Hỉ Doanh Môn

Chương 144 - Chương 142

/607


Edit: Thu Lệ

Minh Phỉ do dự không nói, đó là bí mật nàng vĩnh viễn sẽ không bao giờ nói ra. Hiện giờ nói rõ cho hắn nghe, nàng thật sự không có ý định này.

Thấy nàng không nói lời nào, Cung Viễn Hòa cố làm thoải mái mà cười một tiếng: Không muốn nói cũng được. D sao cũng là chuyện đã qua, không cần suy nghĩ nữa, có nghĩ cũng vô dụng, còn không bằng suy nghĩ thật kỹ về sau nên sống như thế nào cho tốt? Nói thí dụ như, làm chút thức ăn ngon, làm món y phục xinh đẹp gì đó, như vậy thực tế hơn. Có phải hay không, quỷ thích khóc.

Lỗ mũi Minh Phỉ lại có chút chua. Lúc trước khi còn một mình, bởi vì không có ai an ủi, hình như ngược lại kiên cường hơn. Giờ phút này có hắn ở bên cạnh nàng thầm thì nhỏ nhẹ, săn sóc nói lời an ủi, nàng ngược lại càng muốn khóc. Nàng lật người, đưa tay nhẹ nhàng ôm eo của hắn, dúi đầu vào trong ngực hắn.

Cung Viễn Hòa khinh thở nhẹ một hơi, nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu nàng một cái, nhỏ giọng nói: Không ngủ được à? Vậy chúng ta nói một số chuyện lúc trước nhé? Một người nói một chuyện, ta nói trước.

Không đợi Minh Phỉ đồng ý, hắn mở miệng trước: Ta sẽ nói cho nàng biết một số chuyện lúc ta còn nhỏ. Ngoại tổ của ta vốn là đại gia tộc ở Phủ Minh, ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu của ta là huynh muội cô họ thanh mai trúc mã, rất ân ái, chưa từng nạp thiếp, sinh bảy tám hài tử, nhưng chỉ còn lại cữu cữu và nương ta. Theo lý mà nói là không nỡ gả nương ta tới đây, một nam nhân thừa tự hai nhà hai phòng, so với cưới vợ bé còn d/đ;l;q'd không bằng. Thế nhưng một năm nọ, cữu cữ ta mắc phải bệnh lạ, cần dùng đến một vị thuốc, ngoại tổ phụ nghĩ hết biện pháp cũng không tìm được, là tổ phụ vận dụng mọi người, trăm phương ngàn kế đã tìm được vị thuốc kia, cứu cữu cữu một mạng. Ngoại tổ phụ cảm thấy thành tâm, vì vậy nên mới gả nương ta tới đây.

Những năm trước đây, khi nương ta và tổ phụ mẫu còn sống, ta sống rất tốt, ngoại tổ phụ mẫu và cữu cữu cũng sẽ thường phái người sang đây thăm chúng ta. Sau đó nương ta qua đời, ngoại tổ phụ mẫu thương tâm quá độ, không mấy năm sau cũng đã đi theo. Sau khi tổ phụ mẫu qua đời, cữu cữu cũng thường xuyên đến thăm ta, mỗi lần đến cũng sẽ ở lại cùng ta một thời gian, có một số việc trong lòng ông hiểu rõ, cũng từng can thiệp mấy lần, nhưng lại bị một đứa nha hoàn bên cạnh thẩm bò lên giường, dưới cơn tức giận và xấu hổ, từ đó không đến nhà ta nữa, nhưng cách một thời gian lại hỏi thăm phụ thân tình huống của ta thôi.

Phụ thân vốn yêu cầu ta rất nghiêm khắc, lại có ông ở bên cạnh uy hiếp càng thêm nghiêm khắc. Thật ra có khoản thời gian ta thật sự học không giỏi, chỉ muốn làm chuyện xấu, thật may là có hai người bọn họ nhìn chằm chằm, ta lại quen ca ca nàng, mới quay đầu lại. Nàng còn nhớ năm ấy, sau khi thi Hương xong trở về, ca ca nàng có tặng cho mẫu thân nàng một cuộn Liễu Lăng không? Chính là cữu cữu cho. Đợi qua mấy ngày này, ta sẽ tìm cơ hội dẫn nàng đến Phủ Minh bái kiến ông ấy và cữu mẫu.

Minh Phỉ nghe đến mê mẫn, hỏi, Vậy nha hoàn năm đó bò lên giường cữu cữu, sau đó thế nào? Chẳng lẽ cữu cữu cứ như vậy nuốt xuống cơn tức này?

Cung Viễn Hòa cười nói: Không nuốt cơn tức này xuống thì làm thế nào đây? Loại chuyện như vậy đều không hỏi nguyên nhân, chỉ nhìn hậu quả, rõ ràng ông ấy đã ngủ với người ta rồi. Mặc dù phụ thân không để ý, nói chỉ cần ông ấy thích thì không có gì lớn, lúc ấy chỉ cần lấy khế ước bán thân của nha hoàn kia ra đưa cho ông ấy, tuy cữu cữu là một người d/đ'l;q'd yếu ớt nhưng lại rất kiêu ngạo, thích nhất là thể diện, vì thế canh cánh trong lòng, mặc dù mang nha hoàn kia đi, nhưng từ đó cũng không chịu trở lại nữa, tính khí ông lớn đến nỗi ngay cả Thủy Thành phủ cũng không chịu tới. Ngay cả chúng ta thành thân, cữu cữu chẳng qua chính là sai người tặng cho ta một phần hậu lễ, chứ nhất định không chịu tới.

Huynh muội cô họ làm phu thê, liên tiếp sinh bảy tám hài tải, đa số đều mất đi, chỉ còn lại hai người, hiện giờ một người đã chết sớm, còn một người thì nằm giường bệnh triền miên, đây chính là kết quả của kết hôn họ hàng gần. Minh Phỉ chợt bò dậy: Trong nhà Cữu cữu có mấy hài tử? Thân thể như thế nào? Người có tiền đồ không? Thật ra thì nàng muốn hỏi không bị ngu ngốc chứ?

Cung


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status