Tiêu Hàn lấy một cái ghế đặt bên cạnh cửa sổ rồi ngồi xuống, mắt nhìn ra ngoài thưởng thức phong cảnh ưu nhã làm lòng người thoải mái.
Đám Tiêu Viêm thì ngồi cạnh Nhược Lâm đạo sư nghe nàng giải thích về sự khác nhau giữa nội viện và ngoại viện.
Già Nam học viện phân ra thành nội ngoại lưỡng viện, ngoại viện chính là chúng ta hiện giờ, các tân sinh từ khắp mọi nơi trên đại lục đều được tụ tập ở ngoại viện, cho tới khi thực lực của họ đạt tới một tình trạng nào đó, thì có thể đăng ký tham gia tuyển bạt tái diễn ra mỗi năm một lần của học viện, mà chỉ cần có thể tiến vào năm mươi người đứng đấu trong lần tuyển bạt tái đó là có thể có được tư cách tiến vào nội viện, nội viện cùng ngoại viện bất đồng, có thể không chút khách khí mà nói, ngoại viện của Già Nam học viện, vẻn vẹn chính là một cái địa phương để khảo nghiệm tân sinh, còn trung tâm của Già Nam học viện đích thực chính là ở bên trong nội viện!
Nhược Lâm đạo sư thoáng sửa sang lại suy nghĩ một chút, sau đó chậm rãi nói.
Ngoại viện của Già Nam học viện có phân ra huyền hoàng hai loại ban học, ban mà ta quản lý chính là hoàng giai, mà Tuyết Băng lúc trước cùng ngươi giao chiến chính là thuộc ban huyền giai, dựa theo tên hai loại ban này là có thể biết, tổng thể thực lực của huyền giai ban, mạnh hơn ban hoàng giai, đương nhiên, cũng không phải là tuyệt đối, tỷ như Huân Nhi, Tiêu Hàn và ngươi.”
Tiêu Hàn ngồi nghe mọi người nói chuyện cười đùa, hắn bất chợt mỉm cười, giai đoạn ở học viện Già Nam có thể xem như là giai đoạn thanh bình, vui vẻ của Tiêu Viêm, sau này gã bước chân vào Trung Châu thì khó có được những phút giây như bây giờ.
“Tiêu Hàn, người cười cái gì vậy?” Nhược Lâm đạo sư phát hiện Tiêu Hàn đang tự tiếu phi tiếu, nàng tò mò hỏi.
“Không có gì!” Tiêu Hàn đứng dậy “Hôm nay lượt đấu của ta cũng không còn nên ta về phòng trước đây, khi nào mọi người ra ngoài nhớ gọi ta.”
Nói xong hắn đứng lên trở về căn phòng của mình ở bên cạnh. Mấy hôm trước, Nhược Lâm đạo sư đã chuyển phòng của hẳn sang cạnh nhà của nàng với lý do tạo dựng mối quan hệ với những học viên khác. Tiêu Hàn cũng không phản đối, hắn ở đâu cũng được, còn tạo dựng mối quan hệ thì hắn không quan tâm.
Đêm nay, Bạch Sơn sẽ đến làm phiền Tiêu Viêm, nhưng mọi chuyện cũng không có gì đặc biệt, Tiêu Hàn cũng không đi ra nhìn làm gì, hắn nằm trên giường ngủ một giấc tới sáng.
Vài ngày trôi qua, Huân Nhi và Tiêu Viêm vẫn giữ được thế bất bại của mình. Tiêu Hàn hắn hiện giờ là nỗi lo lắng của các học viên tham gia lần tuyển vào nội viện này, vì trận đấu của hắn kết thúc quá nhanh chóng, trận nào cũng chỉ một đấm là đối thủ bị nốc ao không dậy nổi. Chính vì thế những học viên khác đều cầu trời khấn phật cho bản thân đừng đụng phải hắn.
Hôm nay, nhất định là một ngày náo nhiệt nhất trong năm nay của Già Nam học viện. Bởi vì tất cả ánh mắt các đệ tử đều dồn về cuộc thi tuyển của nội viện. Hôm nay tại đây sẽ làm người ta lâm vào cảm giác kích động đến cực điểm.
Hổ Gia, Bạch Sơn, Ngô Hạo, Huân Nhi, Tiêu Viêm và Tiêu Hàn trước trận đấu vòng trong đã hướng mọi người biểu hiện rõ thực lực mạnh mẽ, khiến người ta phải há miệng sợ hãi. Mà lần này lại là sáu vị đệ tử cực mạnh của ngoại viện. Ắt hẳn sẽ cống hiến những trận đấu đẹp mắt.
Mà cũng chính bởi lý do này mà hôm nay trên khoảng sân tổ chức đại hội đã có rất nhiều người đến xem tất cả cũng không hoàn toàn là đệ tử của học viện, mà còn có rất nhiều người từ bên ngoài học viện nghe danh tìm đến, sinh hoạt trong thành nhiều năm, bọn họ cũng đã rõ ràng hôm nay là ngày náo nhiệt nhất hàng năm của toàn bộ Già Nam Học viện, vì vậy đương nhiên họ sẽ không bỏ qua sự kiện náo nhiệt cỡ này .
Mọi chuyện vẫn giống như trong cốt truyện, Bạch Sơn và Tiêu Viêm khiêu khích nhau, thay đổi một chút về nội dung vòng cuối từ đấu đơn thành đấu hỗn tạp.
Ở vòng này có số lượng học viên là năm mươi người và năm mươi người này chắc chắn sẽ được đi vào nội viện, nhưng vào nội viện cũng phải phân ra thứ hạng, vì thế vòng cuối cùng hỗn tạp này sẽ trực tiếp phân ra thứ hạng bản thân. Ai đứng trên lôi đài càng lâu thì thứ tự càng cao và ngược lại, và năm người cuối cùng sẽ được một lần vào tham quan Tàng thư các, chọn một bí tịch phù hợp với bản thân xem như phần thưởng.
Quảng trường xôn xao vì quy định mới cũng như phần thưởng dành cho năm người thứ hạng cao nhất.
Để có thể trụ trên lôi đài càng lâu thì việc hợp tác với nhau là điều cần thiết hoặc nếu ngươi tự tin vào thực lực bản thân cũng có thể đơn thương độc mã chiến đấu.
Phó viện trưởng Hổ Kiền phất tay “Nếu không ai còn ý kiến thì trận đấu bắt đầu!”
Trên lôi đài, năm mươi người lập tức hỗn loạn thành một đoàn, vài người không cẩn thận đã bị cho rơi đài.
Tiêu Viêm và Huân Nhi đương nhiên là hợp với nhau thành tổ đội hai người, Bạch Sơn, Ngô Hạo, Hổ Gia tự lập một đội riêng chiến đấu, riêng chỉ có Tiêu Hàn là đơn thương độc mã.
Tiêu Hàn không hợp tác với ai tất nhiên là miếng mồi ngon của những người khác, nhưng hắn với thực lực “Đấu Linh” đâu phải chưng cho đẹp, vì thế, có vài người lao lên đã bị hắn đấm bay rơi đài, trước khi rơi đài còn cuốn theo vài người xui xẻo đứng gần, thành ra Tiêu Hàn rất ung dung loại bỏ được một đám. Những người còn lại thấy cảnh này thì đâu dám động thủ với hắn nữa, bỏ mặc hắn tìm mục tiêu khác.
Số từ: 1199
Đám Tiêu Viêm thì ngồi cạnh Nhược Lâm đạo sư nghe nàng giải thích về sự khác nhau giữa nội viện và ngoại viện.
Già Nam học viện phân ra thành nội ngoại lưỡng viện, ngoại viện chính là chúng ta hiện giờ, các tân sinh từ khắp mọi nơi trên đại lục đều được tụ tập ở ngoại viện, cho tới khi thực lực của họ đạt tới một tình trạng nào đó, thì có thể đăng ký tham gia tuyển bạt tái diễn ra mỗi năm một lần của học viện, mà chỉ cần có thể tiến vào năm mươi người đứng đấu trong lần tuyển bạt tái đó là có thể có được tư cách tiến vào nội viện, nội viện cùng ngoại viện bất đồng, có thể không chút khách khí mà nói, ngoại viện của Già Nam học viện, vẻn vẹn chính là một cái địa phương để khảo nghiệm tân sinh, còn trung tâm của Già Nam học viện đích thực chính là ở bên trong nội viện!
Nhược Lâm đạo sư thoáng sửa sang lại suy nghĩ một chút, sau đó chậm rãi nói.
Ngoại viện của Già Nam học viện có phân ra huyền hoàng hai loại ban học, ban mà ta quản lý chính là hoàng giai, mà Tuyết Băng lúc trước cùng ngươi giao chiến chính là thuộc ban huyền giai, dựa theo tên hai loại ban này là có thể biết, tổng thể thực lực của huyền giai ban, mạnh hơn ban hoàng giai, đương nhiên, cũng không phải là tuyệt đối, tỷ như Huân Nhi, Tiêu Hàn và ngươi.”
Tiêu Hàn ngồi nghe mọi người nói chuyện cười đùa, hắn bất chợt mỉm cười, giai đoạn ở học viện Già Nam có thể xem như là giai đoạn thanh bình, vui vẻ của Tiêu Viêm, sau này gã bước chân vào Trung Châu thì khó có được những phút giây như bây giờ.
“Tiêu Hàn, người cười cái gì vậy?” Nhược Lâm đạo sư phát hiện Tiêu Hàn đang tự tiếu phi tiếu, nàng tò mò hỏi.
“Không có gì!” Tiêu Hàn đứng dậy “Hôm nay lượt đấu của ta cũng không còn nên ta về phòng trước đây, khi nào mọi người ra ngoài nhớ gọi ta.”
Nói xong hắn đứng lên trở về căn phòng của mình ở bên cạnh. Mấy hôm trước, Nhược Lâm đạo sư đã chuyển phòng của hẳn sang cạnh nhà của nàng với lý do tạo dựng mối quan hệ với những học viên khác. Tiêu Hàn cũng không phản đối, hắn ở đâu cũng được, còn tạo dựng mối quan hệ thì hắn không quan tâm.
Đêm nay, Bạch Sơn sẽ đến làm phiền Tiêu Viêm, nhưng mọi chuyện cũng không có gì đặc biệt, Tiêu Hàn cũng không đi ra nhìn làm gì, hắn nằm trên giường ngủ một giấc tới sáng.
Vài ngày trôi qua, Huân Nhi và Tiêu Viêm vẫn giữ được thế bất bại của mình. Tiêu Hàn hắn hiện giờ là nỗi lo lắng của các học viên tham gia lần tuyển vào nội viện này, vì trận đấu của hắn kết thúc quá nhanh chóng, trận nào cũng chỉ một đấm là đối thủ bị nốc ao không dậy nổi. Chính vì thế những học viên khác đều cầu trời khấn phật cho bản thân đừng đụng phải hắn.
Hôm nay, nhất định là một ngày náo nhiệt nhất trong năm nay của Già Nam học viện. Bởi vì tất cả ánh mắt các đệ tử đều dồn về cuộc thi tuyển của nội viện. Hôm nay tại đây sẽ làm người ta lâm vào cảm giác kích động đến cực điểm.
Hổ Gia, Bạch Sơn, Ngô Hạo, Huân Nhi, Tiêu Viêm và Tiêu Hàn trước trận đấu vòng trong đã hướng mọi người biểu hiện rõ thực lực mạnh mẽ, khiến người ta phải há miệng sợ hãi. Mà lần này lại là sáu vị đệ tử cực mạnh của ngoại viện. Ắt hẳn sẽ cống hiến những trận đấu đẹp mắt.
Mà cũng chính bởi lý do này mà hôm nay trên khoảng sân tổ chức đại hội đã có rất nhiều người đến xem tất cả cũng không hoàn toàn là đệ tử của học viện, mà còn có rất nhiều người từ bên ngoài học viện nghe danh tìm đến, sinh hoạt trong thành nhiều năm, bọn họ cũng đã rõ ràng hôm nay là ngày náo nhiệt nhất hàng năm của toàn bộ Già Nam Học viện, vì vậy đương nhiên họ sẽ không bỏ qua sự kiện náo nhiệt cỡ này .
Mọi chuyện vẫn giống như trong cốt truyện, Bạch Sơn và Tiêu Viêm khiêu khích nhau, thay đổi một chút về nội dung vòng cuối từ đấu đơn thành đấu hỗn tạp.
Ở vòng này có số lượng học viên là năm mươi người và năm mươi người này chắc chắn sẽ được đi vào nội viện, nhưng vào nội viện cũng phải phân ra thứ hạng, vì thế vòng cuối cùng hỗn tạp này sẽ trực tiếp phân ra thứ hạng bản thân. Ai đứng trên lôi đài càng lâu thì thứ tự càng cao và ngược lại, và năm người cuối cùng sẽ được một lần vào tham quan Tàng thư các, chọn một bí tịch phù hợp với bản thân xem như phần thưởng.
Quảng trường xôn xao vì quy định mới cũng như phần thưởng dành cho năm người thứ hạng cao nhất.
Để có thể trụ trên lôi đài càng lâu thì việc hợp tác với nhau là điều cần thiết hoặc nếu ngươi tự tin vào thực lực bản thân cũng có thể đơn thương độc mã chiến đấu.
Phó viện trưởng Hổ Kiền phất tay “Nếu không ai còn ý kiến thì trận đấu bắt đầu!”
Trên lôi đài, năm mươi người lập tức hỗn loạn thành một đoàn, vài người không cẩn thận đã bị cho rơi đài.
Tiêu Viêm và Huân Nhi đương nhiên là hợp với nhau thành tổ đội hai người, Bạch Sơn, Ngô Hạo, Hổ Gia tự lập một đội riêng chiến đấu, riêng chỉ có Tiêu Hàn là đơn thương độc mã.
Tiêu Hàn không hợp tác với ai tất nhiên là miếng mồi ngon của những người khác, nhưng hắn với thực lực “Đấu Linh” đâu phải chưng cho đẹp, vì thế, có vài người lao lên đã bị hắn đấm bay rơi đài, trước khi rơi đài còn cuốn theo vài người xui xẻo đứng gần, thành ra Tiêu Hàn rất ung dung loại bỏ được một đám. Những người còn lại thấy cảnh này thì đâu dám động thủ với hắn nữa, bỏ mặc hắn tìm mục tiêu khác.
Số từ: 1199
/92
|