Tác giả: Trương Minh Hiếu
- 14 tuổi rưỡi lớp 10
-Học Lực: hơn yêu một chút:)
- Rất là rãnh:)
Vài ngày sau, Tiểu Minh cùng các chúng nữ đồng ý đi về thăm nhà của Tiểu Minh cùng bước vào cánh cổng dịch chuyển về nhà.
Các chúng nữ khi bước ra liền ngạc nhiên và có cùng tương tự một suy nghĩ: nhà của nam nhân trước mắt ta là một cái nông dân bình thường mà có thể đào tạo ra một nam nhân đẹp trai, cấp bậc vượt khỏi các đại gia tộc vậy sao? . Riêng Manh Manh, Tiểu Bạch, Ly Ly thì lại không. Vì các nàng biết Tiểu Minh là một người từ một nơi nào đó ngay từ lần đầu gặp mặt. Vì các nàng đều sống trên 10 bạn năm lẽ nào không nhận ra Tiểu Minh?.
Tiểu Minh nhìn các nàng khuôn mặt có hơi bị ngạc nhiên: Các ngươi chê nhà ta nghèo hay không đũ chỗ cho các ngươi .
Các chúng đồng thanh nói: Ta chỉ là hơi ngạc nhiên nói .
Một giọng hơi khinh bỉ phát ra từ Kiêu Linh: đồ dân đen ngươi không mau hủy bỏ khế ước gì đó cho ta, ta liền kêu mười cái tên hồn tông đến giết sạch nhà bọn nông dân nghèo nàn các ngươi .
Tiểu Minh thong thả chắc chắn nói: ngươi vẫn còn chưa sợ?. Cho dù ngươi kêu 10 cái hồn tông đến nhà ta thì 10 cái hồn Tông đó bị giết sạch . Tiểu Minh chắc chắn như vậy vì cha mẹ của Tiểu Minh một người là hồn vương, một người chỉ cần 1 cấp nữa là lên hồn vương . Nhưng Tiểu Minh cũng lo sợ liền nghĩ: từ nay mình sẽ để cái chuông thông báo này ở trong căn nhà này để khi có chuyện ta sẽ nhanh chóng đến .
Kiêu Linh vẻ mặt sợ hãi có chút đỏ mặt một chút sướng nói: Ta bị ngươi làm nhục nhiều lần ta không sợ nữa .
Tiểu Minh nói: ngươi có chắc?
Kiêu Linh sợ hãi lắp bắp nói: ta ta chắc
Tiểu Minh trêu đùa nói: vậy á? Nếu ta để ngươi đứng ở ngoài thoát y hết thì sao nhỉ .
Kiêu Linh sợ hãi không còn kêu ngạo nói với giọng thân phận nô tỳ: chủ nhân nô tỳ biết lỗi xin chủ nhân tha tội .
Tiểu Minh: lần sau ngươi còn dám nói như vậy để ngươi sẽ phải nhận hình phạt đó .
Các chúng nữ nhìn Tiểu Minh với con mắt sợ hãi. Còn Tiểu Bạch, Ly Ly, Manh Manh ngây thơ như không biết gì nhìn Tiểu Minh thầm nghĩ: chuyện thỏa thân có gì đâu mà lại sợ, hơn 10 vạn năm nay mình cũng thỏa thân đấy thôi có gì đâu nhỉ? .
Tiểu Minh đùa cợt với các chúng nữ: các ngươi nhìn gì, nếu còn nhìn ta sẽ cho các ngươi nhận hình phạt đó .
Các nàng liền nhắm mắt lại, hai bá lúc này của các nàng đỏ ửng. Trong đầu xuất hiện những hình ảnh không tốt.
Tiểu Minh nói: các ngươi mau vào nhà ta .
Tiểu Minh dẫn theo các nàng vào nhà, khi vào nhà có một người phụ nữ đang quét dọn nhà liền ngừng lại chạy đến hướng phía Tiểu Minh ôm người một chút nước mắt nói: nhi tử của ta, ta rất hạnh phúc khi gặp lại ngươi .
Tiểu Minh cảm giác lúc này xúc động liền ôm chặt người nữ nhân trước mắt liền khóc: phụ mẫu ta rất nhớ người .
Sau một hồi, cả hai đều lau nước mắt. Ngọc Nhi nhìn về phía sau Tiểu Minh rồi hỏi: các nữ nhi kia là ai? .
Manh Manh đứng ra nói: ta là muội muội của huynh ấy công người bên cạnh ta là nô lệ của huynh ấy ta nghe nói huynh ấy nói thế .
Ngọc Nhi không vui nói: con có thể thả nàng ta không? .
Tiểu Minh: vâng, nhưng chờ một thời gian sau để cho nàng bớt cái tính kiêu căng, xem thường người khác .
Ngọc Nhi: vậy thì được, còn các nữ nhi kia là ai .
Nguyệt Nga khuôn mặt đỏ đứng ra nói: ta là phu thê của huynh ấy .
Tiếp theo đó là tới Phong Nữ, nàng nói: ta là phu thê của huynh ấy .
Tiểu Minh nhìn nàng nói: không phải ngươi . Tiểu Minh chưa kịp nói hết câu Tiểu Bạch chen vào nói: ta là phu thê của huynh ấy . Tiểu Bạch đâu có biết gì liền giống như Phong Nữ, Nguyệt Nga nói theo sữa đổi vài cái. Ban đầu nàng định nói: ta là con cái của huynh ấy, ta và huynh ấy đã từng giao phối . Nhưng nàng nghĩ hồn thú với con người nói chuyện khác nhau đành chọn cách bắt trước.
Ly Ly hình dạng nhỏ xíu bằng từ nữa tính từ đầu gối tính xuống chân dùng truyền âm nói: ta cũng là thiếp của huynh ấy .
đến đây Ngọc Nhi mới dần tỉnh táo lại nói: đến hồn thú mà ngươi còn không tha .
Tiểu Minh giải thích: nàng chỉ yêu ta theo tỷ tỷ của nàng mà thôi .
Ngọc Nhi: Tỷ Tỷ của nàng? Muội muội của nàng là thú? => Tỷ Tỷ của nàng cũng là thú.=> Ngươi đến thú còn không tha .
Tiểu Minh lúc này câm nín vì đó là một sự thật phũ phàng. Ngọc Nhi phụ mẫu của Tiểu Minh giới thiệu: ta là Đới Ngọc Nhi .
Một người đàn ông trong Tuấn tú, săn chắc nói: Ta là Trương Tiểu Minh là phụ thân của đứa hài tử nghịch phá kia .
Tiểu Minh nói: Các ngươi đừng quan tâm, phụ thân của ta là một người háo sắc, biến thái .
Tiểu Minh nhìn Tiểu Long, hai ánh mắt tức giận một chút hạnh phúc nhìn vào nhau cứ như đang tạo ra một tia sét, không khí lúc này xung quanh hai người cứ như được bao bộc bởi ngọn lửa bùng cháy rất lớn.
Ngọc Nhi lúc này như đang có ngọn lửa cực lớn miểm cười nhìn hài tử của mình và lang quân của mình và nói: hôm nay chắc có người nhịn đói .
Tiểu Minh và Tiểu Long thay đổi 360 độ liền ôm nhau trong rất thân thiết cười cười và nói lớn: phụ thân ta rất yêu ngươi như cún của ta vậy, hài tử ta cũng yêu ngươi như gạt tàn chùi đít của ta vậy . Hai người lại xuất hiện hiệu ứng một lần nữa đồng thanh nói: ngươi nói cái gì .
Các chúng nữ khẽ cười nghĩ: hai người này quá là thân thiết .
Ngọc Nhi bộc lộ hiệu ứng nắm chặt cái tai hai người lôi về phòng rồi mỉm cười nói với các nàng: các ngươi đến đây cũng mệt rồi nên về phòng nghỉ ngơi, các ngươi cứ ba người ở một phòng đi, bên kia là phòng của Tiểu Minh. Ta cần hai người ngủ với ta. Một người qua ở với hai người kia .
Tất cả về phòng nghỉ ngơi, ngay tại một căn phòng. Này hài tử ta là phụ thân ngươi, người nuôi dậy ngươi ta yêu cầu ngươi biến thành nữ nhi ngay lập tức .
Tiểu Minh lè lưỡi nói: người nằm mơ à phụ thân, ngay cả nhi tử của mình có ý đồ .
Ngay lúc này, Phong Nữ gõ cửa.. Tiểu Minh kêu vào. Phong Nữ bước vào mặt Tiểu Long lúc này ánh mắt nhìn toàn thể thân hình của Phong Nữ nghĩ: ha ha có nữ nhi ở đây ta cảm thấy rất vui, ta có thể làm việc đó há há.( Các bác đang suy nghĩ gì đó, việc ấy là chỉ nhìn, ngắm Phong Nữ mà thôi). Tiểu Minh thấy vậy phán một câu dập tắt ảo tưởng của Tiểu Long: Nàng là nam nhân.
Tiểu Long nghe xong như muốn tan nát cõi lòng liền suy nghĩ tỉnh táo lại nói: hài tử ngươi bớt lừa ta, với thân hình, mùi thơm khí chất, chỗ đấy không lòi ra khúc thịt dư nào làm sao lại là nam nhân .
Tiểu Minh: Phong Nữ ngươi biến lại hình dạng nam nhân đi .
Tiểu Long: để xem ngươi lừa ta được bao lâu? .
Phong Nữ biến lại hình dạng nam nhân thì hai ánh nhìn dâm dê liền nhìn vào nàng. Nàng lúc này trong đẹp hơn, gợi cảm hơn chỉ có đều ngực lại bằng phẳng như đồng bằng. Tiểu Long cười phấn khởi nói: nàng rõ ràng là nữ nhi ngươi lại bảo nàng lại là nam nhân haha .
Tiểu Minh: thoát y .
Phong Nữ đỏ mặt nói: cái này cái này .
Chưa nói hết câu, Tiểu Long chen vào nói: đều là nam nhân mà ngươi ngại gì. Tiểu Long nghĩ: ha ha sắp được nhìn thứ tuyệt diệu của nữ nhi đẹp tuyệt này rồi ha ha .
Phong Nữ nghe đến chữ đều là nam nhân những cảm giác ngại đều tan biến. Hắn quay lưng lại cởi bộ áo của nữ nhân ra. Hắn không mặc áo yếm, da lưng của hắn trăng mịn, nhỏ nhắn cứ như phiên bản hoàn hảo của lưng nữ nhân, phía dưới hắn mặt khố của nam nhân, hắn từ từ cưỡi ra để lỗ cặp mong trắng nõn nà. Lúc này, Tiểu Long đang nuốt liên tục từng ngụm nước miếng. Khi Nam Phong quay lại. Phụttttttttt tiếng nước miếng phung. Khuôn mặt hiện tại đen xì bước đi ra ngoài cửa miệng hắn cứ lẩm bẩm: Niềm tin về nữ nhân của ta đã mất .
- 14 tuổi rưỡi lớp 10
-Học Lực: hơn yêu một chút:)
- Rất là rãnh:)
Vài ngày sau, Tiểu Minh cùng các chúng nữ đồng ý đi về thăm nhà của Tiểu Minh cùng bước vào cánh cổng dịch chuyển về nhà.
Các chúng nữ khi bước ra liền ngạc nhiên và có cùng tương tự một suy nghĩ: nhà của nam nhân trước mắt ta là một cái nông dân bình thường mà có thể đào tạo ra một nam nhân đẹp trai, cấp bậc vượt khỏi các đại gia tộc vậy sao? . Riêng Manh Manh, Tiểu Bạch, Ly Ly thì lại không. Vì các nàng biết Tiểu Minh là một người từ một nơi nào đó ngay từ lần đầu gặp mặt. Vì các nàng đều sống trên 10 bạn năm lẽ nào không nhận ra Tiểu Minh?.
Tiểu Minh nhìn các nàng khuôn mặt có hơi bị ngạc nhiên: Các ngươi chê nhà ta nghèo hay không đũ chỗ cho các ngươi .
Các chúng đồng thanh nói: Ta chỉ là hơi ngạc nhiên nói .
Một giọng hơi khinh bỉ phát ra từ Kiêu Linh: đồ dân đen ngươi không mau hủy bỏ khế ước gì đó cho ta, ta liền kêu mười cái tên hồn tông đến giết sạch nhà bọn nông dân nghèo nàn các ngươi .
Tiểu Minh thong thả chắc chắn nói: ngươi vẫn còn chưa sợ?. Cho dù ngươi kêu 10 cái hồn tông đến nhà ta thì 10 cái hồn Tông đó bị giết sạch . Tiểu Minh chắc chắn như vậy vì cha mẹ của Tiểu Minh một người là hồn vương, một người chỉ cần 1 cấp nữa là lên hồn vương . Nhưng Tiểu Minh cũng lo sợ liền nghĩ: từ nay mình sẽ để cái chuông thông báo này ở trong căn nhà này để khi có chuyện ta sẽ nhanh chóng đến .
Kiêu Linh vẻ mặt sợ hãi có chút đỏ mặt một chút sướng nói: Ta bị ngươi làm nhục nhiều lần ta không sợ nữa .
Tiểu Minh nói: ngươi có chắc?
Kiêu Linh sợ hãi lắp bắp nói: ta ta chắc
Tiểu Minh trêu đùa nói: vậy á? Nếu ta để ngươi đứng ở ngoài thoát y hết thì sao nhỉ .
Kiêu Linh sợ hãi không còn kêu ngạo nói với giọng thân phận nô tỳ: chủ nhân nô tỳ biết lỗi xin chủ nhân tha tội .
Tiểu Minh: lần sau ngươi còn dám nói như vậy để ngươi sẽ phải nhận hình phạt đó .
Các chúng nữ nhìn Tiểu Minh với con mắt sợ hãi. Còn Tiểu Bạch, Ly Ly, Manh Manh ngây thơ như không biết gì nhìn Tiểu Minh thầm nghĩ: chuyện thỏa thân có gì đâu mà lại sợ, hơn 10 vạn năm nay mình cũng thỏa thân đấy thôi có gì đâu nhỉ? .
Tiểu Minh đùa cợt với các chúng nữ: các ngươi nhìn gì, nếu còn nhìn ta sẽ cho các ngươi nhận hình phạt đó .
Các nàng liền nhắm mắt lại, hai bá lúc này của các nàng đỏ ửng. Trong đầu xuất hiện những hình ảnh không tốt.
Tiểu Minh nói: các ngươi mau vào nhà ta .
Tiểu Minh dẫn theo các nàng vào nhà, khi vào nhà có một người phụ nữ đang quét dọn nhà liền ngừng lại chạy đến hướng phía Tiểu Minh ôm người một chút nước mắt nói: nhi tử của ta, ta rất hạnh phúc khi gặp lại ngươi .
Tiểu Minh cảm giác lúc này xúc động liền ôm chặt người nữ nhân trước mắt liền khóc: phụ mẫu ta rất nhớ người .
Sau một hồi, cả hai đều lau nước mắt. Ngọc Nhi nhìn về phía sau Tiểu Minh rồi hỏi: các nữ nhi kia là ai? .
Manh Manh đứng ra nói: ta là muội muội của huynh ấy công người bên cạnh ta là nô lệ của huynh ấy ta nghe nói huynh ấy nói thế .
Ngọc Nhi không vui nói: con có thể thả nàng ta không? .
Tiểu Minh: vâng, nhưng chờ một thời gian sau để cho nàng bớt cái tính kiêu căng, xem thường người khác .
Ngọc Nhi: vậy thì được, còn các nữ nhi kia là ai .
Nguyệt Nga khuôn mặt đỏ đứng ra nói: ta là phu thê của huynh ấy .
Tiếp theo đó là tới Phong Nữ, nàng nói: ta là phu thê của huynh ấy .
Tiểu Minh nhìn nàng nói: không phải ngươi . Tiểu Minh chưa kịp nói hết câu Tiểu Bạch chen vào nói: ta là phu thê của huynh ấy . Tiểu Bạch đâu có biết gì liền giống như Phong Nữ, Nguyệt Nga nói theo sữa đổi vài cái. Ban đầu nàng định nói: ta là con cái của huynh ấy, ta và huynh ấy đã từng giao phối . Nhưng nàng nghĩ hồn thú với con người nói chuyện khác nhau đành chọn cách bắt trước.
Ly Ly hình dạng nhỏ xíu bằng từ nữa tính từ đầu gối tính xuống chân dùng truyền âm nói: ta cũng là thiếp của huynh ấy .
đến đây Ngọc Nhi mới dần tỉnh táo lại nói: đến hồn thú mà ngươi còn không tha .
Tiểu Minh giải thích: nàng chỉ yêu ta theo tỷ tỷ của nàng mà thôi .
Ngọc Nhi: Tỷ Tỷ của nàng? Muội muội của nàng là thú? => Tỷ Tỷ của nàng cũng là thú.=> Ngươi đến thú còn không tha .
Tiểu Minh lúc này câm nín vì đó là một sự thật phũ phàng. Ngọc Nhi phụ mẫu của Tiểu Minh giới thiệu: ta là Đới Ngọc Nhi .
Một người đàn ông trong Tuấn tú, săn chắc nói: Ta là Trương Tiểu Minh là phụ thân của đứa hài tử nghịch phá kia .
Tiểu Minh nói: Các ngươi đừng quan tâm, phụ thân của ta là một người háo sắc, biến thái .
Tiểu Minh nhìn Tiểu Long, hai ánh mắt tức giận một chút hạnh phúc nhìn vào nhau cứ như đang tạo ra một tia sét, không khí lúc này xung quanh hai người cứ như được bao bộc bởi ngọn lửa bùng cháy rất lớn.
Ngọc Nhi lúc này như đang có ngọn lửa cực lớn miểm cười nhìn hài tử của mình và lang quân của mình và nói: hôm nay chắc có người nhịn đói .
Tiểu Minh và Tiểu Long thay đổi 360 độ liền ôm nhau trong rất thân thiết cười cười và nói lớn: phụ thân ta rất yêu ngươi như cún của ta vậy, hài tử ta cũng yêu ngươi như gạt tàn chùi đít của ta vậy . Hai người lại xuất hiện hiệu ứng một lần nữa đồng thanh nói: ngươi nói cái gì .
Các chúng nữ khẽ cười nghĩ: hai người này quá là thân thiết .
Ngọc Nhi bộc lộ hiệu ứng nắm chặt cái tai hai người lôi về phòng rồi mỉm cười nói với các nàng: các ngươi đến đây cũng mệt rồi nên về phòng nghỉ ngơi, các ngươi cứ ba người ở một phòng đi, bên kia là phòng của Tiểu Minh. Ta cần hai người ngủ với ta. Một người qua ở với hai người kia .
Tất cả về phòng nghỉ ngơi, ngay tại một căn phòng. Này hài tử ta là phụ thân ngươi, người nuôi dậy ngươi ta yêu cầu ngươi biến thành nữ nhi ngay lập tức .
Tiểu Minh lè lưỡi nói: người nằm mơ à phụ thân, ngay cả nhi tử của mình có ý đồ .
Ngay lúc này, Phong Nữ gõ cửa.. Tiểu Minh kêu vào. Phong Nữ bước vào mặt Tiểu Long lúc này ánh mắt nhìn toàn thể thân hình của Phong Nữ nghĩ: ha ha có nữ nhi ở đây ta cảm thấy rất vui, ta có thể làm việc đó há há.( Các bác đang suy nghĩ gì đó, việc ấy là chỉ nhìn, ngắm Phong Nữ mà thôi). Tiểu Minh thấy vậy phán một câu dập tắt ảo tưởng của Tiểu Long: Nàng là nam nhân.
Tiểu Long nghe xong như muốn tan nát cõi lòng liền suy nghĩ tỉnh táo lại nói: hài tử ngươi bớt lừa ta, với thân hình, mùi thơm khí chất, chỗ đấy không lòi ra khúc thịt dư nào làm sao lại là nam nhân .
Tiểu Minh: Phong Nữ ngươi biến lại hình dạng nam nhân đi .
Tiểu Long: để xem ngươi lừa ta được bao lâu? .
Phong Nữ biến lại hình dạng nam nhân thì hai ánh nhìn dâm dê liền nhìn vào nàng. Nàng lúc này trong đẹp hơn, gợi cảm hơn chỉ có đều ngực lại bằng phẳng như đồng bằng. Tiểu Long cười phấn khởi nói: nàng rõ ràng là nữ nhi ngươi lại bảo nàng lại là nam nhân haha .
Tiểu Minh: thoát y .
Phong Nữ đỏ mặt nói: cái này cái này .
Chưa nói hết câu, Tiểu Long chen vào nói: đều là nam nhân mà ngươi ngại gì. Tiểu Long nghĩ: ha ha sắp được nhìn thứ tuyệt diệu của nữ nhi đẹp tuyệt này rồi ha ha .
Phong Nữ nghe đến chữ đều là nam nhân những cảm giác ngại đều tan biến. Hắn quay lưng lại cởi bộ áo của nữ nhân ra. Hắn không mặc áo yếm, da lưng của hắn trăng mịn, nhỏ nhắn cứ như phiên bản hoàn hảo của lưng nữ nhân, phía dưới hắn mặt khố của nam nhân, hắn từ từ cưỡi ra để lỗ cặp mong trắng nõn nà. Lúc này, Tiểu Long đang nuốt liên tục từng ngụm nước miếng. Khi Nam Phong quay lại. Phụttttttttt tiếng nước miếng phung. Khuôn mặt hiện tại đen xì bước đi ra ngoài cửa miệng hắn cứ lẩm bẩm: Niềm tin về nữ nhân của ta đã mất .
/127
|