Hệ Thống Sống Còn

Chương 24 - Thành Phố Bị Hủy - Thực Vật Biến Dị (1)

/35


Nhiệm vụ tuy đã có manh mối, nhưng bên ngoài trời tối om, Yên Vũ cũng chưa hồi phục hoàn toàn, cho nên không thể làm gì hơn là chờ đợi.

Cô lờ mờ cảm giác được nhiệm vụ chính tuyến mà hệ thống đưa ra có mối quan hệ rất lớn đến vận mệnh của thế giới này, trái tim không khỏi đập nhanh hơn một chút. Cốt truyện đã không còn quan trọng nữa, vốn dĩ chỉ cần một tác động nhỏ thì sẽ gây ra hiệu ứng bươm bướm, lúc trước cô lại xuất hiện trước mặt Tiết Mộng Kỳ, cùng cô ta đấu một trận, còn đưa Chu Đồng - chủ lực tương lai của cô ta theo. Mọi thứ gần như đã bị đảo lộn hoàn toàn.

Ngưng thần nhìn kĩ bản đồ, bên trên có một mũi tên đánh dấu vị trí của bọn họ, đầu mũi tên chỉ về hướng Tây Nam.

Muốn di chuyển đến vị trí kia thì có thể dùng xe, nơi này cũng không thiếu xe trống, nhưng trên đại lộ có quá nhiều chướng ngại, tỉ như những mảng tường vỡ, tang thi và xác chết, so với việc đi xe thì dị năng giả như bọn họ chạy bộ còn muốn nhanh hơn.

"Hàn Vệ, ngày mai tôi muốn đến một nơi, anh có thời gian không?"

Hàn Vệ nhíu nhíu mày, giống như có chuyện khiến hắn suy nghĩ:

"Đi đâu?"

"Thành phố bên cạnh, với tốc độ của anh, chạy khoảng một giờ là tới."

Bọn họ ở căn cứ phía Bắc, nếu đi về phía Tây Nam, vậy chính là chạy về hướng của nữ chính. Yên Vũ cân nhắc trong lòng, chuyến này đi chỉ sợ không yên bình, vì vậy cô cần sự trợ giúp của Hàn Vệ. Hơn nữa, người mà cô đang tìm cũng chính là người bố đang mất tích của anh ta.

Hàn Vệ không nói gì, thử xem qua vết thương trên người Yên Vũ, ngoài ý muốn phát hiện cô đã hồi phục rất nhiều. Lúc đầu hắn định từ chối bởi vì hắn còn có việc cần làm, nhưng nữ nhân này có vẻ rất quyết tâm. Hàn Vệ biết chỉ cần hắn rời đi, cô sẽ mặc kệ bản thân đang suy yếu mà một mình xuất phát, như vậy lại không tốt lắm.

"Được, chờ cô khỏe hơn một chút, chúng ta cùng đi."

Hắn cũng không hỏi thử xem rốt cuộc cô muốn đi đâu và làm gì, đơn giản tín nhiệm cô như vậy.

Yên Vũ chợt cảm động nhìn hắn: "Cảm ơn anh. Ngày mai lập tức rời khỏi nơi này thôi."

Cô nói xong đứng lên, chỉ cảm thấy xương cốt trong người đều cứng lại, đau muốn ngất. Cả ngày nằm một chỗ đã khiến cơ thể mất đi sự linh hoạt, vì vậy cô đi lòng vòng trong phòng để khởi động, sau đó tập chút động tác giãn cơ.

Hàn Vệ nhìn những vết bẩn trên áo của Yên Vũ, lẳng lặng đem áo khoác nam mình tìm được đưa về phía cô. Thấy hành động này của hắn, cô cũng không ngượng ngùng gì, cầm lấy rồi nói cảm ơn, qua phòng bên cạnh đem áo bẩn ném đi. Cô không phải kiểu con gái ngại mặc chung quần áo với người khác, không cần biết trước đây cái áo này của ai, còn sạch sẽ là được rồi.

Một đêm này, bọn họ nghỉ ngơi lấy sức.

Sáng sớm, Hàn Vệ đem mấy chai nước còn sót lại chia cho cô uống, Yên Vũ đưa tay nhận lấy, vừa xong đã thấy hắn ngồi xuống xoay lưng về phía cô.

"Anh làm gì vậy?"

"Cõng cô." Hàn Vệ thản nhiên đáp, đầu cũng không quay lại.

Tuy trước kia hắn ở trong quân đội cũng có vài cô gái nhỏ tuổi đến làm quen và ngỏ ý muốn hẹn hò, nhưng khi đi cùng nhau bọn họ chưa đụng chạm thân thể bao giờ, nắm tay cũng chưa, Yên Vũ xem như người duy nhất mà hắn tiếp xúc gần đến mức này. Hiện tại hắn không dám nhìn cô, sợ để lộ vẻ mặt cứng nhắc của mình.

Yên Vũ cũng bị không khí đột nhiên trở nên kì quặc giữa bọn họ hun đỏ cả mặt, nhớ đến lần đó bị người ta lột quần áo trong vô thức, khóe môi không kiềm được giần giật. Bây giờ cô không có nhiều sức, tốc độ cũng thua kém Hàn Vệ, cho nên chỉ đành làm như không có việc gì đi đến, cẩn thận ghé vào trên lưng hắn.

Vai hắn rất rộng, cơ bắp lại không quá to, vừa đủ săn chắc, quả thật dáng người không có chỗ nào để chê. Cô lặng yên đánh giá sườn mặt nghiêng nghiêng của hắn, màu da khỏe mạnh này thật hợp khẩu vị của cô.

Hàn Vệ cảm nhận được cơ thể mềm mại của người phía sau, trong lòng nói không rõ là cảm giác gì, bên cổ bị da thịt mát lạnh của cô chạm vào giống như nóng lên không ít, cánh tay cẩn thận vòng qua chân cô, sau đó hai người im lặng xuất phát.

Trên đường đi có khá nhiều tang thi phát hiện bọn họ, vốn dĩ muốn đến tấn công, nhưng Hàn Vệ tốc độ thật sự quá nhanh, bọn nó vừa giơ móng vuốt ra thì người đã bay đi đâu mất. Một đám tang thi cấp thấp há mồm kêu gào, thời này bọn nó tìm thức ăn đã không dễ dàng gì còn bị cao thủ đùa giỡn, đầu năm nay làm tang thi cũng quá khó khăn.

Hàn Vệ không để ý đến những tôm tép này, dưới thể lực kinh người của dị năng giả cấp ba, hắn chạy một hơi hơn nửa tiếng đồng hồ.

Càng đến gần vị trí trên bản đồ, Yên Vũ càng có cảm giác bất an vô cùng. Cô cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh, phát hiện nơi này càng ngày càng vắng lặng, ban đầu còn có một vài tang thi du đãng trên đường lớn, về sau thì hoàn toàn không còn thấy bóng dáng của chúng đâu nữa.

Đi thêm một lúc, hoàn cảnh phía trước dần hiện lên trong mắt hai người. Khói đen cuồn cuộn bốc lên tận trời, ở khoảng cách cực xa vẫn ngửi được một mùi hôi thối ghê tởm.

"Nơi này..." Hàn Vệ phát hiện điểm kì quặc, thả chậm tốc độ, cuối cùng phóng lên một ngôi nhà cao tầng, dừng tại sân thượng.

Yên Vũ bước xuống, đánh mắt nhìn xung quanh, không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Nơi này trước đây vốn dĩ là một thành phố đẹp đẽ phát triển, hiện tại đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại những đống đổ nát, những tòa nhà cao tầng nghiêng ngã và mảnh vụn của kiến trúc bị hủy.

Khói đen chậm rãi tản ra, theo gió bay về phía chân trời xám xịt.


/35

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status