Trời tối mịt, cả đám mới lết xác về được thị trấn. Khổ cho ba đứa còn thức phải thay phiên nhau cõng Việt Anh vẫn còn đang bất tỉnh. Sau đó lại gặp vài ba con thỏ một sừng, mấy con dao đã bị nung chảy cùng với con quái sói, nên giờ cho dù là đám gặm nhấm này cũng trở thành baron đối với cả đám. Lọ mọ trong rừng hàng tiếng mới tìm thấy đường ra. Bước vào trong tòa nhà hội mạo hiểm, Đăng ngạc nhiên vì đã gần nửa đêm rồi mà vẫn còn rất nhiều người trong hội. Vừa bước vào, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía cả đám.Người đàn ông cao lớn nhất, trên mình mang một bộ giáp nặng lập tức ra lệnh:
- Thông báo cho tất cả những mạo hiểm giả khác! Chúng ta đã tìm thấy những người bị mất tích! Theo lệnh tôi, chấm dứt việc tìm kiếm!
"Cờ lờ gờ tờ!" Cả bốn đứa há hốc mồm kinh ngạc.
- Khoan! Từ từ, mày tỉnh dậy khi nào hả thằng kia? - Đăng chỉ tay về phía Việt Anh đang há hốc mồm.
- Eh, ừ thì... Tao tỉnh từ lúc đầu rồi, nhưng mà lười đi bộ quá nên... cảm ơn đã cõng tao về đây nhá! - Việt Anh làm bộ mặt lúng túng.
"Thịt nó!" Cả ba xúm lại ra sức giẫm đạp lên người Việt Anh.
- Khoan! Từ từ! Nghe tao nói đã... Ặc... Óe...
Sau một trận đòn, thanh niên nghiêm túc đã suýt bất tỉnh. Đấy là Việt Anh, Việt Anh giả vờ ngất để cho các bạn cõng về, Việt Anh là đồ gian xảo, đừng như Việt Anh :).
Bây giờ người đàn ông khi nãy mới lên tiếng:
- Còn có thể đánh nhau được như vầy, xem ra tất cả các cậu không ai bị thương cả nhỉ?
- Xin lỗi nhưng cho tôi hỏi - Đăng đáp lại - chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy? Tại sao chúng tôi lại phải bị tìm kiếm?
- Anh không biết gì cả sao, đồ không biết chữ? - Từ đằng cổng, một cô gái pháp sư mang một bộ đồ màu đen cùng cái mũ to tổ chảng trên đầu bước vào.
- "Là cô ấy!" - Đăng quay đầu lại - Ể, Siri?
- Sau khi các anh nhận nhiệm vụ và rời đi, đã có một số thương nhân đi qua ven bìa rừng Merc. Họ đã trông thấy vết chân của một con quái vật rất lớn, kèm theo đó là dấu vết của một vụ thảm sát. - Siri bắt đầu nói - Nhưng ngoài các vết máu và xác của đàn sói rừng ra, thì không có một xác người nào được tìm thấy mà chỉ có dấu chân dẫn vào trong rừng. Vậy nên mọi người mới nghĩ rằng các anh đã chạy trốn con quái vật nên cả guild đang đi tìm các anh.
- Dựa theo dấu vết thì đó có vẻ là một con sói bạc quỷ có cấp độ nguy hiểm là 6, từ trước đến nay chưa từng xuất hiện quanh khu vực này. - Vị chủ guild tiếp lời - Vì mức độ nguy hiểm của nó nên hội đã đưa ra lệnh truy tìm con quái vật. Nhưng nếu các bạn ở đây thì chắc rằng các bạn đã tiêu diệt được con quái vật đấy rồi phải không?
Đến đây, Đăng bỗng giật thót cả mình. Chẳng lẽ bây giờ lại nói là con quái đã bị xử đẹp bởi nữ thần gì gì đó? Nói vậy thì mọi người nhìn mình với con mắt như thế nào đây? Đăng đưa mắt nhìn sang Thế một cái liếc nhẹ, rồi cũng liếc sang Lam.
Với ánh nhìn mang đầy vẻ "Cùng chung ý tưởng." Ba đứa nhất trí để Thế lo liệu chuyện này. Thế hắng giọng:
- Đúng là chúng tôi bị con sói ấy đuổi thật, nhưng khi chạy vào rừng thì chúng tôi đã cắt đuôi đượ...
- À, nếu là con sói thì nó đã hóa kiếp rồi. - Việt Anh thản nhiên phát biểu.
Ba đứa giật thót.
- Quả nhiên là vậy! Tức là các bạn đã tiêu diệt được nó? - Chủ guild gật gù.
Trong lúc thằng thộn Việt Anh chuẩn bị phát biểu liều thì Đăng đã tức tốc xông tới bụm miệng nó lại:
- Ấy da, nói thế nào nhỉ, ha ha... - Đăng cười gượng, tay vẫn giữ chặt mồm thằng Việt Anh phát ra tiếng "um,um..." - Có một cao thủ đã giết nó. Chúng tôi chỉ tiêu diệt được bầy sói rừng thôi.
Sau đấy quanh sang thì thầm với Việt Anh:" Còn muốn đứng đái thì im cái mồm mày lại, bằng không bố thiến!." Việt Anh nghe xong câu liền im lặng như thóc.
Bất ngờ là chủ guild không hỏi gì thêm. Sau khi mọi người đã giải tán, cả nhóm đến quầy lễ tân làm thủ tục trả nhiệm vụ.
- Etou, Nhiệm vụ săn sói của anh Hero... - Chẳng cần đoán cũng biết được người đang đứng ở quầy tiếp tân là Siri. Sau khi thay đồng phục, cô trở lại chế độ nhân viên. - Tiêu diệt ba mươi con sói, mỗi con 75 đồng, tổng cộng là 22 bạc 50 đồng. Cộng thêm ba bạc thưởng nhiệm vụ. Tất cả là 25 bạc 50 đồng, xin hãy đưa em thẻ mạo hiểm để xác nhận.
Nghe số tiền thưởng mà cả đám đông cứng lại, được một lát Lam quay sang Đăng:
- Ê mày, chỗ tiền đó... chắc là lớn lắm nhỉ?
- Ờ... - Đăng trả lời với một giọng không cảm xúc.
Chi phí tối thiểu để sống qua một đêm ở thế giới này là 60 đồng, ba mươi đồng tiền trọ, và ba mươi đồng ba bữa ăn sáng trưa tối. Có bốn đứa nên nhân lên, thì mỗi ngày tiêu chưa tới một phần mười chỗ tiền đó. Tự nhiên vớ được số tiền ăn chơi trong vong mười ngày, cả đám đang sướng run người lên mà không dám biểu lộ.
Một lát sau Siri đem trả lại thẻ mạo hiểm và một túi lớn chứa tiền đồng, và một túi nhỏ chứa đồng bạc. Đăng chợt nhớ ra, đang có nhiều tiền thế này, tiện thể đăng kí mạo hiểm giả cho ba thằng kia luôn.
Thủ tục đăng kí cũng như Đăng từng làm, cũng chỉ cần điền tên, tuổi, quê quán. Bởi vì thế giới này có cách đặt tên khác, nên cả đám đều tự tạo cho mình một cái tên gọi riêng. Thằng Lam sĩ gái thì tự tạo cái tên Silent củ chuối rồi. Nên giờ việc đặt tên là cảu Thế và Việt Anh.
- Nghĩ một cái tên hay thì cũng khó khăn thật. - Thế trầm ngâm.
- Thanh niên bày đặt, tên thì thế nào chả được. - Lam xiên xỏ.
- Câm lặng đê thằng Silent. - Thế vặc lại.
- Đã thế bố cũng đổi tên! - Lam đỏ mặt.
- Vì là người có dòng máu hoàng tộc nên tao phải lựa chọn tên thật kĩ lưỡng, không như thường dân chúng mày được. - Việt Anh bắt đầu lên cơn hoang tưởng.
Đăng chỉ đứng nhìn cả đám nói xoáy nhau, vẻ mặt vô vọng của nó trưng ra cho tất cả mọi người thấy được: "Bằng cách nào mà đám bại não này còn sống tới bây giờ?"
Sau môt hồi miên man, cả ba đều đã chọn được cái tên cho mình
Vì tất cả đều tộc người nên thứ này khỏi cần bàn đến. Cuối cùng cả bốn đứa đều đã có thẻ mạo hiểm của mình.
*Đăng ( Hero)
- Nghề nghiệp: mạo hiểm giả
- Cấp: 1
- Kinh nghiệm: 400/1000
- Trang bị: quần jean, áo phông
- Năng lực: không có
-thuộc tính; chưa rõ
*Thế ( Betel )
- Nghề nghiệp: mạo hiểm giả
- Cấp: 1
-Kinh nghiệm: 0/1000
- Trang bị: quần jean, áo phông.
- Năng lực: không có
-Thuộc tính: chưa rõ
* Việt Anh ( King)
- Nghề nghiệp: mạo hiểm giả
- Cấp: 1
-Kinh nghiệm: 0/1000
- Trang bị: quần jean, áo phông.
- Năng lực: không có
-Thuộc tính: chưa rõ
* Lam ( Gunter)
- Nghề nghiệp: mạo hiểm giả
- Cấp: 1
-Kinh nghiệm: 0/1000
- Trang bị: quần jean, áo phông.
- Năng lực: không có
-Thuộc tính: chưa rõ
Nhìn cái thẻ tên mà thằng Việt Anh cùng thằng Lạm lập, Đăng không khỏi lắc đầu. Thằng Việt Anh thì hoang tưởng nặng quá rồi, tự đặt tên mình là king. Còn tên thằng bựa Lam cũng không hơn, nhìn là biết kết hợp của Girl hunter. Cơ mà dù sao thì ở thế giới này cũng chẳng có ma nào ngoài bốn đứa biết tiêng anh, nên cứ cho qua vậy. Chỉ còn tên của thằng Thế là đếch hiểu gì.
- Tên của mày là nghĩa gì đấy Thế? - Không kiềm được tò mò, Đăng hỏi.
- Mày không cần biết làm gì đâu, tao chọn nó vì tao thích thế thôi.
Cách trả lời lấp lửng của Thế làm Đăng sôi máu. Mấy lúc thế này thằng này nó tự nhiên dở hơi làm cao giá, cơ mà thôi kệ, dù sao thì cũng còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó là lập party.
Một party ở thế giới này cần có ít nhất bốn người trở lên, tối đa là bẩy người. Thế là vừa khít luôn, Đăng hứng khởi yêu cầu Siri tạo party cho cả bọn. Siri, bằng một giọng hồn nhiên đáp lại:
- Phí đăng kí nhóm mạo hiểm là mười bạc.
- Cái giềềềềềềềềềềề!! Lập nhóm mà cũng cần nộp phí à!
- Nếu lập nhóm tức nghĩa là các nhiệm vụ, tiền thưởng các anh sẽ được chia đều cho nhau, điểm kinh nghiệm cũng vậy luôn. Khi làm nhiệm vụ cũng được tăng tiền thưởng nữa.
Trước sức thuyết phục của Siri, Đăng không còn gì để nói. Nó ngậm ngùi móc từ trong túi tiền thưởng mới toanh ra mười đồng bạc. Khẽ rủa thầm cái hệ thống dịch vụ kiểu tư bản của thế giới này. Sau khi cầm trên tay mười đồng bạc, Siri nở một nụ cười:
- Vậy, anh muốn đặt tên nhóm là gì ạ?
Đăng quay sang cả bọn:
- Ê chúng mày! Tên party là gì giờ?
- Hử? Tưởng lần trước quyết định rồi đây? - Thế hỏi lại.
- Đúng là chúng mày đã thống nhất tên rồi, nhưng tao không nhớ. - Đăng nói trong khi nghĩ thầm "Thật ra có biết đâu mà nhớ"
- Làm đếu gì có - Cả ba thằng cùng đáp lại. - Mày nhóm trưởng, tên nhóm là gì tự mày quyết chứ bọn tao đếch rảnh.
Đăng cảm thấy sốc, hóa ra chỉ mỗi mình nó đặt quan trọng cái tên nhóm chứ không có đứa nào làm căng. Nhưng mà bọn nó cứ dồn hết cho mình thế này, quả thật thấy hơi tức. Đã vậy thì đặt tên nhóm bẩn bựa tý chắc không sao, kiểu "Bốn chú lợn" hay " Đội phế vật". Nhưng khi nghĩ đến mình sẽ trở thành một thành phần trong đó, Đăng đành phải tự mình nghĩ ra cái tên nào hay hay tý.
Thông thường thì tên của nhóm sẽ đặt theo chứ cái đầu của các thành viên, nhưng mà đặt thế nào được với bốn chữ ĐTVL? Bỏ qua.
Hay dùng biệt danh nào nghe kêu kêu tý: N*Vi, SK* T1, Saigon J*ker? (Tên đã được cencore để tránh vi phạm bản quyền :v). Nhưng mà bắn tiếng anh ở đây cũng có ai hiểu đâu, bỏ qua.
Mà cả đám đều là những thằng xuyên không tới thế giới này, nên đặt tên là xuyên không nhóm cũng hay phết... Và cả đám đều xuyên không sau khi ngủ, vây đặt là Dream cũng được, mặc dù không ai hiểu nghĩa nhưng tên nhóm là Dream cũng hay phết.
- Vậy, đặt tên nhóm là ViTe đi.
- Từ từ! Lúc nãy mày nghĩ ra bao nhiêu cái tên khác, sao tự nhiên lòi đâu ra cái ViTe này thế? - Cả đám thốt lên.
- Viết tắt của Việt nam Team, mình tới từ đâu thì đặt tên như thế. Mà không biết chừng khi nào nổi tiếng rồi có khi còn gặp đồng hương ở đây cũng nên. - Đăng chép miệng.
Bằng cách nào đấy, khi hoàn thành thủ tục đăng kí nhóm mạo hiểm giả thì cũng đã rất muộn, cái bụng của bốn đứa réo inh ỏi. Đăng cùng với cả đám rời khỏi tòa nhà guild mạo hiểm đến quán trọ. Đi đến quán trọ, Đăng để cả đám ở lại và quay thẳng phía tòa hội mạo hiểm:
- Tao để quên ít đồ ở hội mạo hiểm. Cứ gọi đồ ăn ra trước lát tao quay lại sau.
- Thằng kia mày đứng lại! Mày chuẩn bị đi tán tỉnh bé Siri chứ gì! Em ấy là của tao thằng chó, đứng lại! - Lam chồm lên toan đuổi theo, nhưng bị Thế khóa người giữ lại.
Lúc ra đến cửa, Đăng quay đầu lại nhìn Thế, hai ánh mắt gặp nhau. Đăng nhìn Thế với vẻ biết ơn kiểu " Cảm ơn, mày đúng là bạn tốt của tao" còn Thế như đáp lại " Đi chịch nó đê! Chịch nó!".
Ba phút sau, Đăng có mặt ở tòa nhà mạo hiểm. Nó mở cửa bước vào, thở hổn hển. Không kịp nhìn gì, Đăng liền va phải một vật gì đó phía trước. Mất đà, Đăng cùng vật thể lạ ngã xuống đất, theo bản năng nó nhắm tịt mắt lại. Đến lúc ngã sõng soài trên nền gạch, bàn tay nó bóp phải thứ gì đó mềm mềm, kèm theo đó là một tiếng kêu hết sức nữ tính. Toát mồ hôi hột, nó từ từ mở mắt ra.
Đăng đang nằm ngửa, lưng áp vào nền đất, phía trên là Siri đang nằm sấp trên ngực. Bàn tay của nó một thì đang ôm chặt lưng của Siri, tay còn lại đang bóp chặt ngực bên trái của nhỏ.
- Thông báo cho tất cả những mạo hiểm giả khác! Chúng ta đã tìm thấy những người bị mất tích! Theo lệnh tôi, chấm dứt việc tìm kiếm!
"Cờ lờ gờ tờ!" Cả bốn đứa há hốc mồm kinh ngạc.
- Khoan! Từ từ, mày tỉnh dậy khi nào hả thằng kia? - Đăng chỉ tay về phía Việt Anh đang há hốc mồm.
- Eh, ừ thì... Tao tỉnh từ lúc đầu rồi, nhưng mà lười đi bộ quá nên... cảm ơn đã cõng tao về đây nhá! - Việt Anh làm bộ mặt lúng túng.
"Thịt nó!" Cả ba xúm lại ra sức giẫm đạp lên người Việt Anh.
- Khoan! Từ từ! Nghe tao nói đã... Ặc... Óe...
Sau một trận đòn, thanh niên nghiêm túc đã suýt bất tỉnh. Đấy là Việt Anh, Việt Anh giả vờ ngất để cho các bạn cõng về, Việt Anh là đồ gian xảo, đừng như Việt Anh :).
Bây giờ người đàn ông khi nãy mới lên tiếng:
- Còn có thể đánh nhau được như vầy, xem ra tất cả các cậu không ai bị thương cả nhỉ?
- Xin lỗi nhưng cho tôi hỏi - Đăng đáp lại - chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy? Tại sao chúng tôi lại phải bị tìm kiếm?
- Anh không biết gì cả sao, đồ không biết chữ? - Từ đằng cổng, một cô gái pháp sư mang một bộ đồ màu đen cùng cái mũ to tổ chảng trên đầu bước vào.
- "Là cô ấy!" - Đăng quay đầu lại - Ể, Siri?
- Sau khi các anh nhận nhiệm vụ và rời đi, đã có một số thương nhân đi qua ven bìa rừng Merc. Họ đã trông thấy vết chân của một con quái vật rất lớn, kèm theo đó là dấu vết của một vụ thảm sát. - Siri bắt đầu nói - Nhưng ngoài các vết máu và xác của đàn sói rừng ra, thì không có một xác người nào được tìm thấy mà chỉ có dấu chân dẫn vào trong rừng. Vậy nên mọi người mới nghĩ rằng các anh đã chạy trốn con quái vật nên cả guild đang đi tìm các anh.
- Dựa theo dấu vết thì đó có vẻ là một con sói bạc quỷ có cấp độ nguy hiểm là 6, từ trước đến nay chưa từng xuất hiện quanh khu vực này. - Vị chủ guild tiếp lời - Vì mức độ nguy hiểm của nó nên hội đã đưa ra lệnh truy tìm con quái vật. Nhưng nếu các bạn ở đây thì chắc rằng các bạn đã tiêu diệt được con quái vật đấy rồi phải không?
Đến đây, Đăng bỗng giật thót cả mình. Chẳng lẽ bây giờ lại nói là con quái đã bị xử đẹp bởi nữ thần gì gì đó? Nói vậy thì mọi người nhìn mình với con mắt như thế nào đây? Đăng đưa mắt nhìn sang Thế một cái liếc nhẹ, rồi cũng liếc sang Lam.
Với ánh nhìn mang đầy vẻ "Cùng chung ý tưởng." Ba đứa nhất trí để Thế lo liệu chuyện này. Thế hắng giọng:
- Đúng là chúng tôi bị con sói ấy đuổi thật, nhưng khi chạy vào rừng thì chúng tôi đã cắt đuôi đượ...
- À, nếu là con sói thì nó đã hóa kiếp rồi. - Việt Anh thản nhiên phát biểu.
Ba đứa giật thót.
- Quả nhiên là vậy! Tức là các bạn đã tiêu diệt được nó? - Chủ guild gật gù.
Trong lúc thằng thộn Việt Anh chuẩn bị phát biểu liều thì Đăng đã tức tốc xông tới bụm miệng nó lại:
- Ấy da, nói thế nào nhỉ, ha ha... - Đăng cười gượng, tay vẫn giữ chặt mồm thằng Việt Anh phát ra tiếng "um,um..." - Có một cao thủ đã giết nó. Chúng tôi chỉ tiêu diệt được bầy sói rừng thôi.
Sau đấy quanh sang thì thầm với Việt Anh:" Còn muốn đứng đái thì im cái mồm mày lại, bằng không bố thiến!." Việt Anh nghe xong câu liền im lặng như thóc.
Bất ngờ là chủ guild không hỏi gì thêm. Sau khi mọi người đã giải tán, cả nhóm đến quầy lễ tân làm thủ tục trả nhiệm vụ.
- Etou, Nhiệm vụ săn sói của anh Hero... - Chẳng cần đoán cũng biết được người đang đứng ở quầy tiếp tân là Siri. Sau khi thay đồng phục, cô trở lại chế độ nhân viên. - Tiêu diệt ba mươi con sói, mỗi con 75 đồng, tổng cộng là 22 bạc 50 đồng. Cộng thêm ba bạc thưởng nhiệm vụ. Tất cả là 25 bạc 50 đồng, xin hãy đưa em thẻ mạo hiểm để xác nhận.
Nghe số tiền thưởng mà cả đám đông cứng lại, được một lát Lam quay sang Đăng:
- Ê mày, chỗ tiền đó... chắc là lớn lắm nhỉ?
- Ờ... - Đăng trả lời với một giọng không cảm xúc.
Chi phí tối thiểu để sống qua một đêm ở thế giới này là 60 đồng, ba mươi đồng tiền trọ, và ba mươi đồng ba bữa ăn sáng trưa tối. Có bốn đứa nên nhân lên, thì mỗi ngày tiêu chưa tới một phần mười chỗ tiền đó. Tự nhiên vớ được số tiền ăn chơi trong vong mười ngày, cả đám đang sướng run người lên mà không dám biểu lộ.
Một lát sau Siri đem trả lại thẻ mạo hiểm và một túi lớn chứa tiền đồng, và một túi nhỏ chứa đồng bạc. Đăng chợt nhớ ra, đang có nhiều tiền thế này, tiện thể đăng kí mạo hiểm giả cho ba thằng kia luôn.
Thủ tục đăng kí cũng như Đăng từng làm, cũng chỉ cần điền tên, tuổi, quê quán. Bởi vì thế giới này có cách đặt tên khác, nên cả đám đều tự tạo cho mình một cái tên gọi riêng. Thằng Lam sĩ gái thì tự tạo cái tên Silent củ chuối rồi. Nên giờ việc đặt tên là cảu Thế và Việt Anh.
- Nghĩ một cái tên hay thì cũng khó khăn thật. - Thế trầm ngâm.
- Thanh niên bày đặt, tên thì thế nào chả được. - Lam xiên xỏ.
- Câm lặng đê thằng Silent. - Thế vặc lại.
- Đã thế bố cũng đổi tên! - Lam đỏ mặt.
- Vì là người có dòng máu hoàng tộc nên tao phải lựa chọn tên thật kĩ lưỡng, không như thường dân chúng mày được. - Việt Anh bắt đầu lên cơn hoang tưởng.
Đăng chỉ đứng nhìn cả đám nói xoáy nhau, vẻ mặt vô vọng của nó trưng ra cho tất cả mọi người thấy được: "Bằng cách nào mà đám bại não này còn sống tới bây giờ?"
Sau môt hồi miên man, cả ba đều đã chọn được cái tên cho mình
Vì tất cả đều tộc người nên thứ này khỏi cần bàn đến. Cuối cùng cả bốn đứa đều đã có thẻ mạo hiểm của mình.
*Đăng ( Hero)
- Nghề nghiệp: mạo hiểm giả
- Cấp: 1
- Kinh nghiệm: 400/1000
- Trang bị: quần jean, áo phông
- Năng lực: không có
-thuộc tính; chưa rõ
*Thế ( Betel )
- Nghề nghiệp: mạo hiểm giả
- Cấp: 1
-Kinh nghiệm: 0/1000
- Trang bị: quần jean, áo phông.
- Năng lực: không có
-Thuộc tính: chưa rõ
* Việt Anh ( King)
- Nghề nghiệp: mạo hiểm giả
- Cấp: 1
-Kinh nghiệm: 0/1000
- Trang bị: quần jean, áo phông.
- Năng lực: không có
-Thuộc tính: chưa rõ
* Lam ( Gunter)
- Nghề nghiệp: mạo hiểm giả
- Cấp: 1
-Kinh nghiệm: 0/1000
- Trang bị: quần jean, áo phông.
- Năng lực: không có
-Thuộc tính: chưa rõ
Nhìn cái thẻ tên mà thằng Việt Anh cùng thằng Lạm lập, Đăng không khỏi lắc đầu. Thằng Việt Anh thì hoang tưởng nặng quá rồi, tự đặt tên mình là king. Còn tên thằng bựa Lam cũng không hơn, nhìn là biết kết hợp của Girl hunter. Cơ mà dù sao thì ở thế giới này cũng chẳng có ma nào ngoài bốn đứa biết tiêng anh, nên cứ cho qua vậy. Chỉ còn tên của thằng Thế là đếch hiểu gì.
- Tên của mày là nghĩa gì đấy Thế? - Không kiềm được tò mò, Đăng hỏi.
- Mày không cần biết làm gì đâu, tao chọn nó vì tao thích thế thôi.
Cách trả lời lấp lửng của Thế làm Đăng sôi máu. Mấy lúc thế này thằng này nó tự nhiên dở hơi làm cao giá, cơ mà thôi kệ, dù sao thì cũng còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó là lập party.
Một party ở thế giới này cần có ít nhất bốn người trở lên, tối đa là bẩy người. Thế là vừa khít luôn, Đăng hứng khởi yêu cầu Siri tạo party cho cả bọn. Siri, bằng một giọng hồn nhiên đáp lại:
- Phí đăng kí nhóm mạo hiểm là mười bạc.
- Cái giềềềềềềềềềềề!! Lập nhóm mà cũng cần nộp phí à!
- Nếu lập nhóm tức nghĩa là các nhiệm vụ, tiền thưởng các anh sẽ được chia đều cho nhau, điểm kinh nghiệm cũng vậy luôn. Khi làm nhiệm vụ cũng được tăng tiền thưởng nữa.
Trước sức thuyết phục của Siri, Đăng không còn gì để nói. Nó ngậm ngùi móc từ trong túi tiền thưởng mới toanh ra mười đồng bạc. Khẽ rủa thầm cái hệ thống dịch vụ kiểu tư bản của thế giới này. Sau khi cầm trên tay mười đồng bạc, Siri nở một nụ cười:
- Vậy, anh muốn đặt tên nhóm là gì ạ?
Đăng quay sang cả bọn:
- Ê chúng mày! Tên party là gì giờ?
- Hử? Tưởng lần trước quyết định rồi đây? - Thế hỏi lại.
- Đúng là chúng mày đã thống nhất tên rồi, nhưng tao không nhớ. - Đăng nói trong khi nghĩ thầm "Thật ra có biết đâu mà nhớ"
- Làm đếu gì có - Cả ba thằng cùng đáp lại. - Mày nhóm trưởng, tên nhóm là gì tự mày quyết chứ bọn tao đếch rảnh.
Đăng cảm thấy sốc, hóa ra chỉ mỗi mình nó đặt quan trọng cái tên nhóm chứ không có đứa nào làm căng. Nhưng mà bọn nó cứ dồn hết cho mình thế này, quả thật thấy hơi tức. Đã vậy thì đặt tên nhóm bẩn bựa tý chắc không sao, kiểu "Bốn chú lợn" hay " Đội phế vật". Nhưng khi nghĩ đến mình sẽ trở thành một thành phần trong đó, Đăng đành phải tự mình nghĩ ra cái tên nào hay hay tý.
Thông thường thì tên của nhóm sẽ đặt theo chứ cái đầu của các thành viên, nhưng mà đặt thế nào được với bốn chữ ĐTVL? Bỏ qua.
Hay dùng biệt danh nào nghe kêu kêu tý: N*Vi, SK* T1, Saigon J*ker? (Tên đã được cencore để tránh vi phạm bản quyền :v). Nhưng mà bắn tiếng anh ở đây cũng có ai hiểu đâu, bỏ qua.
Mà cả đám đều là những thằng xuyên không tới thế giới này, nên đặt tên là xuyên không nhóm cũng hay phết... Và cả đám đều xuyên không sau khi ngủ, vây đặt là Dream cũng được, mặc dù không ai hiểu nghĩa nhưng tên nhóm là Dream cũng hay phết.
- Vậy, đặt tên nhóm là ViTe đi.
- Từ từ! Lúc nãy mày nghĩ ra bao nhiêu cái tên khác, sao tự nhiên lòi đâu ra cái ViTe này thế? - Cả đám thốt lên.
- Viết tắt của Việt nam Team, mình tới từ đâu thì đặt tên như thế. Mà không biết chừng khi nào nổi tiếng rồi có khi còn gặp đồng hương ở đây cũng nên. - Đăng chép miệng.
Bằng cách nào đấy, khi hoàn thành thủ tục đăng kí nhóm mạo hiểm giả thì cũng đã rất muộn, cái bụng của bốn đứa réo inh ỏi. Đăng cùng với cả đám rời khỏi tòa nhà guild mạo hiểm đến quán trọ. Đi đến quán trọ, Đăng để cả đám ở lại và quay thẳng phía tòa hội mạo hiểm:
- Tao để quên ít đồ ở hội mạo hiểm. Cứ gọi đồ ăn ra trước lát tao quay lại sau.
- Thằng kia mày đứng lại! Mày chuẩn bị đi tán tỉnh bé Siri chứ gì! Em ấy là của tao thằng chó, đứng lại! - Lam chồm lên toan đuổi theo, nhưng bị Thế khóa người giữ lại.
Lúc ra đến cửa, Đăng quay đầu lại nhìn Thế, hai ánh mắt gặp nhau. Đăng nhìn Thế với vẻ biết ơn kiểu " Cảm ơn, mày đúng là bạn tốt của tao" còn Thế như đáp lại " Đi chịch nó đê! Chịch nó!".
Ba phút sau, Đăng có mặt ở tòa nhà mạo hiểm. Nó mở cửa bước vào, thở hổn hển. Không kịp nhìn gì, Đăng liền va phải một vật gì đó phía trước. Mất đà, Đăng cùng vật thể lạ ngã xuống đất, theo bản năng nó nhắm tịt mắt lại. Đến lúc ngã sõng soài trên nền gạch, bàn tay nó bóp phải thứ gì đó mềm mềm, kèm theo đó là một tiếng kêu hết sức nữ tính. Toát mồ hôi hột, nó từ từ mở mắt ra.
Đăng đang nằm ngửa, lưng áp vào nền đất, phía trên là Siri đang nằm sấp trên ngực. Bàn tay của nó một thì đang ôm chặt lưng của Siri, tay còn lại đang bóp chặt ngực bên trái của nhỏ.
/17
|