Nó khẽ gật đầu,niềm hạnh phúc ko còn ngăn đc nữa,Hùng siết chặt nó hơn cũng nắm tay anh chặt hơn…Hùng đặt 1 nụ hôn lên cổ nó,người nó nóng ran lên,giật mình quay người lại nhìn anh,ánh mắt chạm vào nhau khiến nhỏ và anh như hút lại,anh đặt 1 nụ hôn lên môi nó,1 nụ hôn rát bỏng,nó đón nhận có chút e dè,nhưng lồng ngực nó trào dâng nỗi xúc cảm nào đó,nó nồng nhiệt đón nhận,cổ họng khô ran,lí trí như bay bổng đi đâu,Hùng cứ đưa nó vào cảm giác ngọt ngào của nụ hôn…Bỗng…Anh đẩy nó ra,anh quay mặt đi,che giấu sự thẹn thùng và nỗi sợ hãi nào đó
_Anh sao vậy?
Dư âm vị ngọt ngào vẫn còn trên đôi môi nó,hành động của Hùng làm nó có chút ngượng ngượng,nhưng thoáng chút tiên tiếc...
_Em… em lên phòng đi…anh…anh…Cứ thế này anh sợ…anh ko…ko làm chủ đc chính mình nữa… - Hùng run run giọng nói
Lời nói lấp lửng của anh khiến nhỏ đỏ mặt quay đi,lặng đi trong ko gian,tất cả như ngộp lại,trái tim nó và luồn cảm xúc ngọt lịm của nụ hôn cuộn tràn,nó muốn tất cả,tất cả… Cái ý nghĩ có lẽ hơi ích kỷ khiến lý trí nó lu mờ… Ngay giờ đây nó chỉ muốn nghe theo trái tim thổn thức của nó…
_Em…em…em ko sợ - Nó choàng tay ôm lấy Hùng thỏ thẻ vào tai anh
Giọng nói của nó ngọt như mật,rót vào tai anh khiến trái tim tan chảy… Anh nhìn nó chằm chằm rồi lại đặt 1 nụ hôn lên môi nó…Nụ hôn của anh mê say, cuồng nhiệt khiến nó quên hết tất cả và cũng ko biết anh đã đưa nó lên phòng từ lúc nào…Trái tim cả 2 hòa làm 1...2 cơ thể huyện lại làm 1…anh đi vào cuộc đời nó 1 cách nhẹ nhàng,có chút đau buốt nhưng đầy đê mê….
Ánh sáng đầu tiên hắt qua khe cửa,gió cuối mùa mát lạnh len lỏi ùa vào tinh nghịch,nó khẽ rùng mình,đôi mi run lên hé mở,nó cảm thấy cơ thể rã rời,tan ra trong niềm hạnh phúc…Nó nhíu lại nhìn lên khuôn mặt đang ngủ say thật ấm áp của anh thầm mỉm cười,vậy là nó đã trở thành 1 người phụ nữ,người phụ bên cạnh người nó yêu…Nó lại nhắm mắt ngủ tiếp trong vòng tay của anh…
Ngọn nắng bắt đầu gắt hơn,vờn lên hàng mi cong vút của nó khiến nó tỉnh giấc 1 lần nữa… Hùng từ trong phòng tắm bước ra,thấy nó đã dậy,anh khẽ đến bên nó mỉm cười đầy hạnh phúc rồi đặt lên trán nó 1 nụ hôn nồng ấm hơn cả ánh nắng mặt trời…Nó mỉm cười nhìn anh đầy yêu thương…
_Anh phải đến bệnh viện đây,em ở nhà ngoan nhé – Vừa nói Hùng âu yếm nhìn nó _Anh… Làm như em là con nít ko bằng – Nó lấy chăn che lên nửa mặt thẹn thùng nói lí nhí
_Uhm!! Ngoan… Thôi anh đi đây,em ngủ thêm chút nữa đi… Anh yêu em… - Hùng mỉm cười yêu thương bước đi và ko quên cho nó thêm 1 nụ hôn vào đôi môi căng mộng của nhỏ
Nó vùi đầu vào chăn ko muốn dậy ngay,dường như nó muốn hưởng thụ thêm cái cảm giác say mê còn vương vấn đêm qua…Nó đang hạnh phúc,hạnh phúc rất nhìu,nhìu đến nỗi khiến nó cảm thấy lo sợ…
_Này em,hôm nay đừng nấu cơm, chúng ta đi ăn ngoài nhé – Hùng cười cười nói
_Sao vậy anh? Sao tự nhiên hôm nay lại… - Nó ngạc nhiên hỏi anh
_Em quên rồi à? Hôm nay là kỉ niệm tròn 1 năm chúng ta gặp nhau
Nó thoáng chốc giật mình.Thì ra mình đã sống cùng Hùng 1 năm rồi,1 năm với những tháng ngày ngập tràn hạnh phúc,Hùng đã cho nó quá nhiều…
_Dạ!! vậy để em lên chuẩn bị
Nó hôn lên má Hùng 1 cái rồi chạy lon ton lên lầu,bỏ lại anh chàng mặt đỏ ngầu thật đáng yêu. “Cũng thật may mắn là cô ấy cảm thấy hạnh phúc,mình đã cố gắng rất nhiều để làm cho cô ấy vui,để bảo vệ cô ấy…Nhưng…tại sao mình vẫn có cảm giác rằng,trái tim Trinh vẫn chưa hoàn toàn thuộc về mình…” –Hùng chợt thoáng mông lung suy nghĩ
……..
_Em thích món ăn tại nhà hàng này chứ?
Cả 2 vừa dùng bữa xong tại một nhà hàng theo kiểu Tây Âu,bài trí nhẹ nhàng,mang lại cho thực khách 1 cảm giác ấm áp…
_Uhm!! Ngon lắm, cách bài trí ở đây cũng rất tuyệt,sao anh lại biết nhà hàng này vậy – Nó nheo nheo mắt tinh nghịch nhìn anh
_Anh phải cố gắng lắm mới tìm đc 1 nơi như thế này đó – Hùng cười nhìn nó ngập tràn yêu thương
_È!! Thiệt hông? Hay là đi với em nào tới đây rồi hả? coi chừng chết với em đó nha. Giờ mình đi đâu hả anh? – Nó trêu Hùng rồi hỏi
_Ừ!! Anh chở em đi hóng mát rồi ghé trung tâm thương mại chơi nhé
_Dạ,anh lấy xe đi,em đứng dưới chờ nhé
…
Nó rảo bước xuống lối ra chờ Hùng… Nó đâu ngờ nó lướt qua 1 người… 1 người bất giác nhìn thấy nó và như hóa đá…Ánh nhìn trìu mến ,ánh mắt đầy yêu thương chan chứa tình yêu thương,mòn mỏi và vô vọng,đôi môi người ấy lắp bắp gọi tên nó trong vô thức 1 cách nghẹn ngào….
_Tri…nh… Trin…h… Trinh
…
_Em chờ anh lâu ko? – Hùng hỏi khi nó đang bước lên xe
_Ko ạ? Em vừa mới xuống tới. Mình đi thôi anh – Nó trả lời anh khi đã yên vị trong xe
…
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh…từ trong nhà hàng 1 người vút ra,chạy theo thét gào tên nó,nhưng mọi thứ như vô vọng sau tấm kính xe… Anh ngã quỵ xuống,nước mắt tuôn trào,mắt anh tối sầm lại,1 khuôn mặt thê lương đầy đau khổ,bàn tay anh đang siết chặt trên lồng ngực,dường như anh đang cố nắm lấy,giữ lại trái tim đang rệu rã,nát tan…
_Trinh…Có đúng là em ko? Là em phải ko?...Tại sao vậy?...Anh đã tìm kiếm em suốt 1 năm nay,nhưng tất cả chỉ là vô vọng,em dường như đã tan biến… Đến khi anh dường như chết đi và buông xuôi thì em lại xuất hiện… Trinh ơi!!!!
_Vũ…Vũ… Con sao vậy,sao thế hả con??? – Bà Khang ngẹn ngào chạy đến ôm lấy con trai mình xót xa
Ông Khang cũng chỉ nuốt nỗi đau nghẹn ngào vào trong chua xót nhìn con mình. Suốt 1 năm qua nó lao vào tìm kiếm,nó như điên dại,trái tim của nó tan vỡ rồi,con người nó đã chết rồi. Ông hiểu,con trai ông đã yêu,1 tình yêu ko có lối thoát,ông hiểu…vì ông cũng đã từng yêu như nó… Ông đã rất yêu 1 người…1 người phụ nữ có đôi mắt lạnh buốt và khuôn mặt lạnh lùng đẹp đến nao lòng…
_Anh sao vậy?
Dư âm vị ngọt ngào vẫn còn trên đôi môi nó,hành động của Hùng làm nó có chút ngượng ngượng,nhưng thoáng chút tiên tiếc...
_Em… em lên phòng đi…anh…anh…Cứ thế này anh sợ…anh ko…ko làm chủ đc chính mình nữa… - Hùng run run giọng nói
Lời nói lấp lửng của anh khiến nhỏ đỏ mặt quay đi,lặng đi trong ko gian,tất cả như ngộp lại,trái tim nó và luồn cảm xúc ngọt lịm của nụ hôn cuộn tràn,nó muốn tất cả,tất cả… Cái ý nghĩ có lẽ hơi ích kỷ khiến lý trí nó lu mờ… Ngay giờ đây nó chỉ muốn nghe theo trái tim thổn thức của nó…
_Em…em…em ko sợ - Nó choàng tay ôm lấy Hùng thỏ thẻ vào tai anh
Giọng nói của nó ngọt như mật,rót vào tai anh khiến trái tim tan chảy… Anh nhìn nó chằm chằm rồi lại đặt 1 nụ hôn lên môi nó…Nụ hôn của anh mê say, cuồng nhiệt khiến nó quên hết tất cả và cũng ko biết anh đã đưa nó lên phòng từ lúc nào…Trái tim cả 2 hòa làm 1...2 cơ thể huyện lại làm 1…anh đi vào cuộc đời nó 1 cách nhẹ nhàng,có chút đau buốt nhưng đầy đê mê….
Ánh sáng đầu tiên hắt qua khe cửa,gió cuối mùa mát lạnh len lỏi ùa vào tinh nghịch,nó khẽ rùng mình,đôi mi run lên hé mở,nó cảm thấy cơ thể rã rời,tan ra trong niềm hạnh phúc…Nó nhíu lại nhìn lên khuôn mặt đang ngủ say thật ấm áp của anh thầm mỉm cười,vậy là nó đã trở thành 1 người phụ nữ,người phụ bên cạnh người nó yêu…Nó lại nhắm mắt ngủ tiếp trong vòng tay của anh…
Ngọn nắng bắt đầu gắt hơn,vờn lên hàng mi cong vút của nó khiến nó tỉnh giấc 1 lần nữa… Hùng từ trong phòng tắm bước ra,thấy nó đã dậy,anh khẽ đến bên nó mỉm cười đầy hạnh phúc rồi đặt lên trán nó 1 nụ hôn nồng ấm hơn cả ánh nắng mặt trời…Nó mỉm cười nhìn anh đầy yêu thương…
_Anh phải đến bệnh viện đây,em ở nhà ngoan nhé – Vừa nói Hùng âu yếm nhìn nó _Anh… Làm như em là con nít ko bằng – Nó lấy chăn che lên nửa mặt thẹn thùng nói lí nhí
_Uhm!! Ngoan… Thôi anh đi đây,em ngủ thêm chút nữa đi… Anh yêu em… - Hùng mỉm cười yêu thương bước đi và ko quên cho nó thêm 1 nụ hôn vào đôi môi căng mộng của nhỏ
Nó vùi đầu vào chăn ko muốn dậy ngay,dường như nó muốn hưởng thụ thêm cái cảm giác say mê còn vương vấn đêm qua…Nó đang hạnh phúc,hạnh phúc rất nhìu,nhìu đến nỗi khiến nó cảm thấy lo sợ…
_Này em,hôm nay đừng nấu cơm, chúng ta đi ăn ngoài nhé – Hùng cười cười nói
_Sao vậy anh? Sao tự nhiên hôm nay lại… - Nó ngạc nhiên hỏi anh
_Em quên rồi à? Hôm nay là kỉ niệm tròn 1 năm chúng ta gặp nhau
Nó thoáng chốc giật mình.Thì ra mình đã sống cùng Hùng 1 năm rồi,1 năm với những tháng ngày ngập tràn hạnh phúc,Hùng đã cho nó quá nhiều…
_Dạ!! vậy để em lên chuẩn bị
Nó hôn lên má Hùng 1 cái rồi chạy lon ton lên lầu,bỏ lại anh chàng mặt đỏ ngầu thật đáng yêu. “Cũng thật may mắn là cô ấy cảm thấy hạnh phúc,mình đã cố gắng rất nhiều để làm cho cô ấy vui,để bảo vệ cô ấy…Nhưng…tại sao mình vẫn có cảm giác rằng,trái tim Trinh vẫn chưa hoàn toàn thuộc về mình…” –Hùng chợt thoáng mông lung suy nghĩ
……..
_Em thích món ăn tại nhà hàng này chứ?
Cả 2 vừa dùng bữa xong tại một nhà hàng theo kiểu Tây Âu,bài trí nhẹ nhàng,mang lại cho thực khách 1 cảm giác ấm áp…
_Uhm!! Ngon lắm, cách bài trí ở đây cũng rất tuyệt,sao anh lại biết nhà hàng này vậy – Nó nheo nheo mắt tinh nghịch nhìn anh
_Anh phải cố gắng lắm mới tìm đc 1 nơi như thế này đó – Hùng cười nhìn nó ngập tràn yêu thương
_È!! Thiệt hông? Hay là đi với em nào tới đây rồi hả? coi chừng chết với em đó nha. Giờ mình đi đâu hả anh? – Nó trêu Hùng rồi hỏi
_Ừ!! Anh chở em đi hóng mát rồi ghé trung tâm thương mại chơi nhé
_Dạ,anh lấy xe đi,em đứng dưới chờ nhé
…
Nó rảo bước xuống lối ra chờ Hùng… Nó đâu ngờ nó lướt qua 1 người… 1 người bất giác nhìn thấy nó và như hóa đá…Ánh nhìn trìu mến ,ánh mắt đầy yêu thương chan chứa tình yêu thương,mòn mỏi và vô vọng,đôi môi người ấy lắp bắp gọi tên nó trong vô thức 1 cách nghẹn ngào….
_Tri…nh… Trin…h… Trinh
…
_Em chờ anh lâu ko? – Hùng hỏi khi nó đang bước lên xe
_Ko ạ? Em vừa mới xuống tới. Mình đi thôi anh – Nó trả lời anh khi đã yên vị trong xe
…
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh…từ trong nhà hàng 1 người vút ra,chạy theo thét gào tên nó,nhưng mọi thứ như vô vọng sau tấm kính xe… Anh ngã quỵ xuống,nước mắt tuôn trào,mắt anh tối sầm lại,1 khuôn mặt thê lương đầy đau khổ,bàn tay anh đang siết chặt trên lồng ngực,dường như anh đang cố nắm lấy,giữ lại trái tim đang rệu rã,nát tan…
_Trinh…Có đúng là em ko? Là em phải ko?...Tại sao vậy?...Anh đã tìm kiếm em suốt 1 năm nay,nhưng tất cả chỉ là vô vọng,em dường như đã tan biến… Đến khi anh dường như chết đi và buông xuôi thì em lại xuất hiện… Trinh ơi!!!!
_Vũ…Vũ… Con sao vậy,sao thế hả con??? – Bà Khang ngẹn ngào chạy đến ôm lấy con trai mình xót xa
Ông Khang cũng chỉ nuốt nỗi đau nghẹn ngào vào trong chua xót nhìn con mình. Suốt 1 năm qua nó lao vào tìm kiếm,nó như điên dại,trái tim của nó tan vỡ rồi,con người nó đã chết rồi. Ông hiểu,con trai ông đã yêu,1 tình yêu ko có lối thoát,ông hiểu…vì ông cũng đã từng yêu như nó… Ông đã rất yêu 1 người…1 người phụ nữ có đôi mắt lạnh buốt và khuôn mặt lạnh lùng đẹp đến nao lòng…
/28
|