Hỉ Doanh Môn

Chương 257 - Chương 255

/607


Kẻ đến thì không thiện, kẻ thiện thì không đến, Minh Phỉ âm thầm suy nghĩ, xem ra hôm nay Viên Mai Nhi không sinh ra chút chuyện thì sẽ không từ bỏ ý đồ. Sống ở đâu thì yên ở đấy, tránh cũng tránh không thoát, không bằng binh đến tướng chắn. Dù sao ở đây cũng yên tĩnh, cho dù có hơi xung đột nhỏ một chút, cũng không sợ.

Minh Phỉ nhanh chóng phân tích, trong miệng Viên Mai Nhi gọi biểu muội, nếu mình thuận theo gọi nàng ta là biểu tẩu, lấy tính tình của nàng ta thế nào cũng sẽ giống như lần trước châm chọc mình nịnh nọt; nếu không thuận theo nàng ta, thế nào nàng ta cũng sẽ nói mình không biết đối nhân xử thế, cố ra vẻ thanh cao, làm bộ làm tịch.

Đám phụ nhân cùng Viên Mai Nhi tới, phẩm cấp đều cao hơn mình, số tuổi cũng lớn hơn mình, có thể lẫn vào cho tới bây giờ, cũng đều không khinh cuồng không biết tự trọng giống như Viên Mai Nhi. Dù là có, đó cũng là số rất ít. Sở dĩ bọn họ đi theo Viên Mai Nhi tới nơi này, hơn phân nửa là nghe Viên Mai Nhi nói mình cái gì đó, sau đó đi theo, xem kịch vui.

Chưa chắc bọn họ sẽ giúp Viên Mai Nhi giẫm đạp mình, nhưng từ đầu đến cuối Viên Mai Nhi cùng đi với bọn họ, mức độ đại biểu cho thể diện quan phu nhân ở Phủ Minh rất lớn, nếu như mình đường đột làm tổn hại tình cảm với Viên Mai Nhi quá mức, sẽ dẫn đến tập thể bọn họ phản cảm, làm cho bọn họ cảm thấy thê tử của một viên quan Thất Phẩm nho nhỏ ở Thủy Thành Phủ tới như mình xem thường bọn họ, công nhiên khiêu khích, từ đó liên hợp lại đả kích mình.

Vì vậy, phải làm cho đám quan phu nhân này rảnh rỗi nhàm chán không cần tùy ý chìa tay chõ mõm vào, ngoan ngoãn ở một bên xem náo nhiệt. Nghĩ đến chỗ này, Minh Phỉ quyết định yếu thế trước, làm người nịnh nọt một lần này, để xem Viên Mai Nhi làm thế nào ức hiếp Biểu muội nàng, quan sát tình hình quân địch một phen rồi tính tiếp. Minh Phỉ lập tức khẽ mỉm cười, tự nhiên hào phóng phúc lễ với Viên Mai Nhi: Biểu tẩu vạn phúc, ta còn nói chờ sau này tẩu rãnh rỗi, ta sẽ tới chào hỏi tẩu, ai ngờ vậy mà tẩu đã tìm tới, ngược lại là ta không phải. Vừa cười vừa chào hỏi với mấy vị quan phu nhân khác: Không biết mấy vị phu nhân xưng hô như thế nào, Cung Thái thị nơi này có lễ rồi. Cười hì hì mời mọi người nhập tọa. Viên Mai Nhi thấy thái độ nàng hòa khí cung kính, cho rằng nàng sợ, liền hất cái cằm lên, cho mấy phụ nhân một ánh mắt Xem đi, ta nói không sai chứ , giả vờ cùng mấy người Hình phụ nhân kia nhún nhường một phen, xem như việc nhân đức không nhường ai ngồi xuống ghế ngồi ở chính giữa, cười nói: Biểu muội, ta lại không nhớ rõ, thân thích này của chúng ta là loại thân thích gì? Ta vào cửa Thôi gia lâu như vậy, quả thực là không biết rõ các ngươi cùng chúng ta được coi là thân thích gì. Ta hỏi lão thái thái chúng ta, lão nhân gia bà ngồi suy nghĩ cả buổi, nhưng lại nói nghĩ không ra! Còn lôi kéo ta, để cho ta có cơ hội nhất định phải hỏi ngươi, rốt cuộc chúng ta có thân thích gì. Mấy câu nói của nàng ta hiển nhiên ám chỉ Minh Phỉ như một thằng hề gấp gáp vẽ loạn làm thân cùng Thôi gia. Mấy phụ nhân kia theo thứ tự ngồi xuống, vẻ mặt khác nhau quan sát Minh Phỉ từ trên xuống dưới, hoặc là xem thường khinh khi, hoặc là xem kịch vui, hoặc là ẩn chứa hưng phấn, xem thử Minh Phỉ trả lời thế nào. Trong đó có một phụ nhân mập mạp cười nói: Nhà chúng ta cũng có rất nhiều thân thích như vậy, ta cũng thường không làm rõ được quan hệ trong này.

Lúc này Kim Trâm đã thu dọn xong chén dĩa trên bàn, để cho Đan Hà đưa ra ngoài, ý bảo nàng ấy nhanh đi tìm người của Quách gia đến hoà giải. Đan Hà cúi đầu đi tới cửa, nha hoàn của Viên Mai Nhi lập tức tiến lên ngăn chận nàng ấy lại, ngoài cười nhưng trong không cười nói: Tỷ tỷ đây là muốn đi đâu? Là muốn gọi người thu dọn đồ đạc sao? Giơ tay kêu lên một bà tử, khiêng xuống, Ngươi mang những thứ đồ này đưa ra ngoài. Thuận lý thành chương ngăn cản Đan Hà.

Viên Mai Nhi thấy tất cả ở trong mắt, âm hiểm cười một tiếng, đây vẫn chỉ là mới bắt đầu thôi. Bây giờ biết sợ? Miệng mồm lanh lợi cùng hung hãn cay nghiệt với nàng ta trước đây đều đã đi đâu? Coi như là đi ra ngoài tìm được người Quách gia, người Quách gia lại dám đắc tội phu nhân Bố Chính Sứ sao? Minh Phỉ cũng không cho là như vậy. Nàng ra hiệu Đan Hà và Kim Trâm đều đến đứng phía sau mình, thản nhiên cười nói: Trí nhớ của biểu tẩu khá tốt, lần trước ở Thủy thành phủ ta đã nói với tẩu, hai nhà chúng ta xác thực không tính là thân thích, là phu gia đại tỷ ta cùng quý phủ có thân thích. Cho nên cùng trong phủ xưng họ hàng với nhau, có duyên cớ này, quay đầu lại tựa như thân quen cùng mấy phụ nhân kia cười tán gẫu nói: Chỉ vì hai năm trước, gia phụ đi vào kinh báo cáo công tác, trên đường từng gặp Thôi đại nhân, hai người ngôn ngữ cực kỳ tương đầu (hợp nhau). Lúc ấy mặc dù Thôi đại nhân cùng gia phụ phẩm cấp tương đương, lại cố ý làm lễ chất tử đối với gia phụ, mỗi tiếng nói hành động, không khỏi tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt. Sau đó, gia phụ liền thường ở trước mặt huynh muội chúng ta khen ngợi Thôi đại nhân khiêm tốn kính cẩn, có chí khiêm tốn.

Nói đến đây là đủ rồi. Trong lời nói của nàng có hai tầng ý tứ, thứ nhất, phụ thân nàng - Thái Quốc Đống phẩm cấp cũng không thấp, không cần phải cùng Thôi gia mặt dày mày dạn làm thân thích, cửa thân thích này là Thôi Mẫn tự mình bám víu, là chính bản thân hắn cố ý làm lễ con cháu, hơn nữa Thôi Mẫn cùng Thái Quốc Đống còn ngôn ngữ hòa hợp, quan hệ rất tốt, là Viên Mai Nhi không hiểu chuyện. Thứ hai,


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status