Hỉ Doanh Môn

Chương 161 - Chương 159

/607


Sáng sớm ngày hôm sau, Minh Phỉ dậy trước khi Cung Viễn Hòa tỉnh lại. Sau khi rửa mặt, nàng ngồi trước bàn trang điểm, Hoa ma ma nắm mái tóc dài đen nhánh của nàng, dùng lược gỗ Hoàng Dương nhẹ nhàng chải từ đầu đến đuôi tóc, nhỏ giọng nói: “Nãi nãi, chuyện thịt kho đã tra ra được, hôm qua sau khi Đan Hà rời đi, Tử Lăng nhìn thấy Hỉ Phúc chạy vào trong nhà, đêm qua chúng ta từ trong ổ của Hỉ Phúc tìm được nửa khối thịt kho….”

Minh Phỉ nghe xong, cũng cười: “Nói như vậy, đều là do Hỉ Phúc gây họa? Lúc ấy Mai Tử đi nơi nào?”

Hoa ma ma cười nói: “Đúng vậy, đêm qua mấy người chúng ta bắt được Mai Tử, nàng ta nói lúc ấy nàng ta ở phòng bếp.” Hạ thấp giọng nói, “Nô tỳ thấy, mấy ngày nay nàng ta cùng Tử La đấu rất vui. Đêm qua cũng đem Hỉ Phúc khóa ở trong phòng, đi theo Đại gia cùng Tử La. Chúng ta hỏi nàng, nàng lại không biết xấu hổ nói, nàng ta giúp ngài nhìn Tử La. Còn để nô tỳ nhắc nhở ngài, Tử La mới là người nên….đề phòng nhất.”

Hỉ Phúc chưa từng thiếu nửa khối thịt kho này? Còn ngậm lấy miếng thịt kho tàu chạy khắp nơi? Minh Phỉ trầm mặc một hồi lâu, nói: “Ngươi đi hỏi nàng ta, nàng ta đến Hỉ Phúc còn không nhìn được, thì có tư cách gì thay ta nhìn người? Tử La vẫn đi theo Đại gia, rất được Đại gia tin tưởng, những thứ này có hay không đều không cho nói lung tung. Tránh cho đại gia nghe được, trong lòng lại sinh chán ghét.”

Hoa ma ma rất nhanh đã cuốn xong cho nàng búi tóc Bảo kế, cắm lên một cái trâm cài phượng đầu Ngọc lưu ly, nói: “Nãi nãi, chuyện như vậy rõ ràng chính là nàng ta bị người tính kế rồi.” Tính kế người không không chỉ có Mai Tử bị tính, mà cả những người khác cũng bị tính cả rồi. Vốn đám người Đan Hà đều xa lạ với Mai Tử, Đan Hà làm chuyện xấu bị Hỉ Phúc làm hư chuyện, tự nhiên sẽ oán giận thêm Mai Tử. Mấy nha hoàn từ Thái gia tới trước đây liền nổi lên hiềm khích, về sau người hầu làm sao có thể làm tốt đây?

Tay Minh Phỉ cầm một đội khuyên tai ngọc hình hồ lô đeo lên: “Nàng ta không đưa ra nổi chứng cơ, đó chính là lỗi của nàng ta. Chờ tiễn đại gia, liền kêu mọi người tới đầy đủ, phạt Mai Tử nửa năm tiền tiêu vặt hàng tháng, Đan Hà ba tháng tiền tiêu vặt, toàn bộ những người khác đều như cũ. Trước, ngươi gọi Tử La vào đây một chuyến.”

Hoa ma ma suy nghĩ một chút, mắt tam giác thoáng hiện lên ý cười, vỗ tay nói: “Tốt quá. Lúc này nàng ta mới đem hai người kia hận cho thấu.” Đặc biệt là Tử La, người đầu tiên Mai Tử hận và hoài nghi tất nhiên chính là Tử La.

Tử La theo Cung Viễn Hòa đã nhiều năm, một mực quản lý ăn uống của Cung Viễn Hòa, mấy lần thấy Tử La hầu hạ Cung Viễn Hòa, Cung Viễn Hòa cũng không phản cảm, có thể thấy được là vẫn luôn tin tưởng. Người như vậy, không phải dễ dàng có thể đuổi đi. Về phần Tử Lăng, Cung Viễn Hòa vốn đã không muốn gặp, trước tạm thời lưu nàng ta lại một đoạn thời gian rồi hãy nói.

Một ngày này Mai tử tức nói không ra lời, nhưng không ai biết nàng ta không phải là đèn cạn dầu. Lúc trước nàng ta nhìn chằm chằm Tử La, đó là vì bề ngoài hướng Minh Phỉ trung thành, nhưng bây giờ nàng ta hoàn toàn hận Tử La, tâm tình cùng thủ đoạn lại hoàn toàn khác nhau. Hoa ma ma có thể tưởng tượng, tương lai hai nha hoàn này sẽ đấu đá thành cái dạng gì.

Cung Viễn Hòa ở trong phòng ngủ nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Minh Phỉ lập tức đứng dậy, “Đại gia đã tỉnh, đi gọi người bày điểm tâm.”

Minh Phỉ vào phòng ngủ, thấy Cung Viễn Hòa mê mẩn nhìn nàng, gương mặt lười biếng, bước lên trước mở cửa sổ, “Dậy rồi, Tẩy Tụy vẫn ở bên ngoài sân chờ hồi báo đấy.”

Mở ra hoa văn điêu khắc trạm trổ của cửa sổ, gió sớm liền đem mùi hương thơm ngát của cây Kim Ngân cùng tiếng chim hót từ trong sân cũng nhau tiến vào, trâm cài trên tóc Minh Phỉ khẽ rung động, chiếc áo màu xanh nhạt bị gió thổi làm dính sát lên trên người. Bỗng nhiên phía chân trời nhiều màu sắc rực rỡ, chiếu lên khuôn mặt tươi trẻ của nàng càng làm nó trở nên hết sức sinh động.

Sáng sớm xinh đẹp, tiểu kiều thê yêu kiều, làm trong lòng Cung Viễn Hòa như mật ngọt và vui sướng lấp đầy, hắn duỗi tay về phía nàng: “Tới để ta ôm một lát.”

Minh Phỉ mỉm cười đi tới, lẳng lặng nằm ở trong ngực hắn, vô ý đem lọn tóc đen của hắn quấn vòng quanh đầu ngón tay, nhỏ giọng nói: “Buổi tối về sớm một chút, ta làm món ngon cho chàng.”

“Ừ.”

Cung Viễn Hòa nhẹ nhàng hạ xuống tóc

/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status