Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 675: Nổi phiền não của Vân Thanh.

/1475


- Người này không phải đến thủ đô cứu người, căn bản là đến để hại người.

Hầu như phần lớn mọi người đều có ý nghĩ này, tên kia tự xưng là thần y đệ nhất thiên hạ, nhưng ngoài lúc ban đầu chữa bệnh miễn phí cho vài trăm người ở bệnh viện Nhân Tâm thì hầu như chẳng chữa cho ai. Bây giờ thủ đô bị hắn làm cho rối loạn, nghe nói người chết dưới tay hắn cũng không phải ít.

Rõ ràng ý nghĩ của đám người này căn bản không sai lầm, nhưng cũng không hoàn toàn chính xác. Hạ Thiên đến thủ đô thật sự là vì cứu người, nhưng hắn chỉ đến cứu vợ mình, hắn cũng muốn xử lý đám người muốn hại vợ và mình.

Tối hôm nay cả thủ đô chấn động vì sự kiện của Tôn gia, lúc đó Hạ Thiên và Mộc Hàm cũng liên tục chấn động trên giường. Trên danh nghĩa thì tối nay Hạ Thiên chữa bệnh cho Mộc Hàm, thực tế Mộc Hàm bị trọng thương lại không biết lấy đâu ra sức lực rất tốt, liên tục vận động và run rẩy trên giường.

... ....

Tuy tối qua có chuyện lớn phát sinh nhưng ngày hôm sau thủ đô vẫn như thường, tối qua đám dân thủ đô nghe thấy tiếng nổ lớn nhưng lại chẳng biết cụ thể là thế nào, thậm chí báo đài và các diễn đàn tương quan không có bất kỳ thông tin nào.

Khách sạn Vạn Hào, Vân Tiểu Đông đã thức giấc.

- Mẹ, mẹ, sáng rồi, dậy thôi.

Vân Tiểu Đông kéo Vân Thanh còn đang ngủ, nàng muốn đánh thức mẹ.

Vài phút sau Vân Thanh cuối cùng cũng tỉnh ngủ, nàng còn chưa mở mắt, giọng nói có chút mơ hồ:

- Tiểu Đông, đừng làm rộn, để mẹ ngủ một lát, mẹ vẫn còn rất buồn ngủ.

- Mẹ, không thể tiếp tục, chúng ta cần phải đi gửi tiền, nếu không người ta cướp mất thì sao? Chú xấu xa cũng không biết đã chạy đi đâu rồi.

Vân Tiểu Đông dùng giọng giòn tan nói, đến bây giờ nàng vẫn còn băn khoăn về số tiền kia, cũng không biết sau này nàng có trở thành tài nữ hay không?

Vân Thanh bất đắc dĩ mở mắt, nàng ngồi dậy mà còn cảm thấy rất buồn ngủ, vì vậy mà trong lòng không khỏi thầm mắng Hạ Thiên, sắc lang chết tiệt, đúng là tai họa.

Sự việc ngoài ý muốn phát sinh ngày hôm qua làm Vân Thanh nghĩ mãi mà không rõ, nàng không biết vì sao mình lại để mặc cho Hạ Thiên thích làm gì thì làm. Nàng cảm thấy hắn đã dùng y thuật để động tay động chân lên người mình, nhưng vấn đề là nàng nghĩ lại tình cảnh trước đó, trong lòng lại không sinh ra cảm giác chán ghét và sợ hãi, thậm chí nàng còn hoài niệm cảm giác chưa từng có trước kia.

Điều này làm cho Vân Thanh cảm thấy, dù tên kia thật sự động tay động chân lên người nàng, nhưng sựt thật chứng minh tên kia thật sự có thể chữa tốt bệnh trạng cho nàng. Hắn thật sự có thể làm cho nàng không sợ hãi đàn ông, ít nhất là không sợ hắn, như vậy sẽ không chán ghét những hành vi thân mật.

Vân Thanh nghĩ đến vấn đề mình và Hạ Thiên đã làm ra những hành động trước đó mà trong lòng cảm thấy rất bức bối, nàng không biết sau này nên làm gì. Trước nay nàng cũng biết rõ ý đồ của Hạ Thiên, nhưng trước đó nàng không thích đàn ông, cũng không động tâm với Hạ Thiên, hơn nữa hắn lại nhỏ tuổi hơn nàng, vì vậy nàng căn bản cảm thấy giữa hai người không có khả năng.

Nhưng ngày hôm qua hai bên thiếu chút nữa đã phát sinh quan hệ, thực tế thì trong mắt Vân Thanh cảm thấy những hành động hôm qua chỉ nên làm với người đàn ông thân mật nhất, người khác là không nên. Điều này làm cho nàng cảm thấy phiền não, chẳng lẽ sau này mình thật sự là tình nhân của Hạ Thiên?

Trong lòng Vân Thanh không muốn như vậy, tuy nàng không biết quá rõ về Hạ Thiên nhưng vẫn có một số chuyện biết rất rõ, đó chính là hắn rắt lăng nhăng, có rất nhiều phụ nữ. Nàng còn nhớ rõ, trước kia hắn từng nói nàng là vợ bé số chín, dù nàng thật sự không chán ghét đàn ông, nàng cũng không muốn ở bên cạnh một người đàn ông như vậy.

Nhưng Vân Thanh nghĩ đến tình huống tối qua mình không kháng cự lại những hành vi thân mật với Hạ Thiên, nàng cảm thấy nghi ngờ, nếu hắn thật sự có hành vi như vậy một lần nữa, nàng có biện pháp kháng cự sao? Ngày hôm qua vì Tiểu Đồng gặp phải chuyện không may mà kinh động Hạ Thiên, vì vậy mà hắn bỏ lở giữa chừng, sau đó lúc dùng cơm tối lại nhận được điện thoại và vội vàng bỏ đi, vì vậy nàng mới thoát khỏi một kiếp. Nhưng hôm nay và ngày sau hắn xuất hiện trước mặt nàng, liệu nàng có thể như ngày hôm qua, mặc sức quan hệ với hắn sao?

Tối qua sau khi Hạ Thiên bỏ đi thì Vân Thanh hầu như cả đêm đều nghĩ về vấn đề này, vì thế mà cả đêm nàng hầu như không ngủ, mãi đến sáng sớm mới miễn cưỡng được một chút, nhưng nàng lại bị Vân Tiểu Đông đánh thức. Lúc này Vân Tiểu Đông rất nhớ thương mười triệu tiền mặt của Hạ Thiên, điều này làm cho Vân Thanh chợt sinh ra xúc động muốn mắng Hạ Thiên. Tên này thật đáng ghét, không chỉ làm hại nàng tối qua ngủ không ngon, hơn nữa còn làm nàng bây giờ chẳng thể ngủ được nữa.

- Mẹ, mau thức dậy đánh răng rửa mặt, chúng ta đi gửi tiền.

Vân Tiểu Đông lúc này lại thúc giục.

- Được rồi, mẹ đi rửa mặt.

Vân Thanh biết mình chẳng thể nào ngủ được nữa, vì vậy mà nàng quyết định đi rửa mặt cho thanh tỉnh trở lại.

Vài phút sau, Vân Thanh đánh răng rửa mặt xong và rời khỏi nhà vệ sinh. Lúc này nàng phát hiện Vân Tiểu Đông đang điện thoại cho ai đó, vì vậy nàng vội hỏi:

- Tiểu Đông, con điện thoại cho ai vậy?

- Chú xấu xa.

Vân Tiểu Đông trừng mắt nói.

Vân Thanh lập tức nôn nóng:

- Con điện thoại cho cậu ta làm gì?

- Mẹ, tất nhiên là gọi chú xấu xa đến đi gửi tiền với chúng ta, nếu không chúng ta đi gửi tiền và gặp cướp thì biết phải làm sao?

Vân Tiểu Đông rất có lý do.

- Tiểu Đông, không thể cướp tiền của người ta, con không cần điện thoại cho cậu ta, chúng ta tự đảm nhiệm chức vụ đi.

Vân Thanh bất đắc dĩ nói.

Hạ Thiên muốn đưa tiền cho Vân Thanh, Vân Tiểu Đông ở bên cạnh lại rất muốn tiền, điều này làm cho Vân Thanh không biết làm gì hơn. Vì vậy nàng quyết định không làm gì, trước tiên đi gửi tiền vào ngân hàng, sau này trả lại cho Hạ Thiên cũng được, nếu không mang nhiều tiền mặt như vậy đi ra ngoài cũng rất nguy hiểm.

- Nhưng, mẹ, con đã điện thoại cho chú xấu xa rồi.

Vân Tiểu Đông trừng mắt nói, vẻ mặt vui sướng:

- Chú xấu xa nói sẽ đến ngay, bảo chúng ta chờ ở đây.

Vân Thanh lập tức sinh ra cảm giác muốn ngất xỉu, trời ạ, bây giờ nàng rất sợ gặp mặt Hạ Thiên, nhưng con gái lại tự dẫn sói về nhà, trực tiếp gọi Hạ Thiên đến ăn mẹ mình.

Phòng kẻ ngay khó phòng kẻ gian, đây tuyệt đối không giả, bây giờ Vân Thanh sinh ra một loại cảm giác, mình bị đứa bé năm tuổi đầu là Vân Tiểu Đông này bán đi.

- Thôi được, chúng ta đi dùng điểm tâm.

Đến bây giờ Vân Thanh đã không còn lựa chọn, nàng chỉ có thể làm việc thuận theo tự nhiên.

- Mẹ, không chờ chú xấu xa đến dùng cơm sao?

Vân Tiểu Đông lại dùng giọng giòn tan hỏi.

Vân Thanh lại buồn bực, trời ạ, tiểu nha đầu này rõ ràng đã bị Hạ Thiên mua mất rồi.


/1475

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status