-- Bác sĩ Tống, y tá Tưởng, hai người cũng ra đây dùng cơm sao?
Liễu Vân Mạn khẽ gật đầu với hai người xem như chào hỏi.
Bác sĩ Tống quét mắt nhìn qua Tôn Hinh Hinh, ánh mắt không tự giác được phải khựng lại hai giây, sau đó ra vẻ điềm nhiên như không hỏi:
- Bác sĩ Liễu, hai vị này là bạn của em sao?
- Đây là bạn trai của tôi, Là Hạ Thiên, đây là Tôn Hinh Hinh, là bạn bè tốt của tôi.
Liễu Vân Mạn mỉm cười:
- Hạ Thiên, Hinh Hinh, đây là bác sĩ Tống Dũng, đây là bạn gái của bác sĩ Tống, là y tá Tưởng Tiểu Tình.
Tôn Hinh Hinh gật đầu rất có lễ tiết với hai người nam nữ, còn Hạ Thiên, hắn không quan tâm đến hai người này, đối với hắn thì chẳng có liên quan gì đến hai người này.
Khi nghe những lời của Liễu Vân Mạn thì vẻ mặt Tưởng Tiểu Tình tốt lên rất nhiều:
- Thì ra bác sĩ Liễu đã có bạn trai, tôi còn tưởng rằng chị chưa có.
- Bạn trai của tôi rất ít khi đến bệnh viện, vì vậy không biết chỉ là bình thường.
Liễu Vân Mạn cười cười nói.
- Hèn gì.
Tưởng Tiểu Tình cũng nở nụ cười thản nhiên, sau đó nàng quay đầu nhìn bạn trai của mình:
- Tống Dũng, chúng ta cũng đừng quấy rầy bác sĩ Liễu và bạn trai dùng cơm, chúng ta qua kia ngồi thôi.
Hạ Thiên nghe được những lời này thì không khỏi nhìn Tưởng Tiểu Tình, người này tuy không xinh đẹp nhưng rất thức thời, biết rõ đứng đây sẽ quấy rầy mọi người dùng cơm.
- Được, bác sĩ Liễu, chúng tôi sang bên kia.
Tống Dũng nhìn dĩa bít tết được cắt bừa bộn của Hạ Thiên, trong mắt lóe lên cái nhìn khinh thường, sua đó hắn tùy tiện dẫn Tưởng Tiểu Tình sang bên kia ngồi xuống.
Liễu Vân Mạn khẽ thở ra, nàng khó thể có thời gian cùng dùng cơm với Hạ Thiên, cũng không muốn có chuyện xảy ra. Cũng may Tống Dũng coi như thức thời, còn có cả Tưởng Tiểu Tình ở bên cạnh, nếu không nàng sẽ lo lắng bữa cơm không an ổn.
- Hạ Thiên, lát nữa cậu theo tôi vào bệnh viện một chuyến nhé?
Liễu Vân Mạn suy nghĩ rồi nói.
- Được.
Hạ Thiên một lời đồng ý, cùng vợ làm chuyện tốt, tất nhiên hắn sẽ không từ chối.
Có chút chuyện nhỏ xen vào, ba người vẫn thuận lợi dùng xong bữa trưa. Sau đó ba người đưa Tôn Hinh Hinh về cửa hàng hoa trước tiên, sau đó Hạ Thiên theo Liễu Vân Mạn vào bệnh viện Phụ Nhất.
Liễu Vân Mạn ôm lấy cánh tay Hạ Thiên, nàng thân mật dựa người lên người hắn, bộ dạng sợ người khác không biết quan hệ giữa hai người. Tất nhiên mục đích của nàng khi đưa Hạ Thiên đến bệnh viện chính là để mọi người biết rõ, nàng đã có bạn trai.
Trước kia vì có Cao Danh Dương nên không ai dám theo đuổi Liễu Vân Mạn, nhưng không biết từ khi nào có tin đồn Cao Danh Dương không còn hứng thú với nàng, thậm chí có người nói nàng đã bị Cao Danh Dương chơi chán. Nói ngắn gọn thì nàng bây giờ là hoa tươi vô chủ.
Những lời đồn đãi kia làm Liễu Vân Mạn rất căm tức, nhưng nàng cũng không nói gì, những năm nay làm sáng tỏ tin đồn là bằng thừa, nếu cứ gắng gượng thì người ta sẽ tin đó là thật.
Nhưng Liễu Vân Mạn nhanh chóng phát hiện ra một phiền phức khác, đó chính là đám bác sĩ nam trong bệnh viện bắt đầu tán tỉnh mình, điều này làm nàng cảm thấy rất phiền phức. Mà Tống Dũng vừa rồi chính là một trong số đó.
Tống Dũng là một bác sĩ vừa từ nước ngoài quay về, mới vào làm ở bệnh viện Phụ Nhất được nửa tháng, tuy thời gian ngắn nhưng đã trở thành chuyên gia khoa ngoại. Tất nhiên bản thân Tống Dũng có bản lĩnh, nhưng điều chủ yếu nhất chính là cha hắn, người này là phó giám đốc bệnh viện Phụ Nhất.
Cha làm phó giám đốc bệnh viện, Tống Dũng lại là bác sĩ, hơn nữa bộ dạng cũng không tệ, tất nhiên hắn sẽ là đối tượng thu hút ánh mắt các cô y tá trong bệnh viện. Hắn cũng không phải người kiêng ăn, nghe nói y tá nào đến cũng không từ chối, một chân giẫm trên vài thuyền, mà Tưởng Tiểu Tình chính là một trong số đó.
Tống Dũng cảm thấy giẫm trên nhiều thuyền y tá vẫn chưa đủ, còn chú ý đến cả Liễu Vân Mạn, thỉnh thoảng chạy đến phòng làm việc của nàng để lôi kéo làm quen. Tuy Liễu Vân Mạn không quan tâm đến hắn, nhưng hắn lại làm cho tất cả bệnh viện đều biết mình đang theo đuổi Liễu Vân Mạn.
Cũng chính vì vậy mà Tưởng Tiểu Tình thấy Liễu Vân Mạn thì tỏ rõ địch ý, điều này làm cho Liễu Vân Mạn cảm thấy rất vô tội, nàng cũng là hoa có chủ, nào có hứng thú với Tống Dũng?
Kết quả là Liễu Vân Mạn có ý nghĩ mới, nàng muốn đưa Hạ Thiên đến đi dạo một vòng ở bệnh viện Phụ Nhất, để người khác biết nàng có bạn trai, như vậy sẽ không bị kẻ khác quấn lấy người.
Liễu Vân Mạn cứ như vậy mà dán lên người Hạ Thiên thong thả đi về phòng làm việc của mình, toàn bộ quá trình hơn mười phút. Lần này khi nàng đến phòng làm việc thì bệnh viện đã có một nửa số người nhận được tin tức, Liễu Vân Mạn đưa bạn trai đến bệnh viện.
- Hạ Thiên, chiều nay cậu có chuyện gì làm không?
Trong phòng làm việc, Liễu Vân Mạn kéo Hạ Thiên ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc, nàng dùng giọng dịu dàng hỏi.
Hạ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó hắn lắc đầu:
- Không có việc gì.
- Vậy cậu ở đây với tôi được không?
Liễu Vân Mạn khẽ nói, trong lời nói có chút hương vị năn nỉ.
Hạ Thiên tất nhiên gật đầu không chút do dự:
- Được.
Liễu Vân Mạn nghe Hạ Thiên đáp ứng sảng khoái như vậy thì không khỏi nở nụ cười ngọt ngào.
- Chị Vân Mạn, chị cười rất đẹp.
Hạ Thiên nhìn Liễu Vân Mạn, bộ dạng có chút xuất thần.
Liễu Vân Mạn có chút hờn dỗi:
- Tôi không cười sẽ không đẹp sao?
- Cười sẽ hấp dẫn hơn.
Hạ Thiên lầm bầm.
- Được rồi, đừng nhìn tôi như vậy.
Liễu Vân Mạn bị Hạ Thiên nhìn có vẻ mất tự nhiên, ánh mắt sắc lang này có lực sát thương quá mạnh, nàng luôn sinh ra cảm giác bị đối phương nhìn thấu.
- Chị Vân Mạn, chị không cho nhìn thì tôi biết làm gì?
Hạ Thiên hỏi.
- Tùy cậu, đừng nhìn chằm chằm như vậy là được.
Liễu Vân Mạn sẵng giọng nói.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Chị Vân Mạn, đây là chị nói đấy nhé.
- Đúng vậy, thế nào...Ư... ....
Cặp mắt xinh đẹp của Liễu Vân Mạn chợt tròn xoe, Hạ Thiên tập kích nàng không chút dấu hiệu, hắn ngăn miệng nàng, làm nàng không nói nên lời.
Liễu Vân Mạn đột nhiên sinh ra một ảo giác, giống như đã từng xuất hiện trong mộng, nàng thấy cô cô đang hôn nồng nhiệt với Hạ Thiên, sau đó hầu như cô cô lại biến thành nàng.
Vô tình Liễu Vân Mạn chủ động ôm vòng eo của Hạ Thiên, tuy bị động nhưng vẫn phối hợp với hắn, cơ thể lại rơi vào tình cảnh như mộng như ảo.
Nàng có thể cảm nhận được bàn tay nóng bỏng của Hạ Thiên đang bóp mông mình, bàn tay liên tục ve vuốt, những cảm giác khác thường lan tỏa khắp toàn thân. Ngay sau đó nàng cảm thấy bộ ngực cao ngất của mình bị bàn tay của hắn xâm nhập, cảm giác tê dại làm toàn thân nàng như nhũn ra, từ tận đáy lòng sinh ra cảm giác khô nóng bức bối.
- Bác sĩ Liễu...Á...Xấu hổ quá, các người cứ tiếp tục... ....
Một âm thanh ngoài cửa truyền vào làm Liễu Vân Mạn bừng tỉnh khỏi giấc mộng trầm mê.
Liễu Vân Mạn kêu lên một tiếng rất duyên dáng, nàng buông Hạ Thiên rồi lui về phía sau thoát khỏi hai bàn tay của hắn. Sau đó nàng nhanh chóng sửa sang lại quần áo, đồng thời trừng mắt xấu hổ nhìn Hạ Thiên:
- Đại sắc lang.
Hạ Thiên đang hoài niệm cảm giác tuyệt vời, hắn cảm thấy rất vô tội:
- Chị Vân Mạn, chị nói tôi làm gì cũng được.
- Hình như người ta cũng chưa cho cậu... ....
Gương mặt Liễu Vân Mạn trở nên đỏ hồng, khi nàng nghe thấy âm thanh kia thì biết đó là y tá Tiếu Đồng lắm chuyện nhất bệnh viện. Chỉ sợ chưa đến mười phút thì cả bệnh viện sẽ biết nàng yêu đương vụng trộm với bạn trai trong phòng làm việc.
Nhưng Liễu Vân Mạn lại thấy đây là chuyện tốt, đến lúc này tin chắc ai cũng biết chuyện nàng có bạn trai. Nguồn: http://truyenyy.com
- Thôi khỏi, tôi cũng không nói với cậu, cũng nên quy củ một chút, đừng làm bậy, đây cũng không phải ở trong nhà.
Gương mặt Liễu Vân Mạn vẫn sinh ra cảm giác nóng như lửa, giọng nói có nhiều hơn chút mềm mại.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Chị Vân Mạn, như vậy về nhà làm gì cũng được sao?
- Tôi không nói như vậy, cậu đừng nghĩ lung tung.
Liễu Vân Mạn trừng mắt nhìn Hạ Thiên, sắc lang này đúng là, không phải ép nàng thừa nhận nói như vậy sao?
Hạ Thiên cười hì hì, sau đó dùng ánh mắt càn quét tư thái nổi bật của Liễu Vân Mạn, tâm tình tương đối khá hơn. Hôm nay đúng là có thu hoạch lớn, chị Vân Mạn xinh đẹp này sẽ nhanh chóng trở thành vợ chính thức.
Trái tim Liễu Vân Mạn chợt nhảy lên rộn rã, vì vậy nàng có chút không yên, đại sắc lang này không phải muốn qua đêm ở nhà mình đấy chứ?
Đúng lúc Liễu Vân Mạn cảm thấy bất an thì ngoài cửa truyền đến một âm thanh:
- Bác sĩ Liễu.
Liễu Vân Mạn nghe âm thanh này mà không khỏi nhíu mày, tại sao lại là hắn?
Thì ra người tới cũng không phải ai khác, chính là Tống Dũng vừa rồi gặp mặt ở nhà hàng tây. Tất nhiên lần này hắn xuất hiện một mình, không có Tưởng Tiểu Tình ở bên cạnh.
- Bác sĩ Tống, có chuyện gì sao?
Giọng nói của Liễu Vân Mạn có chút lãnh đạm, người này sao không thức thời như vậy.
- Cũng không có gì, nghe nói bạn trai của bác sĩ Liễu ở đây, vì vậy tôi muốn đến chào hỏi.
Tống Dũng nhìn gương mặt vẫn còn đỏ cực của Liễu Vân Mạn mà trong lòng sinh ra cảm giác như bị kim châm, hắn vừa nghe Tiếu Đồng tám chuyện về Liễu Vân Mạn đang yêu đương với bạn trai trong phòng làm việc, hắn vốn không tin, bây giờ xem ra là sự thật.
- Không cần, tôi với anh không quen không biết, cũng không muốn làm quen với anh.
Hạ Thiên lười biếng nói, hắn cũng không phải thằng ngu, người này bây giờ xuất hiện hơn phân nửa là có ý đồ với vợ hắn.
Khi nghe thấy lời nói của Hạ Thiên thì vẻ mặt Tống Dũng hơi biến đổi, nhưng ngay sau đó lại khôi phục như thường:
- Hạ tiên sinh phải không? Tầm mắt của Hạ tiên sinh rất cao, chắc chắn phải có xuất thân phi phàm, xin hỏi Hạ tiên sinh công tác ở đâu?
- Anh có vấn đề à?
Hạ Thiên tức giận nói:
- Tôi không quen biết anh, hỏi tôi công tác ở đâu làm gì?
- Hạ tiên sinh, tôi chỉ muốn biết một chút về cậu mà thôi, cậu cần gì phải xa cách như vậy?
Trên mặt Tống Dũng mơ hồ có chút tức giận:
- Hay cậu biết mình không xứng với bác sĩ Liễu, không dám nói ra xuất thân?
- Anh đúng là có bệnh, tôi không quen anh, anh nói nhảm tôi sẽ đánh văng ra khỏi phòng.
Hạ Thiên có vẻ mất kiên nhẫn, người này lúc đầu quấy rầy hắn dùng cơm, bây giờ quấy rối hắn thân mật với vợ, đúng là đáng ăn đòn.
- Bác sĩ Liễu, nếu em còn muốn tiếp tục công tác ở bệnh viện này, tốt nhất nên nói bạn trai khách khí một chút.
Tống Dũng cuối cùng cũng thẹn quá hóa giận, hắn nổi giận với Liễu Vân Mạn.
/1475
|