Mười Lăm Phút sau, tất cả tập chung tại chỗ. Đàm Liên Hoa nói: “ Tiếp theo hít đất năm mươi cái, ta bắt đầu đến các ngươi hãy chuẩn bị tư thế hít đất”.
Cả bảy người trong tư thế hít đất, lúc này Kình Bạch Liên tinh thần đã ổn định.
Đàn Liên Hoa đến một, hai, ba, bốn...... năm mươi. Mỗi tiếng đến là một cái hít, tất nhiên có vài người không theo kịp, vào người đó hít đất tiếp, lúc này cả bảy người mệt cả người nằm xuống đất nhìn trời cả thân người chảy mồ hôi, Kình Bạch Liên và Manh Manh áo yếm có thể thấy hết.
Hai mươi phút sau, cả đội đã gần lấy lại sức,Đàm Liên Hoa nói: “ Bây giờ các ngươi hãy quay về nhà vệ sinh thân thể đi,!”.
Nghe đến đây mọi người khuôn mặt bỗng nhiên rạng sáng đều hét lên: “ hay quá, hay quá được nghỉ rồi “. Trừ Tiểu Minh và Manh Manh không nói và không biểu cảm như vậy hai người vẻ mệt hơn nữa.
Đàm Liên Hoa lại nói tiếp: “ Ta đã nói hết đâu mà các ngươi đã nhảy vào miệng ta? Chiều nay các ngươi sẽ tập trung tại đây lúc năm giờ. Các ngươi đã ghi nhớ?”.
Nói đến đây khuôn mặt năm người ụ lại, không ai đáp lại lời nói Đàm Liên Hoa.
Đàm Liên Hoa nói lớn và nhấn mạnh: “ Các ngươi đã ghi nhớ “.
Đến đây mọi người sợ hãi vừa không muốn nói: “ Đã.. đã ghi nhờ ờ ờ”.
Tất cả mọi người nói xong và giải tán, trong lúc đến năm giờ, có người tranh thủ ngủ một tý, có người tranh thủ ăn uống để chuẩn bị sức khỏe cho chiều nay, có người thì tranh thủ tu luyện.
]
Đến năm giờ chiều, mọi người đã tập chung đông đủ khuôn mặt ai nấy cũng tràn đầy sức sống. Đàm Liên Hoa nói vừa chỉ tay vào bảy người trong xa lạ: “ Các ngươi bảy người hãy đấu với bảy vị kia, nếu thắng thì càng tốt, hoà thì các ngươi thắng, thua thì các ngươi thua!”.
Cả bảy người đội ngẩn người, ngạc nhiên nhìn bảy người kia.
Đàn Liên Hoa chỉ tay vào một nữ nhân mười sáu tuổi nói: “ đây là Trúc Mai Thanh”.
Trúc Mai Thanh nói nhẹ nhàng: “ ta sẽ giúp đỡ các muội muội đệ đề”.
Không cần Đàm Liên Hoa giới thiệu một nam nhân thân hình vạn vỡ sáu múi nói: “ Ta là Vạn Phịch không có họ, ta hai mươi tuổi!”.
Đàm Liên Hoa lại giới thiệu nàng chỉ tay về hướng một nam nhân lãnh tử nói: “ Kia là Bố Láo công tử, tên họ đầy đủ là Bố Của Thiên Hạ chức Láo Tử ( chuyên đi nói Láo với các nước để họ tin”.
Bố Của Thiên Hạ nói: “ ta chính là người mạnh nhất thiên Hà này, ta sẽ dạy giỗ các ngươi “.
Đàm Liên Hoa chỉ tay vào người nam nhân cầm bình rượu xay xỉn nói: “ kia là Tuý Vạn Lượng danh tính thật là Long Trảo Thủ “.
Long Trào Thủ xay xỉn nói: “ ực... ta... sẽ..ức chỉ dạy... các ngươi..ức xay xỉn ha ha ha ức.”
Mọi ngươi trong đầu đầy chấm hỏi nghĩ tên này chắc chắn có vấn đề không nên và vào.
Một người nam nhân trong đầy học thức nói: “ ta là Trí Cao Não Trùng, rất vui được gặp các ngươi “.
Đàm Liên Hoa lại giới thiệu tiếp, nàng chỉ tay vào
một nữ nhân ăn mặc hở hang nói: “ kia là Tú Kiến Mai nàng ta làm nghề múa.”
Tú Kiến Hoa nhỏ nhẹ nói: “ Chào các vị tiểu đệ, tiểu muội rất vui được làm quen “.
Đàm Liên Hoa chỉ tay vào một người thanh niên đeo mặt nạ có vẻ lạnh lùng nói: “ kia là Phụng Hình Luân “.
Phụng Hình Luân lạnh lùng không nói gì gật đầu một cái.
Đàm Liên Hoa nói: “ Ta cho các ngươi giao hữu các vị kia nữa tiếng và nữa tiếng bàn chiến thuật!”.
Cả bảy người trong tư thế hít đất, lúc này Kình Bạch Liên tinh thần đã ổn định.
Đàn Liên Hoa đến một, hai, ba, bốn...... năm mươi. Mỗi tiếng đến là một cái hít, tất nhiên có vài người không theo kịp, vào người đó hít đất tiếp, lúc này cả bảy người mệt cả người nằm xuống đất nhìn trời cả thân người chảy mồ hôi, Kình Bạch Liên và Manh Manh áo yếm có thể thấy hết.
Hai mươi phút sau, cả đội đã gần lấy lại sức,Đàm Liên Hoa nói: “ Bây giờ các ngươi hãy quay về nhà vệ sinh thân thể đi,!”.
Nghe đến đây mọi người khuôn mặt bỗng nhiên rạng sáng đều hét lên: “ hay quá, hay quá được nghỉ rồi “. Trừ Tiểu Minh và Manh Manh không nói và không biểu cảm như vậy hai người vẻ mệt hơn nữa.
Đàm Liên Hoa lại nói tiếp: “ Ta đã nói hết đâu mà các ngươi đã nhảy vào miệng ta? Chiều nay các ngươi sẽ tập trung tại đây lúc năm giờ. Các ngươi đã ghi nhớ?”.
Nói đến đây khuôn mặt năm người ụ lại, không ai đáp lại lời nói Đàm Liên Hoa.
Đàm Liên Hoa nói lớn và nhấn mạnh: “ Các ngươi đã ghi nhớ “.
Đến đây mọi người sợ hãi vừa không muốn nói: “ Đã.. đã ghi nhờ ờ ờ”.
Tất cả mọi người nói xong và giải tán, trong lúc đến năm giờ, có người tranh thủ ngủ một tý, có người tranh thủ ăn uống để chuẩn bị sức khỏe cho chiều nay, có người thì tranh thủ tu luyện.
]
Đến năm giờ chiều, mọi người đã tập chung đông đủ khuôn mặt ai nấy cũng tràn đầy sức sống. Đàm Liên Hoa nói vừa chỉ tay vào bảy người trong xa lạ: “ Các ngươi bảy người hãy đấu với bảy vị kia, nếu thắng thì càng tốt, hoà thì các ngươi thắng, thua thì các ngươi thua!”.
Cả bảy người đội ngẩn người, ngạc nhiên nhìn bảy người kia.
Đàn Liên Hoa chỉ tay vào một nữ nhân mười sáu tuổi nói: “ đây là Trúc Mai Thanh”.
Trúc Mai Thanh nói nhẹ nhàng: “ ta sẽ giúp đỡ các muội muội đệ đề”.
Không cần Đàm Liên Hoa giới thiệu một nam nhân thân hình vạn vỡ sáu múi nói: “ Ta là Vạn Phịch không có họ, ta hai mươi tuổi!”.
Đàm Liên Hoa lại giới thiệu nàng chỉ tay về hướng một nam nhân lãnh tử nói: “ Kia là Bố Láo công tử, tên họ đầy đủ là Bố Của Thiên Hạ chức Láo Tử ( chuyên đi nói Láo với các nước để họ tin”.
Bố Của Thiên Hạ nói: “ ta chính là người mạnh nhất thiên Hà này, ta sẽ dạy giỗ các ngươi “.
Đàm Liên Hoa chỉ tay vào người nam nhân cầm bình rượu xay xỉn nói: “ kia là Tuý Vạn Lượng danh tính thật là Long Trảo Thủ “.
Long Trào Thủ xay xỉn nói: “ ực... ta... sẽ..ức chỉ dạy... các ngươi..ức xay xỉn ha ha ha ức.”
Mọi ngươi trong đầu đầy chấm hỏi nghĩ tên này chắc chắn có vấn đề không nên và vào.
Một người nam nhân trong đầy học thức nói: “ ta là Trí Cao Não Trùng, rất vui được gặp các ngươi “.
Đàm Liên Hoa lại giới thiệu tiếp, nàng chỉ tay vào
một nữ nhân ăn mặc hở hang nói: “ kia là Tú Kiến Mai nàng ta làm nghề múa.”
Tú Kiến Hoa nhỏ nhẹ nói: “ Chào các vị tiểu đệ, tiểu muội rất vui được làm quen “.
Đàm Liên Hoa chỉ tay vào một người thanh niên đeo mặt nạ có vẻ lạnh lùng nói: “ kia là Phụng Hình Luân “.
Phụng Hình Luân lạnh lùng không nói gì gật đầu một cái.
Đàm Liên Hoa nói: “ Ta cho các ngươi giao hữu các vị kia nữa tiếng và nữa tiếng bàn chiến thuật!”.
/127
|