉ huy, bên ngoài công ty là công ty thực phẩm và giải trí, thực chất là hỗn hắc đạo và kinh doanh súng ống đạn dược.
Mấy ngày hôm trước chuyện làm Tống Diễn là vì Lí gia không chịu nổi một kích của Tống gia , vì bảo toàn gia nghiệp mà Lí gia chủ đến mang theo tài sản muốn con gái bảo bối của ông trở thành cháu dâu của Tống gia chủ, Lão gia tử Tống gia vốn là không đồng ý nhưng mẹ của Tống Diễn lại luôn lo lắng con trai không chịu quen bạn gái, sợ con đi theo con đường không lối về, lần này bà nghĩ muốn nhân cơ hội này để con trai về nhà gặp mặt một lần, làm một người mẹ bà không hi vọng con mình có vấn đề không bình thường về tính hướng. Cho nên thuyết phục lão gia tử gọi điện thoại cho Tống Diễn, lấy lý do về nhà thân cận, mặc dù trong mắt bọn họ con gái nhà họ Lí không xứng với con trai họ, nhưng ít nhất cũng phải có nữ nhân đến thử con trai mình chứ.
Nhưng ai biết Tống Diễn không nói hai lời liền cự tuyệt , mẹ Tống Diễn thiếu chút nữa hỏng mất , ngay lúc nàng chuẩn bị tinh thần chấp nhận con mình có tính hướng không bình thường thì nhận được tin, con trai vì một nữ hài mà mở quầy hàng, trong lòng kích động, sau khi sai người đi kiểm tra tư liệu thì rất vui vẻ, phải biết chỉ cần con nàng tính hướng bình thường, thích nữ hài tử thì chỉ cần nữ hài kia đồng ý thì bà có thể buông cọc tâm sự này rồi, kết quả phát hiện con trai nhà mình thích nữ hài tử gọi là Tần Y Y kia quả thật rất hoàn mỹ, không chỉ thực lực không sai còn có thể để nhóm Hoắc Lăng Hạo tán thành, cho nên tuy rằng một nhà Tống Diễn còn chưa có gặp qua Tần Y Y trong lòng cũng đã cho Tần Y Y điểm rất cao, cho nên trong tương lai không xa khi Tần Y Y đến nhà Tống Diễn thì rất được hoan nghênh, nhưng chuyện đó nói sau.
Chương 42-2: Sinh ý náo nhiệt
Tần Y Y chuẩn bị bán bánh bích quy và mì ăn liền ở thị trường giao dịch tự do, mấy thứ này rất được hoan nghênh ở mạt thế, bởi vì bánh bích quy và mì ăn liền ăn rất tiện ở mọi lúc mọi nơi, hơn nữa còn rất tiện khi cất giữ, dù sao ở mạt thế người sở hữu không gian dị năng cũng rất ít, cho nên Tần Y Y có tự tin mấy thứ này sẽ bán rất chạy, tuy nàng về sau sẽ theo tiểu đội chém giết tang thi, nhưng nếu giao dịch hộp vẫn tồn tại thì tinh thạch sẽ luôn luôn thiếu, dùng thứ mà mình không sử dụng được đổi lấy thứ mình có thể sử dụng, bút mua bán này nhìn như thế nào cũng là mình có lời.
Nói làm liền làm, nhìn xong quầy hàng, ngày hôm sau Tần Y Y dẫn theo Âu Dương Lâm và Âu Dương Tuyết đến trước quầy hàng, cầm theo một túi to bánh bích quy và mì ăn liền, bởi vì cầm theo túi to đồ to nên mọi người đều nhìn Tần Y Y, muốn biết Tần Y Y muốn bán cái gì. Nhưng khi nhìn thấy Tần Y Y lấy ra từng túi, từng túi nhỏ bánh bích quy và mì ăn liền thì dù là tiểu thương đang bán hàng hay người qua đường mắt đều sáng lên.
Bây giờ là mạt thế, người thường mỗi ngày đều có thể lĩnh từ căn cứ hai chén cháo và hai cái bánh bao. Đương nhiên người thường cũng có thể thông qua lao động thu hoạch được đồ ăn như vậy, một túi bánh bích quy thì phải làm trọn vẹn hai đến ba ngày mới có thể nhận được nó làm thù lao, nhìn Tần Y Y yết giá tất cả mọi người xung quanh đều hưng phấn, một túi bánh bích quy đều mười viên tinh thạch cấp một hoặc một viên tinh thạch cấp hai, còn giá của mì ăn liền giống với bánh bích quy.
Ở trong này nếu tính thì ngay cả người thường cũng có thể giết được tang thi cấp một, thậm chí có thể hơn bốn mươi đến năm mươi con, cho nên giá của bánh bích quy và mì ăn liền ngay cả người thường cũng có thể mua được.
“Ta muốn hai túi bánh bích quy” Một đại hán mặt đầy râu ria cầm theo túi to tinh thạch đi đến quầy hàng của Tần Y Y nói. Tần Y Y nhìn nhìn tinh thạch đưa cho đại hán hai túi bánh bích quy. Đại hán cầm hai túi bánh bích quy hớn hở rời đi, đại hán này là công nhân bốc xếp hàng ở sảnh giao dịch, bởi vì khí lực lớn, thân thủ cũng không sai, cho nên đôi khi cũng sẽ cùng đội ngũ lính đánh thuê đi liệp sát tang thi, mỗi ngày có thể nhận được tinh thạch cũng không ít, tinh thạch chỉ hữu dụng với dị năng giả còn người thường thì vô dụng, cho nên quầy hàng của Tần Y Y tương đối được hoan nghênh, thậm chí ngày sau còn khích lệ một số lượng lớn người thường đi giết tang thi.
“Chị, có thể cho em một túi mì ăn liền không” Một đứa bé trai khoảng mười tuổi ghé vào quầy hàng sợ hãi nói. Tần Y Y nghe vậy cũng nhìn thấy được bé trai kia, thật gầy yếu, làn da hơi vàng nhưng tinh thần thật không sai. Tần Y Y nhìn thấy thì trong lòng có chút không đành, nói đến mạt thế chịu khổ nhất chính là mấy đứa bé không có cha mẹ bảo bọc, bị Tần Y Y nhìn chằm chằm như vậy thì bé trai kia hơi ngượng ngùng, sợ bị hiểu lầm không có tiền lập tức lấy ra viên tinh hạch màu xanh lá cây, đó là tinh thạch cấp hai, rồi đưa cho Tần Y Y.
Viên tinh hạch này là do bé trai này chỉ dẫn cho người khác trong căn cứ nên được thưởng, lúc đó nhìn thấy tinh thạch cấp hai thì bé trai rất hưng phấn, bởi vì viên tinh hạch này hệ phong, bé trai tìm rất nhiều lần cũng không thể tìm được phong hệ dị năng giả, bởi vì phong hệ thuộc loại biến dị dị năng rất ít gặp, cho nên viên tinh thạch này không có ai dùng, hôm nay nhìn thấy quầy hàng này nên bé trai đến đây với tâm lí thử vận may, hi vọng Tần Y Y có thể cho mình một túi mì ăn liền.
Tần Y Y nhìn bé trai ôm bụng có chút xót xa, ngồi xổm trước mặt bé trai nói “Em ở trong căn cứ là sinh hoạt như thế nào ?” Bé trai sửng sốt, không nghĩ tới Tần Y Y sẽ hỏi vấn đề này, ngây người một lúc mới nói “Em bình thường chỉ đường cho những người ở trong căn cứ để đổi lấy thức ăn và tinh thạch.”“Thật không? Nhìn thấy em như vậy thì em vẫn còn hi vọng với cuộc sống.” Tần Y Y nói là lời nói thật, bé trai này tuy nhìn dinh dưỡng không đầy đủ, tuy nhiên ánh sáng trong mắt chưa bị che lấp, vẫn ánh lên ánh sáng, làm người ta nhìn vào cảm thấy cuộc sống vẫn còn hi vọng.
“Bởi vì anh Lâm nói cuộc sống luôn có hi vọng, anh ấy cho bọn em thật nhiều sách, dạy bọn em biết chữ, còn thường xuyên mang đồ ăn cho bọn em, nhưng có rất nhiều người nên bọn em đều ăn không đủ no.” Nghe thấy bé trai nói vậy thì Tần Y Y nổi lên hứng thú với người được gọi là anh Lâm kia, ở mạt thế còn có thể nhìn thấy người như vậy thì thật sự không bình thường.
Tần Y Y xoay người lấy ra từ túi màu đen bên cạnh ra mười túi mì ăn liền nhỏ rồi để Âu Dương Lâm dẫn bé trai kia về nhà, thuận tiện hỏi thăm người được gọi là anh Lâm kia, bé trai kia nhìn thấy Tần Y Y lấy ra mười túi mì ăn liền thì vui đến nỗi bay lên trời, nghĩ đến buổi tối mình và nhóm bạn có thể được ăn no, vô cùng vui vẻ đi theo Âu Dương Lâm cùng nhau về nhà. Tống Diễn đến tuy không còn sớm nhưng vẫn có thể nghe được hết lời nói của bé trai kia, cũng nghe được anh Lâm trong lời nói của thằng bé.
Đi đến bên cạnh Tần Y Y, ôm bả vai thấp giọng nói “Y Y, em cũng không thể nảy sinh hứng thú với anh Lâm kia nha, anh sẽ ghen đấy .” Tần Y Y hung hăng véo thịt trên lưng Tống Diễn một cái nhưng lại không thành công, thịt trên người không phải làm bằng đá chứ, chỉ có thể bất đắc dĩ nói “Anh không biết ở mạt thế gặp được người như vậy rất thú vị sao.”
Kỳ thật Tần Y Y nói chỉ là một phần nguyên nhân, về phương diện khác là vì nàng thấy người này có lẽ nàng biết, trong sách có nói người họ Lâm này là nhân vật lớn, đối với nội dung của sách có lực đẩy rất mạnh, nói thật Tần Y Y mặc kệ là bây giờ hay lúc đọc sách luôn cảm thấy hứng thú với người này. Ở trong sách người này tên là Lâm Lâm, là dị năng giả hệ quang cấp năm duy nhất trong sách, Lâm Lâm người này từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, trong lòng tràn đầy ánh sáng chính nghĩa, rất thích trẻ em, nhưng người như vậy lại luôn chướng mắt nữ chủ Tô Nhuế, cuối cùng chết trong tay tang thi, có lẽ là do Tô Nhuế đặt bẫy.
Ngày đầu tiên sinh ý tương đối náo nhiệt, thị trường giao dịch tự do tám giờ sẽ đóng lại, bởi vì quá muộn có thể sẽ bị tang thi tập kích, cho nên tám giờ tất cả mọi người sẽ trở về nơi mình ở, lúc dọn hàng vẫn còn có rất nhiều người tay cầm tinh thạch đứng xếp hàng, phần lớn trong bọn họ lúc đầu không đủ tinh thạch, ra căn cứ giết tang thi lấy tinh thạch sau đó quay lại đổi bánh bích quy và mì ăn liền.
“Cái kia, bánh bích quy không còn sao, ta có thể lấy thêm tinh thạch để đổi .” Một người đàn ông trung niên có chút xấu hổ đứng ở trước mặt Tần Y Y nói, một nhà ba người bọn họ, vợ ở nhà chăm sóc đứa con một tuổi, tất cả sinh hoạt đều dựa vào việc hắn làm công việc trong căn cứ đổi lấy, chỗ này mười viên tinh thạch là có thể đổi lấy một túi bánh bích quy hoặc là mì ăn liền, hơn nữa mặc kệ là bánh bích quy vẫn là mì ăn liền đều là đóng gói lớn, cũng đủ cho một nhà ba người họ ăn trong ngày mai.“Bánh bích quy hôm nay đã bán hết rồi, nếu muốn mua thì tám giờ sáng ngày mai đến đây ta sẽ bán tiếp, ngươi có thể đến.” Tần Y Y sáng sớm đã biết sẽ có chuyện này nên mỗi ngày chỉ bán theo số lượng tiêu chuẩn.
Người đàn ông trung niên nghe thấy Tần Y Y nói như vậy thì có hơi thất vọng tuy nhiên vẫn rất vui vẻ, ít nhất ngày mai hắn có thể mua được bánh, về sau lại nỗ lực làm thêm việc thì người nhà có thể sống no đủ rồi
Cuối cùng trong thái độ cường thế kèm theo nồng đậm ủy khuất của Tống Diễn, vẫn là Tần Y Y thỏa hiệp, ở thì ở, kể cả ở trong không gian thì Tống Diễn cũng chỉ ở phòng bên cạnh, dù sao có sự tồn tại của hệ thống, không thể để cho Tống Diễn biết được, bằng không nàng sữ nhận hậu quả là sự hủy diệt, tuy Tống Diễn vẫn chưng ra vẻ mặt tâm không cam tình không nguyện nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp, không muốn quá ép buộc Y Y, Tần Y Y cuối cùng vẫn ở phòng bên cạnh. Tần Y Y trong lòng buồn cười, người này, cho dù ở trong cùng một phòng, cũng sẽ không làm cái gì, thường thường cả thân phát hỏa nhưng cuối cùng vẫn phải đi tắm để hạ nhiệt, nàng làm như vậy là muốn tốt cho hắn, bằng không đến cuối cùng chịu thiệt cũng chỉ có hắn.
Tống Diễn tuy rằng không đồng ý tuy nhiên vẫn đáp ứng yêu cầu của Tần Y Y, Tống Diễn luôn cảm thấy Tần Y Y có chuyện gì không thể nói cho hắn, Tống Diễn cũng không cố tìm hiểu, nếu chuyện này sẽ làm Y Y rời bỏ hắn thì hắn cũng không nên biết. Dù sao ở trong lòng hắn loại cảm giác này rất mãnh liệt, cho nên vì muốn có thể ở cùng Y Y nên Tống Diễn cảm thấy bây giờ chịu chút ủy khuất cũng không tính là gì .
“Đúng rồi, Diễn, những người trong đội ngũ của anh có thể tin tưởng được, điều này em biết, vật tư trong không gian nhiều như vậy em cũng muốn chia cho họ một ít, nhưng nếu làm như vậy sẽ nảy sinh những phiền toái không cần thiết, cho nên chúng ta có thể tìm xem có biện pháp nào để tránh những phiền toái này không.” Tần Y Y mấy ngày nay luôn luôn lo lắng vấn đề này, hoa quả rau dưa trong không gian của nàng có thể chia đủ cho người của Lăng Thiên ăn, kì thật bản thân không gian không phải là vạn năng, bằng không có thể cho tất cả mọi người, nàng sẽ trở thành cứu thế chủ, nhưng hệ thống không chỉ có nhiệm vụ còn có quy tắc, đồ trong không gian chỉ có thể cho người mà mình tán thành, bằng không là ai cũng không được, Tần Y Y không phản cảm đối với quy định này, dù sao đây cũng là một loại bảo hộ nàng, bây giờ người của Lăng Thiên đều quen biết mình, nếu nàng lấy một hai lần thì còn được nhưng nếu nàng lấy ra quá nhiều thì sẽ có người nghi ngờ, đến lúc đó phiền toái nhất định không phải ít.
Kỳ thật Tần Y Y đưa ra vấn đề này Tống Diễn cũng đã nghĩ đến, Tống Diễn biết biện pháp tốt nhất bây giờ là những nghiên cứu viên kia nghiên cứu ra một mảnh đất tốt có thể trồng hoa quả, rau dừa, khoảng thời gian trước hắn có đôn đốc bọn họ nghiên cứu, hắn cũng đã nhìn qua thành quả, tiến triển quá chậm, những mảnh đất kia không có khả năng để thực vật phát triển. Thu hoạch duy nhất là làm thực vật không phát sinh dị biến.
“Y Y, không có chuyện gì, nếu thật sự muốn cho, đến căn cứ địa của Lăng Thiên rồi làm bọn họ kín miệng lại là được, tuy nhiên không thể mang ra quá nhiều, viện nghiên cứu bên kia anh cũng sẽ nhanh chóng đốc thúc họ nghiên cứu.” Tống Diễn cảm thấy bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy.“Ừ, cũng đúng, đúng rồi, để cho cha mẹ của Lâm vào viện nghiên cứu đi, em cảm thấy viện nghiên cứu sẽ cần trợ giúp từ họ.” Tần Y Y vẫn rất tin tưởng năng lực của cha mẹ Âu Dương Lâm, dù sao đây cũng là tác giả cho Tô Nhuế một ngón tay vàng mà.
“Được, Trong phương diện nghiên cứu y học Âu Dương Hồng cũng rất quyền uy .” Tống Diễn cũng là đồng ý với đề nghị của Tần Y Y. Mắt thấy đã giữa trưa , Tần Y Y bất đắc dĩ trong ánh mắt tha thiết của Tống Diễn đành phải vào phòng bếp, sủi cảo nhân rau, làm một nồi canh chua cay thêm một con vịt nướng, ăn cơm xong Tống Diễn vốn không muốn đi, nhưng Kỳ Dương tìm đến, nhìn bộ dạng của Tống Diễn thì chuyện này rất khó làm nhưng lại không nghiêm trọng, chỉ là trong mắt Tống Diễn có chút không muốn.
Thời điểm trước khi đi Tần Y Y để Kỳ Dương mang đi một túi táo to, một túi quýt to, còn có ba quả dưa hấu, may mắn Kỳ Dương đến có đi một chiếc xe quân dụng to, nếu không cũng không biết cách nào cất, nghĩ đến bộ dạng nhìn chằm chằm hoa quả của Kỳ Dương lúc gần đi Tần Y Y liền cười không ngừng, người không biết chuyện gì còn nghĩ Kỳ Dương nhìn thấy một đại mỹ nữ đấy
Cứ như vậy đoàn người Tần Y Y sắp xếp xong xuôi ở căn cứ phía tây, bởi vì có sự bảo đảm của Tống Diễn nên người nhà của Nhất dạ cũng được an toàn, tuy nhiên Tống Diễn cũng không có để Nhất Dạ gia nhập Lăng Thiên, mà để hắn làm bảo tiêu cho Tống gia gia chủ.
Một tuần sau ở thị trường giao dịch tự do,“Y Y, em nhìn mấy cửa hàng phía trước kia đi.” Tống Diễn chỉ vào chỗ mấy quầy hàng trong góc nói với Tần Y Y.“Ừ, về sau mỗi tháng sẽ ở nơi này.” Tần Y Y cẩn thận nhìn nhìn quầy hàng, phát hiện quầy hàng này quả thật không sai, lượng người đi qua rất lớn, tin tưởng ngay từ đầu sinh ý cũng rất vượng, mấy ngày nay Tần Y Y phát hiện căn cứ phía tây quản lý thực không sai, lúc trước bởi vì căn cứ phía tây do Lí gia một mình độc quyền quản lí nên rất loạn, một tháng trước Tống gia có động tác, Tống gia lão gia tử là kinh đô thủ trưởng, cha Tống Diễn phụ không kế thừa y bát của ông mà đi làm thương nhân trở thành một trong năm mươi người giàu có nhất thế giới, Tống Diễn còn lại là song trọng kết hợp của ông nội và cha, không chỉ trở thành thiếu tướng trẻ tuổi nhất mà còn là vị tổng giám đốc giá trị hàng tỉ, tuy nhiên vị tổng giám đốc này chỉ đứng sau màn chỉ huy, bên ngoài công ty là công ty thực phẩm và giải trí, thực chất là hỗn hắc đạo và kinh doanh súng ống đạn dược.
Mấy ngày hôm trước chuyện làm Tống Diễn là vì Lí gia không chịu nổi một kích của Tống gia , vì bảo toàn gia nghiệp mà Lí gia chủ đến mang theo tài sản muốn con gái bảo bối của ông trở thành cháu dâu của Tống gia chủ, Lão gia tử Tống gia vốn là không đồng ý nhưng mẹ của Tống Diễn lại luôn lo lắng con trai không chịu quen bạn gái, sợ con đi theo con đường không lối về, lần này bà nghĩ muốn nhân cơ hội này để con trai về nhà gặp mặt một lần, làm một người mẹ bà không hi vọng con mình có vấn đề không bình thường về tính hướng. Cho nên thuyết phục lão gia tử gọi điện thoại cho Tống Diễn, lấy lý do về nhà thân cận, mặc dù trong mắt bọn họ con gái nhà họ Lí không xứng với con trai họ, nhưng ít nhất cũng phải có nữ nhân đến thử con trai mình chứ.
Nhưng ai biết Tống Diễn không nói hai lời liền cự tuyệt , mẹ Tống Diễn thiếu chút nữa hỏng mất , ngay lúc nàng chuẩn bị tinh thần chấp nhận con mình có tính hướng không bình thường thì nhận được tin, con trai vì một nữ hài mà mở quầy hàng, trong lòng kích động, sau khi sai người đi kiểm tra tư liệu thì rất vui vẻ, phải biết chỉ cần con nàng tính hướng bình thường, thích nữ hài tử thì chỉ cần nữ hài kia đồng ý thì bà có thể buông cọc tâm sự này rồi, kết quả phát hiện con trai nhà mình thích nữ hài tử gọi là Tần Y Y kia quả thật rất hoàn mỹ, không chỉ thực lực không sai còn có thể để nhóm Hoắc Lăng Hạo tán thành, cho nên tuy rằng một nhà Tống Diễn còn chưa có gặp qua Tần Y Y trong lòng cũng đã cho Tần Y Y điểm rất cao, cho nên trong tương lai không xa khi Tần Y Y đến nhà Tống Diễn thì rất được hoan nghênh, nhưng chuyện đó nói sau.
Chương 42-2: Sinh ý náo nhiệt
Tần Y Y chuẩn bị bán bánh bích quy và mì ăn liền ở thị trường giao dịch tự do, mấy thứ này rất được hoan nghênh ở mạt thế, bởi vì bánh bích quy và mì ăn liền ăn rất tiện ở mọi lúc mọi nơi, hơn nữa còn rất tiện khi cất giữ, dù sao ở mạt thế người sở hữu không gian dị năng cũng rất ít, cho nên Tần Y Y có tự tin mấy thứ này sẽ bán rất chạy, tuy nàng về sau sẽ theo tiểu đội chém giết tang thi, nhưng nếu giao dịch hộp vẫn tồn tại thì tinh thạch sẽ luôn luôn thiếu, dùng thứ mà mình không sử dụng được đổi lấy thứ mình có thể sử dụng, bút mua bán này nhìn như thế nào cũng là mình có lời.
Nói làm liền làm, nhìn xong quầy hàng, ngày hôm sau Tần Y Y dẫn theo Âu Dương Lâm và Âu Dương Tuyết đến trước quầy hàng, cầm theo một túi to bánh bích quy và mì ăn liền, bởi vì cầm theo túi to đồ to nên mọi người đều nhìn Tần Y Y, muốn biết Tần Y Y muốn bán cái gì. Nhưng khi nhìn thấy Tần Y Y lấy ra từng túi, từng túi nhỏ bánh bích quy và mì ăn liền thì dù là tiểu thương đang bán hàng hay người qua đường mắt đều sáng lên.
Bây giờ là mạt thế, người thường mỗi ngày đều có thể lĩnh từ căn cứ hai chén cháo và hai cái bánh bao. Đương nhiên người thường cũng có thể thông qua lao động thu hoạch được đồ ăn như vậy, một túi bánh bích quy thì phải làm trọn vẹn hai đến ba ngày mới có thể nhận được nó làm thù lao, nhìn Tần Y Y yết giá tất cả mọi người xung quanh đều hưng phấn, một túi bánh bích quy đều mười viên tinh thạch cấp một hoặc một viên tinh thạch cấp hai, còn giá của mì ăn liền giống với bánh bích quy.
Ở trong này nếu tính thì ngay cả người thường cũng có thể giết được tang thi cấp một, thậm chí có thể hơn bốn mươi đến năm mươi con, cho nên giá của bánh bích quy và mì ăn liền ngay cả người thường cũng có thể mua được.
“Ta muốn hai túi bánh bích quy” Một đại hán mặt đầy râu ria cầm theo túi to tinh thạch đi đến quầy hàng của Tần Y Y nói. Tần Y Y nhìn nhìn tinh thạch đưa cho đại hán hai túi bánh bích quy. Đại hán cầm hai túi bánh bích quy hớn hở rời đi, đại hán này là công nhân bốc xếp hàng ở sảnh giao dịch, bởi vì khí lực lớn, thân thủ cũng không sai, cho nên đôi khi cũng sẽ cùng đội ngũ lính đánh thuê đi liệp sát tang thi, mỗi ngày có thể nhận được tinh thạch cũng không ít, tinh thạch chỉ hữu dụng với dị năng giả còn người thường thì vô dụng, cho nên quầy hàng của Tần Y Y tương đối được hoan nghênh, thậm chí ngày sau còn khích lệ một số lượng lớn người thường đi giết tang thi.
“Chị, có thể cho em một túi mì ăn liền không” Một đứa bé trai khoảng mười tuổi ghé vào quầy hàng sợ hãi nói. Tần Y Y nghe vậy cũng nhìn thấy được bé trai kia, thật gầy yếu, làn da hơi vàng nhưng tinh thần thật không sai. Tần Y Y nhìn thấy thì trong lòng có chút không đành, nói đến mạt thế chịu khổ nhất chính là mấy đứa bé không có cha mẹ bảo bọc, bị Tần Y Y nhìn chằm chằm như vậy thì bé trai kia hơi ngượng ngùng, sợ bị hiểu lầm không có tiền lập tức lấy ra viên tinh hạch màu xanh lá cây, đó là tinh thạch cấp hai, rồi đưa cho Tần Y Y.
Viên tinh hạch này là do bé trai này chỉ dẫn cho người khác trong căn cứ nên được thưởng, lúc đó nhìn thấy tinh thạch cấp hai thì bé trai rất hưng phấn, bởi vì viên tinh hạch này hệ phong, bé trai tìm rất nhiều lần cũng không thể tìm được phong hệ dị năng giả, bởi vì phong hệ thuộc loại biến dị dị năng rất ít gặp, cho nên viên tinh thạch này không có ai dùng, hôm nay nhìn thấy quầy hàng này nên bé trai đến đây với tâm lí thử vận may, hi vọng Tần Y Y có thể cho mình một túi mì ăn liền.
Tần Y Y nhìn bé trai ôm bụng có chút xót xa, ngồi xổm trước mặt bé trai nói “Em ở trong căn cứ là sinh hoạt như thế nào ?” Bé trai sửng sốt, không nghĩ tới Tần Y Y sẽ hỏi vấn đề này, ngây người một lúc mới nói “Em bình thường chỉ đường cho những người ở trong căn cứ để đổi lấy thức ăn và tinh thạch.”“Thật không? Nhìn thấy em như vậy thì em vẫn còn hi vọng với cuộc sống.” Tần Y Y nói là lời nói thật, bé trai này tuy nhìn dinh dưỡng không đầy đủ, tuy nhiên ánh sáng trong mắt chưa bị che lấp, vẫn ánh lên ánh sáng, làm người ta nhìn vào cảm thấy cuộc sống vẫn còn hi vọng.
“Bởi vì anh Lâm nói cuộc sống luôn có hi vọng, anh ấy cho bọn em thật nhiều sách, dạy bọn em biết chữ, còn thường xuyên mang đồ ăn cho bọn em, nhưng có rất nhiều người nên bọn em đều ăn không đủ no.” Nghe thấy bé trai nói vậy thì Tần Y Y nổi lên hứng thú với người được gọi là anh Lâm kia, ở mạt thế còn có thể nhìn thấy người như vậy thì thật sự không bình thường.
Tần Y Y xoay người lấy ra từ túi màu đen bên cạnh ra mười túi mì ăn liền nhỏ rồi để Âu Dương Lâm dẫn bé trai kia về nhà, thuận tiện hỏi thăm người được gọi là anh Lâm kia, bé trai kia nhìn thấy Tần Y Y lấy ra mười túi mì ăn liền thì vui đến nỗi bay lên trời, nghĩ đến buổi tối mình và nhóm bạn có thể được ăn no, vô cùng vui vẻ đi theo Âu Dương Lâm cùng nhau về nhà. Tống Diễn đến tuy không còn sớm nhưng vẫn có thể nghe được hết lời nói của bé trai kia, cũng nghe được anh Lâm trong lời nói của thằng bé.
Đi đến bên cạnh Tần Y Y, ôm bả vai thấp giọng nói “Y Y, em cũng không thể nảy sinh hứng thú với anh Lâm kia nha, anh sẽ ghen đấy .” Tần Y Y hung hăng véo thịt trên lưng Tống Diễn một cái nhưng lại không thành công, thịt trên người không phải làm bằng đá chứ, chỉ có thể bất đắc dĩ nói “Anh không biết ở mạt thế gặp được người như vậy rất thú vị sao.”
Kỳ thật Tần Y Y nói chỉ là một phần nguyên nhân, về phương diện khác là vì nàng thấy người này có lẽ nàng biết, trong sách có nói người họ Lâm này là nhân vật lớn, đối với nội dung của sách có lực đẩy rất mạnh, nói thật Tần Y Y mặc kệ là bây giờ hay lúc đọc sách luôn cảm thấy hứng thú với người này. Ở trong sách người này tên là Lâm Lâm, là dị năng giả hệ quang cấp năm duy nhất trong sách, Lâm Lâm người này từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, trong lòng tràn đầy ánh sáng chính nghĩa, rất thích trẻ em, nhưng người như vậy lại luôn chướng mắt nữ chủ Tô Nhuế, cuối cùng chết trong tay tang thi, có lẽ là do Tô Nhuế đặt bẫy.
Ngày đầu tiên sinh ý tương đối náo nhiệt, thị trường giao dịch tự do tám giờ sẽ đóng lại, bởi vì quá muộn có thể sẽ bị tang thi tập kích, cho nên tám giờ tất cả mọi người sẽ trở về nơi mình ở, lúc dọn hàng vẫn còn có rất nhiều người tay cầm tinh thạch đứng xếp hàng, phần lớn trong bọn họ lúc đầu không đủ tinh thạch, ra căn cứ giết tang thi lấy tinh thạch sau đó quay lại đổi bánh bích quy và mì ăn liền.
“Cái kia, bánh bích quy không còn sao, ta có thể lấy thêm tinh thạch để đổi .” Một người đàn ông trung niên có chút xấu hổ đứng ở trước mặt Tần Y Y nói, một nhà ba người bọn họ, vợ ở nhà chăm sóc đứa con một tuổi, tất cả sinh hoạt đều dựa vào việc hắn làm công việc trong căn cứ đổi lấy, chỗ này mười viên tinh thạch là có thể đổi lấy một túi bánh bích quy hoặc là mì ăn liền, hơn nữa mặc kệ là bánh bích quy vẫn là mì ăn liền đều là đóng gói lớn, cũng đủ cho một nhà ba người họ ăn trong ngày mai.“Bánh bích quy hôm nay đã bán hết rồi, nếu muốn mua thì tám giờ sáng ngày mai đến đây ta sẽ bán tiếp, ngươi có thể đến.” Tần Y Y sáng sớm đã biết sẽ có chuyện này nên mỗi ngày chỉ bán theo số lượng tiêu chuẩn.
Người đàn ông trung niên nghe thấy Tần Y Y nói như vậy thì có hơi thất vọng tuy nhiên vẫn rất vui vẻ, ít nhất ngày mai hắn có thể mua được bánh, về sau lại nỗ lực làm thêm việc thì người nhà có thể sống no đủ rồi
/86
|