Khi đến sơn động, Quý Uyên Từ tò mò quan sát xung quanh một lượt, có giường đá có nồi đá có bát đá…Rất nhiều thứ, nhìn qua giống như chỗ ở tạm thời.
“Sở huynh, trước giờ huynh đều ở đây sao? Ái chà, xem dáng vẻ và cử chỉ của huynh không giống với một dã nhân cho lắm? Thật đáng thương, nếu không chê, Sở huynh có thể xuống núi về nhà với ta, ta sẽ dạy huynh cách hòa nhập với cộng đồng, ta sẽ không để mọi người khinh thường và cười nhạo huynh đâu. Hơn nữa ta biết y thuật nên có thể kiếm tiền nuôi huynh, coi như báo đáp ơn cứu mạng vừa rồi của huynh…” Cậu ta nói rất nhiệt tình, hoàn toàn là đáng vẻ giúp người làm vui.
/144
|