Trận đấu bán kết cuối cùng, bởi vì Khoa Phỉ Nhĩ không thể dự thi, Thiên Lý thay thế hắn bổ sung vào vị trí thiếu, từ một trợ thủ biến thành người dự thi chính thức.
Lúc lần đầu tiên Thiên Lý lấy thân phận tuyển thủ chính thức xuất hiện trên màn hình, không ít người đều bật lên tiếng hoan hô nhiệt liệt cho cô.
Mấy người tới trước cửa trường thi đấu, máy tính tự động chọn phương thức thi đấu cho bọn họ.
Không bao lâu sau, trên màn ảnh nhỏ hiện ra dòng chữ: Số 22 (theo dõi) – khắp nơi không ngừng - Số 1 (phản theo dõi).
“Đây là cái gì?” Ba Tư Đốn nhịn không được hỏi.
Người thuyết minh trả lời, “‘Khắp nơi không ngừng’ là một trong những loại hình căn cứ theo dõi, hai đội của mọi người sẽ tiến hành tỷ thí theo dõi và phản theo dõi trong đó. Đội ngũ số 22 cần chế tạo ra dụng cụ dò xét, mà mấy người thì cần phải nghĩ biện pháp che giấu dấu vết đã hoạt động, tránh khỏi sự theo dõi của bọn họ, tìm thấy cửa ra, rời khỏi ‘khắp nơi không ngừng’.”
Đám người Ba Tư Đốn lúc này mới hiểu rõ.
Cố Phi thầm nói, “Chúng ta lại là bên phòng ngự?”
“Được rồi, trận đấu sắp bắt đầu, lúc này mọi người có thể đem đồ đạc của mình đi gửi rồi.” Giám sát viên đi tới cười nói.
“Lát nữa từng người một đi vào trường thi đấu, thang ánh sáng sẽ đưa mỗi người đến một trong bốn cánh cửa khác nhau, nơi đó sẽ có thêm gợi ý về cuộc so tài.” Người thuyết minh bổ sung.
“Gì cơ? Chúng tôi phải tách ra để hành động?” Cố Phi kinh sợ hỏi.
Người thuyết minh gật đầu, “Đúng vậy, phía theo dõi nắm giữ không dưới 18 loại phương thức theo dõi, đó là chỉ nhìn đơn thuần xem bọn họ có thể sử dụng bao nhiêu (tức là có 18 loại phương thức dò xét trở lên, song là chỉ xét trên phương diện sẵn có), nếu còn có thể tạo ra tần suất theo dõi mới, đối với việc mọi người ở cùng một chỗ sẽ rất bất lợi.”
Ba Tư Đốn và Cố Phi nhìn nhau cười khổ, nghe như vậy, dường như bất kể như thế nào cũng đều vô cùng bất lợi với họ.
Ba Tư Đốn cúi đầu nhìn Thiên Lý, hỏi, “Thiên Lý, con cảm thấy như thế nào?”
Thiên Lý nhún vai, “Cũng đã đến đây rồi, vậy thì tùy cơ ứng biến thôi ạ.”
“Cũng phải.” Ba Tư Đốn cười to vài tiếng, khí phách nói, “Đi thôi, chúng ta phải nhìn xem, ai sẽ đi ra khỏi ‘khắp nơi không ngừng’ trước.”
...
Thiên Lý dặn dò Tra Nhĩ một phen, lại để cho hắn ngoan ngoãn ở lại phòng nghỉ của thành viên dự thi xem cô thi đấu, sau đó bước vào cầu thang ánh sáng.
Lúc cô bước ra khỏi thang ánh sáng, đã đứng ở một gian phòng kim loại rộng chừng 70m2, bên trong có rất nhiều thiết bị điện tử, thiết bị kim loại và các loại linh kiện máy móc.
Đi đến trước máy tính, ấn mở màn hình, Thiên Lý bắt đầu đọc công việc liên quan đến trận đấu lần này. Trên đó giới thiệu kỹ càng kết cấu kiến trúc của ‘Khắp nơi không ngừng’, vị trí của đội ngũ số 22 cùng với ưu thế và hoàn cảnh xấu của hai bên, v.v…
Chỗ ‘khắp nơi không ngừng’ này hiện lên là một hình vuông, lối đi bên trong vô cùng rắc rối và phức tạp, mỗi một khúc quẹo đều lắp đặt một thiết bị theo dõi khác nhau. Đương nhiên, cũng không phải là có thể sử dụng tất cả, điều này còn cần đội ngũ số 22 tiến hành kiểm tra và sửa chữa.
Trái ngược với bọn họ, là bên phản theo dõi, cũng phải kiểm tra xem lối đi nào có thiết bị theo dõi, là thiết bị theo dõi thuộc loại hình gì, sau đó lại căn cứ vào tình huống mà đặt ra kế hoạch dò xét ngược lại.
Điều có lợi với bọn họ chính là, cửa vào ‘khắp nơi không ngừng’ có tổng cộng 64 cánh cổng, cửa ra có 16 cánh cổng, đối phương phải theo dõi từng cánh một, nếu không thì rất có thể sẽ bị bọn họ thông qua, hơn nữa phương thức công kích duy nhất mà bọn họ được cho phép sử dụng, chính là con trỏ điện tử định vị, chỉ có sau khi phát hiện mục tiêu mới có thể khởi động công kích đánh ngất.
Nơi Thiên Lý đang đứng hiện tại, thuộc về khu vực an toàn, khu vực như vậy thường cách một lối đi sẽ có một cái, thuận lợi cho phía phản theo dõi nhằm vào những phương thức theo dõi bất đồng mà tiến hành cải tạo dụng cụ. Trên màn hình cho thấy bản đồ địa hình ‘khắp nơi không ngừng’, nhưng thiết bị theo dõi tối đa chỉ có thể quét hình đến tình huống của năm sáu lối đi gần đó.
Trong đó thiết bị theo dõi a-1 và a-4 đã được khởi động, chia ra là loại hình quét bằng sóng vi ba và cảm giác nhiệt, còn mấy cái chỗ khác lại ở trạng thái an toàn.
Nếu cô muốn thuận lợi đi ra ngoài, phải đi qua 7 hành lang kim loại khác nhau, nói cách khác, trên đường ít nhất sẽ phải gặp 4 – 5 phương thức theo dõi khác nhau.
Tình huống của Ba Tư Đốn và Cố Phi cũng không khác là mấy. Thời gian bọn họ cần tiêu phí tuyệt đối nhiều hơn so với đối thủ, cảm giác của Thiên Lý có thể nhanh chóng tìm ra máy theo dõi quét hình trong lối đi, nhưng mà hai người Ba Tư Đốn lại không thể.
Tuy rằng cảm giác của cô có thể dễ dàng tìm được vị trí của bọn họ, nhưng là không thể trực tiếp liên lạc được, bởi vì lấy tín hiệu cũng là một phương thức theo dõi, ngoài ra còn có: máy quét cảm giác nhiệt, tìm kim loại, đo lượng máu lưu thông của sinh vật, nhịp tim, phản xạ ánh sáng, đo dao động khí lưu, sóng vi ba liên tiếp, theo dõi vượt cự ly, v.v… các loại hình khác nhau.
(#Ngân: hơi ngắt một chút… nhưng mà ed đoạn này mà Ngân toát cả mồ hôi TT^TT)
Trước mắt loại có uy hiếp lớn nhất với bọn họ chính là loại máy theo dõi cảm giác nhiệt, máu, nhịp tim của sinh vật.
Thiên Lý trầm tư đứng trước màn sáng, cô nhớ rõ cha đã từng thiết kế một bộ máy truyền tin đơn nhiều lần (bộ máy truyền tin gồm một máy nhưng truyền được nhiều lần), loại máy truyền tin này cần một loại sóng dẫn đặc thù mới có thể phát, hình thức của sóng dẫn phải vượt qua phạm vi tần suất theo dõi, khiến cho đối phương không thể bắt được tín hiệu.
Thiên Lý có ý định cải tiến loại sóng dẫn này, lắp vào trong con chip của máy truyền tin, dùng để liên lạc với đám người Ba Tư Đốn. Cảm giác của cô có thể thẩm tách (đã giải thích – bạn nào không nhớ thì lật độ mấy chục chương trước ra xem, Ngân không chịu trách nhiệm) được tần suất thiết bị theo dõi điện tử của đối phương, nó thuộc loại hình tương đối cao cấp, tìm được lỗ hổng trong đó cũng không dễ dàng, nhưng không có nghĩa là không có khả năng.
Âm thầm gật đầu, Thiên Lý vung ngón tay bắt đầu nhanh chóng tiến hành mã hóa.
Bên kia, Ba Tư Đốn và Cố Phi cũng đều lu bù công việc hết lên, bọn họ đã lấy được số liệu về máy quét trong căn cứ, bắt đầu cải tạo thiết bị phản theo dõi. Tài liệu cơ bản cũng rất đầy đủ, tốc độ của bọn họ rất nhanh, hẳn là không đến một giờ, có thể xuất phát đi qua lối đi đầu tiên.
Người xem bên ngoài màn hình thấy thế hăng hái bừng bừng, dường như so với người dự thi, bọn họ càng muốn biết trong ‘khắp nơi không ngừng’ có bao nhiêu loại hình phương thức theo dõi, càng muốn biết trong trò chơi theo dõi và phản theo dõi này, ai có thể trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng.
Đúng lúc này, Thiên Lý lại làm ra một chuyện khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt, cô vậy mà dùng máy truyền tin gửi tin cho đồng bạn, đối tượng nhận hẳn là vị máy móc sư tên là “Ba Tư Đốn” kia, bởi vì hắn đang dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn dụng cụ liên lạc của mình, sau đó cũng giống phần lớn mọi người, bắt đầu thấy kinh hồn táng đảm.
Tại nơi bốn phía đều là dụng cụ theo dõi này mà sử dụng máy truyền tin, đây không phải là tự chui đầu vào rọ sao? Tuy rằng gian phòng hiện tại của bọn họ thuộc về khu vực an toàn, nhưng mà tín hiệu sẽ làm bại lộ ra đại khái vị trí của bọn họ.
Ngay sau đó, trên máy truyền tin lại truyền tới một tin tức: [Không cần lo lắng, con đã kiểm tra tần suất sóng ngắn, đối phương không thể theo dõi được, nhưng chỉ có thể sử dụng văn tự mã hóa để truyền lại tin tức.]
Ba Tư Đốn lúc này mới thở phào, trả lời tin: [Con làm như vậy là quá mạo hiểm rồi.]
Thiên Lý: [Con biết, nhưng mà con cảm thấy cần phải có tin tức chung, bởi vì sau khi đi qua 2 – 3 cái hành lang, chúng ta rất có khả năng sẽ đi vào lộ tuyến giống nhau, người nào tới trước, người đó có thể cung cấp tin tức có lợi cho những người còn lại, tránh chậm trễ thời gian.]
Ba Tư Đốn: [Được, con cẩn thận một chút, nếu gặp phải lối đi không qua được, không cần vội, gửi tin cho ta, ta đi tìm con.]
Thiên Lý: [Vâng.]
Tiếp theo, Thiên Lý lại liên lạc với Cố Phi…
Mọi người bên ngoài màn hình thấy ba người trong đội ngũ số 1 liên lạc với nhau, mà đội khác lại không hề phản ứng chút nào, hiển nhiên, một hồi đấu nho nhỏ này, bọn họ đã thắng được một bậc.
Ba Tư Đốn và Cố Phi xuất phát sớm hơn Thiên Lý, bọn họ thuận lợi đi qua hành lang đầu tiên, lần lượt tiến vào khu vực an toàn thứ hai.
Mà lúc này Thiên Lý mới vừa vặn khởi hành.
Hình thức theo dõi mà cô sắp sửa phải đối mặt, là sóng vi ba, đơn giản mà nói chính là thăm dò chấn động của vi hạt tử, chủ yếu là quét nguyên tố vi hạt đột nhiên xuất hiện trong không khí.
Thiên Lý muốn tránh khỏi theo dõi, nhất định phải dùng dụng cụ đồng hóa thành như hạt tử bình thường (nôm na là tiểu Lý khiến cho số liệu của mình giống mấy cái vi hạt tử đó), khiến thân thể giống như không khí, để đạt được hiệu quả lừa gạt. Cũng may mỗi lối đi đều chỉ có một loại hình phương thức theo dõi, nếu thêm cái theo dõi hơi thở hay cảm nhiệt gì đó kia, vậy bọn họ thật sự là nửa bước cũng khó đi rồi.
Tiến vào khu vực an toàn, Thiên Lý lập tức phát đi tín hiệu “Tất cả thuận lợi” cho đám người Ba Tư Đốn.
Ba Tư Đốn: [Tiếp theo ta sẽ gặp loại phản xạ ánh sáng, đây là loại ta khá yếu, thân hình của ta quá cường tráng, dụng cụ phản theo dõi có thể không bao trùm được hết.] (giải thích: dụng cụ phản theo dõi có thể che giấu khả năng dò xét của dụng cụ theo dõi)
Thiên Lý dùng cảm giác quét qua, trả lời: [Có lẽ có lối đi khác, có thể vòng qua đoạn này đó ạ?]
Ba Tư Đốn: [Có thể thử xem.]
Lúc này, Cố Phi ở bên kia cũng truyền đến tin tức: [Tiếp theo là loại sở trường nhất của anh, theo dõi vượt cự ly, anh lại đi lập trình lại số liệu, đi trước đây.]
Ba Tư Đốn: [Nhìn thằng nhóc đắc chí xem, không được, ta phải cố thêm đây, không nói nữa.]
Đoán chừng Cố Phi sắp không cười nổi nữa rồi, đoạn tiếp theo là máy quét cảm nhiệt, đây là loại khó qua nhất đấy, hơn nữa hắn không thể như Ba Tư Đốn bên này, có thể đi vòng sang lối khác.
Thiên Lý lắc đầu, bắt đầu không nhanh không chậm mà trang bị là dụng cụ phản theo dõi mới, lối đi tiếp theo của cô cũng là loại hình quét cảm nhiệt. Song cô trang bị cũng không phải là dụng cụ đối phó loại hình quét cảm nhiệt, mà là cái thứ ba sắp gặp phải – đo dao động khí lưu liên tiếp.
Máy quét cảm nhiệt có thể quét được tất cả những vật thể gì xung quanh có nhiệt độ vượt qua 2.5°, hiện thời vẫn tạm thời chưa có ai có thể hoàn toàn tránh né máy quét cảm nhiệt, trừ phi mặc giáp máy, bao bọc toàn bộ thân thể, điều chỉnh toàn bộ nhiệt độ chênh lệch. Nhưng mà tại hoàn cảnh hiện giờ, hiển nhiên là không có thời gian chế tạo loại trang bị này.
Nhưng mà, cũng không phải là không có cách nào.
Thiên Lý lắp đặt dụng cụ xong, từ từ rời khỏi khu vực an toàn.
Người xem ngoài màn hình cũng biết, nan đề đầu tiên của cô bé này đã xuất hiện.
Trên thực tế, Thiên Lý cũng không coi cái này là một nan đề.
Máy quét cảm nhiệt của lối đi này có một chỗ thiếu hụt, đó chính là quét chậm, mỗi lần quét, ước chừng sẽ phải dừng lại 3 – 4s, hơn nữa quét tuần hoàn lần lượt từ trước ra sau, lại từ sau lên trước, nói cách khác, thời gian không quét ở giữa là khoảng 7s.
Thiên Lý tính toán chiều dài của hành lang, không đến 40m, với tốc độ chạy của cô, có lẽ sẽ khó khăn để hoàn thành, chẳng qua là cần phải có sức bật giống như chạy trối chết…
Ánh sáng quét dần dần tới gần, Thiên Lý thở một hơi thật dài, chuẩn bị tốt để xuất phát chạy.
Các loại ánh sáng quét vừa tắt, cô lập tức đạp chân, cực nhanh bật chạy đi.
Lúc này, người xem ngoài trường thi đấu cũng không khỏi thét lên một tiếng kinh hãi, nín thở mà nhìn chăm chú.
Được 4s, ánh sáng quét xuất hiện lần nữa, theo sát sau lưng Thiên Lý, tốc độ nhanh gần gấp đôi cô.
5s, 6s ------ Thiên Lý cảm giác được ánh sáng sắp đụng phải mái tóc đang bay lên của cô ------ 7s, một cái lộn nhào, ngay một giây cuối cùng thân thể của cô mạo hiểm mà trượt ra khỏi phạm vi của máy quét cảm nhiệt, thuận lợi qua cửa trót lọt.
Thiên Lý nhất thời không có sức lực mà nằm ngửa trên mặt đất, thở hổn hển, tim cũng dường như sắp nhảy ra ngoài đến nơi.
Người xem ngoài trường thi đấu nhiệt tình vỗ tay một hồi.
“Vậy mới tốt chứ!”
“Lấy năng lực của một đứa trẻ, cô bé quả thực rất thông minh, vậy mà lại dùng loại phương pháp này tránh khỏi máy quét cảm nhiệt.”
“Chẳng qua là rất kỳ lạ, cô bé làm sao lại có thể nắm chắc được chính xác thời gian vượt qua ánh sáng quét?”
“Đúng vậy đó, chẳng lẽ dụng cụ cô bé chế tạo vừa rồi chính là để kiểm tra số liệu máy quét hay sao?”
“Rất có khả năng.”
“Rất có khả năng cái gì? Không thể nào, nếu cô bé trực tiếp dùng dụng cụ kiểm tra số liệu, người bị phát hiện đầu tiên tuyệt đối là cô bé, phải biết rằng ánh sáng kiểm tra liên tiếp không thể gạt được dụng cụ cảm nhiệt đâu.”
“Vậy cô bé đã làm như thế nào…”
“Anh không xem tin tức sao? Thiên Lý là một dị năng giả linh giác đó!”
“Oh…”
Mọi người giật mình.
Dị năng giả à, vậy liền không có điều gì quá mức kỳ lạ rồi…
Tiến vào khu vực an toàn, Thiên Lý bắt đầu chế tạo dụng cụ phản theo dõi thứ tư, dùng để đối phó với loại hình phản xạ ánh sáng sau loại hình đo dao động khí lưu liên tiếp.
Chỉ cần đi qua lối đi thứ tư, cô liền cách khỏi cửa ra không xa nữa.
Nhưng cùng lúc đó, đội ngũ số 22 cũng đã chuẩn bị tốt để phản kích, lối đi sau đó ẩn hiện nguy cơ…
Lúc lần đầu tiên Thiên Lý lấy thân phận tuyển thủ chính thức xuất hiện trên màn hình, không ít người đều bật lên tiếng hoan hô nhiệt liệt cho cô.
Mấy người tới trước cửa trường thi đấu, máy tính tự động chọn phương thức thi đấu cho bọn họ.
Không bao lâu sau, trên màn ảnh nhỏ hiện ra dòng chữ: Số 22 (theo dõi) – khắp nơi không ngừng - Số 1 (phản theo dõi).
“Đây là cái gì?” Ba Tư Đốn nhịn không được hỏi.
Người thuyết minh trả lời, “‘Khắp nơi không ngừng’ là một trong những loại hình căn cứ theo dõi, hai đội của mọi người sẽ tiến hành tỷ thí theo dõi và phản theo dõi trong đó. Đội ngũ số 22 cần chế tạo ra dụng cụ dò xét, mà mấy người thì cần phải nghĩ biện pháp che giấu dấu vết đã hoạt động, tránh khỏi sự theo dõi của bọn họ, tìm thấy cửa ra, rời khỏi ‘khắp nơi không ngừng’.”
Đám người Ba Tư Đốn lúc này mới hiểu rõ.
Cố Phi thầm nói, “Chúng ta lại là bên phòng ngự?”
“Được rồi, trận đấu sắp bắt đầu, lúc này mọi người có thể đem đồ đạc của mình đi gửi rồi.” Giám sát viên đi tới cười nói.
“Lát nữa từng người một đi vào trường thi đấu, thang ánh sáng sẽ đưa mỗi người đến một trong bốn cánh cửa khác nhau, nơi đó sẽ có thêm gợi ý về cuộc so tài.” Người thuyết minh bổ sung.
“Gì cơ? Chúng tôi phải tách ra để hành động?” Cố Phi kinh sợ hỏi.
Người thuyết minh gật đầu, “Đúng vậy, phía theo dõi nắm giữ không dưới 18 loại phương thức theo dõi, đó là chỉ nhìn đơn thuần xem bọn họ có thể sử dụng bao nhiêu (tức là có 18 loại phương thức dò xét trở lên, song là chỉ xét trên phương diện sẵn có), nếu còn có thể tạo ra tần suất theo dõi mới, đối với việc mọi người ở cùng một chỗ sẽ rất bất lợi.”
Ba Tư Đốn và Cố Phi nhìn nhau cười khổ, nghe như vậy, dường như bất kể như thế nào cũng đều vô cùng bất lợi với họ.
Ba Tư Đốn cúi đầu nhìn Thiên Lý, hỏi, “Thiên Lý, con cảm thấy như thế nào?”
Thiên Lý nhún vai, “Cũng đã đến đây rồi, vậy thì tùy cơ ứng biến thôi ạ.”
“Cũng phải.” Ba Tư Đốn cười to vài tiếng, khí phách nói, “Đi thôi, chúng ta phải nhìn xem, ai sẽ đi ra khỏi ‘khắp nơi không ngừng’ trước.”
...
Thiên Lý dặn dò Tra Nhĩ một phen, lại để cho hắn ngoan ngoãn ở lại phòng nghỉ của thành viên dự thi xem cô thi đấu, sau đó bước vào cầu thang ánh sáng.
Lúc cô bước ra khỏi thang ánh sáng, đã đứng ở một gian phòng kim loại rộng chừng 70m2, bên trong có rất nhiều thiết bị điện tử, thiết bị kim loại và các loại linh kiện máy móc.
Đi đến trước máy tính, ấn mở màn hình, Thiên Lý bắt đầu đọc công việc liên quan đến trận đấu lần này. Trên đó giới thiệu kỹ càng kết cấu kiến trúc của ‘Khắp nơi không ngừng’, vị trí của đội ngũ số 22 cùng với ưu thế và hoàn cảnh xấu của hai bên, v.v…
Chỗ ‘khắp nơi không ngừng’ này hiện lên là một hình vuông, lối đi bên trong vô cùng rắc rối và phức tạp, mỗi một khúc quẹo đều lắp đặt một thiết bị theo dõi khác nhau. Đương nhiên, cũng không phải là có thể sử dụng tất cả, điều này còn cần đội ngũ số 22 tiến hành kiểm tra và sửa chữa.
Trái ngược với bọn họ, là bên phản theo dõi, cũng phải kiểm tra xem lối đi nào có thiết bị theo dõi, là thiết bị theo dõi thuộc loại hình gì, sau đó lại căn cứ vào tình huống mà đặt ra kế hoạch dò xét ngược lại.
Điều có lợi với bọn họ chính là, cửa vào ‘khắp nơi không ngừng’ có tổng cộng 64 cánh cổng, cửa ra có 16 cánh cổng, đối phương phải theo dõi từng cánh một, nếu không thì rất có thể sẽ bị bọn họ thông qua, hơn nữa phương thức công kích duy nhất mà bọn họ được cho phép sử dụng, chính là con trỏ điện tử định vị, chỉ có sau khi phát hiện mục tiêu mới có thể khởi động công kích đánh ngất.
Nơi Thiên Lý đang đứng hiện tại, thuộc về khu vực an toàn, khu vực như vậy thường cách một lối đi sẽ có một cái, thuận lợi cho phía phản theo dõi nhằm vào những phương thức theo dõi bất đồng mà tiến hành cải tạo dụng cụ. Trên màn hình cho thấy bản đồ địa hình ‘khắp nơi không ngừng’, nhưng thiết bị theo dõi tối đa chỉ có thể quét hình đến tình huống của năm sáu lối đi gần đó.
Trong đó thiết bị theo dõi a-1 và a-4 đã được khởi động, chia ra là loại hình quét bằng sóng vi ba và cảm giác nhiệt, còn mấy cái chỗ khác lại ở trạng thái an toàn.
Nếu cô muốn thuận lợi đi ra ngoài, phải đi qua 7 hành lang kim loại khác nhau, nói cách khác, trên đường ít nhất sẽ phải gặp 4 – 5 phương thức theo dõi khác nhau.
Tình huống của Ba Tư Đốn và Cố Phi cũng không khác là mấy. Thời gian bọn họ cần tiêu phí tuyệt đối nhiều hơn so với đối thủ, cảm giác của Thiên Lý có thể nhanh chóng tìm ra máy theo dõi quét hình trong lối đi, nhưng mà hai người Ba Tư Đốn lại không thể.
Tuy rằng cảm giác của cô có thể dễ dàng tìm được vị trí của bọn họ, nhưng là không thể trực tiếp liên lạc được, bởi vì lấy tín hiệu cũng là một phương thức theo dõi, ngoài ra còn có: máy quét cảm giác nhiệt, tìm kim loại, đo lượng máu lưu thông của sinh vật, nhịp tim, phản xạ ánh sáng, đo dao động khí lưu, sóng vi ba liên tiếp, theo dõi vượt cự ly, v.v… các loại hình khác nhau.
(#Ngân: hơi ngắt một chút… nhưng mà ed đoạn này mà Ngân toát cả mồ hôi TT^TT)
Trước mắt loại có uy hiếp lớn nhất với bọn họ chính là loại máy theo dõi cảm giác nhiệt, máu, nhịp tim của sinh vật.
Thiên Lý trầm tư đứng trước màn sáng, cô nhớ rõ cha đã từng thiết kế một bộ máy truyền tin đơn nhiều lần (bộ máy truyền tin gồm một máy nhưng truyền được nhiều lần), loại máy truyền tin này cần một loại sóng dẫn đặc thù mới có thể phát, hình thức của sóng dẫn phải vượt qua phạm vi tần suất theo dõi, khiến cho đối phương không thể bắt được tín hiệu.
Thiên Lý có ý định cải tiến loại sóng dẫn này, lắp vào trong con chip của máy truyền tin, dùng để liên lạc với đám người Ba Tư Đốn. Cảm giác của cô có thể thẩm tách (đã giải thích – bạn nào không nhớ thì lật độ mấy chục chương trước ra xem, Ngân không chịu trách nhiệm) được tần suất thiết bị theo dõi điện tử của đối phương, nó thuộc loại hình tương đối cao cấp, tìm được lỗ hổng trong đó cũng không dễ dàng, nhưng không có nghĩa là không có khả năng.
Âm thầm gật đầu, Thiên Lý vung ngón tay bắt đầu nhanh chóng tiến hành mã hóa.
Bên kia, Ba Tư Đốn và Cố Phi cũng đều lu bù công việc hết lên, bọn họ đã lấy được số liệu về máy quét trong căn cứ, bắt đầu cải tạo thiết bị phản theo dõi. Tài liệu cơ bản cũng rất đầy đủ, tốc độ của bọn họ rất nhanh, hẳn là không đến một giờ, có thể xuất phát đi qua lối đi đầu tiên.
Người xem bên ngoài màn hình thấy thế hăng hái bừng bừng, dường như so với người dự thi, bọn họ càng muốn biết trong ‘khắp nơi không ngừng’ có bao nhiêu loại hình phương thức theo dõi, càng muốn biết trong trò chơi theo dõi và phản theo dõi này, ai có thể trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng.
Đúng lúc này, Thiên Lý lại làm ra một chuyện khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt, cô vậy mà dùng máy truyền tin gửi tin cho đồng bạn, đối tượng nhận hẳn là vị máy móc sư tên là “Ba Tư Đốn” kia, bởi vì hắn đang dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn dụng cụ liên lạc của mình, sau đó cũng giống phần lớn mọi người, bắt đầu thấy kinh hồn táng đảm.
Tại nơi bốn phía đều là dụng cụ theo dõi này mà sử dụng máy truyền tin, đây không phải là tự chui đầu vào rọ sao? Tuy rằng gian phòng hiện tại của bọn họ thuộc về khu vực an toàn, nhưng mà tín hiệu sẽ làm bại lộ ra đại khái vị trí của bọn họ.
Ngay sau đó, trên máy truyền tin lại truyền tới một tin tức: [Không cần lo lắng, con đã kiểm tra tần suất sóng ngắn, đối phương không thể theo dõi được, nhưng chỉ có thể sử dụng văn tự mã hóa để truyền lại tin tức.]
Ba Tư Đốn lúc này mới thở phào, trả lời tin: [Con làm như vậy là quá mạo hiểm rồi.]
Thiên Lý: [Con biết, nhưng mà con cảm thấy cần phải có tin tức chung, bởi vì sau khi đi qua 2 – 3 cái hành lang, chúng ta rất có khả năng sẽ đi vào lộ tuyến giống nhau, người nào tới trước, người đó có thể cung cấp tin tức có lợi cho những người còn lại, tránh chậm trễ thời gian.]
Ba Tư Đốn: [Được, con cẩn thận một chút, nếu gặp phải lối đi không qua được, không cần vội, gửi tin cho ta, ta đi tìm con.]
Thiên Lý: [Vâng.]
Tiếp theo, Thiên Lý lại liên lạc với Cố Phi…
Mọi người bên ngoài màn hình thấy ba người trong đội ngũ số 1 liên lạc với nhau, mà đội khác lại không hề phản ứng chút nào, hiển nhiên, một hồi đấu nho nhỏ này, bọn họ đã thắng được một bậc.
Ba Tư Đốn và Cố Phi xuất phát sớm hơn Thiên Lý, bọn họ thuận lợi đi qua hành lang đầu tiên, lần lượt tiến vào khu vực an toàn thứ hai.
Mà lúc này Thiên Lý mới vừa vặn khởi hành.
Hình thức theo dõi mà cô sắp sửa phải đối mặt, là sóng vi ba, đơn giản mà nói chính là thăm dò chấn động của vi hạt tử, chủ yếu là quét nguyên tố vi hạt đột nhiên xuất hiện trong không khí.
Thiên Lý muốn tránh khỏi theo dõi, nhất định phải dùng dụng cụ đồng hóa thành như hạt tử bình thường (nôm na là tiểu Lý khiến cho số liệu của mình giống mấy cái vi hạt tử đó), khiến thân thể giống như không khí, để đạt được hiệu quả lừa gạt. Cũng may mỗi lối đi đều chỉ có một loại hình phương thức theo dõi, nếu thêm cái theo dõi hơi thở hay cảm nhiệt gì đó kia, vậy bọn họ thật sự là nửa bước cũng khó đi rồi.
Tiến vào khu vực an toàn, Thiên Lý lập tức phát đi tín hiệu “Tất cả thuận lợi” cho đám người Ba Tư Đốn.
Ba Tư Đốn: [Tiếp theo ta sẽ gặp loại phản xạ ánh sáng, đây là loại ta khá yếu, thân hình của ta quá cường tráng, dụng cụ phản theo dõi có thể không bao trùm được hết.] (giải thích: dụng cụ phản theo dõi có thể che giấu khả năng dò xét của dụng cụ theo dõi)
Thiên Lý dùng cảm giác quét qua, trả lời: [Có lẽ có lối đi khác, có thể vòng qua đoạn này đó ạ?]
Ba Tư Đốn: [Có thể thử xem.]
Lúc này, Cố Phi ở bên kia cũng truyền đến tin tức: [Tiếp theo là loại sở trường nhất của anh, theo dõi vượt cự ly, anh lại đi lập trình lại số liệu, đi trước đây.]
Ba Tư Đốn: [Nhìn thằng nhóc đắc chí xem, không được, ta phải cố thêm đây, không nói nữa.]
Đoán chừng Cố Phi sắp không cười nổi nữa rồi, đoạn tiếp theo là máy quét cảm nhiệt, đây là loại khó qua nhất đấy, hơn nữa hắn không thể như Ba Tư Đốn bên này, có thể đi vòng sang lối khác.
Thiên Lý lắc đầu, bắt đầu không nhanh không chậm mà trang bị là dụng cụ phản theo dõi mới, lối đi tiếp theo của cô cũng là loại hình quét cảm nhiệt. Song cô trang bị cũng không phải là dụng cụ đối phó loại hình quét cảm nhiệt, mà là cái thứ ba sắp gặp phải – đo dao động khí lưu liên tiếp.
Máy quét cảm nhiệt có thể quét được tất cả những vật thể gì xung quanh có nhiệt độ vượt qua 2.5°, hiện thời vẫn tạm thời chưa có ai có thể hoàn toàn tránh né máy quét cảm nhiệt, trừ phi mặc giáp máy, bao bọc toàn bộ thân thể, điều chỉnh toàn bộ nhiệt độ chênh lệch. Nhưng mà tại hoàn cảnh hiện giờ, hiển nhiên là không có thời gian chế tạo loại trang bị này.
Nhưng mà, cũng không phải là không có cách nào.
Thiên Lý lắp đặt dụng cụ xong, từ từ rời khỏi khu vực an toàn.
Người xem ngoài màn hình cũng biết, nan đề đầu tiên của cô bé này đã xuất hiện.
Trên thực tế, Thiên Lý cũng không coi cái này là một nan đề.
Máy quét cảm nhiệt của lối đi này có một chỗ thiếu hụt, đó chính là quét chậm, mỗi lần quét, ước chừng sẽ phải dừng lại 3 – 4s, hơn nữa quét tuần hoàn lần lượt từ trước ra sau, lại từ sau lên trước, nói cách khác, thời gian không quét ở giữa là khoảng 7s.
Thiên Lý tính toán chiều dài của hành lang, không đến 40m, với tốc độ chạy của cô, có lẽ sẽ khó khăn để hoàn thành, chẳng qua là cần phải có sức bật giống như chạy trối chết…
Ánh sáng quét dần dần tới gần, Thiên Lý thở một hơi thật dài, chuẩn bị tốt để xuất phát chạy.
Các loại ánh sáng quét vừa tắt, cô lập tức đạp chân, cực nhanh bật chạy đi.
Lúc này, người xem ngoài trường thi đấu cũng không khỏi thét lên một tiếng kinh hãi, nín thở mà nhìn chăm chú.
Được 4s, ánh sáng quét xuất hiện lần nữa, theo sát sau lưng Thiên Lý, tốc độ nhanh gần gấp đôi cô.
5s, 6s ------ Thiên Lý cảm giác được ánh sáng sắp đụng phải mái tóc đang bay lên của cô ------ 7s, một cái lộn nhào, ngay một giây cuối cùng thân thể của cô mạo hiểm mà trượt ra khỏi phạm vi của máy quét cảm nhiệt, thuận lợi qua cửa trót lọt.
Thiên Lý nhất thời không có sức lực mà nằm ngửa trên mặt đất, thở hổn hển, tim cũng dường như sắp nhảy ra ngoài đến nơi.
Người xem ngoài trường thi đấu nhiệt tình vỗ tay một hồi.
“Vậy mới tốt chứ!”
“Lấy năng lực của một đứa trẻ, cô bé quả thực rất thông minh, vậy mà lại dùng loại phương pháp này tránh khỏi máy quét cảm nhiệt.”
“Chẳng qua là rất kỳ lạ, cô bé làm sao lại có thể nắm chắc được chính xác thời gian vượt qua ánh sáng quét?”
“Đúng vậy đó, chẳng lẽ dụng cụ cô bé chế tạo vừa rồi chính là để kiểm tra số liệu máy quét hay sao?”
“Rất có khả năng.”
“Rất có khả năng cái gì? Không thể nào, nếu cô bé trực tiếp dùng dụng cụ kiểm tra số liệu, người bị phát hiện đầu tiên tuyệt đối là cô bé, phải biết rằng ánh sáng kiểm tra liên tiếp không thể gạt được dụng cụ cảm nhiệt đâu.”
“Vậy cô bé đã làm như thế nào…”
“Anh không xem tin tức sao? Thiên Lý là một dị năng giả linh giác đó!”
“Oh…”
Mọi người giật mình.
Dị năng giả à, vậy liền không có điều gì quá mức kỳ lạ rồi…
Tiến vào khu vực an toàn, Thiên Lý bắt đầu chế tạo dụng cụ phản theo dõi thứ tư, dùng để đối phó với loại hình phản xạ ánh sáng sau loại hình đo dao động khí lưu liên tiếp.
Chỉ cần đi qua lối đi thứ tư, cô liền cách khỏi cửa ra không xa nữa.
Nhưng cùng lúc đó, đội ngũ số 22 cũng đã chuẩn bị tốt để phản kích, lối đi sau đó ẩn hiện nguy cơ…
/170
|