Hỉ Doanh Môn

Chương 50 - Chương 49

/607


Dư ma ma vội bóp vai cho Trần thị: Đến đâu hay đến đó đi ạ. Hiện tại tam tiểu thư còn nhỏ, lại mới trở về, khó tránh khỏi sẽ có người thêm mắm thêm muối, đợi nàng lớn lên một chút, dáng người nảy nở, trong nhà lại có vài chuyện vui, mọi người cũng sẽ nhớ tới nàng. Lại kề sát bên tai Trần thị thì thầm mấy câu: Mấy ngày nay, tình hình trong nhà bắt đầu tạm ổn, nếu lão gia có thể nghỉ ngơi thêm mấy ngày ở đây, nói không chừng người sẽ mang thai.

Trần thị đỏ mặt, nói: Cho nên nói, chúng ta cần phải suy nghĩ cẩn thận mới được.

Dư ma ma ngẫm nghĩ một hồi, nói: Không bằng đi mời đại công tử tới thương lượng một chút? Hắn là người đọc sách, đối với phương diện này cũng rõ ràng hơn chúng ta, nhiều người thương lượng dù sao cũng tốt hơn chúng ta đoán mò.

Trần thị lắc đầu: Hắn chỉ là một đứa con nít choai choai, biết cái gì?

Dư ma ma đành phải an ủi: Ngài đừng suy nghĩ nhiều, không phải nói tam tiểu thư là người có phúc sao? Người xem, nàng vừa đến đây đã mang tới tin tốt, xe tới trước núi tất có đường*, nói không chừng đến lúc đó đã giải quyết xong.

*Chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết, không cần quá lo lắng.

Ngọc Bàn cười đi vào nói: Phu nhân, Cung Nhị phu nhân nói là rơi khăn tay, hiện tại đang tới đây rồi.

Trần thị trầm ngâm nói: Không phải nàng đi cùng phu nhân của tri phủ sao? Hôm nay Cung Nhị phu nhân vẫn luôn ở lấy lòng phu nhân của tri phủ, chỉ là phu nhân của tri phụ vẫn không cho nàng mặt mũi

Ngọc Bàn cười nói: Chính thế.

Có lẽ là lại có xích mích gì đó với vị phu nhân của quan tri phủ đi? Trần thị vội hỏi Dư ma ma: Lễ vật của Cung gia là cái gì?

Du ma ma vội vàng đi lật xem danh sách quà tặng, cười nói: Một trăm lượng bạc.

Không coi là nhiều, cũng không thể coi là ít, vừa mức phù hợp với địa vị của Cung gia. Thật đúng là bị phu nhân tri phủ nói trúng. Ban đầu, Cung Nhị phu nhân căn bản không thèm để nàng trong mắt, nếu không phải bởi vì có phu nhân tri phủ, chỉ sợ hôm nay mọi người sẽ không tới, nhiều nhất là ra mặt trên yến tiệc ngày mai cũng không sao. Nếu vị nhị phu nhân kia đã tính như vậy mà còn cố tình quay lại thì... Ánh mắt Trần thị sáng lên, cười nói: Nàng đi tới đâu rồi?

Ngọc Bàn nói: Chỉ sợ là đã sắp tới.

Dư ma ma vội chỉnh lý lại quần áo và trang sức trên người cho Trần thị. Trần thị nói: Cứ từ từ mà làm, sợ cái gì? Cứ để cho nàng chờ một lúc. Cũng không phải là người nàng mời tới, vội vàng như vậy làm gì?

Dư ma ma không biết nàng rốt cuộc có ý định gì, chỉ đành phải làm theo.

Lại nói, Cung Nhị phu nhân ngồi ở phòng khách ngồi nghỉ ngơi một lúc, trong lòng đã sắp không đợi được nữa. Lúc này, Trần thị được nha hoàn đỡ mới từ từ đi ra ngoài, mặt mũi tràn đầy tươi cười hành lễ nói xin lỗi: Thật là xin lỗi, hôm nay trên người có chút không khỏe, sau khi tiễn mọi người về lại mệt mỏi đến không chịu được, liền ngủ quên mất. Nha hoàn báo đúng lúc ta đang ngủ, nên không thể làm gì khác hơn là chỉnh trang lại một lần nữa, bởi vậy nên làm phu nhân phải đợi lâu.

Cung Nhị phu nhân đáp lễ nói: Ngươi trẻ tuổi, chuyện như vậy mới làm một lần, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy mệt mỏi. Về sau quen dần thì sẽ tốt thôi.

Trần thị nối lời của nàng: Đúng vậy, đây mới là lần đầu tiên, sau này còn phải làm nhiều việc khác nữa. Sau này còn phải nhờ mọi người dìu dắt, dạy cho ta nhiều hơn.

Cung Nhị phu nhân cười đáp: Dìu dắt, dạy cái gì chứ, ta chẳng qua lớn hơn mấy tuổi, ngược lại thật lòng hy vọng có thể làm làm khuê các chi giao, tri tâm tỷ muội* cùng ngươi.

*Bạn thân, chị em tri kỉ chốn khuê phòng.

Trần thị nói: Chúng ta còn không đủ thân thiết sao? Khăn tay của tỷ tỷ có đặc điểm gì, muội muội cho người đi tìm , tỷ muội chúng ta ngồi đây vừa nói chuyện vừa đợi.

Lễ nghĩa thật chu toàn. Cung Nhị phu nhân chậm rãi cười nói: Muội muội chớ vội, là chiếc khăn màu xanh nhạt thêu phong lan, không đáng giá vài đồng tiền, lại là chiếc mà ta thích nhất .

Hai người nói xong lời xã giao, Cung Nhị phu nhân từ từ đề dẫn chuyện tri phủ Trần thăng chức, lại nói xa nói gần hỏi thăm Thái Quốc Đống tính làm thế nào.

Trần thị tự nhiên sẽ không nói sự thật cho nàng biết, chỉ nói Thái Quốc Đống mới vừa nâng phục, nói những việc này thì hơi sớm, rồi lại nửa úp nửa mở mà nói, thái phó Chung cùng ngự sử Trần làm cho Thái Quốc Đống cũng rất tốt, ngài ấy chỉ quan tâm tới thành tích, nếu hắn ưu tú, ngài ấy nhất quyết sẽ không để cho hắn nhân tài không được trọng dụng.

Cung Nhị phu nhân liền cảm thán trong triều có người tốt làm quan. Nói lão gia nhà nàng làm quan tứ phẩm nhiều năm cũng khó được thăng chức, chính là vì thiếu giao thiệp.

Trần thị không tiếp lời. Thái Quốc Đống không thiếu người, nhưng lại thiếu tiền. Nhưng


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status