Hỉ Doanh Môn

Chương 34 - Chương 33

/607


Bộ dạng Tam di nương Chu thị có lẽ chừng ba mươi ba ba mươi bốn tuổi, tướng mạo cũng chỉ đoan chánh, trong ôn hòa hơi có vẻ thật thà, áo xanh váy xanh, đeo đồ trang sức không nhiều lắm, vả lại đa số đều làm bằng bạc, duy chỉ có khuyên tai đeo trên tai là làm bằng vàng kiểu dáng thông thường, trang phục rất là mộc mạc, nhìn qua là một người trung thực vô hại. Minh Phỉ cười nhìn Chu thị gật đầu một cái, gọi một tiếng Tam di nương, Chu thị thân thiện nhìn nàng cười cười, gọi một tiếng Tam Tiểu Thư.

Tứ di nương Trương thị hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, da thịt trong suốt, miệng anh đào nhỏ, vóc người thon gầy, mặc áo màu vàng, la quần lụa màu vàng đỏ, bên tai một đôi khuyên tai vàng hình thỏ ngọc đảo thuốc rũ xuống, có vẻ hoạt bát mỹ lệ. Nàng ta cũng nhìn Minh Phỉ cười, ánh mắt lại không khách khí quét Minh Phỉ từ trên xuống dưới một lần, miệng nói: Tỳ thiếp chờ tới hầu hạ phu nhân dùng bữa sáng.

Trần thị lạnh nhạt nói: Ta đã dùng qua.

Bây giờ còn chưa tới giờ Thìn, như thế nào lại dùng bữa sáng rồi chứ? Trong lòng hai người Chu Trương ngờ vực, trên mặt đều lộ ra nét mặt thấp thỏm lo âu, cùng nhau cáo lỗi: Là tỳ thiếp đến chậm, xin phu nhân thứ tội.

Vẻ mặt Trần thị ôn hòa nói: Không phải chuyện của các ngươi, là hôm qua Minh Phỉ ăn cơm tối hơi ít, ta lo lắng nàng còn nhỏ không chịu được đói, cố ý phân phó nói chuẩn bị bữa sáng trước thời gian.

Tam di nương khẽ thở phào nhẹ nhõm, Tứ di nương cũng không sao cả cười một tiếng, nói: Hôm qua Chu tỷ tỷ cùng tỳ thiếp dẫn theo nhị tiểu thư, ngũ tiểu thư, tứ công tử cùng nhau đi du ngoạn ngoài phố. Vốn là phải về sớm, nhưng bởi vì đây là lần cuối cùng nhị tiểu thư ở trong nhà, khó tránh khỏi trì hoãn, cho nên không tiếp đón được Tam Tiểu Thư.

Lời này nghe qua hôm qua về muộn tất cả đều là lỗi của Nhị tiểu thư, Tam di nương khẽ nhíu mày một cái, há mồm muốn nói, Trần thị đã nói: Theo lý Minh Nhã sắp xuất giá, không thể ra cửa nữa. Nhưng ta suy nghĩ sau này Minh Nhã làm nàng dâu nhà người ta sẽ không được tự do thế này rồi, có thể cùng đệ đệ muội muội cùng nhau đi ra ngoài chơi một chút không tồi, liền bẩm báo lão gia, lão gia nóng lòng ái nữ, cũng phải.

Lúc này trong mắt Tam di nương mới lộ ra một chút thoải mái, quay sang Trần thị hành lễ một cái, không nói lời nào đến đứng ở một bên, chỉ là vẻ mặt càng ngày càng kính cẩn.

Minh Phỉ âm thầm suy đoán, hai người này đối mặt Trần thị tự xưng tỳ thiếp, có lẽ xuất thân đều không cao. Nhị tiểu thư, Ngũ Tiểu Thư, tứ công tử hẳn là do hai nàng sinh ra, còn Nhị công tử, Tam công tử, Tứ Tiểu Thư chính là một mình Nhị Di Nương sinh ra. Từ tuổi tác và nét mặt, sinh mẫu của Nhị tiểu thư Minh Nhã chính là Tam di nương, nhìn lại bộ dạng khinh cuồng của Tứ di nương này, chắc hẳn vị tứ công tử nhỏ nhất kia chính là do nàng ta sinh.

Tứ di nương lại cười nói: Có câu nói, tới sớm không bằng tới đúng dịp, hôm qua Tam Tiểu Thư đến, vừa đúng phu nhân và Đại công tử, Lục Tiểu Thư đều ở nhà, bằng không, chà, ngay cả một người bắt chuyện cũng không có đấy. Nếu hạ nhân không biết Tam Tiểu Thư, không cho vào cửa vậy thì làm sao?

Minh Phỉ khẽ mỉm cười, Tứ di nương này đối với ai đều không phải là cùng một con đường, có lẽ đây chính là người cậy vào mình trẻ tuổi tướng mạo đẹp trong truyền thuyết, vừa đắc sũng lại có con trai, bản thân cảm thấy mình phi thường, kết quả bị người sử dụng làm vũ khí thật ngu ngốc.

Ai dám? Trần thị cau mày nói: Chỉ là vận khí của nàng thật là tốt! Vốn là hôm qua ta muốn dẫn Minh Ngọc về nhà mẹ đẻ, lại bởi vì có chuyện trì hoãn thời gian, ai ngờ lại đúng lúc đón nàng về.

Con ngươi Tứ di nương đảo một vòng, nói: Không biết Tam Tiểu Thư có thể gặp được lão gia không? Lại nói Tam Tiểu Thư lần đầu tiên trở về nhà, hẳn nên mở tiệc cả nhà họp mặt.

Trần thị liếc đôi sắc bén sang trên người Tứ di nương, thản nhiên nói: Đó là đương nhiên. Lời nói xoay chuyển, Ta nghe nói hôm qua Quang Diệu bị phong hàn? Lại bị pháo trúc làm kinh hãi cả đêm nóng sốt, ngươi che chở kiểu gì vậy?

Tứ di nương hỏang sợ, ngập ngừng không nói, mắt lại nhìn về phía Minh Phỉ. Minh Phỉ nhìn thấy ánh mắt phẫn hận của nàng ta, bỗng nhiên hiểu được, thì ra người ta lại tính chuyện đứa nhỏ bị bệnh này đến trên người nàng rồi. Cái danh sao chổi này thật đúng là sử dụng thật tốt.

Trần thị không nhanh không chậm uống một hớp trà, trầm giọng nói: Hai ngày trước ngươi nói với ta ngươi nhất định có thể chăm sóc Quang Diệu thật tốt, ta đây mới mạo


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status