Hiuhiu... Yêu Cậu Mất Rồi!!

Chương 32: Cắm Trại Nè - Hiếu Thắng

/68


Ngày của “Người lái đò” đưa học sinh chúng ta đến “bờ kiến thức” đã đến.Trường tôi tổ chức cắm trại cho học sinh cuối cấp.Sướng ghê hà….=v=.Chúng tôi cắm trại ở Hàm Lợn – tên gì kỳ cục Ô^Ô nhưng tôi đã tra trên mạng,nơi đó đẹp không kém gì Nha Trang.Cây xanh,cỏ mọc um tùm,rất thích hợp với đứa hoang dã như tôi òvó.Tôi chuẩn bị trước cả một ngày vì háo hức quá,còn háo hức hơn cả hồi đi Nha Trang.Chắc là vì có nhiều bạn hơn.Cái ba lô của tôi bị tôi nhồi nhét một cách quá thể đáng,nó càng ngày càng béo.Trong khi ba lô của hắn thì xẹp lép,không biết cậu ta mang những gì nữa.Tôi cũng đã dậy thật sớm để mau mau đến trường,vừa đi vừa nhảy,thích quá thích quá.

“Trời ơi!Cậu mang gì mà lắm thế?Bê nổi không đấy?”

“Yên tâm òvó!!”

“Nhưng mà núi Hàm Lợn cao lắm đấy Tú!!”

“Rèn luyện sức khỏe để còn chơi trò chơi chứ!!! >vÔ”

“Nể…nể!!”

Ai cũng bất ngờ với cái ba lô của tôi.Tuy nhiên tôi lại không cảm thấy nặng gì hết,tràn đầy sinh lực!!Thật may là thời tiết tự dưng lại chuyển nóng.Chúng tôi dừng chân tại hồ Núi Bàu để nghỉ ngơi và mọi người cũng đã thống nhất đây sẽ là nơi cắm trại.Ở ngay cạnh hồ này á…Chỉ lo rằng cá sấu ngoi lên cắn một cái…uhuhu.

“Ở đây làm gì có cá sấu!!Vớ vẩn!!”

“Thật không?”

“Thật!!Nguyên nhỉ?”

“Nguyên không biết!!Nguyên cũng sợ >__<”

“Cả Nguyên cũng vậy nữa à ÒAÓ”

“Để tui bảo vệ bà cho!!”

“Nguyên thì để tao chứ mày!!”

Và hai người họ lại bắt đầu cãi nhau,hết nói nổi.Nguyên đã phải can họ và nói là cần cả hai người họ.Nhưng yê được chút lại ầm hết lên khiến cố giáo phải ra tay.Có mỗi cái lều mà nhóm chúng tôi chưa làm xong -___-“ .Đến trưa,chúng tôi phải ăn bánh mì trừ bữa…nhưng bánh mì ngon mà.Hắn còn ăn hai cái liền,dã man.Đúng là công tử nhà giàu ít được ăn đồ bình dân.Thật sự hắn chưa bao giờ chê hay nói gì về mấy món đó cả…vớ được là ăn thôi.

Chúng tôi nghỉ một lúc đến 2,3 giờ thì bắt đầu chuẩn bị chinh phục núi Hàm Lợn này.Mới bắt đầu đi thì tôi tràn đầy sinh lực nhưng mà cái đỉnh núi nó cao khiếp…Phải mất ba chai nước mới nạp đủ năng lượng cho tôi trong một đoạn.Không lo không lo,còn khỏe còn khỏe.

“Tú giỏi thật đấy Ò^Ó” *vỗ tay liên hoàn*

“Trâu mà Nguyên!!Nó có chạy húc đổ 100 cây ở đây cũng không thấy mệt ấy!!”

“Dù sao tôi cũng mệt đó nhé!!”

Tôi cộc một phát vào đầu hắn.Hắn cũng chẳng còn sức chống lại nhưng mà vẫn nói kháy tôi được.Nguyên thì lạ lắm,đi đến đâu là khắc trên thân cây hình gì đó,Nguyên sợ lạc sao?

“Nguyên làm gì thế?”

“Đánh dấu cho đỡ bị lạc ý mà ^v^”

“Không lạc được đâu..Có nhiều người lớn mà…”

Nguyên chỉ cười và tiếp tục khắc dù tôi đã nói như vậy.Nguyên không tin vào mọi người sao?Điều này khiến tôi trở nên buồn và lo cho Nguyên hơn.Khi lên đến đỉnh,mọi người ai cũng nằm sõng soài ra nhưng ai nấy cũng cười.Trên này gió mạnh,tôi có thể nhìn được cả bầu trời trong xanh mà không bị vướng cái dây điện nào.Đằng tít xa xa được bao phủ bởi từng lớp cây xanh.Thật đẹp…Thì ra đây là “nóc nhà của Hà Nội sao” O//v//O!!

“Nguyên thấy đẹp không?”

“Ừm…đẹp lắm..”

Nguyên cười với tôi một chút rồi lại đưa mắt về phía xa.Đôi mắt buồn,mái tóc đen được gió thổi lất phất ra đằng sau Nguyên.Đó là một khung cảnh đẹp,người và thiên nhiên cùng hòa quyện lại với nhau.Nhưng trong cái đẹp đó,lại pha chút buồn.Tôi cũng thử làm giống Nguyên nhưng lại không có cảm giác ấy,có lẽ tôi đang thiếu yếu tố nào chăng?Tôi lại quay sang nhìn Nguyên,càng ngày tôi càng thấy lo lắng cho Nguyên.Vì vậy,tôi đã chạy tới chỗ hắn hỏi.

“Nguyên làm sao thế?”

“Nguyên làm sao à?Đau chỗ nào sao??”

Hắn nghe tôi nói vậy mới hốt hoảng,với thái độ này thì chắc chắn hắn không biết.Tôi với hắn chạy lại chỗ Nguyên.

“Nguyên có chuyện gì à?”

“Chuyện gì á?”

“Tại thấy Nguyên hơi buồn…”

“Ah…không có gì đâu ^v^”

“Nguyên!Đây có lẽ là lần đi chơi xa cuối cùng của tụi mình.Phải vui lên!!Vui lên!!”

“Vui…hả?”

Nguyên lại trở về trạng thái buồn mặc dù hai bọn tôi đã an ủi.Tôi với hắn quay sang nhìn nhau,khuôn mặt hắn in hai chữ to đùng LO LẮNG kìa…Tôi nói nhỏ với hắn.

“Làm gì lãng mạn đê!!”

“Làm gì bây giờ?”

“Sao tôi biết!!”

Hắn tỏ ra đăm chiêu một chút rồi đến trước mặt Nguyên,ôm Nguyên một cái.Tôi giật mình,Nguyên cũng giật mình.Đúng rồi,đúng rồi…cậu là tuyệt nhất Thiện Ân!!

“Nguyên đừng buồn nữa mà…Ân buồn theo đấy!!”

Nguyên nghe thấy vậy liền ôm lại hắn,rúc đầu vào ngực hắn.Một cơn gió nhẹ thoảng qua…Trời ơi sến súa quá Ò^Ó,nhưng phải chịu.Tôi đứng từ xa rồi nhìn họ cười.Đang trong khung cảnh cực kỳ lãng mạn thì lập tức bị tiếng gào của anh họ tôi làm phá tan đi.Anh Hải chạy thật nhanh đến chỗ họ định cản họ ra nhưng bị tôi nhanh tay tóm cổ lại.Định gây phiền phức cho người ta hả Ò^Ó!!

“Thiện Ân!!Mày làm gì Thảo đấy hả!!”

“Đứng yên!!Anh mà làm gì họ là em xẻo *vÓ”

Anh ấy hình như cũng biết sợ và ôm mặt giả vờ khóc lóc.Tôi đành phải xoa đầu anh ta để an ủi.

“Em…đừng vuốt tóc anh..”

“An ủi cho lại còn trả treo!!”

Dĩ nhiên anh ta sẽ bị tôi cộc cho một cái.Cuối cùng,anh ta vẫn giả vờ khóc lóc.Hmm…Ai cũng phải thua cặp đôi hoàn hảo họ thôi,không ai có thể chen được vào.Tên Thiện Ân…có sức mạnh to lớn lắm,không thể thắng hắn được đâu TvT

Đến tối,chúng tôi quay lại hồ Núi Bàu.Các giáo viên đã chuẩn bị sẵn BBQ,lửa trại và các trò chơi.Nhìn thấy các trò chơi mà háo hức ghê!!Tôi ăn no nê xong thì đăng ký chơi trò chơi.Phải giành được cái gì đó để tặng cho cô giáo mới được.Hạ quyết tâm nào!!Hắn cũng đăng ký chơi vài trò,hình như là kéo co với cướp cờ.Hai cái trò này tôi cũng đăng ký mà,vậy chắc là thi cùng một đội với hắn rồi.Cô giáo thấy chúng tôi đăng ký giống nhau mới lên tiếng.

“Hai em cố giành chiến thắng nha~!! ^v^”

“Vâng!!”Em sẽ giành được quà cho cô!!”

“Cảm ơn em!! ^v^”

Thi kéo co trước,tôi ăn no rồi nên tràn đầy sức lực.Nguyên đứng ngoài cổ vũ cho tôi với Thiện Ân nhưng,giọng của Nguyên có chút yếu đuối.Chúng tôi đấu với lớp 12-2,bên đó toàn trâu bò,có phải người gì đâu Ô^Ô”.Lớp chúng tôi lại rất nhỏ con nên đã thua ngay từ “vòng gửi xe” dù đã dùng đến đứa to khỏe nhất lớp ;;^;;.

“Thật không thể tin được!Mình đẹp zai thế này mà không nhường là sao? *^Ò”

“Thôi đừng ảo tưởng nữa đi!Chúng nó chán vẻ đẹp của cậu chủ rồi ạ~!!”

“Tôi không cần bọn trâu bò ấy…dã man…”

“Tại cậu yếu thôi…ahaha!!”

“Tú với Âm sắp thi tiếp rồi nhỉ?Cố lên nha!! ^v^”

“Cảm ơn Nguyên!Nguyên không đăng ký thi gì à?”

“Nguyên không…”

“Nguyên thi cổ vũ cho thiếu gia ta đây là đủ rồi!!Ahaha!!”

Trời ơi,cái tướng ngạo mạn của hắn khiến Nguyên cười kìa.Cuối cùng thì Nguyên cũng cười thật sự rồi.Nhưng chỉ là đối với hắn thôi…Dù sao thì Nguyên cũng cười rồi,vậy là vui rồi,vậy là có điểm tựa rồi…Tiếp theo là cướp cờ,chẳng hiểu sao cô lại chọn tôi với hắn chung một nhóm.Thế là hắn phải cõng tôi,may là tôi nhẹ.Tuy không phải lần đầu tiên nhưng tôi lại thấy ngại.Vì ở đây có nhiều người và còn Nguyên đang đứng xem nữa.

“Từ đó đến giờ ngực cậu không thèm phát triển à?”

Shit,đang lo mà hắn cứ kháy tôi hoài.Hắn đương nhiên sẽ lãnh một cái cộc thật đau từ tôi.

“Thôi ngay đi!Lo mà chạy cẩn thận!!”

“Ờ!Cậu lo mà cướp cờ nhá!!”

“Không biết được…”

“Hử?”

“Cậu đang cõng tôi…còn Nguyên thì đang nhìn…”

“Cô ấy là bạn cậu mà!Chắc chắn sẽ hiểu cho cậu thôi!!”

“Nãy giờ Nguyên có cổ vũ đâu…”

“Nhìn mà học tập này!!”

Hắn nói xong thì liền vẫy tay chào Nguyên,Nguyên cũng vẫy tay chào lại và đang cười.Nguyên đứng xa tôi nên tôi không thể nhìn được nụ cười của Nguyên như thế nào…

“Thấy chửa?Chuẩn bị đi!!”

“Ư…ừm..”

Trọng tài huýt sáo,các đội cõng nhau chạy tứa tung.Hắn thì chạy lên chạy xuống,chạy dọc chạy ngang nhưng không vào cuộc.

“Chạy đâu bây giờ?”

“Cứ chạy đại ra đấy đi…”

“Ngã xuống hồ ráng chịu nhá!!”

“Ờ!Có chơi có chịu!!”

Hắn nghe tôi nói xong thì chạy thật nhanh vào cuộc.Hắn chạy nhanh ghê ấy,có đội bị tôi cướp cờ lúc nào không hay.Tôi với hắn mà kết hợp với nhau thì cũng có hơi ăn ý…hì hì.Đội tôi cướp được hai lá cờ,cờ chính tôi vẫn giữa nên đủ ba cái,thắng độc đắc rồi!!Haha.Đang cười sung sướng thì bỗng dưng người tôi như đang đổ xuống.Mặt tôi đập vào đầu hắn..ôi cái mũi của tôi..hiuhiu.Hắn vừa vấp ngã,thế là đi tong ba cái lá cờ này rồi.

“LỚP 5 BỊ LOẠI!!|

Tôi thở dài một cái rồi nhìn thấy hắn đang vò đầu bứt tai.

“Ah!!Tức quá!!”

“Thật là…”

Cô giáo thấy tụi tôi ngã liền chạy tới vội hỏi thăm.

“Các em không sao chứ?”

“Em xin lỗi cô…”

“Không sao đâu!Các em cố gắng là cô vui rồi ÓvÒ!!”

Tôi thấy hắn có hơi buồn,tính ngạo mạn của hắn không cho phép hắn thua.Còn cô giáo…có chút thất vọng,cô cũng hiếu thắng ghê.Vậy thì,quyết liệt ở môn thứ 3 nào.

“Tiếp theo em sẽ cố gắng hơn!!”

“Cậu thi môn nào nữa à?”

“Ừm…môn cuối!!”

“Môn cuối…là thi karate mà em!Em biết à?”

Tôi cười.Cô giáo cũng cười.Cả hai chúng tôi đều cười.

“Hai con người này…”

Vì còn rất nhiều thời gian nên tôi chạy tới chỗ Nguyên định nói chuyện,nhưng toi không thấy Nguyên đâu cả,tìm mọi nơi cũng không thấy.Hỏi hắn hắn không thèm trả lời mà cuống cuồng đi tìm.Nguyên hôm nay có chuyện gì vậy?Hay là thấy tôi với hắn thua nên thất vọng,nhưng trước giờ đâu có như vậy…Nguyên thật lạ…


/68

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status