Sáng hum sau, có vẻ như hum nay là 1 ngày đẹp vì thấy ai cũng rất vui vẻ, trong người thì tràn đầy sức sống. Mi và La cũng không ngoại lệ, rất vui vẻ, mỗi người 1 phương tiện đến trường. 2 cô nhóc khoác trên mình bộ đồng phục xinh xắn, cùng nhau lướt trên đường phố cổ Hà Nội vào buổi sớm tinh tươm. Mỗi ngày được tận hưởng cái buổi sáng dịu hiền của Hà Nội thì mỗi ngày sẽ là 1 niềm vui sướng, niềm tự hào của con người Hà Nội nơi đây.Nắng sớm của buổi bình minh chiếu sáng lên khuôn mặt xinh kiêu ngạo của Mi, trông cô nhóc thật rạng ngời, nhưng không vì thế mà làm mất đi nét mặt tinh nghịch của cô nhóc. Lướt mình trên phố bằng đôi giầy Patin hồng hồng xinh xinh cô nhóc La tự tin khoe dáng hình đong đưa theo từng cơn gió nhẹ, uyển chuyển theo từng bước di chuyển chiếc bánh của đô giày như rắp rắp nghe theo cô điều khiển.Còn Mi, cô nhóc luôn thể hiện sự cá tính của mình, chọn cái ván trượt màu đen trắng đầy cá tính giống cô nhóc làm phương tiện đưa mình tới trường.Lướt như bay trên đường 2 cô nhóc thật nổi bật, gió thổi là bay mái tóc nâu, đen khuyến rũ, phấp phới chiếc váy ngắn làm nộ ra 4 cái đùi trắng xinh (Cũng có thể hiểu sang cách khác đó là lộ cả nội y.hehe) khiến cho những chàng sinh viên đi học sớm chết hàng loạt. Đối với La đó là chuyện thường vì cô nhóc này đã qua quen với cái tình huống đó rùi, đối với Mi thì đó là 1 điều rất khó chịu. Mi thấy bất mãn với chiếc váy đồng phục này, sau cái tình huống vừa rùi chắc chắn cô nhóc sẽ không dám đến trường bằng cái phương tiên này nữa,ngoan ngoãn ngồi trong xe như những tiểu thư yểu điệu, yêu kiều. Tưởng hum nay sẽ là 1 ngày vui với cô nhưng ngay buổi sáng này đã có chuyện làm cho cô nhóc thấy bực mình rùi.
_Lã Minh Kiệt, tại anh mà tôi phải ra nông nỗi này đây. Điên lên mất thui. - mi hét vang trường khiến cho câu chuyện vui vẻ của những học viên trong trường phải ngắt quàng mà quay ra xem 1 con ngốc đang nổi điên giữa sân trường vào buổi sáng sớm.Thấy có rất nhiều người dang nhìn về phía mình và con bạn mình La e ngại giật tay Mi.
_Mày có muốn nổi tiếng bằng cái kiểu này thì 1 mình nổi tiếng đi, tao không muốn nổi tiếng theo cái kiểu này đâu.
_Mày ồn quá kệ tao - Mi hăn mặt nói.
_Thui đi mày ơi. Mày mà không im thì ngay buổi chiều hum này trên báo tuổi trẻ sẽ có 1 bản tin nóng hổi nhất thời đại. \\\" Thương tiếc thay cho 2 cô gái trẻ xinh đẹp và tài năng, vì 1 nguyên nhân nào đó mà đã khiến cho 2 cô gái này phát bệnh nổi cơn điên vào buổi sáng đẹp trời tại ngôi trường danh tiếng Song Futrue\\\"
_Cốc! á!Đau, tao nói sai sao? - La mới bị 1 cái cốc đầu rõ đau của Mi, làm cho cô nhóc đang ngồi trong trí tưởng tượng phải ló đầu ra ngoài hiện tại.
_Không ở đây nữa, đi thui - 2 cô nhóc cúi người cười ái ngại, chuồn thật nhanh vào lớp.
Hum nay lớp Mi học Môn nhảy hiện đại, như mọi hum nhóm nào đứng gần với nhóm ấy, nhưng lý do không được tốt vào buổi sáng khiến cho Mi tránh xa Kiệt nhường cơ hội tiếp cận hotboy cho nhưng cô nàng hám trai điên dại. _Cô ta bị làm sao vậy? - Thấy Mi cứ liếc mắt đưa tình cho Kiệt, Kiệt thắc mắc hỏi La.
_Mi nó đang giận anh.
_Taij sao lại giận tôi?
_Tại cái điều kiện thứ 2 gì đó của anh đưa ra, làm cho nó sống khổ sở nên bây giờ anh phải chịu cái hậu quả liếc nắt đưa tình của nó. Chịu khó đi.
_Đó là 1 điều kiện rất dễ dàng, con gái ai mà chẳng làm được.
_Nhưng với nó thì đó là 1 điều kiện khó. Cái đấy anh cũng biệt rùi mà, lại còn giả bộ ngây thơ. Không hợp với anh đâu. - La tuôn ra 1 tràng làm cho Kiệt và Hạo thấy hoa mặt.
_Vậy thì cứ để cô ta liếc với tôi đi xem cô ta liếc mắt với tôi đến bao giờ.
_Thui mày ơi về chỗ tập với tao đi - La đưa bộ mặt mèo con ra dỗ Mi, đúng là có hiệu quả đối với nhưng anh chàng lòng dạ yếu ớt, chứ đối với Mi thì không bao giờ.
_Mày biết chữ NEVER chứ? - Mi chỉ lạnh băng trả lời bằng mất chũ ngắn ngủi và xúc tích.
_Biết, nhưng mà......
_Không nhưng nhị gì hết, biết rùi thì khỏi giả thích.
Thu khuôn mặt mèo con về, La cho ra 1 khuôn mặt đanh đá.
_Con ranh! Mày học cái thói dỗi dằn này ở đâu đấy? Hum nay lại bày đặt dỗi.
_Tao học mày thui- Mi than nhiên nói
_Ặc! ực - La chỉ biết nuốt nước bọt. không nói gì thếm lắc đầu chán ngẩm trở lại chỗ tập.
Cứ thế cho đến cuối buổi tập, cô giáo cho nghỉ sớm để thông báo 1 việc trọng đại.
_Các em! Sang tuần sau trường ta sẽ tổ chức lễ khai giảng do là trường nghệ thuật nên chúng ta sẽ phải chuẩn bị thật cung phu thật ấn tượng nhất để chứng tỏ rằng trường của chúng ta không giống với các trường học khác.Vì vậy mà mỗi nhóm nhỏ phải chuẩn bị cho nhóm 1 tiết mục đặc sắc đễ tạo thành 1 tiết mục đặc sắc lớn nhất của trường. Đề nghị các tiết mục phải thật sáng tạo, thật mới mẻ nó sẽ là điểm kiểm tra đầu năm của các em. Hãy cố gắng, cô tin tưởng vào các em.
Khi cô giáo vừa dứt câu nói thì tiếng xì xào to nhỏ của các học viên ngày càng to, trong đầu của họ chắc chắn đang xây dựng những điệu nhảy, những câu hát độc đáo mới mẻ và đang chuẩn bị cho những ngày làm việc tăng công xuất.
_Riêng nhóm 10 theo cô - cô giáo nhìn về phía La,Hạo,Kiệt ra lệnh.
_Dạ- cả 3 đồng thanh.
_Con kia, mày không nghe thấy gì à? Lại còn đứng đấy -La Vênh mặt nói với con bạn thân.
_Hừm - Mi bực bội lết người theo nhóm.
Tại phòng làm việc của cô giáo.
_Như các em đã biết trường ta sẽ tổ chức lễ khai giảng, các em sẽ phải chuẩn bị cho nhóm mình 1 tiết mục thật đặc sắc. Nhưng.
_Nhưng sao cô? - Mi nhanh nhảu
_Nhưng riêng nhóm 10 của các em sẽ phải chịu thiệt.
_sao lại thế hả cô?- La bức xúc nói
_Nhà trường muốn thử thách các em và chia nhóm 10 ra làm 2 nhóm nhỏ.
_Hả!- Mi La đồng thanh
_Im lặng đi, để cho cô giáo nói. -Kiệt bực bội quát to
_Hì! không sao. nhóm thứ nhất gồm Mi và Kiệt nhóm thứ 2 gồm La và Hạo.
_Hả! - lần này thì cả 4 điều đồng thanh.
_Không thể thế được, cô ơi. -Mi đang như dở khóc dở cười nói với cô.
_Đây là do nhà trường quyết định, cô không được phép can thiệp và không ai có thể thay đổi được. thầy hiệu trưởng đã quyết định rùi.
_Hu hu hu không được cô ơi. - Mi thì khóc , còn 3 người kia thì mĩ mãn cười. Trông mặt của 3 người đó mà Mi lại càng thấy tức, tức đến nỗi đỏ cả mặt.
_Được rui, nghe cô nói tiếp đây. Nhóm của La và Hạo, các em có nhiệm vụ là hát 1 bản tình ca ngọt ngào của thập niên 80 \\\"Way back into love\\\"(tác giả Haley Bennett). các em biết bài này chứ?
_Dạ tất nhiên là biết rùi. Bài này nổi tiếng làm sóng gió trên các bảng xếp hạng và em còn biết được tác giả đã sáng tác bài này trong hoàn cảnh....
_Thui không nói nữa, mày đang dở chứng hả La - Mi thấy sốt ruột lên tiếng cắt ngang dòng cảm xúc. _Tao
_Thui để cô giáo nói tiếp đi La. - Hạo lúc này mới lên tiếng, đúng là chồng nói vợ nghe răm rắp.
_Đây là bài đòi hỏi 2 em phải thật nhập tâm, coi nhau như người yêu của mình và thể hiện nó bằng trái tim đang yêu của các em. Như thế các em sẽ thành công khi đưa được những lời hát ngọt ngào tới người nghe, giúp người nghe cảm nhận được cái tình yêu ngọt ngào trân thật và đáng quý.
_Hí hí hí. cô khỏi lo, 2 bạn đó đang yêu mà cô nên cô yên tâm.- Mi đứng từ nãy giờ nghe cô giáo nói mà cứ khúc khích cười.
_Vậy thì đây là thử thách dễ với 2 em rùi, nhưng cũng cần các em phải cố gắng.
_Mày! cái con ranh này chêu tao đủ chưa?
_Thui thui em không chiêu chị nữa được chưa?- Mi đang phải hối lối trước câu nói của mình, vì khi La tức giận trông La rất đáng sợ.
_Mi, đến lúc em khóc rùi đó- Cô giáo nháy mắt nói với Mi
Mi thấy vậy mà run cả người không dám ho he 1 câu nào,cúi mặt xuống.
_Thử thách của nhóm Mi Kiệt khó hơn 1 chút. Các em sẽ vừa phải diễn, vừa phải hát.Cũng có thể được gọi là kịch hát. Các em đã lớn chắc cũng không hứng thú cho lắm với những bộ phim hoạt hình và cô nghĩ chắc chắn là vậy.]
_Không! cô nghĩ sai rùi ạ- La ngắt lời cô.
Cô giáo, Kiệt và Hạo đều ngac nhiên.
_Bây giờ em vẫn còn xem hoạt hình sao? - Cô giáo kinh ngac nói.
_Cũng không phải vậy.
_Em nói như vậy là có nghĩa gì?
_Dạ! người mà bây giờ vẫn còn xem hoạt hình không phải là em mà là MiMi đó cô ạ
_Hả! cả ba người đồng thanh. Mi thì chỉ cười hí hửng, cô nhóc cho đó là chuyện bình thường và cô cũng rất thích xem những câu chuyện cổ tích.
_Hi hi vậy em không phải khóc rùi cô ha.- Mi tiếp tục vui vẻ nói.
_Không ngờ cô vẫn còn trẻ con quá ha.- Kiệt mỉa mai
_Xí! - chỉ 1 câu xí vì Mi không thèm để ý đến Kiệt.
_Vậy thì đây lại là thử thách dễ đối với em rùi. 2 em sẽ diễn 1 đoạn nhỏ của bộ phim hoạt hình \\\"Nàng bạch tuyết và 7 chú lùn\\\"
_Đoạn nào vậy cô?
_Đoạn đầu từ lúc phù thuỷ xuất hiệnch đến hết đoạn hoàng tử đứng ngoài cửa sổ hát, Bạch Tuyết thì đứng trên lầu che màn cửa kết thúc đoạn.
_Vậy thì dễ nhưng hơi sến.
_Sến là sao? - Kiệt thắc mắc.
_Sao lại nói là sến, cô thấy đó là đoạn hay.
_Tức là sao hả cô, em không cso xem nên em không có biết.
_À trong đoạn đó em sẽ phải hát coi như là đang cưa công chúa, còn công chúa thì e ngại, đỏ mặt. Vì vậy mà Mi mới kêu đó là đoạn sến.
_Thì ra là vậy- Kiệt bây giờ mới hiểu ra, chuyển sang nét mặt nham hiểm trong long thì đang nghĩ _vậy có nghĩa là vợ của mình phải e thẹn khi mình cưa. hohoho vui thật, Mi,anh sẽ xem em sẽ thể hiện nó như thế nào.
_Chết mày rùi con ơi, tao sắp được xem cái cử chỉ yểu điệu của mày rùi. Để xem mày thể hiện nó thế nào, sắp được xem kich hay rùi.
_Nhóc Mi này yểu điệu thì như thế nào nhỉ, mới nghe thui mà nổi cả da gà - Hạo đang thì thầm trong đầu.
_Mày cứ chờ đi, sắp được xem kịch hay rùi đấy.- Mi mặt tức giận nói.
_Vậy là các em đã biết được thử thách của mình,chẩn bị tinh thần đi, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu tập. Bây giờ thì giải tán.
_Dạ! em chào cô.- đồng thanh đáp rùi cùng nhau xuống cans-tin nạp thêm năng lượng chuẩn bị cho buổi học tiếng anh chiều nay. Chap 19: Tiếp.
Ờ trường Song Futrue các học viên được học tất cả là 6 bộ môn: Đầu tiên là nhảy, tếp theo là hát (thanh nhạc), học viết nhạc, học diễn xuất vì sẽ rèn luyện cho các học viên khi hát sẽ nhập tâm hơn và biết biểu lộ tâm trang đúng với bài hát hơn, cuối cùng là trau rồi ngôn ngữ gôfm có tiếng anh, tiếng Hàn vì đây là 2 thi trường có thế mạnh về âm nhạc, để nền âm nhạc Việt Nam có thể ngang hàng với 2 thị trường này thì việc đầu tiên phải hát cùng thứ tiếng với họ, sau đó là đưa ra những phong cách mới hơn họ để giúp nền âm nhạc Việt Nam sẽ mới mẻ hơn họ.
Tiếng anh là môn Mi khoái thứ 2 vì ba cô nhóc là người lai Việt Nam và Canada, ông nội của Mi là người canada, bà nội là người Việt Nam. Từ nhỏ ba của Mi đã được đưa về cho ông bà ngoại nuôi, đến khi lấy vợ cũng không muốn xa quê hương để về với ba mẹ, ông yêu con người Việt Nam và ông muôn sinh sống với con người Việt Nam. Cứ mỗi tháng là Mi lại bay sang canada để thăm ông bà, vì vậy mà tiếng anh là ngôn ngữ không thể thiếu khi giao tiếp với người canada.
Sắp được học môn mình thích mà sao cô nhóc lại chẳng thấy vui gì cả. Đang ngồi trong cans-tin mà lòng cứ hướng đi đâu không thèm tập trung vào nhiệm vụ trước mắt là mua đồ ăn. Chỉ chậm dãi bước đi lấy đồ ăn của mình ngoan ngoãn tiến về bàn ăn cắm đầu xuống ăn. 3 người chiêm ngưỡng cái cảnh đó mà không tránh khỏi bàng hoàng.
_Ê con ranh! Mày ăn cái kiểu gì vậy? Không thèm nhìn trước ngó sau 1 mạch ăn như là sợ tao ăn hết của mày vậy.- La nhìn con bạn thếu lịch sự, nhắc nhở con bạn thân.
_Chồng à! Chồng ăn miếng này đi - Mới chửi con bạn không thương tiếc, bây giờ lại quay sang chồng ngọt ngào.
_Eo!!!!!!!!!!!!! sởn cả da gà, chồng cơ đấy- Nghe thấy La nói ngon ngọt với Hạo, Mi thấy khó chịu mỉa mai La
_Kệ tao, các trưởng lão đã đính ước rùi, đã giao cho nhiệm vụ như thế rùi, bây giờ tao chỉ ngoan ngoãn nghe lời mà làm thui.
_Thui đi! Nhắc đến chuyện đấy lại thấy bực mình.
_He he he. Mày với Kiệt cũng gọi dần đi là vừa
_Chồng yêu....................!!!!!!!!!! - Mi với giọng điệu giống như La mới nói với Hạo, đôi mắt xanh lại giống ba nhìn về phía Kiệt tràn trề yêu thương và ấm áp. cả 3 người lúc này thấy ngạc nhiên, Kiệt sung sướng định cất lên tiếng Vợ yêu thì không để mọi người ngạc nhiên lâu, hơi nói của câu Mi mới nói chưa hết, mọi người mới được ngạc nhiên trong 3s, tiếp tục 2 vế sau khiến cho 1 người nào đó thấy đau lòng.
_Oẹ! oẹ!....!!! buồn nôn, không đời nào. Đợ kiếp sau tôi có thành người mù tai điếc miệng câm đi nhá.
_Cô! - Kiệt tức giận nhưng chỉ biết nói vậy.
_Cô cháu gì chứ, tôi bằng tuổi bạn mà bạn bè thui.- Mi trơ mặt nói
Lúc này Kiệt không thể nói gì thêm chỉ ngậm ngùi chuốc giận vào phần ăn của mình quân tử không chấp 1 con heo hậu đậu, trong đầu cứ vang vang cái từ nhịn nhịn nhịn....
_A! Kiệt đẹp trai đổi vai cho tôi được không
_Hả! Cô nói cái gì vậy?- Kiệt ngạc nhiên. _Tôi nhờ anh diễn phần của Bạch Tuyến, còn tôi sẽ diễn phần của hoàng tử -Mi thản nhiện nói.
_không - 1 từ thật rõ ràng.
_Đi mà, năn nỉ năn nỉ...- Mi giật lấy tay Kiệt kéo, nhõng nheo như trẻ con muốn mẹ mua đồ chơi cho mình.
_Sàm sỡ. Không là không. Quân tử nó 1 không nói 2.- Kiệt đánh vào tay Mi, mắt hơi nhíu lại.
_Không thì thôi.- Mi biết là hắn ta sẽ nói không, chẳng qua cô chỉ thử hắn ta thui.
_Lần này thì mầy gặp nạn rùi con ơi- La vui vẻ trước sự đau khổ của con ban thân suốt 19 năm qua.
_Con ranh, bậy giờ có chồng quên tao rùi hả rùi hả con, quên rùi thì quên luôn đi, tao đi -Mi giận giữ đứng phắt giậy, đí không thèm quay lại nhìn 1 lần trong đầu thì đang rung lên 1 câu quyết tâm
_Cái người nhớ đó, để anh này cho mấy người biết thế nào là ngạc nhiên rơi quai hàm. tưởng anh mày không làm được à. Đừng coi thường, anh mày đã ra ray thì gạo say ra cơm ngon canh ngọt.Hãy đợi đấy!!!!!!!!!!!!!! Chap 19: tiếp.
1 tiết mục của Mi và Kiệt phải cần đến 3 thầy cô ra tay chỉ đạo, cô dạy vũ đạo nè, thầy dạy thanh nhạc nè, cuối cùng là cô dạy tiếng anh. Không chỉ có thế, vở kịch hát này còn cần có người thiết kế trang phục, người dựng cảnh. Trong vở kịch lại có tới 4 nhân vật xuất hiện đó là hoàng hậu, chiếc gương thần, hoàng tử và Bạch Tuyết và không thể thiếu là nhửng chú chim- người bạn thân nhất của Bạch Tuyết do đoàn nghệ thuật múa rối điều khiển những chú chim.
Biết được rằng hum nay sẽ là 1 ngày rất mệt, Mi chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cho mình, ngoan ngoãn ngồi trên xe cùng quản gia tới trường. Từ ngày La và Hạo là 1 đôi, chưa lần nào Hạo được Mi cho phép đến đón La tới trường. Bắt đầu từ hum nay Hạo được phép đến đon La đi học, La thì thấy vui và cảm ơn cái con bạn khó tính của mình. Vì không muốn phá tình yêu đẹp của con bạn thân nên mi mới chịu để cho Hạo đến đón La, ngậm ngùi chia sẻ con bạn thân cho người khác. Nhưng cũng vui vẻ đến trường mà không có con bạn thân đi cùng. Tung tăng nhảy chân sáo như 1 em bé đeo ba lô con cóc được mẹ đưa tới trường, rút trong túi ra 1 chiếc kẹo chup pa chup vị sữa dâu bóc vỏ cho vào chiếc miệng xinh. Cứ vui vẻ cho đến khi đi đến cửa phòng tập riêng của nhóm._Bịch. á! Đầu tiên là tiếng của trán chạm trán, sau đó là tiếng á của Mi. Hiện tại cô nhóc đang ngồi dưới đất xoa chán, mặt đỏ ngầu ngầu vì tức giận. Có vẻ như cô nhóc rất đau. vừ bị bịch vào trán 1 cái rõ mạnh thì tiếp theo là bịch của cái mông chạm xuống đất. Người bị đâm cũng thấy đau nhưng vẫn không đau bằng Mi. Người đó không ai khác đó lag Kiệt. Do mải cúi mặt xuống mà không thấy đường, Mi thì vui cười tít mắt không thấy đường thế nên mới sảy ra vụ tai nạn đáng tiếc như thế này. Công nhận là 2 người này có duyên thật, không ai bỉu ai nhắm chặt mắt cùng quát lên 1 tiếng thất to:
_Ai!!!!! - Vừa quát xong cả 2 ngước mắt lên nhìn người đã đâm vào mình.
_Lại là anh/cô - đúng là oan gia mà, lúc nào cũng gặp nhau, đến lúc nói cũng cùng nhau nói.
-Hum -Mi vừa đứng dậy vừa xoa mông không thèm ý tứ với cái tên đáng ghét này.
Kiệt thấy 1 đứa con gái đang đứng trước mặt mình, tự nhiên xoa mông mà không chịu nổi cưởi tủm tỉm.
_Sao tui đen đủi thế! Mới sáng ra đã gặp đúng tên đáng ghét như anh. - Mi bực bội, không biết kiếp trước mình hay bắt nạt trẻ con hay sao mà bây giờ phải chịu cái cảnh này đen đủi này.
_Không phải đen đủi mà là may mắn - không tức giận, Kiệt còn cười nói.
-May mắn? tooi có nghe nhầm không? Anh gọi thế này là may mắn à?
_may là cô va vào tôi, 1 người rộng lượng như tôi không bao giờ tính toán. Cô mà va vào người khác thì cô đi đời rùi..
_Rộng lượng, anh là người rộng lượng? -Mi trố mặt ra nói, trong đầu tiếp tục nghĩ _Rộng lượng thế mà lúc va vào anh, làm bẩn áo anh, anh lại còn bắt tôi làm 3 điều kiện cho anh. Thế mà rộng lượng sao? Chết còn điều kiện thứ 3 mình chưa làm. Xuỵt! tốt nhất là chuồn nhanh không anh ta mà nhớ ra thì chết đời mình. Let\\\s go!
_Không phải thế sao? -Kiệt nghiêng đầu, đôi mắt mở sáng.
_À! à! phải -Nói xong Mi dẫm vào chân Kiệt 1 cái, Kiệt thấy đau á 1 tiếng, nhân cơ hội đưa chiếc keo đang mút dở vào miệng Kiệt không thèm nghĩ ngợi.
_Tặng anh đó.- Mi nháy mắt cười nhếch mép, tiến thẳng tới cổng hội trường.
Lúc này kiệt chỉ biết đứng yên, mắt trố ra, miệng đang ngậm chiếc kẹo mút dở của Mi, đầu đang nghĩ:
_Cô ta ngây thơ quá ha, đến cái kẹo mút dở cũng chia sẽ được. Công nhận mút kẹo cũng ngon quá ta. Lúc này La và Hạo mới đến, thấy Kiệt cứ đứng đó, trên miệng còn ngậm 1 chiếc kẹo mút . Thấy bạn mình hơi lạ Hạo ngớ mặt ra hỏi:
_Mày bị làm sao vậy? sao đứng đơ người ra như thế kia? Lại còn ngậm kẹo nữa chứ. chuyện lạ đây.
_À tao không bị làm sao cả. Mày nói kẹo mút này hả? Mi cho tao đó.
_Hả Mi cho anh- La ngạc nhiên
_Làm gì mà ngạc nhiên thế? Công nhận cô ta cũng thảo quá ha, có 1 cái kẹo đag mút dở cũng cho người khác được.- Kiệt mặt vui vẻ nói
_Há ha ha ha - La đứng ôm bụng cười, cười đến nổ trời.
_Em cười cái gì vậy vợ yêu?
Kiệt chỉ biết nhăn mặt, nghiêng đầu xem hành động của La.
_Anh bị nó chơi cho thảm hại thế mà không biết lại còn khen.
_Em nói thế nghĩa là sao? - Kiệt mặt đang biến sắc xám dần lại.
_Có phải nó dẫm vào chân anh, anh kêu á 1 cái là nó đưa ngay chiếc kẹo đang mút dở của nó?
_Đúng, sao em biết hay dở?
_Ha ha ha. Nó đang giận anh đó. Nó coi anh lag cái thùng rác để nó vứt cái kẹo mút dở của nó vào miệng anh. Khi nào nó ăn kẹo có người làm nó tức thì người đó sẽ may mắn được ăn kẹo dở của nó. Bước thứ nhất nó giẫm vào chân anh coi như là đang giẫm bàn gạt cho của nắp thùng rác bật lên có nghĩa là anh kêu á 1 cái. Bước 2 đưa kẹo lên miệng anh co nghĩa là vứt chiếc kẹo đang mút dở vào thùng rác và nói là tặng anh. Rùi nó vội đi ngay và lấy 1 cái kẹo trong túi ra tiếp tục hưởng thụ chiếc kẹo mút có vị sữa dâu.
_Hả! Có phải người không vậy? - Hả 1 cái chiếc kẹo đang trong miệng Kiệt cũng thế mà theo gió bay xuống đất.
_Cao tay, đúng là cao tay. La, bạn của em đúng là cao tay-Hạo cười khen Mi.
_Hì! Cọn bạn em nghịch gọi là thứ 2 thì không ai dám đứng thứ nhất. Nó còn nhiều điều hay lém 2 anh cứ từ từ mà khám phá.
_Thằng kia, bạn mày bị con gái chơi cho 1 vó mà mày lại còn cổ vủ cho người ta à. - Kiệt bực mình quát.
_Có gì tao nói đấy.
_Thui không nói nữa, đi thui không muộn rùi.
Trong hội trường đã có 3thầy cô, Mi, 2 bạn diễn cùng và 5 nghệ sĩ múa rối.
_em chào thầy, chào cô -cả 3 đồng thanh.
Miệng chào nhưng mắt không rời khỏi Mi, nhìn Mi bằng con mắt căm phẫn. Còn Mi thì đang tít mắt cười nói với cô giáo tiếng anh, 2 người cứ xì xà xì xồ. Cô giáo là người canada mà, gặp phỏm với cô nhóc rùi. Mi yêu cuộc sống bên Châu Âu, yêu con người nơi đó - con người thật thà, vui tính, con người có cuộc sống tự do không bó buộc vào bất cứ cái gì. Cười nói vui vẻ Mi quay đầu về phía Kiệt, thấy con mắt nảy lửa của anh chàng cô nhóc không nói chuyện nữa nhanh chóng chúi sau cô giáo. Mặt Kiệt cười nham hiểm định bược về phía Mi đang đứng, cho Mi 1 trận nhưng bắt gặp 1 gương mặt quen quen. Đưa mắt về phía 2 người bạn cùng diễn thấy 1 người con gái xinh xinh đó là Linh Uyên, người quen của Kiệt.
_Cô! - Kiệt nói to chỉ về phía.
_Chào anh! Dạo này anh vẫn tốt chứ? - Người con gái nói giọng ngọt như đường.
_Kiệt Uyên, 2 đứa quen nhau hả - Thầy giáo lên tiếng
-Dạ bọn em từng học cùng khối năm cấp 3
_Ra vậy. Vậy thì không phải giớ thiệu nữa ha.]
_Anh! sao nhìn thấy bạn cũ lại ngạc nhiên thế anh? -La thắc mắc thì thầm hỏi Hạo.
_Không phải bạn bình thường, đó là người yêu cũ của Kiệt. Cô ta là con gái của thầy hiệu trưởng đó.
_Hả! ban gái? _Gọi là bạn gái thui. Chứ Kiệt không thích, do cô ta cứ lẽo đẽo theo thì Kiệt nhận lời làm người yêu trong 1 tuần. Và sau 1 tuần thì không thấy cô ta đâu. Nghe tin là cô ta được ba xin vào trường điện ảnh học.
_Ra vậy - La thở dài.
Mi cứ đứng đó bĩu môi, cô nhóc không ưng cô gái đó cho lém vì trông cô gái đó rất yểu điệu thục nữ, trừ con bạn thân ra thì người nào như vậy cô nhóc đều không ưa. Lại công thêm đôi mắt đẹp nhưng hơi gian, cô tự nhủ với mình phải cẩn thận với cô ta.
_Đến giờ rùi, mỗi người làm việc của mình. La Hạo lấy bản nhạc của các em nhẩm lại lời xíu nữa cô kiểm tra các em. Kiệt,Mi cầm cái kịch bản này nhẩm lại đi, ít phút nữa chúng ta tập. Cô Enla sẽ sửa lỗi cho các em. Tất cả kịch bản đều nói bằng tiếng anh nên rất cần có sự có mặt của cô giáo dạy tiếng anh. - Cô giáo tuôn 1 tràng, người nào làm việc của người đấy.
_Mi mày mặc cái gì vậy?- La nhìn con bạn thân đang mặc 1 cái khung váy đi đi lại lại.
_À cô giáo bỉu mặc như thế này cho quen không đến lúc mặc váy thật vào không quen lại ngã ra đấy thì chết.
_Vậy hả.
Suốt buổi tập Mi cố tình hát bằng cái giọng ồm ồm, di chuyển thì cứ cố tình ngã để mọi người mắng và tin rằng cô sẽ không thể nào đóng vai này. Đang đứng trên cửa sổ lậu đài mà nhà thiết kế đã dựng, không biết tại sao dây bảo hiểm bị tuột ra mà cô không để ý, nơi cô đứng tự nhiên bị rung mạnh. Không đứng được vững cô nhóc bị ngã từ độ cao 5m xuống, ngã đúng vào Linh Uyên 2 đứa ngất đi. Kiệt hoảng hốt bế Mi xuống phòng y tế của trường, nét mặt rất lo lắng, miệng không ngừng gọi tên Mi. Linh Uyên nằm bên cạnh thấy bực bội trong lòng, nhìn Mi bằng con mắt oán hận. Hậu quả của sự cố đó Mi bị trượt mắt cá phải nghỉ 2 ngày không được đi lại làm cho cô nhóc thấy vui hẳn lên. còn Linh Uyên chỉ bị đau lưng thui ngất là do tay Mi đập mạnh vào gáy nên mới ngất. Mi thì vùi còn moị người thì lo sốt vó, người thì lo cho sức khoẻ của cô nhóc, người thì lo cho màn biểu diễn của cô nhóc.
_Ai mắt kiếng ai giầy độn không? dạ không...._a lô. Dạ thưa cô, cô đừng lo đến, ngày khai giảng em sẽ khoẻ và thể hiện tốt tiết mục của em. dạ em xem phim này quá nhiều rùi em thuộc lòng lời thoại rùi cô ạ. Em hứa với cô là em sẽ làm tốt.- Tiếng cuả Mi đang văng vẳng hứ với cô giáo, cô nhóc cười khoái chí, tuy chân đã không còn đau nữa nhưng không muốn tập nên cứ lấy lí do chân vẫn còn đau, không tập được. ở nhà hưởng thụ. Bắt tội Kiệt phỉa tập với cô giáo.
Cô giáo rất lo cho màn biểu diễn của cô nhóc không biết cô nhóc có làm được tốt không. hứa thì nghe hay lắm nhưng không biết thế nào. Hum nay là chủ nhật rùi, chỉ còn hum nay nữa là đến khai giảng rùi. Cả buổi tối cô nhóc tập thật chăm, cô muốn trả thù cái nhìn khinh rẻ, khoái chí của mọi người với cô. tập miệt mài cho đến 4h sáng, bóng đèn trên phòng tập của cô mới tắt, cô ngủ 1 giấc để lấy sức cho 1 ngày thăng hoa sắp tới của mình.
_Lã Minh Kiệt, tại anh mà tôi phải ra nông nỗi này đây. Điên lên mất thui. - mi hét vang trường khiến cho câu chuyện vui vẻ của những học viên trong trường phải ngắt quàng mà quay ra xem 1 con ngốc đang nổi điên giữa sân trường vào buổi sáng sớm.Thấy có rất nhiều người dang nhìn về phía mình và con bạn mình La e ngại giật tay Mi.
_Mày có muốn nổi tiếng bằng cái kiểu này thì 1 mình nổi tiếng đi, tao không muốn nổi tiếng theo cái kiểu này đâu.
_Mày ồn quá kệ tao - Mi hăn mặt nói.
_Thui đi mày ơi. Mày mà không im thì ngay buổi chiều hum này trên báo tuổi trẻ sẽ có 1 bản tin nóng hổi nhất thời đại. \\\" Thương tiếc thay cho 2 cô gái trẻ xinh đẹp và tài năng, vì 1 nguyên nhân nào đó mà đã khiến cho 2 cô gái này phát bệnh nổi cơn điên vào buổi sáng đẹp trời tại ngôi trường danh tiếng Song Futrue\\\"
_Cốc! á!Đau, tao nói sai sao? - La mới bị 1 cái cốc đầu rõ đau của Mi, làm cho cô nhóc đang ngồi trong trí tưởng tượng phải ló đầu ra ngoài hiện tại.
_Không ở đây nữa, đi thui - 2 cô nhóc cúi người cười ái ngại, chuồn thật nhanh vào lớp.
Hum nay lớp Mi học Môn nhảy hiện đại, như mọi hum nhóm nào đứng gần với nhóm ấy, nhưng lý do không được tốt vào buổi sáng khiến cho Mi tránh xa Kiệt nhường cơ hội tiếp cận hotboy cho nhưng cô nàng hám trai điên dại. _Cô ta bị làm sao vậy? - Thấy Mi cứ liếc mắt đưa tình cho Kiệt, Kiệt thắc mắc hỏi La.
_Mi nó đang giận anh.
_Taij sao lại giận tôi?
_Tại cái điều kiện thứ 2 gì đó của anh đưa ra, làm cho nó sống khổ sở nên bây giờ anh phải chịu cái hậu quả liếc nắt đưa tình của nó. Chịu khó đi.
_Đó là 1 điều kiện rất dễ dàng, con gái ai mà chẳng làm được.
_Nhưng với nó thì đó là 1 điều kiện khó. Cái đấy anh cũng biệt rùi mà, lại còn giả bộ ngây thơ. Không hợp với anh đâu. - La tuôn ra 1 tràng làm cho Kiệt và Hạo thấy hoa mặt.
_Vậy thì cứ để cô ta liếc với tôi đi xem cô ta liếc mắt với tôi đến bao giờ.
_Thui mày ơi về chỗ tập với tao đi - La đưa bộ mặt mèo con ra dỗ Mi, đúng là có hiệu quả đối với nhưng anh chàng lòng dạ yếu ớt, chứ đối với Mi thì không bao giờ.
_Mày biết chữ NEVER chứ? - Mi chỉ lạnh băng trả lời bằng mất chũ ngắn ngủi và xúc tích.
_Biết, nhưng mà......
_Không nhưng nhị gì hết, biết rùi thì khỏi giả thích.
Thu khuôn mặt mèo con về, La cho ra 1 khuôn mặt đanh đá.
_Con ranh! Mày học cái thói dỗi dằn này ở đâu đấy? Hum nay lại bày đặt dỗi.
_Tao học mày thui- Mi than nhiên nói
_Ặc! ực - La chỉ biết nuốt nước bọt. không nói gì thếm lắc đầu chán ngẩm trở lại chỗ tập.
Cứ thế cho đến cuối buổi tập, cô giáo cho nghỉ sớm để thông báo 1 việc trọng đại.
_Các em! Sang tuần sau trường ta sẽ tổ chức lễ khai giảng do là trường nghệ thuật nên chúng ta sẽ phải chuẩn bị thật cung phu thật ấn tượng nhất để chứng tỏ rằng trường của chúng ta không giống với các trường học khác.Vì vậy mà mỗi nhóm nhỏ phải chuẩn bị cho nhóm 1 tiết mục đặc sắc đễ tạo thành 1 tiết mục đặc sắc lớn nhất của trường. Đề nghị các tiết mục phải thật sáng tạo, thật mới mẻ nó sẽ là điểm kiểm tra đầu năm của các em. Hãy cố gắng, cô tin tưởng vào các em.
Khi cô giáo vừa dứt câu nói thì tiếng xì xào to nhỏ của các học viên ngày càng to, trong đầu của họ chắc chắn đang xây dựng những điệu nhảy, những câu hát độc đáo mới mẻ và đang chuẩn bị cho những ngày làm việc tăng công xuất.
_Riêng nhóm 10 theo cô - cô giáo nhìn về phía La,Hạo,Kiệt ra lệnh.
_Dạ- cả 3 đồng thanh.
_Con kia, mày không nghe thấy gì à? Lại còn đứng đấy -La Vênh mặt nói với con bạn thân.
_Hừm - Mi bực bội lết người theo nhóm.
Tại phòng làm việc của cô giáo.
_Như các em đã biết trường ta sẽ tổ chức lễ khai giảng, các em sẽ phải chuẩn bị cho nhóm mình 1 tiết mục thật đặc sắc. Nhưng.
_Nhưng sao cô? - Mi nhanh nhảu
_Nhưng riêng nhóm 10 của các em sẽ phải chịu thiệt.
_sao lại thế hả cô?- La bức xúc nói
_Nhà trường muốn thử thách các em và chia nhóm 10 ra làm 2 nhóm nhỏ.
_Hả!- Mi La đồng thanh
_Im lặng đi, để cho cô giáo nói. -Kiệt bực bội quát to
_Hì! không sao. nhóm thứ nhất gồm Mi và Kiệt nhóm thứ 2 gồm La và Hạo.
_Hả! - lần này thì cả 4 điều đồng thanh.
_Không thể thế được, cô ơi. -Mi đang như dở khóc dở cười nói với cô.
_Đây là do nhà trường quyết định, cô không được phép can thiệp và không ai có thể thay đổi được. thầy hiệu trưởng đã quyết định rùi.
_Hu hu hu không được cô ơi. - Mi thì khóc , còn 3 người kia thì mĩ mãn cười. Trông mặt của 3 người đó mà Mi lại càng thấy tức, tức đến nỗi đỏ cả mặt.
_Được rui, nghe cô nói tiếp đây. Nhóm của La và Hạo, các em có nhiệm vụ là hát 1 bản tình ca ngọt ngào của thập niên 80 \\\"Way back into love\\\"(tác giả Haley Bennett). các em biết bài này chứ?
_Dạ tất nhiên là biết rùi. Bài này nổi tiếng làm sóng gió trên các bảng xếp hạng và em còn biết được tác giả đã sáng tác bài này trong hoàn cảnh....
_Thui không nói nữa, mày đang dở chứng hả La - Mi thấy sốt ruột lên tiếng cắt ngang dòng cảm xúc. _Tao
_Thui để cô giáo nói tiếp đi La. - Hạo lúc này mới lên tiếng, đúng là chồng nói vợ nghe răm rắp.
_Đây là bài đòi hỏi 2 em phải thật nhập tâm, coi nhau như người yêu của mình và thể hiện nó bằng trái tim đang yêu của các em. Như thế các em sẽ thành công khi đưa được những lời hát ngọt ngào tới người nghe, giúp người nghe cảm nhận được cái tình yêu ngọt ngào trân thật và đáng quý.
_Hí hí hí. cô khỏi lo, 2 bạn đó đang yêu mà cô nên cô yên tâm.- Mi đứng từ nãy giờ nghe cô giáo nói mà cứ khúc khích cười.
_Vậy thì đây là thử thách dễ với 2 em rùi, nhưng cũng cần các em phải cố gắng.
_Mày! cái con ranh này chêu tao đủ chưa?
_Thui thui em không chiêu chị nữa được chưa?- Mi đang phải hối lối trước câu nói của mình, vì khi La tức giận trông La rất đáng sợ.
_Mi, đến lúc em khóc rùi đó- Cô giáo nháy mắt nói với Mi
Mi thấy vậy mà run cả người không dám ho he 1 câu nào,cúi mặt xuống.
_Thử thách của nhóm Mi Kiệt khó hơn 1 chút. Các em sẽ vừa phải diễn, vừa phải hát.Cũng có thể được gọi là kịch hát. Các em đã lớn chắc cũng không hứng thú cho lắm với những bộ phim hoạt hình và cô nghĩ chắc chắn là vậy.]
_Không! cô nghĩ sai rùi ạ- La ngắt lời cô.
Cô giáo, Kiệt và Hạo đều ngac nhiên.
_Bây giờ em vẫn còn xem hoạt hình sao? - Cô giáo kinh ngac nói.
_Cũng không phải vậy.
_Em nói như vậy là có nghĩa gì?
_Dạ! người mà bây giờ vẫn còn xem hoạt hình không phải là em mà là MiMi đó cô ạ
_Hả! cả ba người đồng thanh. Mi thì chỉ cười hí hửng, cô nhóc cho đó là chuyện bình thường và cô cũng rất thích xem những câu chuyện cổ tích.
_Hi hi vậy em không phải khóc rùi cô ha.- Mi tiếp tục vui vẻ nói.
_Không ngờ cô vẫn còn trẻ con quá ha.- Kiệt mỉa mai
_Xí! - chỉ 1 câu xí vì Mi không thèm để ý đến Kiệt.
_Vậy thì đây lại là thử thách dễ đối với em rùi. 2 em sẽ diễn 1 đoạn nhỏ của bộ phim hoạt hình \\\"Nàng bạch tuyết và 7 chú lùn\\\"
_Đoạn nào vậy cô?
_Đoạn đầu từ lúc phù thuỷ xuất hiệnch đến hết đoạn hoàng tử đứng ngoài cửa sổ hát, Bạch Tuyết thì đứng trên lầu che màn cửa kết thúc đoạn.
_Vậy thì dễ nhưng hơi sến.
_Sến là sao? - Kiệt thắc mắc.
_Sao lại nói là sến, cô thấy đó là đoạn hay.
_Tức là sao hả cô, em không cso xem nên em không có biết.
_À trong đoạn đó em sẽ phải hát coi như là đang cưa công chúa, còn công chúa thì e ngại, đỏ mặt. Vì vậy mà Mi mới kêu đó là đoạn sến.
_Thì ra là vậy- Kiệt bây giờ mới hiểu ra, chuyển sang nét mặt nham hiểm trong long thì đang nghĩ _vậy có nghĩa là vợ của mình phải e thẹn khi mình cưa. hohoho vui thật, Mi,anh sẽ xem em sẽ thể hiện nó như thế nào.
_Chết mày rùi con ơi, tao sắp được xem cái cử chỉ yểu điệu của mày rùi. Để xem mày thể hiện nó thế nào, sắp được xem kich hay rùi.
_Nhóc Mi này yểu điệu thì như thế nào nhỉ, mới nghe thui mà nổi cả da gà - Hạo đang thì thầm trong đầu.
_Mày cứ chờ đi, sắp được xem kịch hay rùi đấy.- Mi mặt tức giận nói.
_Vậy là các em đã biết được thử thách của mình,chẩn bị tinh thần đi, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu tập. Bây giờ thì giải tán.
_Dạ! em chào cô.- đồng thanh đáp rùi cùng nhau xuống cans-tin nạp thêm năng lượng chuẩn bị cho buổi học tiếng anh chiều nay. Chap 19: Tiếp.
Ờ trường Song Futrue các học viên được học tất cả là 6 bộ môn: Đầu tiên là nhảy, tếp theo là hát (thanh nhạc), học viết nhạc, học diễn xuất vì sẽ rèn luyện cho các học viên khi hát sẽ nhập tâm hơn và biết biểu lộ tâm trang đúng với bài hát hơn, cuối cùng là trau rồi ngôn ngữ gôfm có tiếng anh, tiếng Hàn vì đây là 2 thi trường có thế mạnh về âm nhạc, để nền âm nhạc Việt Nam có thể ngang hàng với 2 thị trường này thì việc đầu tiên phải hát cùng thứ tiếng với họ, sau đó là đưa ra những phong cách mới hơn họ để giúp nền âm nhạc Việt Nam sẽ mới mẻ hơn họ.
Tiếng anh là môn Mi khoái thứ 2 vì ba cô nhóc là người lai Việt Nam và Canada, ông nội của Mi là người canada, bà nội là người Việt Nam. Từ nhỏ ba của Mi đã được đưa về cho ông bà ngoại nuôi, đến khi lấy vợ cũng không muốn xa quê hương để về với ba mẹ, ông yêu con người Việt Nam và ông muôn sinh sống với con người Việt Nam. Cứ mỗi tháng là Mi lại bay sang canada để thăm ông bà, vì vậy mà tiếng anh là ngôn ngữ không thể thiếu khi giao tiếp với người canada.
Sắp được học môn mình thích mà sao cô nhóc lại chẳng thấy vui gì cả. Đang ngồi trong cans-tin mà lòng cứ hướng đi đâu không thèm tập trung vào nhiệm vụ trước mắt là mua đồ ăn. Chỉ chậm dãi bước đi lấy đồ ăn của mình ngoan ngoãn tiến về bàn ăn cắm đầu xuống ăn. 3 người chiêm ngưỡng cái cảnh đó mà không tránh khỏi bàng hoàng.
_Ê con ranh! Mày ăn cái kiểu gì vậy? Không thèm nhìn trước ngó sau 1 mạch ăn như là sợ tao ăn hết của mày vậy.- La nhìn con bạn thếu lịch sự, nhắc nhở con bạn thân.
_Chồng à! Chồng ăn miếng này đi - Mới chửi con bạn không thương tiếc, bây giờ lại quay sang chồng ngọt ngào.
_Eo!!!!!!!!!!!!! sởn cả da gà, chồng cơ đấy- Nghe thấy La nói ngon ngọt với Hạo, Mi thấy khó chịu mỉa mai La
_Kệ tao, các trưởng lão đã đính ước rùi, đã giao cho nhiệm vụ như thế rùi, bây giờ tao chỉ ngoan ngoãn nghe lời mà làm thui.
_Thui đi! Nhắc đến chuyện đấy lại thấy bực mình.
_He he he. Mày với Kiệt cũng gọi dần đi là vừa
_Chồng yêu....................!!!!!!!!!! - Mi với giọng điệu giống như La mới nói với Hạo, đôi mắt xanh lại giống ba nhìn về phía Kiệt tràn trề yêu thương và ấm áp. cả 3 người lúc này thấy ngạc nhiên, Kiệt sung sướng định cất lên tiếng Vợ yêu thì không để mọi người ngạc nhiên lâu, hơi nói của câu Mi mới nói chưa hết, mọi người mới được ngạc nhiên trong 3s, tiếp tục 2 vế sau khiến cho 1 người nào đó thấy đau lòng.
_Oẹ! oẹ!....!!! buồn nôn, không đời nào. Đợ kiếp sau tôi có thành người mù tai điếc miệng câm đi nhá.
_Cô! - Kiệt tức giận nhưng chỉ biết nói vậy.
_Cô cháu gì chứ, tôi bằng tuổi bạn mà bạn bè thui.- Mi trơ mặt nói
Lúc này Kiệt không thể nói gì thêm chỉ ngậm ngùi chuốc giận vào phần ăn của mình quân tử không chấp 1 con heo hậu đậu, trong đầu cứ vang vang cái từ nhịn nhịn nhịn....
_A! Kiệt đẹp trai đổi vai cho tôi được không
_Hả! Cô nói cái gì vậy?- Kiệt ngạc nhiên. _Tôi nhờ anh diễn phần của Bạch Tuyến, còn tôi sẽ diễn phần của hoàng tử -Mi thản nhiện nói.
_không - 1 từ thật rõ ràng.
_Đi mà, năn nỉ năn nỉ...- Mi giật lấy tay Kiệt kéo, nhõng nheo như trẻ con muốn mẹ mua đồ chơi cho mình.
_Sàm sỡ. Không là không. Quân tử nó 1 không nói 2.- Kiệt đánh vào tay Mi, mắt hơi nhíu lại.
_Không thì thôi.- Mi biết là hắn ta sẽ nói không, chẳng qua cô chỉ thử hắn ta thui.
_Lần này thì mầy gặp nạn rùi con ơi- La vui vẻ trước sự đau khổ của con ban thân suốt 19 năm qua.
_Con ranh, bậy giờ có chồng quên tao rùi hả rùi hả con, quên rùi thì quên luôn đi, tao đi -Mi giận giữ đứng phắt giậy, đí không thèm quay lại nhìn 1 lần trong đầu thì đang rung lên 1 câu quyết tâm
_Cái người nhớ đó, để anh này cho mấy người biết thế nào là ngạc nhiên rơi quai hàm. tưởng anh mày không làm được à. Đừng coi thường, anh mày đã ra ray thì gạo say ra cơm ngon canh ngọt.Hãy đợi đấy!!!!!!!!!!!!!! Chap 19: tiếp.
1 tiết mục của Mi và Kiệt phải cần đến 3 thầy cô ra tay chỉ đạo, cô dạy vũ đạo nè, thầy dạy thanh nhạc nè, cuối cùng là cô dạy tiếng anh. Không chỉ có thế, vở kịch hát này còn cần có người thiết kế trang phục, người dựng cảnh. Trong vở kịch lại có tới 4 nhân vật xuất hiện đó là hoàng hậu, chiếc gương thần, hoàng tử và Bạch Tuyết và không thể thiếu là nhửng chú chim- người bạn thân nhất của Bạch Tuyết do đoàn nghệ thuật múa rối điều khiển những chú chim.
Biết được rằng hum nay sẽ là 1 ngày rất mệt, Mi chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cho mình, ngoan ngoãn ngồi trên xe cùng quản gia tới trường. Từ ngày La và Hạo là 1 đôi, chưa lần nào Hạo được Mi cho phép đến đón La tới trường. Bắt đầu từ hum nay Hạo được phép đến đon La đi học, La thì thấy vui và cảm ơn cái con bạn khó tính của mình. Vì không muốn phá tình yêu đẹp của con bạn thân nên mi mới chịu để cho Hạo đến đón La, ngậm ngùi chia sẻ con bạn thân cho người khác. Nhưng cũng vui vẻ đến trường mà không có con bạn thân đi cùng. Tung tăng nhảy chân sáo như 1 em bé đeo ba lô con cóc được mẹ đưa tới trường, rút trong túi ra 1 chiếc kẹo chup pa chup vị sữa dâu bóc vỏ cho vào chiếc miệng xinh. Cứ vui vẻ cho đến khi đi đến cửa phòng tập riêng của nhóm._Bịch. á! Đầu tiên là tiếng của trán chạm trán, sau đó là tiếng á của Mi. Hiện tại cô nhóc đang ngồi dưới đất xoa chán, mặt đỏ ngầu ngầu vì tức giận. Có vẻ như cô nhóc rất đau. vừ bị bịch vào trán 1 cái rõ mạnh thì tiếp theo là bịch của cái mông chạm xuống đất. Người bị đâm cũng thấy đau nhưng vẫn không đau bằng Mi. Người đó không ai khác đó lag Kiệt. Do mải cúi mặt xuống mà không thấy đường, Mi thì vui cười tít mắt không thấy đường thế nên mới sảy ra vụ tai nạn đáng tiếc như thế này. Công nhận là 2 người này có duyên thật, không ai bỉu ai nhắm chặt mắt cùng quát lên 1 tiếng thất to:
_Ai!!!!! - Vừa quát xong cả 2 ngước mắt lên nhìn người đã đâm vào mình.
_Lại là anh/cô - đúng là oan gia mà, lúc nào cũng gặp nhau, đến lúc nói cũng cùng nhau nói.
-Hum -Mi vừa đứng dậy vừa xoa mông không thèm ý tứ với cái tên đáng ghét này.
Kiệt thấy 1 đứa con gái đang đứng trước mặt mình, tự nhiên xoa mông mà không chịu nổi cưởi tủm tỉm.
_Sao tui đen đủi thế! Mới sáng ra đã gặp đúng tên đáng ghét như anh. - Mi bực bội, không biết kiếp trước mình hay bắt nạt trẻ con hay sao mà bây giờ phải chịu cái cảnh này đen đủi này.
_Không phải đen đủi mà là may mắn - không tức giận, Kiệt còn cười nói.
-May mắn? tooi có nghe nhầm không? Anh gọi thế này là may mắn à?
_may là cô va vào tôi, 1 người rộng lượng như tôi không bao giờ tính toán. Cô mà va vào người khác thì cô đi đời rùi..
_Rộng lượng, anh là người rộng lượng? -Mi trố mặt ra nói, trong đầu tiếp tục nghĩ _Rộng lượng thế mà lúc va vào anh, làm bẩn áo anh, anh lại còn bắt tôi làm 3 điều kiện cho anh. Thế mà rộng lượng sao? Chết còn điều kiện thứ 3 mình chưa làm. Xuỵt! tốt nhất là chuồn nhanh không anh ta mà nhớ ra thì chết đời mình. Let\\\s go!
_Không phải thế sao? -Kiệt nghiêng đầu, đôi mắt mở sáng.
_À! à! phải -Nói xong Mi dẫm vào chân Kiệt 1 cái, Kiệt thấy đau á 1 tiếng, nhân cơ hội đưa chiếc keo đang mút dở vào miệng Kiệt không thèm nghĩ ngợi.
_Tặng anh đó.- Mi nháy mắt cười nhếch mép, tiến thẳng tới cổng hội trường.
Lúc này kiệt chỉ biết đứng yên, mắt trố ra, miệng đang ngậm chiếc kẹo mút dở của Mi, đầu đang nghĩ:
_Cô ta ngây thơ quá ha, đến cái kẹo mút dở cũng chia sẽ được. Công nhận mút kẹo cũng ngon quá ta. Lúc này La và Hạo mới đến, thấy Kiệt cứ đứng đó, trên miệng còn ngậm 1 chiếc kẹo mút . Thấy bạn mình hơi lạ Hạo ngớ mặt ra hỏi:
_Mày bị làm sao vậy? sao đứng đơ người ra như thế kia? Lại còn ngậm kẹo nữa chứ. chuyện lạ đây.
_À tao không bị làm sao cả. Mày nói kẹo mút này hả? Mi cho tao đó.
_Hả Mi cho anh- La ngạc nhiên
_Làm gì mà ngạc nhiên thế? Công nhận cô ta cũng thảo quá ha, có 1 cái kẹo đag mút dở cũng cho người khác được.- Kiệt mặt vui vẻ nói
_Há ha ha ha - La đứng ôm bụng cười, cười đến nổ trời.
_Em cười cái gì vậy vợ yêu?
Kiệt chỉ biết nhăn mặt, nghiêng đầu xem hành động của La.
_Anh bị nó chơi cho thảm hại thế mà không biết lại còn khen.
_Em nói thế nghĩa là sao? - Kiệt mặt đang biến sắc xám dần lại.
_Có phải nó dẫm vào chân anh, anh kêu á 1 cái là nó đưa ngay chiếc kẹo đang mút dở của nó?
_Đúng, sao em biết hay dở?
_Ha ha ha. Nó đang giận anh đó. Nó coi anh lag cái thùng rác để nó vứt cái kẹo mút dở của nó vào miệng anh. Khi nào nó ăn kẹo có người làm nó tức thì người đó sẽ may mắn được ăn kẹo dở của nó. Bước thứ nhất nó giẫm vào chân anh coi như là đang giẫm bàn gạt cho của nắp thùng rác bật lên có nghĩa là anh kêu á 1 cái. Bước 2 đưa kẹo lên miệng anh co nghĩa là vứt chiếc kẹo đang mút dở vào thùng rác và nói là tặng anh. Rùi nó vội đi ngay và lấy 1 cái kẹo trong túi ra tiếp tục hưởng thụ chiếc kẹo mút có vị sữa dâu.
_Hả! Có phải người không vậy? - Hả 1 cái chiếc kẹo đang trong miệng Kiệt cũng thế mà theo gió bay xuống đất.
_Cao tay, đúng là cao tay. La, bạn của em đúng là cao tay-Hạo cười khen Mi.
_Hì! Cọn bạn em nghịch gọi là thứ 2 thì không ai dám đứng thứ nhất. Nó còn nhiều điều hay lém 2 anh cứ từ từ mà khám phá.
_Thằng kia, bạn mày bị con gái chơi cho 1 vó mà mày lại còn cổ vủ cho người ta à. - Kiệt bực mình quát.
_Có gì tao nói đấy.
_Thui không nói nữa, đi thui không muộn rùi.
Trong hội trường đã có 3thầy cô, Mi, 2 bạn diễn cùng và 5 nghệ sĩ múa rối.
_em chào thầy, chào cô -cả 3 đồng thanh.
Miệng chào nhưng mắt không rời khỏi Mi, nhìn Mi bằng con mắt căm phẫn. Còn Mi thì đang tít mắt cười nói với cô giáo tiếng anh, 2 người cứ xì xà xì xồ. Cô giáo là người canada mà, gặp phỏm với cô nhóc rùi. Mi yêu cuộc sống bên Châu Âu, yêu con người nơi đó - con người thật thà, vui tính, con người có cuộc sống tự do không bó buộc vào bất cứ cái gì. Cười nói vui vẻ Mi quay đầu về phía Kiệt, thấy con mắt nảy lửa của anh chàng cô nhóc không nói chuyện nữa nhanh chóng chúi sau cô giáo. Mặt Kiệt cười nham hiểm định bược về phía Mi đang đứng, cho Mi 1 trận nhưng bắt gặp 1 gương mặt quen quen. Đưa mắt về phía 2 người bạn cùng diễn thấy 1 người con gái xinh xinh đó là Linh Uyên, người quen của Kiệt.
_Cô! - Kiệt nói to chỉ về phía.
_Chào anh! Dạo này anh vẫn tốt chứ? - Người con gái nói giọng ngọt như đường.
_Kiệt Uyên, 2 đứa quen nhau hả - Thầy giáo lên tiếng
-Dạ bọn em từng học cùng khối năm cấp 3
_Ra vậy. Vậy thì không phải giớ thiệu nữa ha.]
_Anh! sao nhìn thấy bạn cũ lại ngạc nhiên thế anh? -La thắc mắc thì thầm hỏi Hạo.
_Không phải bạn bình thường, đó là người yêu cũ của Kiệt. Cô ta là con gái của thầy hiệu trưởng đó.
_Hả! ban gái? _Gọi là bạn gái thui. Chứ Kiệt không thích, do cô ta cứ lẽo đẽo theo thì Kiệt nhận lời làm người yêu trong 1 tuần. Và sau 1 tuần thì không thấy cô ta đâu. Nghe tin là cô ta được ba xin vào trường điện ảnh học.
_Ra vậy - La thở dài.
Mi cứ đứng đó bĩu môi, cô nhóc không ưng cô gái đó cho lém vì trông cô gái đó rất yểu điệu thục nữ, trừ con bạn thân ra thì người nào như vậy cô nhóc đều không ưa. Lại công thêm đôi mắt đẹp nhưng hơi gian, cô tự nhủ với mình phải cẩn thận với cô ta.
_Đến giờ rùi, mỗi người làm việc của mình. La Hạo lấy bản nhạc của các em nhẩm lại lời xíu nữa cô kiểm tra các em. Kiệt,Mi cầm cái kịch bản này nhẩm lại đi, ít phút nữa chúng ta tập. Cô Enla sẽ sửa lỗi cho các em. Tất cả kịch bản đều nói bằng tiếng anh nên rất cần có sự có mặt của cô giáo dạy tiếng anh. - Cô giáo tuôn 1 tràng, người nào làm việc của người đấy.
_Mi mày mặc cái gì vậy?- La nhìn con bạn thân đang mặc 1 cái khung váy đi đi lại lại.
_À cô giáo bỉu mặc như thế này cho quen không đến lúc mặc váy thật vào không quen lại ngã ra đấy thì chết.
_Vậy hả.
Suốt buổi tập Mi cố tình hát bằng cái giọng ồm ồm, di chuyển thì cứ cố tình ngã để mọi người mắng và tin rằng cô sẽ không thể nào đóng vai này. Đang đứng trên cửa sổ lậu đài mà nhà thiết kế đã dựng, không biết tại sao dây bảo hiểm bị tuột ra mà cô không để ý, nơi cô đứng tự nhiên bị rung mạnh. Không đứng được vững cô nhóc bị ngã từ độ cao 5m xuống, ngã đúng vào Linh Uyên 2 đứa ngất đi. Kiệt hoảng hốt bế Mi xuống phòng y tế của trường, nét mặt rất lo lắng, miệng không ngừng gọi tên Mi. Linh Uyên nằm bên cạnh thấy bực bội trong lòng, nhìn Mi bằng con mắt oán hận. Hậu quả của sự cố đó Mi bị trượt mắt cá phải nghỉ 2 ngày không được đi lại làm cho cô nhóc thấy vui hẳn lên. còn Linh Uyên chỉ bị đau lưng thui ngất là do tay Mi đập mạnh vào gáy nên mới ngất. Mi thì vùi còn moị người thì lo sốt vó, người thì lo cho sức khoẻ của cô nhóc, người thì lo cho màn biểu diễn của cô nhóc.
_Ai mắt kiếng ai giầy độn không? dạ không...._a lô. Dạ thưa cô, cô đừng lo đến, ngày khai giảng em sẽ khoẻ và thể hiện tốt tiết mục của em. dạ em xem phim này quá nhiều rùi em thuộc lòng lời thoại rùi cô ạ. Em hứa với cô là em sẽ làm tốt.- Tiếng cuả Mi đang văng vẳng hứ với cô giáo, cô nhóc cười khoái chí, tuy chân đã không còn đau nữa nhưng không muốn tập nên cứ lấy lí do chân vẫn còn đau, không tập được. ở nhà hưởng thụ. Bắt tội Kiệt phỉa tập với cô giáo.
Cô giáo rất lo cho màn biểu diễn của cô nhóc không biết cô nhóc có làm được tốt không. hứa thì nghe hay lắm nhưng không biết thế nào. Hum nay là chủ nhật rùi, chỉ còn hum nay nữa là đến khai giảng rùi. Cả buổi tối cô nhóc tập thật chăm, cô muốn trả thù cái nhìn khinh rẻ, khoái chí của mọi người với cô. tập miệt mài cho đến 4h sáng, bóng đèn trên phòng tập của cô mới tắt, cô ngủ 1 giấc để lấy sức cho 1 ngày thăng hoa sắp tới của mình.
/25
|